Editor: May Dù sao cô khẳng định sẽ không đối xử không tốt với ba mẹ anh. "Vậy anh trở về luôn phải mang theo lễ vật đi, chừng nào thì anh có thời gian, anh với em cùng đi mua." Mặc Thời Khiêm nhìn chăm chú vào mặt nhỏ xinh đẹp của cô, môi mỏng nhấc lên vài phần độ cong, "Ừ, được." ...... Vé máy bay là chín giờ sáng ba ngày sau cất cánh, khoảng nửa tiếng là tới thành phố Lê. Hành lý đều là Mặc Thời Khiêm sửa sang lại, cô chỉ cần thu thập tốt chính mình là được, tuy rằng không biết ba mẹ anh, nhưng Trì Hoan vẫn là tận lực ăn mặc theo hướng thiếu nữ đàng hoàng. Người đàn ông chuẩn bị tốt, dựa ở cửa phòng cất quần áo, híp mắt nhìn cô gái đang chọn khăn quàng cổ, thản nhiên cười, "Trì Hoan." "Sao á?" "Em có thể trang điểm, ba mẹ anh không có lạc hậu như em nghĩ vậy đâu." Trì Hoan nhìn anh, "... Nhưng là em trang điểm rồi nha." Bởi vì là gặp trưởng bối, cô trang điểm nhu thuận thanh thuần. Mặc Thời Khiêm, "..." Cô nháy mắt mấy cái, "Anh cảm thấy không khác lắm bộ dáng bình thường không trang điểm của em à?" Lúc lên ống kính càng trang điểm hơi đậm, nhưng bình thường vừa về nhà, cô liền lập tức tẩy trang thay quần áo mang giày đế bằng "Ừ." Cô đắc ý nói, "Em quả nhiên là đại mỹ nhân mặt mộc cũng vô địch."