Võng Du Chi Làm Gay Thật Tuyệt
Chương 11 : Thế mà lại có tình địch?
Tịch Lạc Ninh cùng Vũ Trụ Thần Thoại bàn bạc cả buổi, cuối cùng cũng tạo xong một acc nữ mục sư.
Có acc lớn kéo, mục sư nho nhỏ thăng cấp rất nhanh. Hai người vội vàng thăng cấp nên ngay cả Hoa Sen gọi đi bắn pháo hoa cũng không đi.
Ra khỏi Tân Thủ thôn, Vũ Trụ Thần Thoại bảo Thản Nhiên Tiêu Sái thêm anh vào bang.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Trợn mắt
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Trợn mắt Ở đâu ra một cô em mục sư lính mới đây.
[Bang] [Lam Mộng Điệp]: Bang chủ, anh có phải thêm sai hay không?
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Không có. Vũ Trụ bảo anh thêm vào đó.
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: … Chẳng lẽ đây là chị dâu?
[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Ừ
Tịch Lạc Ninh có dặn Vũ Trụ Thần Thoại là trước tiên đừng nói cho bọn họ biết đây là acc nhỏ của anh.
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: …
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: –|||
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: –|||
[Bang] [Đóa Sen Trắng Thuần Khiết]: Chẳng lẽ chúng ta đã đi sai chỗ rồi?
[Bang] [Mộng Hồi]: –|||
Tịch Lạc Ninh cũng bó tay luôn, Hoa Sen không hổ là kẻ dở hơi nhất trong bang. Có cần thiết phải kinh ngạc đến như vậy không?
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Một đám nhóc không có lễ phép. Gọi chị dâu đi. Chào chị dâu!
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Chào chị dâu!
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Không hổ là đại thần, không hổ là thần tượng của tui, chào chị dâu!
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Chào chị dâu!
[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Chào chị dâu!
Tịch Lạc Ninh nhìn một loạt chị dâu xếp thẳng hàng nghiêm chỉnh như vậy, da gà da vịt khắp người dựng đứng luôn.
[Bang] [Lam Mộng Điệp]: Đại thần, sao anh lại tìm một tên gà mờ làm vợ chứ? Nếu là nhân yêu thì làm sao bây giờ?
[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Kêu chị dâu
[Bang] [Lam Mộng Điệp]: Đại thần, em là lo anh bị lừa mà, hức hức
Tịch Lạc Ninh nhìn những lời Lam Mộng Điệp nói, thật muốn mắng cô ta mắc chứng vọng tưởng à. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại lại lười không muốn tính toán với cô ta.
[Bang] [Mộng Hồi]: Còn chưa kết hôn. Tạm thời không phải, gọi tui Mộng Hồi là được rồi. Vũ Trụ mang tui đi thăng cấp
Anh cần quá trình thích ứng. Đây không phải là Địch Vân được lợi sao? Nhưng nếu đã bắt đầu chơi, Tịch Lạc Ninh cũng sẽ không vì thế mà lùi bước. Dù sao thì Địch Vân cũng không biết người ở bên này là anh.
[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Được
[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Mặc kệ là tương lai hay hiện tại, chị dâu chính là chị dâu. Hơn nữa chị dâu thiệt dịu dàng (^o^)/
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Đại thần cũng thiệt dịu dàng (^o^)/
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Lấy lòng chị dâu chính là lấy lòng đại thần. Em cũng kéo chị dâu thăng cấp nha
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Khinh bỉ Tiểu Sửu. Cái gì mà lấy lòng chứ, nói thật khó nghe! Chị dâu, Hoa Sen ở đây, tùy ý chị sai bảo nha.
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Thêm tui nữa nha
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Hự tui chậm mất một bước rồi.
…
Một đám người trong bang lại bắt đầu nổi điên. Sau đó tiện thể hỏi anh tại sao biết Vũ Trụ. Mà Vũ Trụ làm thế nào có thể dụ được anh. Nói tóm lại chính là vô cùng bà tám.
[Mật] Bạn nói với [Vũ Trụ Thần Thoại]: Bọn họ thật nghe lời anh nha –!
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] nói với bạn: Cậu ghen
Lại không biết là câu trần thuật hay câu nghi vấn nữa. Nhưng căn cứ theo kinh nghiệm để đoán thì chỗ bị tỉnh lược nhất định là dấu chấm tròn.
Biết Vũ Trụ Thần Thoại lại muốn đi sai hướng rồi nhưng Tịch Lạc Ninh lười sửa lại. Anh im lặng phát hiện mình đã quen rồi.
Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết, Công Tử Phong Lưu, Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung, ba người vào đội, lại bắt đầu nhiệt tình hỏi thăm anh.
[Tổ đội] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Chị dâu, em là Suất Suất. Ngàn vạn lần đừng có học theo đám con trai hèn mọn, bỉ ổi kia, bởi vì ghen tị nhan sắc anh tuấn của em mà cố ý bôi đen em nên lấy một cái tên mang nghĩa ngược lại đó.
