Võng Du Chi Tuyệt Sắc Thiếu Niên

Chương 37 : Pn1: tiểu hòa tắm rửa ký

Đại học A danh khí lớn đến bao nhiêu thì điều kiện sinh hoạt kém đến bấy nhiêu. Do trường đã lão trăm năm rồi, có thể lý giải. Tuy rằng nói đã lần lượt xây nhiều dãy phòng mới, nhưng hiển nhiên những chỗ đó không tới lượt sinh viên năm nhất hưởng thụ. Tiểu Hòa ở ký túc xá sáu người một gian, không có buồng vệ sinh riêng. Mùa hè nam sinh tắm rửa ngay tại phòng giặt đồ. Ngày đầu tiên Tiểu Hòa đến trường học, chạng vạng, đại khái do uống nước hơi nhiều nên đi đến WC. Khu ký túc xá này mỗi tầng chỉ có một cái WC, cùng phòng giặt liên thông chung một chỗ, muốn đi WC phải trải qua phòng giặt đồ. Tiểu Hòa vừa bước vào phòng, đã bị một đống thân thể trần trụi trắng trợn qua lại gây shock đến, chớp chớp mắt, tiểu Hòa quyết định lơ đi, mặt không biến sắc đi vào bên trong. Lúc này lại nghe đến nhiều nam sinh hú lên quái dị, đều nhanh chóng cầm thau nhỏ che khuất vị trí mấu chốt của cơ thể mình, khẩn trương hề hề nhìn hắn. Tiểu Hòa cũng bị bọn họ dọa đến, nhìn lại bọn hắn. Bọn họ cũng xem tiểu Hòa. Chăm chú nhìn. . . . . . Chăm chú nhìn. . . . . . Tiểu Hòa quay đầu chạy = = Đây là vấn đề mà trong 4 năm sống đại học tiểu Hòa vẫn không hiểu rõ được. Vì sao lúc tắm rửa khi có người khác đi qua, các nam sinh vẫn bình thản ung dung vừa tắm vừa tán gẫu, mà mỗi lần khi hắn đi ngang qua, bọn họ sẽ vẻ mặt khẩn trương tùy tay quơ trúng cái gì liền đem đi che bộ vị mấu chốt chứ? Tiểu Hòa cảm thấy thật sự thực ủy khuất, làm như hắn rất muốn xem chỗ đó của họ lắm vậy. Ngày đầu tiên ngay tại phòng chứa nước bị dọa đến, tiểu Hòa đương nhiên sẽ không đi phòng chứa nước tắm rửa nữa. Đến buổi tối, tiểu Hòa mượn một túi to đựng quần áo tính đi nhà tắm của trường. Kỳ thật cũng là nhàn hạ, tiểu Hòa không thích tắm nước lạnh, ở phòng chứa nước tắm rửa còn muốn phải nấu nước ấm lên, thật sự rất phiền toái . Chào bạn cùng phòng một tiếng, tiểu Hòa mang theo túi to đi xuống lầu, lại ở dưới lầu đụng phải sư huynh Nhạc Tại Uyên mới nhận thức hôm qua. Ân, cũng chính là Nguyệt Tại Thủy Thiên. Nhạc Tại Uyên kinh hỉ: “Tiểu Hòa.” Tiểu Hòa do dự một chút, nhớ tới cha mẹ dặn, vẫn là lễ phép chào hỏi: “Sư huynh.” Nhạc Tại Uyên nghe vài năm nay người ta kêu hắn sư huynh, chỉ có hôm nay hai chữ này nghe được thoải mái nhất, tươi cười đầy mặt hỏi: “Tiểu Hòa muốn ra ngoài ? Muốn hay không sư huynh đưa ngươi đi?” Tiểu Hòa lắc đầu: “Ta đi tắm rửa. Sư huynh, ta đi trước.” Tắm rửa. . . . . . Nhạc Tại Uyên đầu óc hôn mê choáng váng. Trong đầu toát ra một hình ảnh, bỗng nhiên quá sợ hãi, bắt lấy cánh tay tiểu Hòa, “Ngươi đi đâu tắm?” “Phòng tắm a.” Tiểu