Vấn đề này khiến Kim Hạ không biết trả lời thế nào, mới vừa mở vài ngày sinh ý thực thảm đạm. Thiên Nguyên Sát Na thay hắn trả lời: “Chỉ vừa mới bắt đầu, từ nay về sau sẽ khá hơn.” Ngụ ý hiện tại sinh ý cũng không tốt, nhưng mới mở không mấy ngày, hết thảy không thể nóng vội. Mẹ Kim bắt đầu hỏi Thiên Nguyên Sát: “Ba mẹ cậu biết chuyện cậu cùng Kim Hạ nhà tôi kết giao không?” “Đã biết.” Thiên Nguyên Sát Na nói dối mặt không đổi sắc, “Bọn họ thật cởi mở, không phản đối cháu cùng Thiểm Thiểm kết giao.” Biết được chuyện này tảng đá lớn trên người mẹ Kim cuối cùng cũng buông xuống, con trai nàng quản không được, biết cuộc sống hắn rất khá mẹ Kim liền yên tâm. Ba Kim kỳ thật đến bây giờ đều không thể tiếp thụ được sự thật con trai mình là gay, nhưng ông cũng biết Kim Hạ đang ở thời kỳ yêu đương, bây giờ nói gì hắn cũng không nghe, nói quá nhiều chỉ nhận thêm phản nghịch của con trai, không bằng mặc kệ, đợi cho đến khi hai người chơi ngán, hai người chia tay, ông sẽ tiếp tục để con trai kết hôn, con trai kết hôn trễ cũng không sao. Làm yên lòng ba mẹ cũng coi như giải quyết xong một cọc tâm sự, phiền não kế tiếp là phải làm cho sinh ý tốt lên, Thiên Nguyên Sát Na nói bây giờ đang là nghỉ hè, chờ khai giảng người liền nhiều lên, gần trường đại học cũng có khu cư dân, Internet sinh ý ảm đạm coi như xong, nhà ăn sinh ý cũng thảm đạm, điều này làm cho Kim Hạ thực ưu thương. Tinh Tinh Internet ngoài ra còn cài đặt năm phòng máy tính cao cấp, bên trong có sô pha cùng giường và nước uống, thuận lợi cho những nhi đồng muốn cày suốt đêm bổ ngủ. Phong Tranh ba người chiếm phòng lớn nhất, hắn nằm ở trên giường xem TV, Loạn Thế Lưu Tinh cùng Hiên Phi thì chơi trò chơi. Kim Hạ cho ba người ăn lót dạ, hắn vào phòng rồi ngồi trước máy tính khởi động game. Ngày mốt là ngày kỷ niệm Fantasy’s World, đến lúc đó sẽ cập nhật cấp 70, mở ra nhiệm vụ phụ bản mới Cốc Vực Sâu, Kim Hạ lại bắt đầu bận việc, không chỉ Xiêm Y Xốc Xếch cần thăng cấp, mà mười mấy hào của Thiên Nguyên Sát Na đều phải mang theo thăng cấp. Cái trò chơi này chơi đã hơn một năm, Thiên Nguyên Sát Na đã muốn chán ngấy, hiện tại cơ bản ít vào trò chơi, Hiên Phi thay đổi cách chơi game, ở trong trò chơi hắn cũng mở quán trà, mỗi ngày kiên trì chỉ còn hắn và Phong Tranh cùng Loạn Thế Lưu Tinh. Kim Hạ lên mạng thấy đám người Áp Mỗ La còn ở, liền vào thi đấu. Phong Tranh từ trên giường đứng lên, hỏi hắn: “Ở S thị cuộc sống thế nào?” “Tạm được.” “Ngày mai đưa bọn em đi chơi a.” Kim Hạ nhìn phía Thiên Nguyên Sát Na, hắn đến S thị cũng hai tháng rồi, mỗi lần đi ra ngoài chơi đều là Thiên Nguyên Sát Na đưa đi. Thiên Nguyên Sát Na cho hắn đi học lái xe, Kim Hạ bày tỏ không rảnh. Thân là người trạch, Kim Hạ có thể một tháng không ra khỏi cửa chỉ đi siêu thị gần đó là được rồi, học lái xe chỉ là lãng phí thời gian. Kết quả Thiên Nguyên Sát Na báo danh cho hắn, hắn cũng đành đi học, cũng đem kế hoạch mua xe đăng lên nhật báo. Thiên Nguyên Sát Na cười cười không ý kiến, chỉ lễ phép hỏi Phong Tranh khi nào thì đi. Phong Tranh trừng hắn: “Anh cứ như vậy hi vọng ca đi sớm?” “Không có, anh lúc tuổi còn trẻ cũng có giấc mộng đi khắp cả nước, em thay anh thực hiện, anh hi vọng em mỗi lần đến một chỗ liền chụp lại cho anh xem.” “Kia khẳng định, anh liền thời khắc mà chú ý.” “Chờ anh ngày nào đó rảnh sẽ cùng Thiểm Thiểm cùng nhau đi đạp biến.” Thiên Nguyên Sát Na nhìn Kim Hạ, nhu tình như nước. Kim Hạ liếc nhìn y một cái: “Không muốn đi.” “…” Nghỉ hè một năm