[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Chị dâu, lầu trên là ma pháp sư kiến tập đó. Nhưng em quyết định trước khi cậu ấy chuyển chức, sẽ ‘gả’ cho cậu ấy, cho nên chị không cần quá lo lắng. Chị dâu giống như bọn họ cũng gọi em Phong Lưu là được, ngàn vạn lần đừng gọi Công Tử. Về phần ‘Đàn ông’ tương lai của em, chị vẫn cứ nên gọi Tiểu Sửu đi, không hiểu vì cọng lông gì mà cậu ấy nghĩ không thông như thế. Sau khi hủy dung cũng chỉ có em mới có thể dễ dàng bao dung mà thôi!
[Tổ đội] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Chị dâu. Em là Hoa Sen thuần khiết nhất, đáng yêu nhất, ngoan ngoãn nhất, ngây thơ nhất. Chị dâu có việc gì xin cứ sai bảo. Hai kẻ lầu trên xin mời trở về chậm rãi liếc mắt đưa tình O (∩∩)O
[Tổ đội] [Mộng Hồi]: …
Nội tâm Tịch Lạc Ninh hoàn toàn khinh bỉ hành động vừa vô sỉ vừa tự kỉ của ba con người này.
[Tổ đội] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Phong Lưu, không cho phép bôi đen tui. Trừ phi cậu biến tính đi. Ông đây có thể sẽ suy nghĩ lại việc cưới cậu. Bằng không không bàn nữa! (╰╯)#
[Tổ đội] [Mộng Hồi]: Đã đến giai đoạn bàn chuyện cưới hỏi cùng vấn đề giường chiếu rồi à!
[Tổ đội] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Chị dâu …
[Tổ đội] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Chị dâu thật dũng mãnh!
[Tổ đội] [Mộng Hồi]: ^^
[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Chị dâu V5
Đối với acc nhỏ dưới cấp 50 mà nói, đi Thâm Uyên giết nhền nhện cho kinh nghiệm rất nhiều.
Mấy người tổ đội, Tịch Lạc Ninh hoàn toàn không phải ra tay, trực tiếp bấm đi theo Vũ Trụ Thần Thoại. Một bên vừa cùng mấy đứa con trai bỉ ổi tán gẫu loạn xị ngầu, một bên vừa thảnh thơi ngắm phong cảnh.
Lúc trước anh chơi không được ai kéo, chỉ cố thăng cấp, cố nghiên cứu trò chơi như thế nào, căn bản không có cơ hội ngắm phong cảnh.
Bây giờ vừa lúc có thể từ từ ngắm nhìn, cảm giác cũng không tệ.
Thế nhưng tâm trạng đang rất thoải mái thì nhận được mật của Lam Mộng Điệp khiến cả người Tịch Lạc Ninh như bị một cơn gió lạnh thổi qua.
[Mật] [Lam Mộng Điệp] nói với bạn: Rốt cuộc cô là đứa nào? Sao có thể dụ dỗ được đại thần!
[Mật] Bạn nói với [Lam Mộng Điệp]: …
[Mật] [Lam Mộng Điệp] nói với bạn: Hừ! Cô cẩn thận một chút cho tôi.
Tịch Lạc Ninh thấy những lời này liền dừng vài giây. Sau đó tâm trạng vô cùng vui vẻ đi mật Vũ Trụ Thần Thoại.
[Mật] Bạn nói với [Vũ Trụ Thần Thoại]: Cô em Lam hình như rất thích anh.
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] nói với bạn:?
[Mật] Bạn nói với [Vũ Trụ Thần Thoại]: Cô ta vừa mật tôi này.
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] nói với bạn: Đừng để ý cô ta
[Mật] Bạn nói với [Vũ Trụ Thần Thoại]: –! Anh không phải muốn trốn cô ta nên mới bảo tôi luyện acc nữ để kết hôn với anh đó chứ?
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] nói với bạn: ╮ (╯╰)╭
[Mật] Bạn nói với [Vũ Trụ Thần Thoại]: …Sợ quá. Thật sự sao!
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] nói với bạn: Cô ta rất phiền
[Mật] Bạn nói với [Vũ Trụ Thần Thoại]: Không nói chuyện gì xảy ra, tôi liền xóa nick ^^
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] nói với bạn: …
Tịch Lạc Ninh sai người pha một cốc cà phê, chuẩn bị chút ít đồ ăn vặt, ngâm nga bài hát chờ Vũ Trụ Thần Thoại trả lời.
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] nói với bạn: Mới đầu cô ta mật tôi hỏi chuyện. Sau đó đột nhiên có một ngày tới tỏ tình
Tịch Lạc Ninh đang uống cà phê, thấy câu trả lời đầy bất đắc dĩ này của Vũ Trụ Thần Thoại, thiếu chút nữa phun toàn bộ ra ngoài. Không nghĩ tới Địch Vân trên mạng lại là người trêu hoa ghẹo nguyệt thế nha.
Còn nhớ thời đi học, nữ sinh thầm mến Địch Vân rất nhiều bởi cho rằng anh ta rất lạnh lùng.
Mà quả thật là rất lạnh lùng. Sắc mặt Địch Vân cho tới bây giờ chưa lần nào dễ nhìn cả, chỉ cần hơi không hài lòng một chút liền cau mày chửi người.
