Võng Du Chi Tổng Tài Là Người Yêu
Chương 13
Ngày hôm sau, Trịnh Duẫn Hạo vốn định cử người đến bệnh viện đón Tại Trung về, nhưng trong lòng lại không yên tâm, liền tự mình lái xe đến bệnh viện.
Vào phòng bệnh, liền thấy Tại Trung mặt tươi như hoa đang cùng Trầm Xương Mân nói nói cười cười, sung sướng đến mức nhìn qua cứ tưởng như với hôm qua là hai người khác nhau.
Xương Mân thấy Duẫn Hạo bước vào trước tiên, vội vàng chào hỏi: “Sớm như vậy đã tới rồi à? Em đang kiểm tra phòng, trợ lý nhỏ nhà anh hồi phục rất nhanh nha.” Trầm Xương Mân tốn một đêm rốt cục hiểu rõ mối quan hệ giữa hắn và Kim Tại Trung, trong lòng tựa như gương sáng, không nói không làm, lặng lẽ đợi trò hay, đây chính là đạo đức nghề nghiệp, cậu rất thích nhìn
Trịnh Duẫn Hạo cùng Kim Tại Trung phát triển.
Trịnh Duẫn Hạo cau mày: “Cái gì nhà tôi? Làm bác sĩ không được trái với đạo đức.” Hắn quay đầu nhìn về phía Tại Trung, “Tốt, nếu không có gì nữa thì dọn dẹp đi, ở thêm nữa tôi không thanh toán cho đâu.”
Tại Trung vội vàng thay quần áo đổi giày, mấy phút sau đã chỉnh chu thành dạng người kiểu mẫu.
Mà ở bên ngoài ban công Xương Mân đang lôi kéo Duẫn Hạo nói chuyện phiếm.
“Anh thật sự không ra tay với anh ấy ư? ”
“Tôi nhìn qua đói khát như vậy sao? ”
“Dáng vẻ anh ấy thật tốt nha, so với người ở bên Mỹ chỉ có hơn chứ không kém a! ”
“Đúng vậy, nếu như đầu óc của cậu ta cũng có thể ưu tú như vậy thì tôi liền cân nhắc.”
“…… Không nên yêu cầu cao như vậy nha, trong giới các anh bây giờ không phải là rất nhiều người đổ xô vào theo đuổi dạng ngốc manh như vậy sao? Anh cũng có thể chạy theo trào lưu này nha. ”
“Ngốc manh? Dùng trên người cậu ta có phải quá hạ thấp giá trị của từ này hay không? Huống gì tôi từ trước đến nay đối với thẳng nam không có hứng thú, hơn nữa còn là nhân viên của tôi. ”
Xương Mân ngẫm lại, mấy ngày này chơi Cửu Châu Chí làm quen Trung Nguyên Nhất Điểm Kim, mặc dù không biết trên thực tế cậu là người như thế nào, thế nhưng trong trò chơi cậu vô cùng nghĩa khí, hơn nữa cậu đối xử với mọi người rất tốt là chuyện rõ như ban ngày, một thẳng nam như vậy bị bẻ cong quả thật rất tội lỗi!
Nhưng nhìn lại Tại Trung đang vội vàng đắp chăn bên trong, Xương Mân vẫn là cảm nhận được mùi vị của một tiểu bạch thụ, quả nhiên, thực tế so với tưởng tượng bao giờ cũng cách nhau quá xa. Dĩ nhiên, ai bảo Trịnh Duẫn Hạo ngày hôm qua đối với anh ấy khẩn trương như vậy, khiến mình vừa thấy được Tại Trung đã cảm thấy anh ta và phụ nữ căn bản không thể ở cùng nhau, bên cạnh anh ấy nhất định phải là một phúc hắc công như Trịnh Duẫn Hạo.
“Tôi xong rồi, có thể đi được chưa?” Tại Trung ra cửa ban công, thò cái đầu nhỏ ra hỏi.
Xương Mân hít một hơi, cũng may là mình thích con gái, con trai đáng yêu như vậy vô hình chung thật câu nhân nha! Phúc hắc công Trịnh Duẫn Hạo làm thế nào có thể nhịn được không ra tay chứ!
Duẫn Hạo bình tĩnh nói: “Xương Mân làm thủ tục xuất viện xong liền có thể đi rồi, cậu ăn sáng chưa? ”
Tại Trung gật đầu một cái, chỏm tóc ngớ ngẩn vểnh lên trên đỉnh đầu cũng theo động tác của cậu mà lắc lư theo: “Ăn rồi, bác sĩ Thẩm có mang theo ít bánh bao.”
Duẫn Hạo thấy trên đầu cậu có chỏm tóc vểnh lên, vốn định đưa tay vuốt xuống, nhưng lại cảm giác như vậy rất kỳ quái, liền đem bàn tay vốn đang định đưa tới cho vào túi quần, cũng gật đầu một cái, nhìn về phía Xương Mân: “Đi viết giấy ra viện đi, cậu biết tôi bề bộn nhiều việc mà.”
