Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 461 : Sabo tới !

Đây chính là chỗ tốt khi có một cơ sở kiếm thuật vững chắc, hiện tại trải qua cùng Lâm luận bàn điều này càng thể hiện rõ ràng hơn. Hơn nữa Lâm còn biết một chút, nếu như cơ sở kiếm thuật càng vững vàng, thì tỷ lệ đột phá Đại Kiếm Hào cảnh giới này càng cao. Rất nhiều đỉnh cấp Kiếm Hào rất khó đột phá Đại Kiếm Hào cái cửa ải này, một phần lý do vì cơ sở kiếm thuật của bọn họ chưa đủ vững chắc, chứ không phải là lĩnh ngộ không đủ.  Cũng vì chính Lâm trải qua cửa ải khó này nên hắn mới phát giác điều này, cũng vì Lâm cơ sở kiếm thuật là hệ thống quán thâu cho hắn, chỉ cần đủ độ thuần thực là có thể đột phá. Nhưng nhờ hệ thống đột phá kiếm thuật, thực tế Lâm nắm giữ lại kém một chút, cứ thế theo cơ sở kiếm thuật cấp bậc càng cao, thì Lâm thiếu hụt càng lớn. Tới sau này khi cơ sở kiếm thuật của Lâm mặc dù đã là Tinh Thông Viên Mãn cấp, nhưng thực tế nhiều lắm chỉ là đỉnh phong cấp thôi, cũng vì vậy mà Lâm mới bị kẹt lại Kiếm Hào lâu như vậy mới đột phá được. Lâm phải dùng thời gian rất lâu để bù đắp thiếu hụt này, còn may bởi vì có hệ thống quán thâu cảnh giới kiếm thuật rồi, cho nên Lâm chỉ cần một chút cảm ngộ nó, một chút đi thuần thục nó, là có thể đạt tới chân chính cảnh giới này. Từ đó trong trận chiến với Mắt Ưng Lâm mới đột phá thành công Đại Kiếm Hào, cả Haki cũng không khác gì, vì một ít thiếu hụt từ cơ sở, cho nên Lâm bị kẹt lại giữa cấp bậc cao cấp cùng đỉnh phong cấp Haki. Hơn một tháng ở hòn đảo kia ngày đêm cùng hung thú đại chiến, mới làm cho Lâm bù đắp lại những thiếu hụt này, từ đó hai loại Haki mới có thể đột phá. ... Trận luận bàn này kéo dài hơn ba giờ đồng hồ mới kết thúc, so sánh với ngày thường kéo dài hơn nửa giờ, cũng vì lượng công việc hiện tại của Lâm so với khoảng thời gian trước nhẹ nhõm nhiều. Như vậy hắn mới có càng nhiều thời gian cùng Fiona cùng Aboli luận bàn, hơn nữa luận bàn với Fiona cùng Aboli này, Lâm cũng rất có tiến bộ, từ cơ sở kiếm thuật cho đến hai loại Haki đều có trình độ rèn luyện nhất định. Tốc độ tiến bộ nhanh hơn Lâm tự mình rèn luyện một chút, bởi vậy Lâm mới có thể kiên trì làm bồi luyện cho Fiona cùng Aboli lâu như vậy, nếu không có tiến bộ thì Lâm đã đuổi hai người đi ra ngoài tự rèn luyện lâu rồi. Như vậy xem như giữa đôi bên đều có lợi a, trải qua một tháng này Lâm phát hiện, thực lực của hắn hiện tại tiến bộ cực kỳ chậm chạp. Các loại kỹ năng đã không phải trong thời gian ngắn là có thể đột phá đẳng cấp nữa, còn dùng Rèn Thể Dịch rèn luyện thể phách, thì cũng không phải trong thời gian ngắn là có thể tiến bộ vượt bậc như trước nữa. Dù sao hiện tại thể phách của Lâm đã cực mạnh rồi, từ mọi phương diện mà nói thì thể phách của Lâm đã không kém Tứ Hoàng bao nhiêu, sức mạnh đã sắp đạt tới đỉnh phong Chuẩn Tứ Hoàng rồi. Năng lực phòng ngự cùng sức khôi phục chỉ sợ còn so với một vài vị Tứ Hoàng còn mạnh hơn một chút, có thể lực phòng ngự so kém Kaido và Big Mom, nhưng mạnh hơn Tóc Đỏ cùng Râu Trắng một bậc. Sức khôi phục so kém Kaido một ít, nhưng mạnh hơn Big Mom, Tóc Đỏ và Râu Trắng một ít, có thể nói thể phách của Lâm ở trong Tứ Hoàng đều thuộc trung thượng, hắn chỉ kém bọn họ ở sức mạnh cơ bắp thôi. Sức mạnh cơ bắp kém, thì kèm theo lực bộc phát cũng yếu hơn rất nhiều, nhiều khi một đòn toàn lực của Lâm mới bằng một đòn tùy ý của bọn họ, đây chính là chênh lệch.  ... Trong lúc Lâm cùng Fiona và Aboli đang rèn luyện kiếm thuật như thường ngày, thì lúc này ở bến cảng của Đảo Cá Voi xuất hiện một chiếc cở trung thuyền hàng. Bên trên chiếc thuyền này không có cờ đại biểu cho thế lực nào, nếu nhìn từ bên ngoài sẽ cho rằng đây là một chiếc tiểu thương thuyền. Nhưng thực chất người bên trên chiếc thuyền này không ai khác chính là Sabo mấy người, trải qua thời gian dài cấp tốc chạy đi, thì bọn họ cuối cùng cũng tới được Đảo Cá Voi. Trên đường đi bọn hắn gặp phải mấy lần thiên tai, còn may hoa tiêu của bọn hắn còn có chút tài năng, thêm nữa người trên thuyền đều không yếu, một ít tình huống nguy cơ bọn họ có thể đủ sức vượt qua. “ Sabo, ngươi có dự tính gì để gặp Hắc Kiếm Sĩ không?!”: nhìn thấy thuyền đã cập bến, Koala nhìn bến cảng to lớn phồn vinh quay sang hỏi Sabo. Nàng lúc này hết sức kinh ngạc, trước đây khi tiến vào Grand Line, tuyến đường mà nàng trải qua chính là tuyến đường đi ngang qua Đảo Cá Voi này. Thời gian chỉ cách đây vài năm thôi, hiện tại Đảo Cá Voi so sánh với trí nhớ trong quá khứ của Koala hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau a. Bởi vậy nàng mới càng thêm kinh ngạc, trước đó cho dù nàng biết từ khi Hắc Kiếm Sĩ trở thành chủ nhân của hòn đảo này, thì hòn đảo này cấp tốc phát triển. Nhưng khi tận mắt chứng kiến sự phồn thịnh của Đảo Cá Voi, thì Koala hoàn toàn kinh ngạc ngây người, đối với Hắc Kiếm Sĩ nàng cảm giác kính phục. Phải biết một hòn đảo có thể so sánh với Đảo Cá Voi hiện tại không phải không có, nhưng đều là nơi các nàng không có khả năng tới được. Những nơi phồn vinh như thế này chỉ có ở trên đất đỏ đại lục, nơi nằm trong tầm kiểm soát của chính phủ thế giới mới có. Còn những hòn đảo khác, không phải là không có hòn đảo nào dân cư kém Đảo Cá Voi, mà trình độ cuộc sống, kinh tế của người dân ở hòn đảo này rất ít có hòn đảo nào so sánh được. Hơn nữa đây là Koala chỉ mới nhìn thấy bến cảng của hòn đảo này thôi a, nàng còn chưa vào trong thị trấn tham quan đâu, chỉ một cái bến cảng này cũng đã thể hiện ra sự phồng vinh của hòn đảo này. Bến cảng này rất lớn, từng chiếc thuyền xếp hàng dài dài vào bến, từ thương thuyền, cho đến thuyền hải tặc, thậm chí một ít thuyền giống bọn hắn không hề có tiêu chí gì. Koala tính toán sơ sơ gần bọn họ đã đậu vượt qua vài chục chiếc thuyền lớn nhỏ khác nhau rồi, hơn nữa đằng sau còn có liên tục thuyền chuẩn bị cập bến đâu. trên bờ thì là một bến cảng được xây dựng bằng đá cùng bê tông kết hợp, nhìn rất là to lớn hùng vĩ a, và từ bến cảng trở đi, thì xuất hiện ba con đường lớn, ba con đường dẫn theo ba hướng khác nhau. Ba hướng này dẫn dến ba tòa thị trấn trên hòn đảo này, Quân Cách Mạng đã điều tra tốt toàn cảnh của Đảo Cá Voi từ trước rồi, nên Sabo mấy người lập tức biết con đường nào dẫn tới thị trấn lớn nhất.  