Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà
Chương 317 : Ngũ Lão Tinh bàn tính (2)
Cho nên chính phủ sẽ tìm mọi cách hạn chế hải quân phát triển lớn mạnh, giống như lần này cũng như vậy, khi bọn họ điều tra ra được tin tức của Lâm cùng tổ chức của hắn, Ngũ Lão Tinh đều cho rằng.
Lâm cùng thế lực của hắn mặc dù có chút nguy hiểm, nhưng chưa đến mức có thể trở thành họa lớn của chính phủ thế giới.
Cho dù là phía sau lưng hắn còn ẩn dấu một cái bí ẩn thế lực, theo bọn hắn đoán cái thế lực này không thua kém một cái Tứ Hoàng chút nào.
Xem như cực kỳ nguy hiểm rồi, thậm chí vì có Lâm thiên tài như vậy, tổng hợp thực lực còn có thể mạnh hơn một cái Tứ Hoàng một chút.
Nhưng nếu như đối với hải quân, thì đây là một thế lực không kém thì một cái tương lai Râu Trắng.
Hiện tại thế lực này có lẽ chỉ kém một cái đỉnh phong chiến lực như Râu Trắng thôi, nếu không thì bọn họ sẽ không cần ẩn dấu tới bây giờ.
Không một thế lực nào, khi bọn họ đủ sức xưng bá thế giới, mà lại ẩn dấu thời gian dài, khi xuất hiện còn hành động khiêm tốn như vậy.
Mặc dù có thiên tài như Lâm, nhưng chiến lực đỉnh cấp có lẽ không nhiều, hơn nữa dã tâm còn mạnh hơn Râu Trắng nhiều lắm.
Năm người đều cho rằng, một khi Lâm trở thành một cái Râu Trắng thứ hai, hắn sẽ không còn thỏa mãn hiện trạng, hắn sẽ không giống như Râu Trắng không có chí tiến thủ.
Râu Trắng người này, lão chỉ cần người nhà của mình sinh hoạt vui vẻ là đủ, lão không quan tâm mình có phải là Vua Hải Tặc hay không, lão không quan tâm mình có phải hay không là Tứ Hoàng.
Bởi vậy theo dự đoán của Ngũ Lão, thì Lâm nguy hiểm hơn Râu Trắng nhiều, nhưng đây chỉ là đối với hải quân thôi, một khi hải quân có thù oán với một cái có Râu Trắng tiềm lực.
Thì hải quân đừng mong phát triển thuận lợi, lúc đó thì bọn họ sẽ không phải thường xuyên vì hạn chế hải quân phát triển mà đau đầu nữa.
Bởi vậy năm người quyết định, tổ chức cuộc họp lần này, hơn nữa với tiềm lực của Lâm, bọn họ cho rằng Lâm cũng có tư cách để bọn họ mở ra một lần họp loại này.
Nếu Lâm không đủ cân lượng, thì có coi trọng Lâm cỡ nào, bọn hắn cũng sẽ không tổ chức họp đâu, hiện tại càng vì gia tốc xung đột giữa Lâm cùng hải quân.
Có thể nói là một công đôi việc, Sengoku có thể làm sao không đoán được tâm tư của Ngũ Lão Tinh đâu.
Từ ban đầu khi Ngũ Lão nói chuyện, hắn đã đoán được tám chín phần, kết hợp với mấy ngày hôm nay Ngũ Lão thường ra các loại mệnh lệnh.
Để hải quân phối hợp với Cp thu hút tầm mắt của Lâm cùng tổ chức của hắn, kết hợp với Cp sắp công bố tin tức bọn họ điều tra được.
Thì làm sao Sengoku có thể không biết, hải quân phối hợp thu hút Lâm, Cp thì bí mật điều tra tin tức, hiện tại Ngũ Lão bắt hắn quyết định.
Mà quyết định chỉ có một, đó là cùng Lâm toàn diện xung đột, hắn đã không còn lựa chọn nào nữa.
