Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng
Chương 233
"Thiên Kình, em sắp chịu không nổi rồi, ah . . . . ."
Sính Đình lớn tiếng gào thét mà bên kia vẫn không ngừng kêu rên nắm chặt bắp tay của người đàn ông bay lên chín tầng mây.
"Mạc Thiên Kình, tôi cho anh biết, Ngọc Sính Đình tôi lần này sẽ không bao giờ tin tưởng anh nữa, tên đàn ông không biết xấu hổ này anh cút đi cho tôi!"
Sính Đình lớn tiếng mắng, nếu như nói không có giọng nói của Mạc Thiên Kình có thể cô sẽ hoài nghi đó là do người khác cố ý bày ra cho cô nghe.
Nhưng mà bây giờ, thật không biết còn có cái gì để hoài nghi, Mạc Thiên Kình lần này rõ ràng chính là cố ý làm cho cô phải nhục nhã , cho nên mới để cho cô nghe những âm thanh kia
Cô thật là khờ, lại còn tin Mạc Thiên Kình thật sự sẽ đem nhẫn về cầu hôn với cô, thật là khờ tới cực điểm, Mạc Thiên Kình căn bản cũng không thật lòng, cũng giống y hệt những người đàn ông khác.
Chỉ là muốn anh biểu hiện thành ý của mình, với những lời tối nay anh nói, Sính Đình thật không dám tin Mạc Thiên Kình sẽ làm như thế đối với mình.
"Thiên Kình, anh mua chiếc nhẫn này cho em sao?" Giọng của người phụ nữ kia dịu dàng làm nũng truyền vào trong tai của Sính Đình, cả người cô liền thấy chấn động , chiếc nhẫn!
Anh thật sự đã mua nhẫn?
"Dĩ nhiên, cô gái ngốc, em cũng biết, anh cực kỳ yêu thích em, không mua cho em thì mua cho người nào!"
Lại là giọng của Mạc Thiên Kình, tay Sính Đình run run đè xuống ấn nút ghi âm.
"Em tưởng anh chuẩn bị cái này cho vợ chưa cưới của anh!"
"Làm sao có thể, cô ta cùng lắm là cũng chỉ là công cụ sinh con cho anh mà thôi, em cho rằng cô ta là người nào, anh sẽ thích cô ta sao? Người thân kinh bách chiến như anh đây làm sao có thể sẽ thủ thân như ngọc vì cô ta được . . . . ."
"Anh nha, thật là đáng ghét, chỉ là sinh con thật sự rất đau, cám ơn anh, Thiên Kình!"
"Em nói cái gì đó, em là tâm can bảo bối của anh, sao anh có thể cam lòng để cho em sinh con được !"
Việc sinh con cứ để cho cô ta làm là được rồi, anh làm sao có thể để cho em chịu khổ được. . . . Bảo bối, chúng ta làm thêm một lần nữa nhé . . . . ."
Sau đó không thấy tiếng nói chuyện thay vào đó là tiếng ** va chạm mãnh liệt.
Sính Đình cười lạnh, lần này Mạc Thiên Kình đừng có mơ cãi chày cãi cối.
Xem cô là loại người gì chứ, vốn còn tưởng rằng Mạc Thiên Kình lần này thật sự hối cải không ngờ là đã bài bố sẵn cục diện, hiện tại chính là muốn bỏ cô sang một bên không muốn kết hôn, hoặc là muốn lừa cô sau khi kết hôn sẽ lập tức ly hôn để cướp đi đứa bé?
Sính Đình cười lạnh, quả quyết cúp điện thoại.
"Thiếu chủ, chúng ta làm như vậy thật sự có tác dụng không? Bắt chước giọng của Mạc Thiên Kình thì cô gái kia thật sẽ tin tưởng Mạc Thiên Kình lừa dối mình mà không cần đe3ns anh ta nữa hay sao?"
Thấy điện thoại đã bị cúp, cô gái kia lập tức khôi phục lại diện mạo vốn có của mình.
Thiếu chủ không biết vì sao lại nhất định giả giọng của Mạc Thiên Kình cùng cô ta như vậy, chẳng lẽ cũng bởi vì người phụ nữ kia.
Cô ta thật có chút tò mò, đến tột cùng là người như thế nào lại có thể khiến Thiếu chủ giở thủ đoạn ra như thế!
"Không nên hỏi nhiều như vậy, ngươi nên biết rằng ngươi biết càng nhiều chuyện thì ngươi càng không được lợi lộc gì!"
"Nhưng Thiếu chủ, nếu như Mạc Thiên Kình tỉnh lại, hoặc là cô ta không có bị lừa, vậy chúng ta nên làm cái gì!"
Thôi đi, chẳng mang lại lợi lộc gì, làm người tình của Thiếu chủ, cô ta không thể nào hiểu được người phụ nữ của Mạc Thiên Kình đến tột cùng có sức quyến rũ gì, tại sao Thiếu chủ lại vì cô ta mà không tiếc bày ra thế cục như vậy khiến cho người phụ nữ kia hận Mạc Thiên Kình thấu xương.
"Không có khả năng như vậy, ta hiểu rõ tính khí của cô ấy, sẽ không thể nào tha thứ cho Mạc Thiên Kình, hơn nữa nếu Mạc Thiên Kình không bị mất trí nhớ thì hắn ta sẽ không cơ hội tỉnh dậy!"
Những gì hắn muốn nhất định sẽ giành cho bằng được!
"Vậy thì chỉ có thể chúc Thiếu chủ sớm ngày ôm được mỹ nhân về!"