Hơn nữa mỗi một con đường còn có bảng chỉ dẫn đâu, chỉ cần biết chữ là có thể biết con đường nào dẫn tới nơi nào, mỗi con đường đều rất rộng lớn, rộng đủ để xếp bàng một lượt mấy chục người cùng đi không thành vấn đề, mà còn là hàng ngang nữa. Nghe Koala hỏi, Sabo cũng đang kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt lập tức hoàn hồn lại nói: “ không cần tìm cách tiếp cận, đối với Hắc Kiếm Sĩ người như vậy, thì trực tiếp gặp mặt đối phương thể hiện thành ý của chúng ta vẫn là tốt nhất, hơn nữa đối với cường giả thì nên thả tư thế thấp hơn một chút vẫn rất tốt, nếu là thủ lĩnh tới thì sẽ khác biệt, nhưng chúng ta thì không thể!” Hack bên cạnh nghe Sabo nói cũng tán đồng gật đầu, mặc dù Hack không nói gì nhưng hắn gật đầu đại biểu đồng ý cách nói của Sabo. “ liệu trực tiếp tới gặp có đường đột quá không?, lỡ may chọc giận vị Hắc Kiếm Sĩ kia thì sao?, với thực lực của mấy người chúng ta không đủ ngăn lại Hắc Kiếm Sĩ một kiếm a!”: Koala vẫn có chút không yên lòng nói. “ yên tâm đi, nếu chúng ta tới sớm nửa tháng, thì có lẽ chúng ta còn phải chờ một chút, nhưng hiện tại từ khi sự kiện đó trôi qua đã hơn một tháng rồi, trực tiếp cùng Hắc Kiếm Sĩ gặp mặt hoàn toàn không có vấn đề gì lớn!” Sabo hơi suy nghĩ một chút rồi nói, đối với suy đoán của mình Sabo vẫn có chút tự tin, dù sao Sabo tìm hiểu thông tin về Lâm rất lâu rồi, thông qua những tin tức thu thập được Sabo đã phần nào đoán được tính cách của Lâm. “ như vậy a, vậy hiện tại chúng ta lập tức tới gặp Hắc Kiếm Sĩ phải không?!”: nghe Sabo nói tự tin như vậy Koala cũng thoáng yên lòng sau đó hỏi lần nữa. “ trước tiên cứ đi dạo nơi này một vòng cái đã, nhân tiện ăn một bữa rồi tính sau!”: Sabo liếc Hack cùng Koala một cái, nhìn thấy sắc mặt hai người vẫn có chút mỏi mệt, trong lòng nhất định sau đó nói. Bọn hắn đã gần hai ngày rồi chưa ngủ đâu, và cũng chỉ có thời gian ăn đúng một bữa, bởi vì khoảng hai ngày trước bọn họ gặp phải một cơn bão rất lớn. Vì chống chọi lại từng đợt sóng khủng khiếp, mọi người trên thuyền đều không có thời gian thở dốc chứ đừng nói là ăn uống ngủ nghỉ. Bởi vậy lúc này trừ Sabo, Koala và Hack còn có một chút tinh thần ra, thì còn lại những người khác đã sức cùng lực kiệt rồi, cho dù là ba người bọn hắn cũng hết sức mệt mỏi. Nếu tình trạng này mà đi gặp Hắc Kiếm Sĩ cũng không tốt chút nào, bởi vậy Sabo cuối cùng vẫn quyết định chờ ngày mai lại nói. “ tốt quá, bụng ta đã đói hai ngày rồi, phải ăn một bữa thật đã mới được!”: nghe Sabo nói thì Koala hai mắt càng thêm phát sáng, nàng nhảy lên hoan hô thoáng một cái. Hack thì không có ý kiến gì, vì có quyết định, tiểu đội Quân Cách Mạng chia ra từng tốp lên đảo, bọn hắn biết trị an nơi này rất tốt, nhưng vẫn phải đề phòng bị người nhận ra. Nên bọn họ phải hành động điệu thấp một ít, vì tránh tập trung một lúc quá nhiều người làm người khác để ý, Sabo quyết định chia ra từng tốp hoạt động. Một khi trời tối thì trở về thuyền tập hợp, lúc này Sabo, Koala cùng Hack đi chung một nhóm, Hack vì là người cá, tránh để bị người nhận ra thân phận người cá của mình, nên Hack trùm áo choàng từ đầu tới chân. Thậm chí trên mặt Hack cũng được bao trùm một tàng khăn che mặt, ba người bước lên đảo thì bị hoàn cảnh nơi này làm cho hết sức kinh ngạc.