Xương Mân bĩu môi, trừng mắt nhìn Duẫn Hạo nói: “Đồ bọ hút máu.” Vừa nói vừa đi trở về phòng bệnh.
Kim Tại Trung vội vàng lùi lại, nhường chỗ cho Xương Mân đi qua.
Xương Mân đi tới trước mặt Tại Trung nhìn cậu nói: “Anh về nhà nhớ ăn uống đầy đủ, không nên thức đêm, cũng đừng bị nhà tư bản nào đó lừa gạt phải uống nhiều rượu như vậy.” Cậu nói xong không biết vô tình hay cố ý đưa mắt liếc qua Duẫn Hạo. Lúc quay đầu lại còn muốn nói thêm điều gì nữa, chợt nhìn thấy kiểu tóc của Tại Trung thì phì cười, thân người cao vượt trội rất tự nhiên đưa tay sờ sờ đầu Tại Trung nói: “Mới sáng sớm đã liên lạc với người ngoài hành tinh rồi! Tín hiệu ở đây không được tốt cho lắm.”
Tại Trung không hiểu gì quay đầu nhìn về phía Duẫn Hạo.
Mà lúc này, Trịnh Duẫn Hạo đối với hành động của Xương Mân cảm thấy rất không thoải mái.
Duẫn Hạo trực tiếp đưa Tại Trung về nhà, thế nhưng suốt đường đi không khí vô cùng trầm thấp. Tại Trung cảm giác sâu sắc tâm tư của vị tổng giám đốc quả là khó đoán, rõ ràng trước đó một giây ở phòng bệnh hắn vẫn còn tươi cười với mình, một giây sau đó lại không nhịn được giục mình cùng bác sĩ Thẩm chạy tới phòng bác sĩ viết giấy ra viện. Con gái cũng không có thay đổi nhanh như vậy a?
Về đến nhà trọ xuống xe, Tại Trung vội vàng mở cửa xe đi ra ngoài hít một hơi thật sâu, lúc này cậu mới cảm nhận được thế nào mới là mùi vị nhân gian chân chính.
Duẫn Hạo cũng đẩy cửa xe ra, liếc nhìn khu nhà trọ trước mắt, rốt cục mở ra kim khẩu: “Cậu cũng nên mua nhà đi.”
Tại Trung thụ sủng nhược kinh: “Được, được rồi, đều là ba mẹ tôi dành dụm được một ít tiền để mua. ”
Duẫn Hạo gật đầu, tâm tình cũng không có khó chịu như vừa rồi.
“A, cám ơn tổng giám đốc đã đưa tôi về, chiều nay tôi vẫn đi làm sao?” Tại Trung thừa lúc tâm tình ông chủ không tệ vội vàng nói lời cảm ơn.
Trịnh Duẫn Hạo ngược lại rất nhân đạo: “Không cần, ngày mai cứ tới làm như thường ngày là được.”
Tại Trung liền vội vàng gật đầu: “Hi, vậy anh đi thong thả, haha! Tôi không tiễn.”
Duẫn Hạo khó hiểu nhìn cậu một cái: “Cậu cũng không mời tôi lên nhà ngồi một chút sao?”
“A?”
“Đã tới đây, tôi muốn xem cuộc sống sinh hoạt thường ngày của nhân viên một chút, đây cũng là việc một cấp trên nên làm.” Hắn vừa nói xong liền đi vào trong.
Tại Trung chính là sợ chiêu này của hắn, thế nhưng cũng không có biện pháp, người ta cũng chủ động đề nghị, cậu còn có thể cự tuyệt sao.
“Ách, nhà tôi có hơi….” Tại Trung nhanh chóng đuổi theo, cố gắng ngăn cản bước chân của Duẫn Hạo.
“Giai cấp công nhân, tôi có thể hiểu được.” Trịnh Duẫn Hạo giúp cậu kiếm cớ.
“Ưm, trong nhà có chút bừa bộn!”
“Không quan hệ, trước kia tôi ở nước ngoài cũng như vậy.” Duẫn Hạo đi vào thang máy, liếc nhìn Tại Trung vẫn đang vò nát vạt áo ở bên ngoài nói, “Sao cậu lại không đi vào?”
Tại Trung khẩn trương đi vào thang máy, đứng cũng không yên.
“Lầu mấy? ”
“…Lầu 9. ”
Ra khỏi thang máy, Tại Trung đi tới cửa nhà, run rẩy móc chìa khóa ra mở cửa.
Duẫn Hạo ngược lại rất chủ động, ở huyền quan đổi dép xong liền đi thẳng tới phòng khách.