Nếu như hải quân của mười mấy năm trước, lão tự tin cho dù chính phủ không ép buộc, hắn cũng sẽ lập tức điều động đại quân cùng cường giả càn quét Lâm và tổ chức của hắn.
Nhưng đó là hải quân của mười mấy năm trước a, hiện tại hải quân của mười mấy năm sau, hoàn toàn không đủ binh lực, không đủ cường giả để tiêu diệt Lâm.
Theo Sengoku, muốn tiêu diệt Lâm, hắn phải phái ra ít nhất hai Đại Tướng cấp chiến lực, năm Tinh Anh Trung Tướng.
Mười bình thường Trung Tướng, hai mươi Thiếu Tướng, và năm mươi Chuẩn Tướng cấp cường giả mới đủ sức tiêu diệt Lâm cùng tổ chức của hắn.
Thậm chí hắn còn không biết thế lực ẩn dấu sau lưng của Lâm mạnh cỡ nào, lúc đó sợ rằng bao nhiêu đó binh lực còn chưa đủ đâu.
Nhưng vấn đề là hải quân hiện tại nhiều lắm chỉ điều động được một nửa binh lực như trên thôi, mà một nửa binh lực như vậy.
Thì đừng nói là thế lực sau lưng Lâm ra tay, chỉ cần thế lực Lâm nắm trong tay hiện tại đủ để chống lại một nửa binh lực như thế rồi.
Phải biết dưới trướng Lâm có hai cái Chuẩn Đại Tướng cấp bậc a, hai người này dư sức kéo động năm cái Tinh Anh Trung Tướng.
Nếu một chọi một, hoàn toàn có thể trong thời gian ngắn đánh bại, lúc đó thì chiến cuộc sẽ hoàn toàn nghiên về phía của Lâm.
Hai cái Chuẩn Đại Tướng chiến lực không bị kiềm chế, thì lực sát thương, sức phá hoại cực kỳ kinh khủng mà không phải ai cũng có thể chịu đựng nổi đâu.
Bởi vậy muốn tiêu diệt Lâm, nói thì dễ, làm mới khó, nhưng nếu là hải quân của mười mấy năm trước, Sengoku vẫn có nắm chắc bảy phần có thể làm được chuyện này.
Nhưng hiện tại, đừng nói là bảy phần, hai phần hắn cũng không nắm chắc được chứ nói gì bảy phần, cũng bởi vì hiện tại binh lực hải quân có thể điều khiển quá ít quá ít.
Hắn có thể hai lần điều động Aokiji, cũng bởi vì Aokiji nhân tiện suất hiện gần đó, nhiệm vụ của hắn cũng không quá gấp, có thể nói hai lần đều có may mắn thành phần bên trong.
Nếu không thì hai lần chặn đánh Lâm, hắn có thể phái ra cũng chỉ vài tên bình thường Trung Tướng thôi, hoặc nhiều lắm là một vị Tinh Anh Trung Tướng lĩnh đội.
Đây chính là hiện trạng của hải quân, nhìn bên ngoài bọn hắn có rất nhiều chiến lực cấp cao, ba Đại Tướng, một anh hùng hải quân, một tham mưu trưởng, một Nguyên Soái.
Nhưng ngoại trừ ba Đại Tướng có thể điều động ra, ba người còn lại đều không thể động, bản thân Sengoku thường xuyên phải ở tổng bộ tọa trấn.
Garp cũng không khác mấy, từ vài năm trước, Garp đã rất ít nhận nhiệm vụ rời khỏi tổng bộ hải quân.
Một phần vì Garp không muốn, một phần bởi vì Garp cũng là chiến lực trọng yếu bảo hộ tổng bộ.
Đừng nhìn tổng bộ hải quân như tường đồng vách sắp, nhưng tổng bộ hải quân vẫn thường xuyên bị hải tặc tấn công.
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
38 chương
48 chương
158 chương
2672 chương
104 chương