Người phụ nữ nhàn nhạt nói.
"Ngươi đi ra ngoài đi! ‘
Người phụ nữ đứng dậy ** đi ra khỏi phòng, khi quay đầu lại nhìn, liền thấy hắn đang cầm điện thoại di động lật tới lật lui.
"Mạc Thiên Kình, đến tột cùng vì sao lại phải đối với tôi như vậy, tại sao chứ!"
Sính Đình nằm ở trên giường khóc thút thít , bảo bảo cũng lớn tiếng khóc theo, có lẽ là đói bụng, nhưng Sính Đình lại không hề có ý muốn cho bảo bảo bú sữa.
Ngọc Kỳ Lân ở dưới nghe thấy không nhịn được bèn đi lên nhìn xem có chuyện gì xảy ra, đứa nhỏ này nửa đêm canh ba khóc cái gì!
Thượng Quan Quân Triết và Thủy Nhi cũng nghe thấy tiếng khóc liền dừng lại, đi ra ngoài cửa phòng.
"Ông nội!"
Sính Đình, nhìn thấy ông nội đẩy cửa vào lập tức lớn tiếng khóc lên.
Ngọc Kỳ Lân cau mày, nhìn Sính Đình lệ rơi đầy mặt, đau lòng hỏi.
"Sính Đình, làm sao vậy!"
"Sính Đình, cô làm sao vậy!"
Cùng lúc đó Thủy Nhi cũng đi vào nhìn thấy Sính Đình khóc nước mắt lưng tròng cũng đau lòng hỏi.
"Chị dâu, lão đại đâu !"
Thượng Quan Quân Triết nhìn chung quanh một lượt thế nào cũng không nhìn thấy Mạc Thiên Kình. Hiện tại đang là nửa đêm canh ba, chẳng lẽ hai người họ cãi nhau?
Sính Đình vừa khóc vừa bật đoạn băng mà cô mới vừa ghi xuống.
Ngọc Kỳ Lân và mọi người nghe được cuộc nói chuyện ở trong đó, sắc mặt của ai cũng trở nên cực kém.
"Khốn kiếp, Mạc Thiên Kình, nó lại dám đùa bỡn cháu gái của ta!"
Cái gì mà công cụ sinh con, cháu gái của Ngọc Kỳ Lân ông lại chỉ có một khả năng này thôi sao, thật là quá đáng mà. !
"Anh ấy sẽ không như vậy !"
Thượng Quan Quân Triết thật không thể tin được, những lời này lại do Mạc Thiên Kình nói ra, phải biết rằng Mạc Thiên Kình không thể nào làm chuye3nj như vậy, anh ây làm sao có thể cùng người phụ nữ nhân lên giường được !
Nghĩ tới điều này Thượng Quan Quân Triết càng thêm nghi ngờ, anh và đại ca như hình với bóng làm sao mà lại không biết anh ấy thích phong lưu như thế, người này...
"Cậu không phải nói tốt cho tên hỗn tiểu tử này, ta cho cậu biết, chờ tiểu tử kia trở lại, ta sẽ lột da của nó!"
Ngọc Kỳ Lân sôi máu rống giận, cả bên trong biệt thự đều là tiếng gầm rống của ông.
Thủy Nhi bế hai cục cưng bị dọa sợ đang lớn tiếng khóc, vừa dỗ cho bọn chúng bú sữa, vừa nói.
"Các người nên bình tĩnh lại, Mạc Thiên Kình không phải là người như thế!"
Thủy Nhi cũng không muốn tin Mạc Thiên Kình chính là người như vậy, nhưng đoạn ghi âm này quả thật đã chứng minh, Mạc Thiên Kình thật sự chính là người như thế!
Sính Đình nhìn Thủy Nhi, rất đau lòng nói.
"Thủy Nhi, tôi biết rõ cô làm thế này là vì tốt cho tôi, nhưng mà tôi lại thật không muốn tin Mạc Thiên Kình trong sạch, những chứng cớ này chẳng lẽ còn không đủ chứng minh, Mạc Thiên Kình vẫn luôn luôn lừa gạt tôi hay sao?"
Cô hiện tại cái gì cũng không muốn nghĩ, chỉ muốn đợi Mạc Thiên Kình trở lại để hỏi cho rõ!
"Sính Đình, đừng do dự, đứa nhỏ này ông nội sẽ không để cho bọn họ mang di đâu không ngờ lão già Mạc Tử Khiêm lại cư nhiên dung túng cho cháu trai làm ra chuyện như vậy, thật là quá ghê tởm!"
Ngọc Kỳ Lân trừng mắt mắng, trên khuôn mặt già nua đầy vẻ tức giận.
Sính Đình nhìn ông nội, uất ức nói.
"Ông nội, đời này con cũng không muốn nói chuyện với Mạc Thiên Kình, con thật sự rất hận anh ta!"
Sính Đình cơ hồ là cắn răng nghiến lợi nói.
Thượng Quan Quân Triết cẩn thận lại nhiều lần, có chút kích động hỏi.
"Mọi người có cảm thấy giọng nói này không hoàn toàn giống với đại ca!"
Cũng không biết có chỗ nào không giống chỉ cảm thấy như vậy thôi.
" Chỗ nào không giống, quả thật đúng là từ một khuôn đúc ra mà!"
Sính Đình nhìn Thượng Quan Quân Triết, cũng biết anh ta muốn biện minh cho Mạc Thiên Kình!
Truyện khác cùng thể loại
238 chương
22 chương
120 chương
52 chương
152 chương