Sính Đình và Lý Băng nhìn lên đường đây đã bị cắt đứt, ánh đèn trên camera đã biến mất, cô gái này thật sự là thật rất tà ác, cư nhiên đã sớm chuẩn bị tốt rồi, thật sự là rất quá đáng! "Ngọc Sính Đình, trò chơi của chúng ta giờ mới bắt đầu thôi, cô không cần vọng tưởng Mạc Thiên Kình sẽ trở về cứu mình, có tôi ở đây, cô không có khả năng đi chung với Mạc Thiên Kình đâu!" Lam Thiến Thiến cũng không quên khiêu khích, nhìn sắc mặt của bọn họ đang đần thối ra thật là thoải mái tới cực điểm. Chỉ là có chút tiếc nuối, có nhiều hơn một người cản trở tay chân, bằng không giải quyết bà bầu Ngọc Sính Đình này quả thật dễ như trở bàn tay. Sính Đình nhìn cô ta rồi nói với Lý Băng. "Từ hôm nay trở đi, ngoài tầm mắt của tôi, cô ta chỉ cần làm chuyện xấu gì thì cô muốn xử trí cô ta thế nào thì coi như toàn bộ tôi đều không nhìn thấy!" Mạc Thiên Kình đã nói cô đừng làm quá đáng quá, nhưng lại không có nói Lý Băng không thể động thủ với Lam Thiến Thiến, nếu không phải hiện tại cô bụng lớn như vậy, thì cô cũng muốn cùng cô ta tỷ thí một chút. Mạc Thiên Kình là người đàn ông của cô mặc kệ là bọn họ về sau có kết hôn hay không nhưng người trước mắt này thật sự là đáng đánh rồi, cô đã không thể nhịn được nữa. Lý Băng nghe Sính Đình nói vậy liền nở nụ cười: "Tốt nhất là nên như vậy, dao giải phẫu của tôi cũng đã lâu không được dính máu rồi !" Lý Băng mặc dù đang cười, nhưng là nụ cười kia so tuyết rơi mùa đông còn lạnh lẽo hơn. Lam Thiến Thiến nhìn bọn họ, trên gương mặt đẹp không có một tia sợ hãi nào. "Cứ việc phóng tới đây, Lam Thiến Thiến tôi lúc nào cũng đợi các người!" Cô mới không tin cô ấy lại dám đem dao giải phẫu này ra đùa, muốn đe dọa cô hay sao? Cô ngược lại muốn xem một chút, Ngọc Sính Đình có thật sự dám xuống tay đối với mình hay không, muốn so lòng dạ ác độc với cô sao? Cô tuyệt đối sẽ không thua đâu! "Không biết sống chết!" Sính Đình nhìn cô ta, thật sự rất tức giận, cô ta thật sự rất đáng đánh đòn, nhưng lúc này bụng lại truyền đến tiếng kêu ùng ục. "Phụt. . . . . . Phụt. . . . . ." Sính Đình rất không khách khí thả hai quả rắm thối vang dội, ngay lập tức mùi hôi thối tràn đầy gian phòng, Lý Băng nhíu nhíu mày, nhìn thấy mặt Lam Thiến Thiến đột biến có chút buồn cười. "Băng, tôi muốn đi nhà cầu!" Sắc mặt Sính Đình không phải rất tốt, Lý Băng gỡ kim truyền trong tay cô ra sau đó đỡ cô dậy đi tới phòng vệ sinh. Sính Đình đến phòng vệ sinh ngồi xuống tiêu chảy như sét đánh rào rào, nhưng cũng may bảo bảo không có việc gì, nếu không cô sẽ nhất định khiến cho Lam Thiến Thiến phải trả giá thật lớn. Sau khi quay ra thì Lam Thiến Thiến đã rời khỏi phòng, Lý Băng giúp cô chuẩn bị truyền nước xong liền mở cửa sổ ra rồi liền đi xuống gọi chị Vương nấu cho Sính Đình ít đồ ăn. Có tiếng chuông điện thoại vang lên, Sính Đình liếc nhìn, là điện thoại của Mạc Thiên Kình sau khi do dự một hồi mới nhận điện thoại. "Sính Đình, có nhớ anh hay không!" Mạc Thiên Kình nhìn tài liệu trong tay, tranh thủ lúc ngồi sắp xếp lại tư liệu vội gọi điện thoại cho Sính Đình, nếu như chỉ một mình Sính Đình ở nhà anh cũng không phải lo lắng cho cô. Nhưng bây giờ có thêm Lam Thiến Thiến, anh có chút bận tâm, sợ Thiến Thiến không hiểu chuyện gây ra chuyện gì mà tính của Sính Đình vừa bướng bỉnh vừa hung dữ, hai người không biết có thể sống trong hòa bình hay không. "Không có, em bị đau bụng, không có thời gian để nhớ anh!" Sính Đình lạnh nhạt nói, Mạc Thiên Kình nghe thấy cô nói bị đau bụng lập tức nhíu mày. "Làm sao lại bị đau bụng, có phải ăn phải cái gì rồi hay không? Lý Băng đã về chưa, bảo cô ấy xem cho em xem hiện tại như thế nào? Còn khó chịu nữa không?" Mạc Thiên Kình không ngờ mình mới rời đi một lúc mà Sính Đình đã bị đau bụng, chuyện này sẽ không có liên quan đến Lam Thiến Thiến chứ? Sính Đình thấy Mạc Thiên Kình khẩn trương lo lắng cho mình như thế, vốn là còn định nói cho anh biết là do Lam Thiến Thiến làm, nhưng là nghĩ đến bây giờ anh đang bận rộn vì vụ án, lại có chút không nhẫn tâm