Editor: May Người đàn ông cúi đầu cười nặng nề, "Em có biết xấu hổ không, hửm?" Cô bỉu môi, "Không biết là ai làm mặt dày cứ ép em khen mình, còn muốn một lần nói mười ưu điểm." Anh nhìn cô chu môi, cúi đầu liền thuận thế hôn xuống. Cuối cùng, mới sờ sờ khuôn mặt của cô, thản nhiên cười nhẹ, "Có thể là nhìn em chu miệng, đã muốn hôn?" Trì Hoan, "..." Không biết là nội dung anh nói, hay là tiếng nói trầm thấp khêu gợi, hay là hơi thở phun lên trên da thịt cô, hai má của cô lại không thể tránh khỏi nóng lên. Cô mở to hai mắt, "Em không chu miệng anh cũng hôn không ít." "Ừ, đó chính là nhìn liền muốn hôn." Cô hạ chân kiễng lên xuống, có chút đắc ý nói, "Này còn không sai biệt lắm." Mặc Thời Khiêm nhìn mặt mày hớn hở của cô, trong lòng khẽ nhúc nhích, cúi đầu giữ cái ót của cô, cúi đầu lại hôn lên lần nữa. Thật là nhìn đã muốn hôn. Vừa hôn chấm dứt, Trì Hoan nâng tay nhìn đồng hồ trên cổ tay cô, "Không còn sớm, trở về xem phim." "Được." ...... Bởi vì trước đó Mặc Thời Khiêm không có xây rạp chiếu phim gia đình, cho nên bọn họ tạm thời chỉ có thể ôm laptop xem ở trên giường -- Trì Hoan bĩu môi, "Em không cần rạp chiếu phim ở nhà xem phim kinh dị, toàn bộ phòng đều là âm trầm trầm, dọa người, ở trên giường xem tốt nhất, có cảm giác an toàn." "Ừ, em thích là tốt rồi."