Editor: May Khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông tối đen, không quan tâm cô, cúi đầu xách đồ ăn lên, vẫn mặt lãnh đạm như cũ. "Chẳng lẽ là anh mua... Nhưng mua hai đóa... Là mua một tặng một sao?" Trì Hoan từng nhận không ít hoa hồng. Một đóa, chín đóa, chín mươi chín đóa, chín trăm chín mươi chín đóa. Duy chỉ chưa từng nhận hai đóa. Thật sự rất giống mua đồ ăn được tặng hoặc là mua một tặng một nha... Mặc Thời Khiêm xách theo đồ ăn, đen mặt vào phòng bếp. Bán hoa kia thật sự là không có điểm tiêu chuẩn tặng hoa, sớm biết vậy anh nên mua một bó lớn -- chỉ vì trong tay xách theo đồ ăn, anh nghĩ không có cách nào ôm một bó hoa lớn, anh mới buông tha ý niệm này trong đầu. Trì Hoan vẫn là mang hoa cắm vào trong bình hoa, lại vẩy chút nước.  Ngoài cửa sổ rơi tuyết xuống, trong nhà trọ sạch sẽ rất có nhân khí. Hai đóa hoa hồng này bày ở trong phòng khách, tiên diễm sáng lạn sinh cơ bừng bừng, làm cho trước mắt người ta sáng ngời, không khỏi tăng thêm tâm tình tốt. Sự vật tốt đẹp luôn làm cho người ta tâm sinh vui sướng. Đùa nghịch hoa xong, Trì Hoan mới xoay người pha ly trà, đầu tiên là đưa vào cho người đàn ông trong phòng bếp, "Chờ nguội một chút rồi anh hãy uống, muốn em giúp anh làm gì không?" Người đàn ông nhìn cô, yên tĩnh vài giây, nói, "Lại đây hôn anh." Trì Hoan, "..." Ước chừng là cảm thấy cô không quá vui, anh lại thản nhiên nói, "Hôn một chút cũng được." Cô xoay người bước đi ra ngoài.