Hòa rút cánh tay mình về. “Phòng tắm!” Nhạc Tại Uyên muốn té xỉu ! Phòng tắm, tương đương một đám nam nhân cởi quang sạch sẽ , sau đó tiểu Hòa của hắn cũng cởi sạch đứng ở bên trong, bị người xem hết trơn. . . . . . “Không được!” Mặt đều phải đen. Tiểu Hòa kỳ quái nhìn hắn. Nhạc Tại Uyên phát hiện mình phản ứng rất kích động , vội vàng nói: “Đi ký túc xá của sư huynh tắm đi. Phòng tắm trong ký túc xá sư huynh cung cấp nước ấm, hơn nữa không cần trả tiền. Phòng tắm chung nhiều người lắm.” “Không cần.” Tiểu Hòa lắc đầu, “Sư huynh, cám ơn ngươi, ta đi đây.” Nhạc Tại Uyên trước kia ở trong trò chơi đã biết hắn quật cường, không có biện pháp đành phải đi theo hắn, dọc theo đường đi lại nghĩ cách thuyết phục hắn, tiểu Hòa vẫn lắc đầu. Rốt cục đi đến phòng tắm , Nhạc Tại Uyên giành vào trước tiểu Hòa, nói với nhân viên phòng tắm : “Muốn một gian tắm riêng !” Vị nhân viên tà nghễ nhìn hắn: “Trời nóng như thế ai tới nơi này tắm rửa chứ. Đều là nhà tắm một gian, đi vào đi vào đi.” Tiểu Hòa đưa thẻ, đi vào.Nhạc Tại Uyên trông mong đứng ở cửa nhìn. Tiểu Hòa tắm rửa xong đi ra, Nhạc Tại Uyên còn tại bên ngoài chờ. “Không ai tắm chứ?” “Không.” Nhạc Tại Uyên thở dài nhẹ nhõm một hơi, bắt đầu lo lắng mùa đông . Nhưng là còn chưa tới mùa đông, tiểu Hòa liền quyết định không đi phòng tắm tắm rửa , về sau đều sửa ở phòng chứa nước tự mình múc nước tẩy. Nguyên nhân là do chuyện này: học viện Kinh Tế muốn làm một hoạt động công ích, giúp đỡ trẻ em thất học , đưa ra quảng cáo là ‘ Chỉ cần mỗi tháng 50 đồng, có thể giúp được một đứa nhỏ thay đổi vận mệnh!’ Tấm ảnh nổi tiếng của các trẻ em thất học chụp phóng thật to treo lên. Trong ảnh chụp một bé gái mở to đôi mắt ngây thơ khát vọng . Mọi người đều biết rằng tiểu Hòa là đứa nhỏ lương thiện. Tuy cha mẹ cấp sinh hoạt phí không nhiều lắm, hàng tháng đều là vừa đủ dùng, nhưng tiểu Hòa vẫn quyết định mỗi tháng trích ra 50 đồng. Như thế nào tiêt kiệm ư ? Buổi tối, tiểu Hòa cầm bút nằm sấp trên bàn học ký túc xá tổng kết mỗi ngày chi tiêu của mình. Buổi sáng bánh bao ăn ngon lắm, không thể bỏ. . . . . . Giữa trưa thịt khìa cùng chân gà cũng ăn ngon lắm, không thể bớt. . . . . . Buổi tối cơm chiên cũng ăn ngon lắm, không thể bỏ. . . . . . Khụ, bạn tiểu Hòa tính toán đã sắp đến 100% tiền. Tiểu Hòa tính a tính, bỗng nhiên nghĩ tới: tắm rửa! Tháng trước tiền tắm rửa nếu nhớ không lầm thì là 60 đồng đó. Nếu mỗi ngày đều ở phòng chứa nước tắm rửa, không phải có thể tiết kiệm ra 50 sao? Ha ha ha ha ^_^ Tiểu Hòa cao hứng tuyên bố: “Về sau ta sẽ tắm rữa ở phòng chứa nước! Mọi người đi nhớ rủ cùng đi nhé.” “Phốc!” Đang ở uống trà, đại ca của phòng phun nước ra.