Chính điện trên không thiêng liêng toả ra mùi thơm của cánh hoa, bay lượn khắp mọi nơi, từng cánh hoa hoá thành những nàng tiên xinh đẹp vây quanh Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh, có vài cánh hoa còn vương trên mái tóc dài, ddlqd trên vai Kỳ Hinh, sau đó xoay chuyển trượt xuống sau lưng cô. Giờ phút này là khoảnh khắc lãng mạn nhất... Cha sứ trang nghiêm mở quyển kinh Thánh, trịnh trọng bắt đầu đọc lời thề: "Lăng Thiếu Đường tiên sinh, đứng trước bậc Thượng Đế tối cao, ngài có nguyện ý thật lòng muốn kết duyên vợ chồng với cô Kỳ Hinh, tuân theo những điều trong kinh Thánh, không kể sướng vui hay đau khổ, giàu sang đói nghèo, hòa thuận hay bất hòa, khỏe mạnh hay ốm đau, ngài sẽ tôn trọng cô ấy, quan tâm cô ấy, chung thủy với cô ấy, một lòng yêu cô ấy, mãi cho tới khi rời khỏi thế gian này không?" Lăng Thiếu Đường nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Kỳ Hinh, khuôn mặt xúc động hạnh phúc nở nụ cười ấm áp, lqd nhìn Kỳ Hinh, sau đó anh đưa mắt sang cha sứ, giọng nói cố chấp mà kiên định: "Tôi nguyện ý!" Trong lòng Kỳ Hinh ấm áp, đôi mắt dần dịu dàng. Cha sứ quay đầu nhìn Kỳ Hinh, trịnh trọng hỏi: "Cô Kỳ Hinh, đứng trước bậc Thượng Đế tối cao, cô có nguyện ý thật lòng muốn kết duyên vợ chồng với Lăng Thiếu Đường tiên sinh, tuân theo những điều trong kinh Thánh, không kể sướng vui hay đau khổ, giàu sang đói nghèo, hòa thuận hay bất hòa, khỏe mạnh hay ốm đau, cô sẽ tôn trọng anh ấy, quan tâm anh ấy, chung thủy với anh ấy, một lòng yêu anh ấy, mãi cho tới khi rời khỏi thế gian này không?” Kỳ Hinh ngẩng đầu, nhìn chăm chú Lăng Thiếu Đường, khuôn mặt trang điểm như không trong sáng thanh khiết, cô khẽ đáp: “Tôi nguyện ý!” Lăng Thiếu Đường cũng cảm thấy rung động và mềm mại: “Tốt, tiếp theo mời cô dâu chú rể trao nhẫn cưới!” Cha xứ nói. Sau khi Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh trao nhẫn cưới cho nhau dưới sự chứng kiến của cha xứ, trong nháy mắt, bàn tay to của Lăng Thiếu Đường nắm thật chặt bàn tay bé nhỏ của Kỳ Hinh! Trong mắt cha xứ chứa đựng sự vui mừng và lời chúc phúc, sau cùng tuyên bố hùng hồn: “Ta đại diện cho Thánh, rất Thánh tử, chí Thánh Linh tuyên bố hai con chính thức là vợ chồng; Thượng Đế kết hợp người, không thể tách ra. Thượng Đế và hai con sẽ cùng tồn tại mãi mãi, Amen!” “Hinh Nhi, anh yêu em!” Lăng Thiếu Đường thâm tình nói, vì thế vội vàng hôn lên bờ môi của Kỳ Hinh… Trong giây phút ấy, vô số bồ câu trắng được thả, tất cả bạn bè cũng như những vị khách quý đang ngồi cùng đứng dậy vỗ tay chúc phúc cho họ… Lăng Thiếu Đường giơ cao ly rượu vang đỏ trong tay, tươi cười nói lớn với mọi người xung quanh: “Cảm ơn các bạn đã đến tham dự hôn lễ của tôi và Kỳ Hinh!” Nhóm khách quý trên Hàng Không mẫu hạm đồng thời giơ cao ly rượu trong tay cùng chúc phúc, tất cả rượu trong hôn lễ đều là rượu nổi tiếng của nước Pháp… rượu nho “Chetau Mouton”, cùng lúc ấy hương thơm vốn có của rượu mang tới mùi vị của bầu trời và đại dương… Xe hoa đã chuẩn bị xong, điểm đến