"Bảo vệ?" Sính Đình nhìn Belle, thật không biết anh ta muốn bảo vệ cái gì, có rất nhiều người đàn ông mặc âu phục màu đen đứng trong biệt thự của cô, mặt người nào người nấy cũng đều rất nghiêm nghị. "Không sai, tôi bảo bọn họ đến đây để bảo vệ cho em, Sính Đình, tôi không muốn em bị thương tổn, em biết rồi mà?" Belle rất thâm tình nhìn Sính Đình giải thích, Sính Đình nhìn Belle chằm chằm có chút tức giận. "Belle, tôi không cần anh phải bảo vệ, ngày mai tôi sẽ trở về nước!" Sính Đình tức giận đến nghiến răng, anh ta tại sao lại có thể bá đạo như vậy, ngang ngược như vậy, anh ta có biết hành động này của anh ta khiến cho cô thất thật tức giận. Belle cũng không để ý đến việc cô đang tức giận liền quay sang phía đối diện lạnh giọng phân phó đám thủ hạ. "Các ngươi phải bảo vệ vị tiểu thư này cho tốt nếu xảy ra chuyện gì, các ngươi tự biết hậu quả!" "Belle, tôi đã nói rồi, tôi không cần anh bảo vệ! Nếu như anh cố ý muốn như vậy, tôi không thể làm gì khác hơn là báo cảnh sát!" Sính Đình cầm điện thoại lên, giả vờ muốn gọi điện thoại, Belle liền đi tới, kéo và dứt đứt dây điện thoại của cô, cười yếu ớt, nụ cười trên mặt anh ta khiến Sính Đình cảm thấy sợ hãi . Belle như vậy thật không phải là Belle trước đây cô quen biết, anh ta mang đến cho cô một cảm giác thật sự quá đáng sợ! "Belle, ý của anh là gì?" Sính Đình thật tức giận, trên gương mặt xinh đẹp đầy vẻ không vui, nhìn Belle chằm chằm, trong ánh mắt không có tình hữu nghị nữa mà chỉ có lạnh lùng, bây giờ Belle khiến cho cô cảm giác thật sự rất khủng bố, cô không muốn làm bạn bè với anh ta nữa. Belle nhìn Sính Đình, trong giọng nói đều là vô tận dịu dàng. "Sính Đình, đừng nghĩ đến Mạc Thiên Kình nữa, Mạc Thiên Kình đã chết, em hãy ở đây cùng với anh, bắt đầu một cuộc sống mới!" Belle đột nhiên trở nên vô cùng dữ tợn, quay ngoắt thái độ. "Anh nói cái gì, Mạc Thiên Kình làm sao có thể chết được. Belle, anh nói đi, có phải là anh đã bắt Mạc Thiên Kình hay không!" Sính Đình nhìn Belle, trong ánh mắt chứa đầy tức giận, nhìn Belle chằm chằm, hận không thể giết chết được anh ta, hiện tại cuối cùng đã nhìn rõ bộ mặt thật của anh ta rồi. Mạc Thiên Kình mất tích, nhất định là có quan hệ cực lớn với Belle, chỉ là cần phải chứng thật nữa. Belle thấy Sính Đình có vẻ tức giận liền cười lạnh: "Hừ, hắn còn chưa tới phiên tôi tới động thủ, chẳng qua tôi muốn nói cho em biết tin hắn ta đã chết mà thôi, bị người khác giết chết rồi !" Belle dữ tợn cười lạnh, Sính Đình không dám tin nhìn Belle, cô làm sao lại có thể quen biết với một người điên như vậy. Mạc Thiên Kình chết rồi, làm sao có thể như thế, Mạc Thiên Kình làm sao có thể chết được, Belle nhất định là đang gạt cô, tay nắm quyền thật chặt Sính Đình liền nhào tới, tung một cú đấm về phía hắn ta. Belle không ngờ cô lại xông lên đánh hắn, một đấm liền trúng mũi, phun cả máu ra ngoài. "Thiếu chủ!" Đám hộ vệ lập tức tiến lên đỡ hắn, Belle lau vết máu dính trên mũi, nhìn Sính Đình, không ngờ cô cư nhiên lại xuống tay ác như vậy, cư nhiên đánh hắn chảy cả máu mũi. Belle giơ tay lên, ý bảo bọn họ không cần làm loạn Sính Đình nhìn Belle chằm chằm, chợt nhớ tới tên đầy đủ của hắn. "Bruce-Belle! Thật không nghĩ đến anh lại là người của gia tộc Bruce, xem ra tôi thật sự quá mức ngây thơ rồi, cư nhiên lại kết giao bằng hữu với anh. Belle, đến tột cùng anh muốn làm cái gì!" Sính Đình lạnh lùng nhìn Belle chằm chằm, trong ánh mắt viết đầy cảnh giới. Lý Băng đi tới bên cạnh Sính Đình, mắt lạnh nhìn Belle, thật không ngờ, Belle lại là Thiếu chủ của gia tộc Bruce, xem ra bọn họ lần này thật rất phiền toái rồi. Có lẽ Sính Đình còn chưa hiểu rõ lắm, nhưng cô thì lại nắm rất rõ ràng, ở Mỹ, gia tộc Bruce chính là một thế lực rất lớn, một tập đoàn theo gia tộc vô cùng lớn, tranh đấu gay gắt chưa bao giờ ngừng nghỉ, nhưng lại chưa bao giờ có kết quả cả. Bởi vì, đơn giản là người đứng đầu trong