khiến anh phải lo lắng. "Không việc gì, Lý Băng đang truyền nước cho em, bảo bảo cũng không có chuyện gì cả! Anh bây giờ ở bên kia như thế nào, vụ án có tiến triển gì mới hay không?" "Không có việc gì là tốt rồi, phải tự mình chú ý một chút, anh ở chỗ này có chút phiền phức, em ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, có chuyện gì thì tìm Lý Băng, Thủy Nhi đoán chừng cũng sẽ trở về, đến lúc đó Thượng Quan sẽ đến giúp anh một tay. Anh điều Thủy Nhi trở về, có chuyện gì thì em cứ phân phó cho hai người bọn họ!" Mạc Thiên Kình nghĩ tới vụ án đang thụ lý thì đầu liền to ra, mấy ngày này đoán chừng không có cách nào về nhà rồi, vụ án đang rất phức tạp, có thể ngay cả thời gian ngủ cũng không có. Cấp trên cho thời gian rất ngắn, áp lực rất lớn, vì không muốn để cho những cô gái kia lại bị JQ tới chết anh cũng chỉ đành mang hết khả năng ra hi vọng có thể phá vụ án này nhanh một chút! Sính Đình nghe Mạc Thiên Kình nói vậy trong lòng thấy rất ấm áp, Mạc Thiên Kình thật sự rất quan tâm đến cô, chỉ là anh cũng không cần thiết điều Thủy Nhi và Lý Băng cùng ở nhà để chăm sóc cho cô đâu. Bọn họ nói thế nào đều là trợ thủ đắc lực của anh, không có bọn họ giúp một tay anh nhất định sẽ rất mệt mỏi! "Mạc Thiên Kình, anh không cần điều Thủy Nhi trở lại đâu, hãy để cho cô ấy đi giúp anh một tay, chứ em không cần nhiều người như vậy chăm sóc, hơn nữa tay chân của em đều lành lặn có thể chăm sóc tốt cho bản thân mình!" Chỉ là Lam Thiến Thiến tương đối gây ra phiền toái mà thôi nhưng cô vẫn có thể bảo vệ tốt cho mình và bảo bảo. "Không sao đâu, có Thượng Quan giúp anh là được rồi, không phải là còn có lão K nữa sao? Em và Thiến Thiến ở nhà, anh không yên lòng!" Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói, nghĩ đến tính tình đó của Thiến Thiến tính liền thấy rất nhức đầu. Sính Đình nghe anh nói vậy liền nhíu nhíu mày. "Mạc Thiên Kình, nếu như, em nói là nếu như Lam Thiến Thiến hạ độc thủ với em, anh có tin hay không?" Sính Đình rất hồi hộp, cô rất muốn biết, Mạc Thiên Kình tin tưởng cô nhiều đến mức nào, cũng muốn biết ở trong lòng của anh Lam Thiến Thiến có vị trí gì. Mạc Thiên Kình vặn lông mày. "Sính Đình, có phải Thiến Thiến đã làm cái gì với em hay không?" Anh cảm giác được Sính Đình nói lời nói này hình như bên trong chứa đầy hàm ý, chẳng lẽ Thiến Thiến thật chơi đùa quá mức rồi, nghĩ đến lời cô nói buổi sáng thì chân mày của Mạc Thiên Kình liền vón thành một cục. "Không có, không phải là em nói nếu như sao!" Sính Đình biết Mạc Thiên Kình đang khẩn trương, trong lòng cảm thấy rất ấm, là anh ấy tin tưởng cô! "Sính Đình, ở nhà không có việc gì không nên cùng Thiến Thiến thân cận quá, cô ấy từ nhỏ đã luyện võ, hơn nữa tính tình hấp tấp nóng vội, anh sợ cô ta sẽ vì anh mà gây bất lợi cho em." Mạc Thiên Kình rất lo lắng, bất quá anh vẫn hi vọng Thiến Thiến sẽ không làm chuyện như vậy. Nói thế nào cô ấy cũng là con gái của chiến hữu của cha mình, hơn nữa buổi trưa ba cô ấy cũng có gọi điện thoại cho anh nhờ anh trong khoảng thời gian này chăm sóc Thiến Thiến thật tốt. Anh mặc dù đồng ý nhưng lại lo lắng cô ấy sẽ xuống tay với Sính Đình. "Mạc Thiên Kình, anh cảm thấy Ngọc Sính Đình em là dễ bắt nạt như vậy sao! Nếu như cô ấy dám làm chuyện bất lợi với em thì em tuyệt đối sẽ không khách khí đâu!" Sính Đình phớt tỉnh nói, nghĩ đến chuyện cô ta vừa làm thì quyết định trong lòng càng thêm vững chắc. "Chỉ cần không quá mức là tốt rồi, cho dạy dỗ một chút cũng tốt, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho anh!" Mạc Thiên Kình thật rất bất đắc dĩ, bây giờ công tác đang làm đầu óc choáng váng, trong nhà lại tồn tại thêm một người rất phiền toái, anh thật hi vọng mình có thể phân thân, để bây giờ không cần phải lo lắng như vậy rồi. "Anh yên tâm đi, em sẽ không thái quá đâu, chính anh phải chú ý đến bản thân không nên quá mệt mỏi!" Sính Đình ân cần nói, Mạc Thiên Kình thấy tâm rất ấm áp liền bật thốt lên hỏi. "Sính Đình, em đang quan tâm đến anh sao?"