này, Fantasy’s World cập nhật cấp 70, mở ra bản đồ mới cùng phụ bản mới, Kim Hạ mang theo 19 hào một đầu đâm vào trò chơi, đem mình cùng thế giới bên ngoài ngăn cách. Trong tiệm không nghe thấy, trong nhà người yêu không hỏi, mỗi ngày không ngại phiền toái xoát các hào không giống nhau đi phụ bản, đi theo hắn chơi trò chơi ai cũng đều bội phục đã chết. Phong Tranh mang theo camera kỹ thuật số của hắn đi khắp cả nước, mỗi lần đến một thành thị sẽ cùng với một CV ở đó chụp ảnh kỷ niệm chung, trên weibo mỗi ngày đều có cập nhật mới các phong cảnh, Thiên Nguyên Sát Na ở dưới mỗi tấm hình nhắn lại, người hâm mộ truy tìm dấu chân của y, nhớ thanh âm của y, mà y, đã thật lâu không xuất hiện. Weibo không cập nhật, YY không lên, tác phẩm không ra, mơ hồ có thái độ rời khỏi võng phối. Tháng tư kia cuộc chiến giữa Tiên Bối cùng Thiên Nguyên Sát Na lưỡng bại câu thương, một thoái ẩn một thần ẩn, hiện tại trừ bỏ một ít người không thuận theo không buông tha, đại đa số mọi người đều tỏ vẻ hoài niệm bọn họ, nhớ thời đại bọn họ còn ỏ đó. Bọn họ rời đi như tuyên cáo một thời đại nữa đã chấm dứt. Nhất là, vào tháng tám, Hiên Phi đột nhiên tuyên bố tạm thời rời khỏi võng phối, hắn lâm vào cổ bình, phối kịch tìm không được cảm giác, có lẽ hắn cần nghỉ ngơi. Quán cà phê của hắn sinh ý đã tiến vào con đường phát triển đúng đắn, mỗi ngày công việc bận rộn ngất trời, không còn tinh lực dư thừa để xem chuyện võng phối. Mà Loạn Thế Lưu Tinh cũng nương theo nguyên nhân công việc bận rộn, bắt đầu không tiếp kịch mới, cố gắng trả nợ, nhanh chóng thoái ẩn. Kỳ thật y là sợ Phong Tranh, không muốn nhận kịch của hắn lại không dám không nhận kịch của hắn, vì thế rút vào trong mai rùa, chơi tiết mục thoái ẩn này. Sau khi Phong Tranh biết sự thật y thoái ẩn, trầm mặc thật lâu. Một thời gian sau, hắn không quản lý Loạn Thế Lưu Tinh nữa. Có Loạn Thế Lưu Tinh làm gương, Phong Tranh cũng không dám đối Kim Hạ sử xuất mười tám chiêu thức đoạt mệnh thúc giục nữa, hắn bắt đầu mặc kệ Kim Hạ vô hạn kéo âm, Kim Hạ liền kéo một ngày lại một ngày. Đột nhiên có một ngày, Thiên Nguyên Sát Na nói: “Thiểm Thiểm, anh đã lâu không phối âm, chúng ta đến đối diễn đi.” Một buổi tối hắn và Thiên Nguyên Sát Na đối diễn xong, hắn thành công giao âm, hỏi Thiên Nguyên Sát kia: “Anh còn đón kịch không?” “Không tiếp. Không chơi.” Sáu chữ thuyết minh thái độ y. “Không phối cả năm luôn sao?” “Ân, sau này hãy nói đi.” Thiên Nguyên Sát Na vạch đầu ngón tay lên đếm, “Anh đã vây trong võng phối này tám năm, người cùng thời với anh đã có rất nhiều người biến mất, anh còn có thể kiên trì đến hiện tại như vậy là vì cái gì? Yêu a… Chính là, năm nay đột nhiên có chút chán, bát niên chi dương. Có lẽ sang năm sẽ tốt lại.” 8 năm ngứa ngáy, giống thất niên chi dương “Em ở võng phối cũng sáu năm rồi, em rất hoài niệm mỗi ngày thúc giục âm trước kia… So với hiện tại thoải mái hơn.” Từ thúc giục âm người ta đến bị người ta thúc giục, Kim Hạ hoàn thành tiến hóa này dùng thời gian bốn năm. Hai năm qua đã khiến hắn hiểu được một đạo lý, không có Kim Cương Toản cũng đừng ôm đồ sứ sống, không có diễn kỹ cũng đừng học người ta chơi phối âm. “Thiểm Thiểm, kỳ thật em phối rất tốt… Thật sự, nghe nhiều tác phẩm một chút, vòng luẩn quẩn này so với em có khối người phối kém hơn, em không cần lấy chúng ta làm mục tiêu, nghe lưu Tinh một chút, em cùng cậu ấy không kém là bao.” Kim Hạ nghe tác phẩm không nhiều lắm, nhưng hắn trong vòng bốn năm cũng có ba năm diễn kỹ phái tuyển thủ, đôi