Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 390 : Đột phá Đại Kiếm Hào (2)

Hiện tại tình huống lúc này đúng là Ám đang trong giai đoạn lột xác, trước đó Ám trải qua Lâm thời gian dài dùng tinh thần ôn dưỡng đã có dấu hiệu lột xác rồi. Nhất là thời gian đầu khi Lâm đạt được Ám, lúc đó hầu như mỗi ngày Lâm đều lấy ra rất nhiều thời gian ôn dưỡng Ám. Dù sao khi đó Lâm chưa có Haki Vũ Trang a, bởi vậy Ám càng sắc bén, càng cứng rắn, thì đối với Lâm giúp đỡ càng lớn. Sau này theo Lâm càng mạnh, hắn càng ít ôn dưỡng Ám, nhất là từ khi Lâm thức tỉnh thành công Haki Vũ Trang thì càng như vậy. Đến khi Lâm sáng tạo ra một chiêu Nhị Đoàn Haki, thì số lần Lâm dành thời gian ra để ôn dưỡng Ám có thể đếm được trên đầu ngón tay. Dù sao một khi bọc lại Haki, thì đối với Lâm Ám tăng phúc cũng không quá nhiều, mà thời gian dùng để ôn dưỡng Ám lại quá dài. Cần chính là mài nước công phu a, nhưng cho dù vậy chất lượng của Ám đã vô hạn tới gần Vô Thượng Đại Khoái Đao rồi. So với trong 21 công Đại Khoái Đao, thì Ám hoàn toàn có thể cầm tới số một, thời gian sau này Lâm ít ôn dưỡng Ám, cũng vì hắn phát hiện Ám cũng tới một bình cảnh. Dù hắn dùng thời gian càng nhiều tới ôn dưỡng cũng không giúp Ám tăng lên bao nhiêu, lúc đó tốn thời gian của Lâm rất nhiều. Cho nên sau này Lâm mới càng ngày càng ít dùng tinh thần ôn dưỡng Ám, nếu Ám còn có thể tăng lên, thì Lâm cũng sẽ không bỏ dỡ giữa chừng. Hiện tại khi Lâm đột phá tới Đại Kiếm Hào, thì Ám cũng theo Lâm bắt đầu lột xác, theo Ám lột xác, thì liên hệ giữa Lâm cùng Ám càng lúc càng mật thiết. Thậm chí lúc này Lâm có cảm giác, Ám như trở thành một bộ phận của cơ thể hắn vậy, Lâm không biết những Đại Kiếm Hào khác khi đột phá sẽ có cảm giác gì với kiếm của mình. Nhưng Lâm cho rằng hắn cùng Ám cũng có một chút khác biệt so với người khác, bởi vì Lâm đã từng cảm nhận được Kiếm Vực của Mắt Ưng rồi. Kiếm Vực của Mắt Ưng không hề bị nhiễm khí tức của kiếm của hắn, mà Kiếm Vực của Mắt Ưng là tổng kết cả đời kiếm đạo của Mắt Ưng. Bởi vậy Mắt Ưng cho dù thay bao nhiêu thanh kiếm, Kiếm Vực của hắn đều không bị bao lớn ảnh hưởng, nhưng Lâm hiện tại có chút khác biệt. Kiếm Vực của Lâm có khí tức của Ám, mặc dù Kiếm Vực của Lâm cũng bao hàm cả đời lĩnh ngộ về kiếm đạo của Lâm trong đó. Nhưng nếu như Lâm cầm một thanh kiếm khác ngoài Ám thi triển Kiếm Vực, hoặc nói đúng hơn là khi Lâm cầm một thanh kiếm khác ngoài Ám thi triển chiến lực Đại Kiếm Hào. Thì hắn chỉ có thể dùng ra một nửa thôi, chỉ khi nào Lâm cầm lấy Ám, thì hắn mới có thể thi triển ra 100% Đại Kiếm Hào thực lực. Thậm chí vì liên hệ giữa Lâm cùng Ám biến dị, làm cho Lâm có thể phát huy vượt mức cho phép, hắn có thể phát huy ra nhiều hơn 100% chiến lực. Xem như cái được bù cái mất, nhưng Lâm cảm giác như vậy càng tốt hơn, một kiếm sĩ mà không yêu kiếm của mình, thì theo Lâm đó không phải là kiếm sĩ nữa. Cái gì trong tay không kiếm trong lòng có kiếm đó đều là vô nghĩa, rồi cái gì cây cỏ đều có thể trở thành kiếm, theo Lâm thì cái đó trở thành Ngụy Kiếm Đạo rồi. Kiếm Đạo quan trọng nhất vẫn là kiếm trong tay a, kiếm sĩ trong tay không còn kiếm thì còn được gọi là kiếm sĩ không. Hơn nữa kiếm sĩ mà không trân trọng kiếm của mình, bất cứ lúc nào cũng có thể đổi một thanh kiếm khác, thì đó cũng không phải chân chính kiếm sĩ. Bởi vậy lúc này Lâm cảm thấy, hắn cùng Ám kết hợp thành một đặc biệt liên hệ như vậy cũng không tệ, Lâm cũng chưa từng có suy nghĩ đổi đi Ám dùng một thanh kiếm khác. Cho dù lúc này đặt trước mặt Lâm là một thanh Vô Thượng Đại Khoái Đao cũng vậy, hắn cũng sẽ không tử bỏ Ám mà đi dùng một thanh kiếm mới, cho dù nó tốt hơn. . . . Cách Lâm không xa, Aokiji lúc này vừa mới thi triển hoàn tất một đại tuyệt chiêu, thì Aokiji lập tức phát hiện ra khí tức của Lâm có biến hóa mới. Hơn nữa từ trên người Lâm lúc này tỏa ra khí tức Aokiji quá mức quen thuộc rồi, mấy chục năm này Aokiji không ít lần cùng những kiếm sĩ có khí tức cùng loại đại chiến qua. Mặc dù lúc này khí tức trên người Lâm so với những kiếm sĩ khác có một ít khác biệt, nhưng Aokiji sẽ không cảm giác sai, Lâm đã chính thức đột phá tới Đại Kiếm Hào cảnh giới rồi. Và khí tức Aokiji cảm nhận được mùi vị quen thuộc kia, không gì khác ngoài Kiếm Vực, một loại đặc hữu thể hiện ra cảnh giới của Đạo Kiếm Hào. Lập tức Aokiji sắc mặt có chút khó coi, hắn dự định dùng ra một cái tuyệt chiêu chưa thuần thục để cắt ngang Lâm đột phá. Nhưng tình hình hiện tại là Aokiji đã không kịp đến ngăn cản Lâm rồi, Aokiji lúc nãy cũng tính lầm, hắn quên một chiêu này hắn chưa thuần thục. Thì đồng nghĩa với việc hắn muốn thi triển ra một chiêu này tốn thời gian cũng càng dài, không thể trong thời gian ngắn thi triển thành công, khi Aokiji thi triển một chiêu này không bao lâu thì hắn cũng hối hận rồi. Nhưng cũng vì một chiêu này chưa thuần thục, một khi đã bắt đầu thì không thể dừng lại nữa, Aokiji sau đó đành phải đâm lao thì phải theo lao thôi.