Võng Du Chi Thủy Hỏa Giao Dung

Chương 23 : Vật hi sinh?

Thủy Tích chuyển cảnh từ Cổ Trấn đang cắm trồng trọt hướng đến Bảo Tàng Động, đường chạy không tính là gần, lúc đến nơi cuộc chiến tựa hồ đã chấm dứt. Khoảng Không Chén Lưu Hương cùng nhóm Áo Rồng chẳng biết đi đâu, dưới đất nằm hai thi thể cùng một tiểu hào đứng trong góc hóa ra là Mưa Phùn, tiểu hào anh bỏ quên từ nãy. Vừa nạp đầy khí lúc đó boss cư nhiên vừa ra, Thủy Tích một bên ám thích một bên thoải mái giải quyết boss, đáng tiếc không rơi ra thẻ tài phú, vừa quay đầu liền thấy hai cỗ thi thể phát ra đầy tiếng mắng chửi. [Phụ cận] Hòn Đá Nhỏ Đẹp Trai: ta x thật là ngốc x, Mộc Dũng Bá của chúng ta… [Phụ cận] Diễn Viên Túm Túm: ** tiểu nhân đê tiện **, cướp boss chết không tử tế **** Đứa trẻ này quá kích động, mắng cái gì ô uế bị hệ thống che chắn. [Phụ cận] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: nơi này chỉ có một mình ta. Ai cướp boss? Lời nói thực ổn trọng nhưng không có nghĩa Thủy Tích không tức giận. [Phụ cận] Hòn Đá Nhỏ Đẹp Trai: **** chúng ta không phải người hay sao? Boss là có người nhờ bọn ta trông chừng dùm, có biết thứ tự trước sau? [Phụ cận] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: (#‵′) ta còn chưa nghe qua thi thể cũng có thể thủ boss [Phụ cận] Diễn Viên Túm Túm: x nếu Không Mộng Tình Duyên ác ý giết chết chúng ta như thế nào chúng ta nằm đây, chúng ta muốn trông boss dùm Khoảng Không đại ca. [Phụ cận] Hòn Đá Nhỏ Đẹp Trai: chúng ta nhớ kỹ tên ngươi, ngươi tốt nhất đừng có dính líu Không Mộng Tình Duyên, nếu không chúng ta không buông tha cho kẻ rác rưởi cướp boss là mi đâu. Thủy Tích buồn bực đi, hai người này nguyên lai là tiểu hào Khoảng Không mang đến, chỉ biết nếu nói đến ai khác lại như thế nào không nghĩ đến mình. [Phụ cận] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: cái gì Tình Duyên ta không quen, ta chỉ biết tiểu hào của ta mới nãy bị Khoảng Không đại ca của các người giết, các người muốn tìm ta báo thù ư? Ta còn chưa tìm các ngươi báo thù đâu. [Phụ cận] Diễn Viên Túm Túm: Khoảng Không đại ca vừa giết đều là bọn rác rưởi Mộng Tình Duyên, ngươi quả nhiên là người của bọn chúng, chờ đi, Khoảng Không đại ca lập tức tới đây thu thập ngươi. Nhắc tào tháo tào tháo đến, Khoảng Không dẫn theo một đội người đến đây. Hai cỗ thi thể lập tức quang quác cáo trạng, Khoảng Không vừa thấy Thủy Tích liền sửng sốt, luống cuống hỏi: “Thủy Tích sao lại là ngươi!?” Thủy Tích đáp: “Người vừa giết tiểu hào của ta, cừu nhân…” Khoảng Không biểu tình kinh ngạc nói: “Ngươi là người của Mộng Tình Duyên?!!” Thủy Tích sinh khí: “Như thế nào đem ta cùng Một Tình Duyên gộp chung! Ta chính là đến đánh thẻ tài phú, tùy tiện tổ đội, mạc danh kỳ diệu bị ngươi giết!!” Khoảng Không cao hứng: “Vậy tốt rồi, sớm biết là ngươi ta khẳng định sẽ không giết đâu.” Thủy Tích khinh bỉ: “Ngươi cho dù cùng bọn họ có cừu oán cũng không nên giết tiểu hào cho hả giận đi.” Khoảng Không biết Thủy Tích hiểu lầm hắn, nhanh giải thích: “Là bọn hắn đê tiện cố ý chọc giận ta, dùng tiểu hào nói qua kênh mật khích ta giết bọn họ để mang đao, bọn họ chết liền kéo một đám acc chính tới giết ta, ngươi không phát hiện họ tới nhanh như thế nào sao? Khẳng định bọn họ đã sớm tới đây chộp