khi xuất ra, hắn thật sự là mặt than. Nhóm kế hoạch cũng hiểu thuộc tính hắn, hiện tại tìm hắn phối âm cũng là băng sơn mỹ nhân, mà loại hình này hắn đã phối muốn ngán, không có nhân vật mới khiêu chiến, hắn cảm giác mình cũng không sai biệt lắm có thể rút lui. Cùng Phong Tranh nói việc này, tiểu tử này rốt cục rít gào: “Mẹ nó một đám toàn bộ rời khỏi là muốn náo cái gì a! Các người đều vứt bỏ ca sao!!!” “Anh sau này giúp em làm việc lặt vặt.” Phong Tranh tiếp tục rít gào: “Cút! Các người đều cút hết cho tui!” “Anh đây cút.” Kim Hạ rời khỏi YY, không bao lâu, Phong Tranh liền lên trò chơi, Mật lại: Em sẽ ở lại. 【 Mật 】 Xiêm Y Xốc Xếch: Em ở đây võng phối được bao lâu? 【 Mật 】 Phi Hoa Lạc: 4 năm, sau khi đến Bắc Kinh đến liền vào, nó giúp cho Trung văn em tiến bộ rất nhiều. 【 Mật 】 Xiêm Y Xốc Xếch: Anh 6 năm, Thiên Nguyên 8 năm, chờ khi em đến 7 năm lại nói những lời này đi, em bây giờ tuổi còn trẻ. 【 Mật 】 Phi Hoa Lạc: … Kim Hạ không phải là cố ý đả kích nhiệt tình của Phong Tranh đối với võng phối, chỉ là trần thuật một sự thật, bọn họ năm người ai cũng so với em ấy lâu hơn, mệt mỏi cũng là chuyện thường tình, dù sao mỗi người đều có cuộc sống riêng của mình, một khi hứng thú cùng cuộc sống phát sinh xung đột, tất nhiên phải bỏ qua thứ ấy. Mùa hè này, Kim Hạ hoàn thành xong một sứ mệnh vĩ đại —— đem toàn bộ tiểu hào chức nghiệp của Thiên Nguyên Sát Na max level, sau đó bùng nổ phú bắt đầu gây sức ép trang bị cho nhóm tiểu hào, sứ mạng của hắn hoàn thành, ở trong phòng ngủ một ngày một đêm mới được Thiên Nguyên Sát Na đánh thức. “Tháng 9 khai giảng, chúng ta làm chuyện vui vẻ đi.” Kim Hạ trở mình, khoát tay đem y đẩy ra. Hai tháng này Internet sinh ý nhẹ, Thiên Nguyên Sát Na quyết định cần hảo hảo quảng cáo, dán một tờ áp-phích ở cửa, sau đó lên các diễn đàn trường cao đẳng đại học các loại đăng quảng cáo. Còn tìm người phát tờ rơi. Fantasy’s World đưa vào hoạt động hai năm đã muốn trở thành cơn sốt dẻo nhất của một trong các game đương thời, năm ngoái số lượng người vào game này đứng top hàng thứ 3. Sau này số người chơi Fantasy’s World càng nhiều, cuối tuần nhân sổ ổn định ngoài 120 vạn người, cao nhất từng đột phá qua là 200 vạn người, nhân khí của nó có thể thấy được. Các tiệm Internet đều có trò chơi Fantasy’s World này, các trạch của các trường không chơi game cũng nghe qua Fantasy’s World… Thiên Nguyên Sát Na liền lợi dụng điểm ấy, bố trí cho Tinh Tinh Internet một lôi đài PK thi đấu Fantasy’s World, chỉ cần thắng đài chủ, là có thể ôm đi 500 đồng tiền thưởng! Thiên Nguyên Sát Na sau khi mua một Chiến pháp sư cùng Cuồng chiến sĩ max level, liền thu xếp mở lôi đài thi đấu. Fantasy’s World có 18 chức nghiệp, y toàn bộ có hết, trang bị thuần sắc cam trang, cường hóa thuần sắc +10, thuộc tính thuần sắc thiên bạo kích, cố đạt được trang bị cân bằng cho từng hào. Người đến đánh lôi đài có thể tùy ý lựa chọn chức nghiệp, chỉ cần thắng đánh đài chủ là có thể có 500 đồng tiền thưởng, một ngày có 3 cơ hội đánh lôi đài. Quảng cáo này vừa ra, lập tức hấp dẫn các đại ngoạn gia Fantasy’s World chú ý. Tinh Tinh Internet? Chưa từng nghe qua a! Hình như là tiệm Internet gần trường mới mở? Gần trường mới mở một tiệm Internet sao? Quảng cáo này có đúng hay không a, thắng một lần thực sự được 500 đồng? Không biết a, đi xem thôi Vì thế, ngày hôm sau, Tinh Tinh Internet lần đầu tiên nghênh đón khách tựa như Vân Lai khách *** từ lúc mở cửa tới nay, cũng lần đầu tiên nhà ăn chật ních người. .:.