Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích
Chương 24 : Đảo môi thôi tẩy xoát xoát …
Ở ngoài phó bản chờ đợi thật lâu, Vô Gian mới thấy bọn Lô Vượng Đạt đi ra, cười đón rồi đi thẳng vào vấn đề, đối Lô Vượng Đạt nói:“Tiểu cô nương, có thể chuyển bước tới nói vài lời không?”
“Không được đi.” Lô Vượng Đạt còn chưa kịp nói, Ly Sa – Cửu Vĩ liền cường ngạnh phủ quyết “Hắn tuyệt đối là muốn nói mấy lời gạt ngươi.”
Vô Gian thấy Lô Vượng Đạt mặt lộ vẻ do dự, liền nói:“Tiểu cô nương gặp qua Ly Sa – Cửu Vĩ, vậy nhất định đối một nhiệm vụ cảm thấy hứng thú. Nhiệm vụ này là ta trong lúc vô ý phát hiện ra, nhưng ta không nhận được, NPC nói phải gặp qua Cửu Vĩ mới có thể nhận, cho nên ta mới chấp nhất muốn tiến vào phó bản phong ấn ở Băng Phong nhai như vậy. Nhưng hiện tại…… Nếu tiểu cô nương gặp qua Cửu Vĩ, vậy không ngại đi thử chút vận khí đi.”
“Hắn đang nói dối. Căn bản là không có nhiệm vụ nào cần phải gặp ta mới có thể nhận.” Ly Sa – Cửu Vĩ bóc trần Vô Gian nói dối.
“Đương nhiên, ta không cho không manh mối.” Trên mặt kiên cường của Vô Gian tràn đầy thành ý “Chúng ta dùng manh mối trao đổi manh mối, chỉ cần ngươi nói cho ta biết những thứ ngươi đã chứng kiến ở trong phó bản phong ấn là được rồi.”
“Xem đi, biết chắc hắn có mưu đồ khác mà.” Ly Sa – Cửu Vĩ khinh thường Vô Gian.
Kỳ thật phó bản phong ấn kia cũng không có gì đặc biệt, chỉ có mỗi Ly Sa đại hồ ly này ở mà thôi, Lô Vượng Đạt cảm thấy có nói cho Vô Gian cũng không có gì cả, coi như hắn bồi thường lúc trước mắc nợ người ta là được.
Nhưng Vô Gian đang nói dối, giống như Ly Sa nói, Vô Gian có mưu đồ khác, cảm giác bị lợi dụng thật không tốt.
Lô Vượng Đạt càng do dự, quay đầu lại tìm Huyết Đồng – Tình Hỏa.
Kỳ thật Huyết Đồng – Tình Hỏa cũng luôn luôn chú ý tới Lô Vượng Đạt, thấy ánh mắt cầu cứu của hắn liền đi lại đây “Trò chơi mà thôi, cảm thấy thích thì làm như thế là được rồi.”
“Phải nha, băn khoăn nhiều, ngược lại sẽ mất đi lạc thú lúc ban đầu.” Nhàn Ngữ Lạc Hoa cũng đi tới, dừng bên người Huyết Đồng – Tình Hỏa.
Hai người này khi đứng cùng nhau, tựa như câu cửa miệng người ta thường nói: kim đồng ngọc nữ trai tài gái sắc, thật sự là xứng.
Lô Vượng Đạt lại cảm thấy có chút chói mắt, biến thành tiểu hồ ly nhảy lên đỉnh đầu Huyết Đồng – Tình Hỏa “Vô Gian hội trưởng, để ta suy nghĩ một chút đã.” Sau đó lại đối Huyết Đồng – Tình Hỏa nói “Trở về đi, ta đói bụng.”
Vô Gian thấy Lô Vượng Đạt biến thân, sửng sốt.
Huyết Đồng – Tình Hỏa giương mắt nhìn Lô Vượng Đạt trên đỉnh đầu, tái liếc Vô Gian “Ừ.”
Thấy bọn họ muốn rời khỏi, Vô Gian cũng không giữ lại “Nhiệm vụ kia có liên quan tới công tước Michel Oreste – Sachson từng có hôn ước cùng Cửu Vĩ. Tiểu cô nương cứ suy nghĩ kĩ, tùy thời có thể tới tìm ta, trong khoảng thời gian này ta sẽ luôn luôn ở trong Băng Phong Vương đình.”