thời cơ. Ta đáng thương bị bọn họ ngược thê thảm…” Nếu đây là sự thật, Thủy Tích cũng đã hảo hảo tái sinh còn tức giận cái gì? Mặc kệ Khoảng Không nói đúng sự thật hay không, hắn cũng đã gấp gáp giải thích như vậy, nếu tiếp tục tức giận có vẻ hẹp hòi đi. Bất quá đối Khoảng Không có khúc mắc trong lòng, Thủy Tích không dễ dàng cởi bỏ, vì thế hướng Khoảng Không nói: “Ra thế, ta đây sẽ không chen vô ân oán của các người, tái kiến.” Khoảng Không cảm nhận lời nói của Thủy Tích có chút lãnh đạm, vội vàng nói: “Ngươi không tin ta?” Thủy Tích: “Tin hay không không sao cả, dù sao là ta vô ý chen vô ân oán của các người, nhưng tùy tiện giết tiểu hào thực sự không đúng.” Khoảng Không: “Ta thừa nhận ta không phải người tốt, đối cừu nhân ta chưa bao giờ nương tay, nhưng ngươi có nghĩ tới hay không, nếu bọn họ cố ý cướp boss, công kích của tiểu hào so với ta khác biệt quá lớn làm sao cướp boss từ tay ta, vả lại giết bọn hắn đáng giá sao?” Khoảng Không: “Quan trọng là trong lòng ta tuyệt không thẹn với ai!” Thủy Tích 囧, lý do oán thầm Khoảng Không trong lòng Thủy Tích chắc có lẽ hắn là một tên biến thái thích giết người đi. Thủy Tích: Được rồi ta đã hiểu, kia cứ như vậy ta về trước.” Mở khung game tiểu hào sử dụng phù cho về thành trước, không nghĩ qua là dính skill quần công của Khoảng Không, acc mưa phùn liền ngỏm. Thủy tích trầm mặc, đen mặt. Anh chạy qua hồi sinh tiểu hào, thi thể huynh đệ Khoảng Không bắt đầu kêu to: [Phụ cận] Hòn Đá Nhỏ Đẹp Trai: nguyên lai là đại tẩu, chúng em có mắt như mù. [Phụ cận] Diễn Viên Túm Túm: ngượng ngùng a, đại tẩu, bọn em sai rồi. [Phụ cận] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: câm miệng, ai là đại tẩu của mấy người, [Phụ cận] Hòn Đá Nhỏ Đẹp Trai: đại tẩu thẹn rồi kìa, bọn em nhìn ra được Khoảng Không đại ca chỉ khẩn trương giải thích đối với một người. [Phụ cận] Diễn Viên Túm Túm: đại tẩu có phát hiện đại ca đi đâu không? [Phụ cận] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: ách, hắn đi đâu? [Phụ cận] Hòn Đá Nhỏ Đẹp Trai: bị hệ thống giam giữ, thời điểm đại ca giết tiểu hào kia vừa vặn đủ 10 đao. [Phụ cận] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: …. Khoảng Không Chén Lưu Hương trước giết sáu cái tiểu hào, sau đó trong lúc mình bị giết cùng Mộng Tình Duyên chiến đấu kịch liệt tăng thêm 3 cái, giết Mưa Phùn lúc nãy còn không kịp phản ứng đã bị hệ thống tống giam. (Thù Nhi: điêu thế =.=, giết 1 người lên 1 đao, giết 2 người lên 3 đao, giết 3 người lên 5 đao thì phải, 4 người lên búa, lên búa mà giet thêm mới vào tù, chứ ko phải giet 9 người 9 đao xong mới vào tù như tác giả nói đâu =0=) [Mật ngữ] Khoảng Không Chén Lưu Hương: Thủy Tích~ ta bị giam 440 phút a ~ [Mật ngữ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: ngượng a, ta có điểm sai rồi -_- [Mật ngữ] Khoảng Không Chén Lưu Hương: *mặt long lanh*, vậy ngươi bồi ta không? [Mật ngữ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: …thăm ngươi tốn bao nhiêu vàng? [Mật ngữ] Khoảng Không Chén Lưu Hương: *mặt long lanh*, người thăm tù không tốn vàng. [Phụ cận] Hòn Đá Nhỏ Đẹp Trai: đại tẩu, đại ca gọi tẩu đi thăm tù… [Phụ cận] Diễn Viên Túm Túm: ách, thăm tù… [Phụ cận] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố:….