Nhà của Tại Trung quả thực không lớn, phòng khách là dạng mở, bao gồm cả phòng bếp cùng phòng ăn trong đó, nhưng cũng không quá chật hẹp, tiếp đó còn có một phòng ngủ nhỏ cùng một gian phòng vệ sinh ở cạnh nhau, loại căn hộ nhỏ cho người độc thân ngược lại cũng khá ngăn nắp.
Duẫn Hạo ngồi xuống bộ ghế sô pha đôi duy nhất đặt ở phòng khách, đánh giá chung quanh một cái cũng không có bừa bộn gì mấy. Nhìn Tại Trung đóng cửa lại đứng ở một bên thay giày có chút chật vật, trong lòng thoải mái.
“Tổng giám đốc, tôi đi đun nước trước, anh có thể xem tivi… Nhà có hơi… anh đừng để ý. ”
Duẫn Hạo gật đầu một cái nói: “Có thể xem qua phòng ngủ của cậu một chút không? ”
Tại Trung hơi do dự, vẫn là gật đầu: “Trong phòng ngủ hơi chật… anh nếu đứng không thoải mái có thể ngồi trên giường.”
Duẫn Hạo gật đầu, chủ động đi vào trong quan sát.
Tại Trung một lòng bất ổn, nhưng lại không khỏi oán thầm: cứ như là đang ở nhà mình vậy…
Nhưng là chỉ có thể thầm oán trong lòng, trên tay vẫn cứ đổ nước vào bắt đầu đun.
Ngây ngẩn một hồi, Tại Trung cảm thấy phòng ngủ cũng quá im ắng đi, tổng giám đốc sẽ không ngủ quên trên giường chứ?
Lặng lẽ đến gần phòng ngủ, Tại Trung nhìn qua cánh cửa đang khép hờ, chỉ thấy Duẫn Hạo đang cầm một tờ giấy cau mày trầm ngâm, Tại Trung thầm kêu không tốt, đẩy cửa xộc vào nhân lúc Duẫn Hạo còn chưa kịp phản ứng liền đoạt lấy tờ giấy giấu ra sau lưng.
“Anh, sao anh lại tùy tiện xem đồ của người khác!” Tại Trung mặt đỏ bừng. Nếu như cậu đoán không lầm thì đây là do mình mấy ngày trước lên web search các kiểu GAY điển hình, chủ yếu vẫn là bởi vì Tuấn Tú, nên liền ghi lại. Tuy rằng tổng giám đốc nhìn qua không nhất định sẽ hiểu, thế nhưng Tại Trung vẫn cảm thấy bị người khác xem trộm như vậy rất bất chính.
Duẫn Hạo sửng sốt, nhìn Tại Trung căng thẳng không xong, lập tức cười cười nói: “Chẳng qua tôi chỉ là tùy tiện lật qua, nếu như thấy những thứ không nên thấy, tôi sẽ quên ngay tức khắc”. Nói thừa, cái thứ này tôi không cần nhìn qua cũng biết.
Tại Trung hồ nghi: “Anh xem không hiểu gì chứ? ”
“Dĩ nhiên, thứ cậu viết chắc là thuật ngữ chuyên ngành, là lĩnh vực gì vậy?”
“Ách, lĩnh… lĩnh vực hả… thật ra thì chính là… một số thứ linh tinh trên mạng… không quan trọng, ừm, một đoạn không quan trọng lắm, rất nhàm chán.”
“Hửm, phải không đó.” Duẫn Hạo gật đầu, cũng không muốn làm khó cậu, nhưng là trong lòng vẫn ghi nhớ.
Tại Trung nhìn bộ dạng Duẫn Hạo cũng không muốn truy cứu thêm, lập tức nói: “Tổng giám đốc, chỗ này cũng không có gì đẹp mắt, hơn nữa có hơi chật chội, nếu không thì anh ra xem ti vi đi, nước cũng đun sôi rồi, tôi… tôi pha cà phê cho anh nha!” Cậu đã tốn không ít để mua loại Blue Mountain đó, đi ra đi mà!
Duẫn Hạo gật đầu rồi đi ra ngoài.
Trái tim Tại Trung đang bị treo lơ lửng như được thả xuống, vội vàng đem tờ giấy giấu dưới ra giường.
Duẫn Hạo ở lại không bao lâu liền rời đi, trước khi đi còn dặn dò Tại Trung không được thức khuya chơi game, dĩ nhiên còn nhắc nhở cậu sáng mai đúng 7 giờ đi làm.
Tại Trung vui mừng sung sướng tiễn ông chủ ra về, thoải mái vùi mình ở trên giường huýt sáo uống trà nóng, vốn muốn mở máy tính chơi game một lúc, nhưng cậu chợt nhớ đến chuyện hôm trước máy tính đã thực sự bị down rồi, trong lòng lập tức bi ai chua xót, cậu lục tìm ví chuẩn bị đi sửa máy vi tính.
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
35 chương
139 chương
22 chương