Nghe được tên Michel Oreste – Sachson này, đoàn người đều cảm thấy rất xa lạ, ngay cả Nhàn Ngữ Lạc Hoa cũng nói “Sachson…… Hình như là họ của vương thất nhân tộc đi.”
Vô Gian gật gật đầu.
Duy độc Ly Sa – Cửu Vĩ vừa nghe thấy tên này thì kích động “Tiện nhân kia còn chưa chết sao? Tiện nhân kia có được huyết thống thuần khiết như vậy sẽ là vật hiến tế tốt nhất cho người tu luyện hắc ma pháp tiến hành huyết tế, Elmadag lão vu bà kia sao có thể để hắn sống đến bây giờ? Chớ đi, chớ đi, nghe xem Vô Gian kia nói như thế nào.”
“Hay là dùng chút thông tin của ngươi để trao đổi nhé.” Lô Vượng Đạt nhỏ giọng nói.
“Vậy nói với hắn vài chuyện không trọng yếu là được rồi.” Ly Sa – Cửu Vĩ phi thường kiên định.
Huyết Đồng – Tình Hỏa thấy Lô Vượng Đạt lầm bầm lầu bầu “Làm sao vậy?”
Lô Vượng Đạt dùng móng vuốt cào cào lỗ tai “Nếu không…… Nếu không chúng ta nghe thêm chút về nhiệm vụ này đi.”
Huyết Đồng – Tình Hỏa cũng không nói thêm gì nữa, xoay người đối mặt Vô Gian.
“Vô Gian hội trưởng, có thể trao đổi manh mối với ngươi.” Lô Vượng Đạt từ trên đầu Huyết Đồng – Tình Hỏa nhảy xuống, vọt lên trên đỉnh đầu Vô Gian.
Vô Gian giương mắt nhìn tiểu hồ ly trên đầu, cười dễ thân như một vị trưởng bối “Hảo, chúng ta đây đến bên kia nói chuyện riêng đi.”
Tuyết nguyên trắng xóa, một chuỗi dấu chân dẫn tới một thân ảnh hắc sắc trên đầu có một con tiểu hồ ly, bọn họ nói gì thì ai cũng không nghe rõ, nhưng từ vẻ mặt của bọn họ thì biết hai người đều vui vẻ.
Huyết Đồng – Tình Hỏa nhìn tiểu hồ ly không biết đang nói gì mà mặt mày hớn hở, hắn cảm thấy rất không thích.
Cái loại cảm giác khó chịu này, giống như khi mà thứ mình thủ hộ bị người khác đoạt mất.
Nhưng khi thấy con tiểu hồ ly kia vừa nói xong liền chạy vội về phía mình, tất cả khó chịu lại tiêu tán hết.
Ở giữa không trung tiếp được con tiểu hồ ly kia, nói ra lời cảnh cáo có vị chua “Đừng thấy người là nhảy lên đỉnh đầu hắn nằm chứ, có điểm tiết tháo được không?”
Lô Vượng Đạt gật gật đầu “Huyết Đồng, Vô Gian nói cái nhiệm vụ kia ở chủ thành nhân tộc – đô thành Thánh Quang, hơn nữa cấp ta thấp quá, ít nhất phải sau ba mươi cấp rồi nhận thì sẽ không thất bại. Thế nào mới có thể nhanh tới ba mươi cấp nhỉ?”
Huyết Đồng – Tình Hỏa hướng phó bản U Minh Qủy Cốc chọn chọn mi “Đơn xoát.”
Vô Gian vừa đi tới cũng nghe thấy, cũng khó giấu ngạc nhiên “U Minh Qủy Cốc đừng nói là hai mươi lăm cấp, cho dù là người chơi ba mươi cấp cũng đơn xoát không được.”
Xin Theo Ta Đàm Tiền khoát tay “Đó là ngươi chưa thấy qua nàng xoát phó bản này thôi.”
“Đi thôi.” Huyết Đồng – Tình Hỏa phóng Lô Vượng Đạt xuống dưới.
Tiểu hồ ly lấy ra một cái quần chip rồi trùm lên trên, hai cái lỗ tai từ hai ống quần ló ra, tiếp theo rời khỏi tổ đội, triệu hồi ra Vẫn Là Trư, cùng đoàn người vẫy vẫy tay “Ta đi.”
