"Bảo bối đừng nóng vội, anh sẽ không để cho em thất vọng!" Người đàn ông thở hổn hển dùng sức đung đưa thân thể của mình, chọc cho người bên dưới phải thét chói tai, người đàn ông này thật sự là quá tuyệt vời! "Hừ . . . . ." Qua một lúc, người đàn ông đem lấy mầm móng chính mình rót vào trong cơ thể của người phụ nữ sau đó nằm xuống bên cạnh, thở hổn hển. Người phụ nữ kiều mỵ nhìn người đàn ông bên cạnh nói: "Hi Nghiêu, anh thật sự rất tuyệt!" người phụ nữ đã lấy được thỏa mãn** nằm ở trên giường, hai chân mở rộng, giữa hai chân đang chảy ra một dòng chất lỏng màu trắng, bộ ngực phập phồng bởi vì ** toàn thân đỏ thắm. "Diệu Diệu, em định lúc nào thì gả cho chồng chưa cưới của mình?" Hi Nghiêu quay đầu lại nhìn chằm chằm Diệu Diệu, vuốt vuốt nụ hoa trước ngực cô ta, nói thật, anh đúng là không thể bỏ được người phụ nữ này, mùi vị của cô ta thật đúng là không tệ. "Anh sợ cái gì, ngay cả khi em và anh ta kết hôn thì giữa chúng ta không phải vẫn có thể ở cùng một chỗ sao?" Diệu Diệu ngồi dậy châm một điếu thuốc lên hút, tối thiểu tạm thời cô cũng không định chấm dứt với người đàn ông này. Đối với ông chồng chưa cưới kia cô một chút cũng không có cảm giác, hai người cũng chỉ mới gặp mặt được mấy lần, hơn nữa anh ta đối với cô cũng rất lạnh nhạt. Cô thật rất hoài nghi anh ta không phải đối với phụ nữ không có cảm giác đấy chứ, nếu có thì tại sao đối với một mỹ nữ nóng bỏng như cô lại không có một chút cảm giác nào. Chỉ là, vì hoàn thành sự nghiệp của cha mình, cô đành phải uất ức gả cho anh ta, dù sao đối với cô mà nói, gả cho người nào mà chẳng như nhau, dù thế nào thì cô vẫn có thể cùng người đàn ông mà mình thích lên giường cơ mà. Hi Nghiêu chính là một đàn ông vô cùng thích hợp anh tuấn cao lớn, hơn nữa công phu trên giường cũng không tệ, để cho cô muốn ngừng mà không được, mỗi lần đều lấy được thỏa mãn rất lớn. Hi Nghiêu nhìn cô: "Em cảm thấy sau khi kết hôn, anh ta còn có thể để cho em cùng với người khác lên giường hay sao?" "Vì sao lại muốn cho anh ta biết, chẳng lẽ anh không thể cùng em vụng trộm lui tới sao? Em không thê bỏ anh được!" Bàn tay nhỏ bé trắng xanh của Diệu Diệu vuốt ve tiểu đệ đệ của anh, Hi Nghiêu nhíu mày một cái, biết cô còn muốn, nhưng lại không có ý muốn tiếp tục. "Anh đừng đem chuyện làm cho phức tạp thêm nữa, không thể để cho anh ta biết được mối quan hệ của chúng ta, bằng không sự kiện kia cũng sẽ lộ ra ngoài rồi!" Hắn ta cũng không muốn chết, nếu không phải vì tiền bạc và quyền thế thì làm sao có thể cùng cô ta chung đụng được. Hắn ta biết rất rõ, cái Diệu Diệu cần chính là gì, cái ba cô ta là cái gì! Diệu Diệu leo lên lồng ngực bền chắc của hắn ta nhẹ nhàng trêu chọc. "Em đương nhiên biết, anh cũng đừng quên anh là của em đấy!" Hi Nghiêu nhếch môi nhàn nhạt cười một tiếng. "Anh đương nhiên biết, hiện tại liền cho em cái em muốn!" Hi Nghiêu nói xong liền lật người đè cô ta dưới thân đem tiểu đệ đệ của mình nhét vào trong miệng của cô ta. Diệu Diệu vô cùng thuần thục giúp hắn, Hi Nghiêu thỏa mãn gầm nhẹ, thở hổn hển, bên trong cả gian phòng lại tràn đầy hơi thở ** . Mấy ngày kế tiếp, Mạc Thiên Kình mỗi ngày đều sẽ gọi điện thoại về nhà, nhưng vẫn không có thời gian trở về . Lam Thiến Thiến cũng không có nửa điểm động tĩnh, cũng không đi tìm Sính Đình gây phiền phức. Hơn ba giờ chiều, Sính Đình ngồi ở trên ghế sô pha xem ti vi, Lý Băng bê trái cây ngồi ở một bên, Lam Thiến Thiến xách theo túi lớn túi bé hàng hiệu mới mua đi vào biệt thự. Sính Đình và Lý Băng nhìn cô ta một cái liền thu hồi tầm mắt lại. Lam Thiến Thiến cũng không để ý, cầm quần áo mới vừa mua về ngồi ở trên ghế cố ý giơ lên như bảo bối huyền diệu của mình. Một chiếc váy ngủ màu đen gần như trong suốt lộng lẫy hoa lệ xuất hiện ở trước mắt Sính Đình và Lý Băng . "Như thế nào, chắc là cũng đủ hấp dẫn nhỉ!" Ngày mai là sinh nhật Mạc Thiên Kình, cô phải mặc cái áo này cho Mạc Thiên Kình xem cộng thêm thuốc cô