Tịch Lạc Ninh tự thấy tính tình bản thân cũng không tốt, nhưng nhiều khi cũng không biết Địch Vân bị cái gì chọc giận.
Tịch Lạc Ninh còn nhớ rõ ngày đầu tiên nhập học, Tiêu Duyệt đề nghị bốn người trong kí túc xá bọn họ đi ăn cơm.
Tịch Lạc Ninh không muốn đi, Tiêu Duyệt đi thuyết phục anh mà chậm một chút, Địch Vân liền hung hăng mắng chửi bọn họ một chặp. Đến tiệm cơm rồi mà sắc mặt cũng không tốt lên.
Ở trong phòng ăn, Tiêu Duyệt chọn món cá mà anh ta thích ăn nhất nhưng thấy sắc mặt không tốt đó còn giúp anh ta gắp cho vào trong bát cơm.
Lúc ấy Địch Vân còn bày bộ mặt ghét bỏ: “Tất cả đều là nước miếng của cậu… Con cá này thật khó ăn…” Ghét bỏ thì vẫn cứ ghét bỏ, nhưng Địch Vân vẫn ăn sạch con cá đó.
Tịch Lạc Ninh lúc ấy thực sự nghĩ Địch Vân chính là một tên thần kinh. Sau này hiểu rõ hơn, mới biết được Địch Vân mắng Tiêu Duyệt chậm trễ đi ăn cơm, là không muốn Tiêu Duyệt mỗi lần đều vì anh ta mà phải làm tốt quan hệ với người xung quanh để rồi bị đói ghét bỏ cá cũng là vì hi vọng Tiêu Duyệt đừng chỉ lo cho anh ta thôi …
Mặc dù tâm ý là tốt nhưng người bình thường mấy ai hiểu được tấm lòng của anh ta. Càng đừng nói đến việc có thể hiểu rõ dụng ý không được tự nhiên trong đó.
Tịch Lạc Ninh từng làm người yêu của Địch Vân, tất nhiên hiểu rõ tính khô ng được tự nhiên này của anh ta. Nhưng nhiều lúc vẫn không cách nào dễ dàng tha thứ.
Ngoài thời kì yêu đương cuồng nhiệt, hai người ở chung, không quá ba phút sẽ lại ầm ĩ.
Tịch Lạc Ninh vẫn luôn không hiểu những người phụ nữ kia thích gì ở anh ta. Chẳng lẽ chỉ đơn giản là vì vẻ mặt lạnh lùng đó sao?
Không nghĩ tới cách một đường truyền mạng, vẫn có người yêu thích sự lạnh lùng đó!
Quả thật rất lạnh lùng, lại có chút bỉ ổi, động một chút là quát kêu người ta đến Kính Hồ.
[Mật] Bạn nói với [Vũ Trụ Thần Thoại]: Chậc chậc, tui có thể hiểu được
[Mật] Bạn nói với [Vũ Trụ Thần Thoại]: Nói ra nhất định Hoa Sen sẽ đau lòng
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] nói với bạn: …
[Mật] Bạn nói với [Vũ Trụ Thần Thoại]: Acc nhỏ còn chưa xong liền chọc giận tình địch
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] nói với bạn: …
Nhìn Vũ Trụ Thần Thoại vẫn một mực im lặng chỉ gõ được 3 dấu chấm, tâm trạng Tịch Lạc Ninh tốt hơn rất nhiều.
Địch Vân luôn không hiểu việc giải quyết quan hệ giữa người với người lắm, đối với phụ nữ lại càng không hiểu.
Địch Vân rất dễ bực mình. Một khi đã bực thì lại rất hay chửi người, sắc mặt sẽ càng ngày càng khó coi. Mà rất nhiều cô gái, không chửi không được, nhưng hễ bị chửi thì sẽ khóc. Địch Vân chỉ biết mắng người, không hiểu cách an ủi người khác, nên chỉ có thể tự mình hờn dỗi.
Phải biết rằng, Địch Vân luôn là một người chỉ biết gầm thét, rất khó thấy khi nào hờn dỗi. Cho nên thấy anh ta hờn dỗi là một chuyện vô cùng dễ chịu.
Thấm thoát thế mà đã mười hai giờ rồi.
Tiểu Mộng cũng lên đến cấp ba mươi. Mấy người chúc ngủ ngon rồi đều logout.
Tịch Lạc Ninh cả đêm mơ màng. Tỉnh lại thì không nhớ gì nữa. Chính là rất đau đầu.
Lưu Tuấn người kia lại không hề thức thời, mới sáng sớm đã gọi điện quấy rầy anh.
Tịch Lạc Ninh không chút suy nghĩ liền cúp máy.
Lưu Tuấn thì lại rất kiên nhẫn.
Tịch Lạc Ninh cuối cùng đành nhận điện, hét lớn vào ống nghe điện thoại: “Trong lúc nghỉ ngơi, từ chối quấy rầy.” Sau đó trực tiếp cúp máy, tắt điện thoại luôn.
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
35 chương
10 chương
45 chương
15 chương
112 chương
80 chương