Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà
Chương 357 : Bao vây (2)
Hắn đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, ban đầu cảm giác nguy hiểm đến từ trước mặt, sau đó lại thay đổi thành bốn phương tám hướng.
Như vậy có phải đại biểu cho hải quân bọn hắn đã bị bao vây rồi, có điều làm sao có thể a, sương mù cực kỳ dày đặc.
Nếu nói bọn hắn bị Lâm chờ sẵng đón đầu thì còn nói được, trong sương mù dày đặc bao phủ như thế này.
Thì làm sao Lâm có thể xác định vị trí lúc này của hải quân mà bao vây, đây chính là điều làm Aokiji khó hiểu.
Đột nhiên Aokiji nghe được đằng sau lưng mình có người nhỏ giọng nói thầm một câu, làm hắn biến sắc mặt, trong lòng thầm hô không tốt.
“ sương mù này cổ quái như vậy có phải do trái ác quỷ làm ra không a?”: đây là một vị sĩ quan cấp Đại Tá buộc miệng nói nhỏ.
Có điều vị Đại Tá này đứng cách Aokiji không xa, cho nên dù hắn nói khá nhỏ vẫn bị Aokiji nghe vào trong tai.
Lúc này Aokiji thầm nói mình ngu xuẩn, làm sao không nhớ tới trái ác quỷ, trái ác quỷ năng lực thiên kỳ bách quái, chế tại ra một mảnh sương mù kỳ quái thế này cũng chưa chắc không thể.
Sau đó Aokiji đột nhiên biến sắc hô to một tiếng!
“ không tốt!”: sau đó Aokiji lập tức phi thân phó ra khỏi boong thuyền, Aokiji phóng cả người xuống mặt biển, hơi lạnh vây quanh thân thể Aokiji cấp tốc khuếch tán.
“ Kỷ Băng Hà!”
Lập tức cả mặt biển bắt đầu mau chóng đóng băng, phạm vi bao trùm càng lúc càng lớn, nhiệt độ trong vùng biển này cấp tốc giảm xuống.
Xa xa Lâm cũng lập tức phát hiện ra nhiệt độ không khí chợt giảm xuống một mảng lớn, mặt biển lập tức kết băng, thì thì thầm nói nhỏ.
“ đã phát hiện sao… đáng tiếc muộn rồi Aokiji!”
Chỉ cần từ không khí đột nhiên giảm nhiệt độ thôi, là Lâm lập tức biết Aokiji tên này phát hiện bọn hắn rồi, có điều đã chậm rồi.
“ Bắn đi!”: nói nhỏ kết thúc, Lâm lập tức cầm điện thoại trùng lạnh lùng nói, tiếng nói của Lâm vừa dứt, thì lập tức những âm thanh pháo nổ vang lên rung trời.
Ầm… Ầm … ầm … ầm
Aokiji vừa mới đóng băng xong mặt biển, thì lập tức nghe thấy tiếng đại pháo bắn, sắc mặt đột nhiên biến sắc.
“ không tốt!”: trong lòng Aokiji nói thầm một tiếng, sau đó bằng tốc độ cực nhanh phóng trở lại thuyền.
Aokiji vừa mới trở lại thuyền, thì trong Haki quan sát của Aokiji xuất hiện mấy chục viên đạn pháo bắn tới.
“ Đa Trọng Băng Tiễn!”
Theo âm thanh của Aokiji vừa dứt, thì trước người Aokiji lập tức xuất hiện mấy chục cây băng tiễn phóng tới những viên đạn pháo kia.
Ầm … Ầm … ầm
Aokiji chặn lại thành công, nhưng những hải quân quân hạm khác thì không may mắn như vậy.
Bởi vì có sương mù cản trở, làm cho những hải quân tướng tá có Haki quan sát không dự đoán được vị trí của đạn pháo.
Bọn họ chỉ có thể bằng trực giác cùng kinh nghiệm cản lại, nhưng mỗi chiếc quân hạm đều có khoảng mười viên đạn pháo bắn tới.
Hơn nữa còn là tứ phía bắn tới, khó lòng phòng bị, bởi vậy mỗi chiếc quân hạm chỉ cản lại được sau bảy viên, còn lại ba bốn viên bắn trúng thân thuyền.
Lập tức chỉ đợt đạn pháo đầu tiên, làm cho hải quân bị bắn nổ năm sáu chiếc quân hạm, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục.
Cũng may, Aokiji đã kịp thời đóng băng mặt biển, những chiếc quân hạm bị bắn nổ, hải quân binh sĩ bên trên lập tức rời thuyền nhảy xuống mặt băng.
Chỉ một có hải quân binh sĩ xui xẻo, vị trí những hải quân này quá gần nơi đạn pháo bắn trúng, một số thì bị lực nổ tan xương nát thịt.
Một số thì bị phỏng nặng, hoặc thẳng thắng bị thiêu chết, hoặc bị chấn động tới chết, mỗi chiếc quân hạm có khoảng năm trăm binh sĩ.
Năm chiếc bị bắn nổ đại đa số kịp thời nhảy xuống mặt băng tị nạn, nhưng cũng tổn thất hơn trăm binh sĩ, trong đó còn có một hai vị sĩ quan xui xẻo.
Hơn nữa không chỉ thế, trên mỗi chiếc quân hạm còn trang bị rất nhiều đạn pháo, khi quân hạm bị bắn nổ, những đạn pháo này cũng theo sau nổ tung, điều này cũng thêm làm cho hải quân tổn thất.
Aokiji nhìn thấy cảnh này, sắc mặt cũng hết sức khó coi, có điều chưa chờ Aokiji có hành động gì, hắn lại tiếp tục nghe âm thanh đại pháo bắn vang lên lần thứ hai.
Lập tức sắc mặt của Aokiji đại biến, sau đó lập tức la lớn!
“ Thiếu Tướng trở lên phân tán qua các thuyền ngăn chặn lại đạn pháo bắn tới, trọng tâm bảo vệ những thuyền nằm ngoài cùng nhất, các binh sĩ lập tức xuống thuyền!”
Nghe Aokiji ra lệnh, lập tức từ cấp bậc Thiếu Tướng trở lên hành động, có điều vẫn chậm một chút, đạn pháo đợt thứ hai này bắn tới quá nhanh.
Bọn họ chỉ mới nhận được mệnh lệnh, còn chưa kịp thi hành, thì từng tiếng nổ lớn vang lên.
Lần này bởi vì Lâm điều khiển, tránh đi những chiếc quân hạm có cường giả phòng thủ, cho nên lần này lấy được chiến quả lớn hơn lần đầu rất nhiều.
Dù sao lần đầu, tấn công nhiều chiếc quân hạm, chủ yếu để thăm dò, xem trên chiếc quân hạm nào có cường giả có thể trong sương mù phán đoán và phòng ngự đạn pháo bắn tới.
Đợt thứ hai trở đi mới là thực sự đến thời điểm thu hoạch thành quả, bởi vậy lần này hải quân quân hạm bị bắn nổ hơn hai mươi chiếc.
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
38 chương
48 chương
158 chương
2672 chương
104 chương