mới vừa mua ở bên ngoài thì tối mai tuyệt đối sẽ thành công. Sính Đình và Lý Băng thản nhiên nhìn cô ta một cái, vô vị tẻ nhạt mà nói. "Quần áo này vẫn dành cho gái làm tiền mặc, nhưng nếu cô mặc vào đoán chừng cũng rất tốt, nếu định đi đâu kiếm tiền vậy có cần tôi giới thiệu cho cô chỗ để đi hay không, nơi đó giá tiền cũng không tệ lắm!" Lý Băng còn chưa kịp mở lời, Sính Đình đã liền lên tiếng. Cô ta thật sự muốn mặc cái đồ hấp dẫn đó để quyến rũ Mạc Thiên Kình sao? Cô tuyệt đối sẽ không để cho cô ta thực hiện được! Lam Thiến Thiến nhếch môi cười nhạt: "Tôi chính là tính toán khiến cho Mạc Thiên Kình có cảm giác mới mẻ không giống như cô, cho nên tôi mới mua đồ như thế, cái tôi muốn chính là mười người đàn ông thì tới chín người khi nhìn thấy đều sẽ bổ nhào vào tôi. . . . . ." Lam Thiến Thiến nói đến phần sau liền khe khẽ cười trộm, dáng vẻ giả bộ thẹn thùng lại khiến Sính Đình phát buồn nôn. "Cái gì mà không giống nhau, tôi xem cô cũng rất không giống mình, không bằng cô nên lột sạch quần áo trực tiếp đi tới quyến rũ Mạc Thiên Kình, có lẽ hiệu quả có thể tốt hơn rất nhiều!" Sính Đình có chút tức giận, âm thanh cũng rất lạnh lùng. Người này nếu là thật muốn quyến rũ Mạc Thiên Kình, tuy cô có thể ngăn trở mấy lần nhưng mấu chốt vẫn là Mạc Thiên Kình , nếu như anh cầm lòng không được thì dù cho cô có ngăn lại một lần vẫn sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba. . . . . . Sính Đình nghĩ tới đây trong lòng liền bốc lên lửa giận, Mạc Thiên Kình nếu dám cùng người phụ nữ này lên giường thì cô liền thiến anh! "Đây cũng là một biện pháp tốt!" Lam Thiến Thiến cầm những bộ quần áo kia đi lên lầu, Sính Đình tức giận trừng mắt nhìn, người này thật sự là quá kiêu ngạo rồi ! Lý Băng nhìn theo bóng lưng Lam Thiến Thiến, đối với hành động của Sính Đình khi bị cô ta trêu tức cô cũng có thể hiểu, nhưng là cô lại cảm giác cô ta cũng không phải thật muốn quyến rũ Mạc Thiên Kình như vậy, hình như chỉ là gặp dịp thì chơi . Chỉ là hiện tại cô cũng không dám xác định, nhìn Sính Đình tức giận, cô cũng chỉ có thể an ủi thôi. "Sính Đình, đừng lo lắng, Mạc thượng tướng không phải cái loại đàn ông đó Lam Thiến Thiến chắc chắn sẽ không thành công đâu." Thật ra thì cô cũng thể không chắc chắn hoàn toàn được, một người phụ nữ lột sạch quần áo đi quyến rũ một người đàn ông thì người kia sẽ hoàn toàn không có cảm giác sao? Sẽ không có bất kỳ phản ứng sao? Đang suy nghĩ, thì cửa lớn đã bị mở ra, Diệp Duệ tức giận đằng đằng sát khí đi tới, đôi mắt sắc như chim ưng đang tìm kiếm con mồi đang nhìn chằm chằm vào Lý Băng, khiến cô có cảm giác như mình là vợ của anh ta vậy. "Thì ra là em trốn ở chỗ này thật, chẳng lẽ em không biết em là người của anh, phải ở cùng anh hai tư giờ sao?" Diệp Duệ rất tức giận, khi anh tỉnh lại, không ngờ lại phát hiện cô gái này rời đi, hơn nữa còn lưu lại một tờ giấy nói rằng cô không làm người tình của anh nữa ! Nếu không phải mấy ngày nay loay hoay bận rộn đến trời đất mù mịt thì anh đã sớm tới chất vấn ý của cô là gì. Lý Băng nhíu nhíu mày, hoàn toàn không sợ hãi cơn giận của anh nhàn nhạt nói: "Thị trưởng đại nhân, tôi không muốn cái đồ chơi kia của anh nữa, cho nên giữa chúng ta đến đây là kết thúc! Mời về sau đừng tới tìm tôi, đừng quên là anh còn có vợ chưa cưới đấy!" Lý Băng nghĩ đến việc anh đã có vợ chưa cưới mà vẫn quấy rối cùng mình ở chung một chỗ, tâm tình liền trở nên rất kém. Diệp Duệ nhìn chằm chằm vào nụ cười lạnh lẽo của cô không ngờ được cô lại có thể nói ra những lời tuyệt tình như thế. Không sai, anh đã có vợ chưa cưới, cô là người tình của anh cũng không sai, nhưng anh không muốn để cô rời khỏi mình, mấy ngày nay anh đã không được thưởng thức mùi vị của cô rồi. Tiến lên kéo tay của cô, Lý Băng không ngờ anh sẽ bắt tay của mình nên phòng bị hỏi. "Anh muốn làm gì!" Diệp Duệ liền lôi kéo cô đi lên lầu, Lý Băng liều mạng giãy giụa, nhưng không có biện pháp thoát ra được