Bruce gia tộc, mặc kệ cho bọn họ có tranh đấu thế nào, nhưng cũng không thể giành được vị trí của người nối nghiệp, người nối nghiệp trong truyền thuyết, phải là người có lòng dạ độc ác, được di truyền từ người đứng đầu, bụng dạ cực kỳ thâm sâu, muốn cùng hắn ta tranh đấu để thành người nối nghiệp, nhưng không có khả năng thắng, mặc dù vậy vẫn có rất nhiều người cả gan, nhiều lần đi đến khiêu chiến. "Tôi đã nói rồi, tôi không muốn làm cái gì cả, tôi chỉ muốn em làm người phụ nữ của tôi mà thôi!" Sính Đình nhìn Belle, không ngờ hắn ta lại coi trọng người phụ nữ đã sinh con như cô, không khỏi châm biếm. "Belle, anh thật là biết nói đùa, cứ nói ra mục đích thực sự của anh đi, có phải có liên quan đến Mạc Thiên Kình hay không? Có phải anh muốn dùng thế lực khống chế tôi để bắt ép Mạc Thiên Kình hay không?!" Cô không phải là người ngu, mặc dù cô không theo kịp đám người Lý Băng hiểu biết nhiều như vậy, nhưng nói thế nào thì cô cũng là một nữ cảnh sát chuyen nghiệp, Belle nói thích cô, muốn cô làm người phụ nữ của hắn ta, cái này căn bản chính là muốn nhục nhã cô đây mà. Nếu như cô đoán không sai, hắn ta đố kỵ với Mạc Thiên Kình, vì Mạc Thiên Kình có được người phụ nữ của mình, cho nên hắn ta muốn chiếm đoạt hết tất cả, chung lại là muốn mạnh hơn Mạc Thiên Kình mà thôi. Belle nhìn Sính Đình, nhìn gương mặt đẹp đẽ của cô, hắn thừa nhận hắn quả thật rất muốn cướp đoạt phụ nữ của người khác, nhưng hắn đúng là thật sự rất thích Sính Đình , chỉ là hình như vẫn còn chưa đủ. "Mặc kệ em nghĩ như thế nào, nói tóm lại em nhất định phải làm người phụ nữ của tôi! Hơn nữa phải là tối nay!" Belle khí phách nói, rất giống với phong thái của vị hoàng đế trời trung cổ. Sính Đình nhìn Belle, cười lạnh. "Belle, anh cho rằng mình là Hoàng đế sao? Ngọc Sính Đình tôi chắc chắn sẽ không làm người phụ nữ của anh. Tôi nói cho anh biết, tôi chỉ là người của Mạc Thiên Kình mà thôi, trừ anh ấy ra, ai cũng không có tư cách động vào tôi hết!" Sính Đình có chút kích động quát lên, Belle nhìn cô cười lạnh. "Mạc Thiên Kình, hừ. . . . . . Tôi đã nói là hắn ta đã chết! Trên thế giới này đã không còn ai là Mạc Thiên Kình rồi !" "Anh nói đi! Mạc Thiên Kình làm sao lại chết!" Sính Đình không khống chế được rống giận, nhìn Belle, cho tới bây giờ cũng chưa cảm thấy ghét người nào đến như vậy. "Tin hay không là tùy em, coi như đến lúc chết cũng sẽ không gặp lại Mạc Thiên Kình đâu! Chuẩn bị cho chu đáo, tối nay, em là của tôi!" Belle nói xong, không để ý đến Sính Đình đang tức giận nổi điên lên, xoay người rời đi. Sính Đình nhìn Belle rời đi, rút giày giày của mình ra ném về phía hắn ta, giận dữ hét lên. "Belle, anh đừng có mơ tưởng, Ngọc Sính Đình tôi cho dù có chết, cũng sẽ không đem thân thể của mình cho tên khốn khiếp như anh!" Giầy rơi vào trên cánh cửa, Belle đã rời đi. Thủy Nhi và Lý Băng đứng ở bên cạnh Sính Đình, nhìn Sính Đình đang tức giận đến phát run liền đỡ cô ngồi xuống. Ai cũng không ngờ được, Belle cư nhiên to gan đưa ra yêu cầu cho bọn họ như thế, đoán chừng tối nay sẽ xuống tay với bọn họ, nghĩ đến điều này, Lý Băng càng thêm nhíu mày. Nhìn đám người hộ vệ canh giữ ở nơi đó, bọn họ thấy có chút đau đầu, nếu như chỉ có cô và Thủy Nhi, thì những người này tự nhiên không phải là đối thủ của bọn họ, chỉ là hiện tại lại có thêm hai đứa bé, lại còn có cả ông nội Ngọc Kỳ Lân của Sính Đình nữa, nên chuyện không dễ dàng được như vậy. "Băng, chúng ta đi lên thôi!" Sính Đình lạnh lùng bắt được tay của cô ấy, nhìn Thủy Nhi rồi đi lên lầu. Ngọc Kỳ Lân đang trông hai chắt của mình, trên mặt giăng đầy mây đen, xem ra ông cũng đã biết. "Băng, Thủy Nhi, các ngươi có nắm chắc đánh thắng được bọn họ để rời đi không?" Cho dù có chết cô cũng muốn bảo vệ con mình và ông nội được an toàn, Belle đã nói, Mạc Thiên Kình chết rồi, nhưng cô sẽ không tin, cô tin ràng Mạc Thiên Kình sẽ bình an. "Vậy còn cô thì sao?"