“Thật sự không thành vấn đề sao?” Tuy rằng mới nhận thức, nhưng qua đoạn đối thoại vừa rồi, Vô Gian cũng biết Lô Vượng Đạt là người không biết giả trang, suy nghĩ gì cũng đều hiện lên mặt, người như vậy thực dễ chịu thiệt, nhưng Vô Gian lại thích nhất cùng người như thế giao thiệp, bởi vì cùng người như vậy có quan hệ cũng sẽ không phiền lụy, cho nên không khỏi lo lắng thay.
“Vô Gian đại ca, đừng lo lắng, bọn họ còn có một người cực mạnh “ Đinh Linh Linh chỉa chỉa Huyết Đồng – Tình Hỏa “Hắn sẽ không để Tiểu Đạt có việc.”
Huyết Đồng – Tình Hỏa là người cho người khác cảm giác tồn tại tuyệt đối, Vô Gian sớm đã chú ý tới rồi.
Ở trong nháy mắt khi hai cặp mắt giao nhau, giữa cường giả luôn có thăm dò vô hình, kích thích khí lưu bốn phía trở nên dị thường.
Cũng chỉ một hồi mà thôi, người bên ngoài liền thấy Lô Vượng Đạt ôm một hài tử oa oa khóc lớn đi ra “Ai có nãi, vắt vài giọt cho đứa nhỏ uống trước đi.”
( Nãi ở đây vừa có nghĩa là sữa vừa có nghĩa là ngực)
Nhàn Ngữ Lạc Hoa cùng Đinh Linh Linh:“……”
“Mụ mụ hài tử đâu?” Vô Gian hỏi.
Lô Vượng Đạt quay đầu lại “Đang khai bình có kinh hỉ, nàng vận khí thật tốt quá, trước mắt đã muốn kinh hỉ sáu bình, cứ kinh hỉ mãi thế ta sợ đến ngay cả hài tử nàng cũng cho uống dược, cho nên ta đem hài tử ôm ra.”
Vô Gian không biết cái gì, nhưng những người khác lại phi thường minh bạch.
Lô Vượng Đạt vừa mới đi vào, không một hồi hắn lại đi ra, lần này là ôm một túi tiền “Cảm giác đánh cướp thật tốt quá đi.”
“……”
Chờ hắn đi ra lần thứ ba, quần chip trên đầu đã bất đồng lúc nãy, còn một bộ cảm khái muôn vàn “Allimand rốt cục như nguyện dĩ thường rồi, bị nam tước chém chết cũng đáng giá.”
Huyết Đồng – Tình Hỏa sắc mặt trầm xuống “Cái quần chip này là của ai?”
Lô Vượng Đạt theo bản năng trả lời:“Của ngươi nha.”
“Ta không có quần chip màu trắng.” Huyết Đồng – Tình Hỏa trả lời đến càng tự nhiên hơn.
Mọi người dùng ánh mắt thực vi diệu nhìn hai bọn hắn.
Lô Vượng Đạt dùng móng vuốt gẩy gẩy cái quần chip, vẻ mặt cũng thay đổi “Nguy rồi, lấy lầm rồi.” Hướng trong phó bản chạy tới, còn la lớn “Allimand, lấy sai rồi, quần chip của nam tước ở chỗ ta đây nè, cái ngươi lấy là quần chip của Huyết Đồng nhà chúng ta.”
Mọi người:“……”
Cũng chỉ có lần đầu tiên đơn xoát là chậm thôi, lần thứ hai bắt đầu thì mau hơn lần đầu.
Theo như Xin Theo Ta Đàm Tiền tính thời gian, Lô Vượng Đạt xoát bốn lần cũng chỉ dùng vẻn vẹn bốn mươi tám phút bảy giây lẻ ba.
Lô Vượng Đạt rốt cục ba mươi cấp còn dư.
Kỳ thật ở lần xoát thứ ba hắn đã ba mươi cấp rồi, nhưng hắn nói cái gì mục tiêu quá ít, quần chúng vây xem nhiều quá nên lấy lộn quần, nhưng nhất định phải lấy lại, vì thế lại đi vào xoát thêm lần thứ tư.
“Nam tước thế nào?” Bọn người Xin Theo Ta Đàm Tiền rốt cục nhịn không được mà hỏi.
Lô Vượng Đạt thực nghiêm túc nói cho bọn họ “Nam tước nói hắn về sau sẽ không mặc quần chip nữa, không che đậy được gì.”
“……”
Trong phó bản rốt cuộc đã xảy ra chuyện không thể tưởng tượng gì, trừ bỏ Vô Gian, những người khác đều có thể tưởng tượng ra.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
24 chương
30 chương
49 chương
19 chương
46 chương