"Cody, anh đừng hiểu lầm, tôi và Mạc Thiên Kình căn bản không có bất kỳ quan hệ gì, anh đừng hiểu lầm a!" Sính Đình giải thích khiến Cody lung túng! Bọn họ có quan hệ hay không anh cũng không phải kẻ ngốc, ngày đó cổ cô cóvết hôn anh thấy rất rõ, nói không có quan hệ không phải là lừa anh sao! "Sính Đình, thật ra thì thượng tướng Mạc là một người đàn ông rất tốt!" Cody tự nhận mình còn theo không kịp người đàn ông kia, anh cảm thấy mặc dùchức vị của anh ta cao như vậy có lẽ là dựa vào cha mình mới có được,nhưng vẻ khí thế và vẻ cương quyết trên mặt anh ta khiến anh ngưỡng mộ. Sính Đình vô cùng nóng nảy, cũng không phải loại hình anh thích, mặc dù anhthích người phụ nữ một mình đảm đương được nhiệm vụ, nhưng Ngọc SínhĐình tuyệt đối không phải là người phụ nữ kia! Sính Đình nghe anh nói, tính tình nóng nảy liền bộc phát! "Nếu anh ta là người đàn ông tốt, thì heo mẹ cũng biết leo cây rồi!" Nếu anh là người đàn ông tốt sẽ ăn cô sạch sẽ không còn một mảnh, còn không chút nào thương hương tiếc ngọc đêm đầu tiên đã muốn cô bảy lần? - Không phải chỉ có chút lợi hại trên giường thôi sao? Ngoài vóc người có đẹp trai chút, có chỗ nào xem là người đàn ông tốt? Bởi vì anh còn là một trai tân? Nhớ tới đêm đó, Sính Đình không khỏi đau lòng cho cái mông của mình, cứ vậy bị anh mở ra! Cody nhìn tính tình nóng nảy của cô, nếu đối với tình cảm cũng khôn khéo như lúc phá án, có lẽ anh sẽ động lòng. Chỉ là. . . . . . Cody nhìn Sính Đình, không khỏi thở dài! "Xử lý xong, tối nay chúng ta trở về!" Cody nhàn nhạt nói, Sính Đình chợt nhìn Cody, "Anh nói cái gì? Tối nay?" Mạc Thiên Kình không phải nói tối nay mình không nên về không? Rất nguy hiểm? Nhưng khi nghĩ tới mình có thể chiến đấu với Hắc Lang, máu trong người cũng sôi trào. Cody gật đầu, cau mày hỏi, "Cô có ý kiến gì không?" Sính Đình lắc đầu một cái, cười gian nói. "Không có việc gì, tôi muốn trở về! Làm xong thủ tục bàn giao chúng ta trở về!" Hắc Lang, ta tới đây! Sính Đình kêu lên trong lòng, Cody nhìn nụ cười trên mặt cô, thản nhiên lộ ra một nụ cười nhạt. Cuộc chiến đấu diễn ra vào ban đêm luôn khiến người ta cảm thấy nồng nặc sát khí, làm người ta có chút không thở được. Chín giờ, Mạc Thiên Kình ngồi bên trong biệt thự, hai chân tréo nguẩy, mắtnhìn chằm chằm màn ảnh TV, nhếch miệng lên cười như có như không, áotrắng quần đen, tao nhã như một thân sĩ, bưng trong tay một ly rượu đỏ,khẽ đung đưa, làn môi mỏng mím chặt thỉnh thoảng khẽ nhấp một cái, bìnhtĩnh thong dong. Bên trong biệt thự không chỉ có một mình anh,tuy biết vậy nhưng lúc này chỉ xuất hiện một mình anh, những người khácđã theo đúng kế hoạch ẩn núp rồi. Sính Đình sau khi chia tay vớiCody ở phi trường, lập tức chạy như bay đến đây, không phải vì nhớ MạcThiên Kình, mà là hi vọng mình có thể tham gia vào trận đấu này. Mạc Thiên Kình ngồi bên cạnh TV, nhìn thấy trên màn ảnh xuất hiện một người phụ nữ , gương mặt đẹp trai khẽ co quắp, tức giận lập tức tràn ngậpgương mặt tuấn tú của anh, nụ cười trên khóe miệng nhất thời bị bópchết, biến thành ngấm ngầm tức giận. Trong một góc nào đó, đã cóngười nhẹ nhàng thủ sẵn cò súng, chỉ cần người ở bên trong ra lệnh mộttiếng, người phụ nữ trước mặt sẽ biến thành tổ ong vò vẽ! "Để cô ấy vào đi!" Âm thanh trầm thấp nhưng có lực của Mạc Thiên Kình vang lên, nòng súngthối lui, Sính Đình mở cửa nhìn ánh đèn bên trong nhà, thận trọng đếngần, tính cảnh giác cao khiến Mạc Thiên Kình hài lòng nâng lên khóe môi. Nếu là cô ào ào chạy vào, anh tuyệt đối sẽ bắt cô! "Thượng tướng, Hắc Lang đến rồi!" Điện thoại trong tay vang lên, Sính Đình bước vào biệt thự, vừa nhìn thấyMạc Thiên Kình liền bị Mạc Thiên Kình kéo vào trong ngực, kín đáo đưacho cô hai cây súng lục. "Hắc Lang tới rồi, cẩn thận một chút!" Nói xong, liền đẩy cô ra.