tiếp theo của Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh là tuần trăng mật - dưới ngòi bút tự do của Plato đây là nơi thiêng liêng của thác nước và đảo. Kỳ Hinh được Lăng Thiếu Đường bế từ Giáo đường trên trời đến xe hoa, cô hạnh phúc áp mặt nhỏ nhắn vào ngực anh, chỉ cần có anh ở đây, cô vĩnh viễn cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất! Ngồi trên xe hoa, Lăng Thiếu Đường ôm chặt cô trong ngực, tay anh đặt nhẹ lên bụng cô, ngập tràn tình yêu hỏi: “Hôm nay có phải vất vả lắm không?” Kỳ Hinh lắc đầu, đáy mắt hiện lên ý cười hạnh phúc: “Đường, hôm nay em cảm thấy rất hạnh phúc, cảm ơn anh!” Lăng Thiếu Đường dịu dàng hôn cô: “Về sau anh sẽ cho em mỗi ngày đều hạnh phúc như bây giờ!” “Đường, em yêu anh!” Kỳ Hinh cảm động, chủ động hôn lên môi anh. “Em… phải gọi anh là ông xã…” Lăng Thiếu Đường cười như muốn trừng phạt cô, bị động hóa chủ động, hôn Kỳ Hinh say đắm. “Cốc cốc cốc…” Đúng lúc này, có người không sợ chết gõ cửa kính, làm phiền cảnh đẹp trong xe. Cung Quý Dương nở nụ cười vô tội nhìn Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh, tựa cơ thể vào bên cạnh xe: “Đột nhiên tớ cũng rất muốn đến Santorini ngắm hoàng hôn, cảm thụ thế giới tâm linh Plato!” Lăng Thiếu Đường hận đến ngứa răng, anh không nói hai lời, nhìn về phía Hoàng Phủ nói: “Ngạn Tước, hãy thương mình, đưa gia hỏa kia đi, cậu ta… thật sự rất phiền!” Nói đùa, nếu anh cho hắn theo sau, tuần trăng mật của anh sẽ bị hắn quấy nhiễu đến long trời lỡ đất! Cung Quý Dương cương quyết cười lớn, ngay sau đó liền bị Hoàng Phủ kéo lại. “Này, Thiếu Đường, tuần trăng mật vui vẻ!” Một tay Hoàng Phủ che miệng Cung Quý Dương một tay từ từ khởi động xe hô to. “Mưu sát, dùng lực mạnh như thế!” Cung Quý Dương không dễ dàng thoát khỏi tay của Hoàng Phủ, phản đối nói. Hoàng Phủ đang định nói điều gì, từ trên cổ tay Cung Quý Dương vang lên âm thanh của giọt nước, vốn Cung Quý Dương đang tươi cười, mặt lập tức trở nên đặc biệt nghiêm trọng, thân thể run lên bần bật, ngay sau đó ngồi lên Rolls-Royce Al-li-son250-C18 loại xe đầu lửa phóng nhanh đuổi theo chiếc xe hoa… Hoàng Phủ đi cùng Lãnh Thiên Dục ở phía sau kinh ngạc, không rõ đã xảy ra chuyện gì. “Thiếu Đường, Kỳ Hinh, hai người mau xuống xe, nguy hiểm!” Cung Quý Dương giống như nổi điên ở phía sau đuổi theo, thời điểm gần xe hoa, hắn đập mạnh cửa xe… “Quý Dương, làm sao vậy?” Đương nhiên Lăng Thiếu Đường thấy Cung Quý Dương đuổi theo, anh vô cùng ngạc nhiên, bởi vì anh biết chắc hẳn Cung Quý Dương không nhàm chán tới mức theo chân bọn họ đi tuần trăng mật! “Mau dừng xe, xuống xe! Blown Away…” Cung Quý Dương nóng vội muốn chết, hắn hét lớn… hắn không kịp giải thích nhiều! Chính vào lúc này, lái xe cao giọng nói: “Lăng tiên sinh, xe dường như không bình thường…” nói xong, phanh một cái thật mạnh. “Hinh Nhi, mau xuống xe!” Lăng Thiếu Đường vừa nghe thế lập tức ra lệnh. Cửa nhà ga mở ra, Cung Quý Dương vứt đầu xe lửa sang một bên, chạy tới xe hoa… Đúng lúc đó, cả xe hoa rung mạnh một tiếng…