"Bụng của tôi thật là đau, rất muốn đi nhà vệ sinh!" Sính Đình không biết mình làm sao lại đột nhiên thấy đau bụng như vậy, chỉ là hiện tại bụng thật rất đau, thật rất muốn đi nhà vệ sinh. Sắc mặt Lý Băng lập tức lạnh xuống, nhìn cô gái kia đứng một bên xem trò vui, trực giác nói cho cô biết, chuyện này tuyệt đối có liên quan đến cô ta, vội vàng đỡ Sính Đình đi đến nhà vệ sinh. Sính Đình mới ngồi xuống liền thấy tiêu chảy, bụng rất khó chịu, Lý Băng trở lại phòng khách nhìn cô ta đang ngồi ở trên sô pha dương dương tự đắc trong đó còn mang theo nụ cười hả hê liền thấy lửa nóng trong nháy mắt bốc lên. Cất bước đi tới trước mặt cô ta, lạnh lùng chất vấn: "Nói, Sính Đình bị tiêu chảy có phải là do cô giở trò quỷ hay không?" Mặt Lam Thiến Thiến nhìn như rất vô tội, nhướng cao lông mày nhưng không nhìn thẳng vào cô. Lý Băng tức giận đến nghiến răng, nhìn cô ta chằm chằm cảnh cáo: "Đừng vội đắc ý, nếu như một lát nữa tra ra được là cô giở trò quỷ thì tôi cho cô biết cô nhất định phải chết!" Lý Băng nổi trận lôi đình nhưng Lam Thiến Thiến lại bình thản nhấp nhấp chén trà. "Tôi chỉ cho vào ít thuốc tiêu chảy thôi, cô ta quá béo rồi cũng nên giảm cân đi!" Ai bảo cô ta giành Mạc Thiên Kình với cô, cô cũng chỉ cho một ít thuốc tiêu chảy vào đó khiến cho cô ta bị đau bụng, khẳng định sẽ diệt được cái đồ tiện chủng đó, có như vậy thì Mạc Thiên Kình cũng sẽ không vì đứa bé mà ở cùng một chỗ với cái đồ xấu xí đó! "Chát. . . . . ." Lý Băng nghe cô ta nói vậy..., không chút nghĩ ngợi liền tát cho cô ta một cái, Lam Thiến Thiến liền cảm thấy trên mặt bỏng rát, tiếng tát tai thanh thúy vang lên trong phòng khách. Còn không có đợi cô ta mở miệng liền nghe thấy giọng nói lạnh lùng vô tình của Lý Băng cất lên: "Tôi cho ngươi biết, nếu như Sính Đình và bảo bảo có chuyện gì thì cô cứ đợi đi vào ngồi xổm trong nhà giam đi!" Coi như có ngồi trong tù thì cô cũng không thể hả giận được, cô nhất định phải dạy dỗ người phụ nữ không biết trời cao đất dày này thật tốt! "Cô cho rằng cô là ai mà lại dám đánh tôi!" Lam Thiến Thiến bị cô tát một cái liền nổi trận lôi đình, bản thân cô ta chính là một thiên kim tiểu thư, ba mẹ cũng còn chưa đánh cái nào, cô là cái khỉ gì mà dám động thủ đánh cô ta, thật sự là quá đáng rồi. "Đánh cô thì sao, tôi cho ngươi biết, người phụ nữ giống như cô tôi đánh cô còn ngại bẩn tay của mình, cô cho rằng tôi ngu ngốc hay sao, tốt nhất nên cầu xin Sính Đình và bảo bảo không có việc gì, nếu có chuyện gì thì cô cứ chờ mà chôn theo!" Lý Băng lạnh lùng cảnh cáo, gọi chị Vương tẩu tới coi chừng cô ta, không cho phép cô ta rời đi. Lam Thiến Thiến tức giận mặt đỏ rần, không ngờ người phụ nữ đột nhiên xuất hiện kia lại bảo vệ cái đồ xấu xí đó như thế, trong lòng vốn đang bất bình nay lại càng thêm khó chịu, tức giận đến nắm quyền. Lý Băng trở lại cửa toilet, đã nhìn thấy Sính Đình ôm bụng đứng ở trên bồn cầu, nâng cao cái bụng to, sắc mặt rất kém, rất khó coi. "Sính Đình, cô có khỏe không? Đi xong , tôi sẽ truyền nước cho cô!" Cô hiện tại chỉ có thể dùng biện pháp này để tránh cho cô ấy bị mất nước, Sính Đình sắc mặt trắng bệch nhìn Lý Băng. "Hiện tại hai chân của tôi cứ nhũn ra, bụng cũng đau đến khó chịu, Băng, đứa nhỏ chắc là không có chuyện gì đâu đúng không!" Cô vừa đi một hồi như vậy cũng không có cảm giác thấy bảo bảo có cái gì khác thường, nhưng cô vẫn rất lo lắng. Lý Băng nhìn cô, an ủi. "Cô yên tâm đi, có tôi ở đây, sẽ không để cho cô và bảo bảo có chuyện được!" Cái cô gái chết tiệt kia, cô sẽ không tha cho cô ta, đối với một người mang thai sáu tháng cũng xuống tay được, người nhẫn tâm như vậy mà Mạc Thiên Kình lại để cô ta ở bên cạnh Sính Đình thật sự là quá sơ suất rồi! Sính Đình gật đầu, lời của Lý Băng khiến cô an tâm hơn rất nhiều. Một lát sau, khi Sính Đình đi thêm lần nữa, Lý Băng liền đưa cô lên lầu để truyền nước cho cô, giúp cô ngừng đi tiêu chảy bảo vệ thai nhi. "Sính Đình, về sau cô phải cẩn thận một chút, cô gái kia thật sự quá ác, lại dám cho thuốc tiêu chảy vào trong cốc sữa của cô, cũng may là cô không uống nhiều lắm, nếu như mà uống nhiều thì không chỉ cô mà ngay cả bảo bảo cũng không giữ được rồi !" Rất may là cô xuất hiện kịp thời, Sính Đình uống sữa tươi có thuốc tiêu chảy thành phần không nhiều lắm, nếu mà uống hết cả cốc thì đoán chừng tính mạng của bảo bảo và cô ấy cũng sẽ không bảo đảm được. Phải biết rằng khi phụ nữ có thai uống phải một lượng lớn thuốc tiêu chảy thì sẽ đau bụng đến mức đi nhiều mà đã rặn nhiều thì đẩy đứa bé ra ngoài thôi, không ngờ cô gái kia lại muốn dùng biện pháp này đi đối phó với Sính Đình. Sính Đình nghe Lý Băng nói vậy cũng sợ hết hồn, không ngờ cô ta thật sự xuống tay với cô xem ra bản thân cô thật sự không cẩn thận rồi. "Đúng rồi, cô gái này là ai, làm sao lại ở chỗ này!" Lý Băng nghe Mạc Thiên Kình nói bên trong biệt thự còn có thêm một cô gái nữa nên muốn cô trở về để bảo vệ an toàn cho Sính Đình không ngờ là phải bảo vệ an toàn cho cô ấy thật. Sính Đình nghĩ đến Lam Thiến Thiến cũng thấy rất tức giận. "Cô ta là con gái của chiến hữu của ba Mạc Thiên Kình, Mạc Thiên Kình trước kia nói đùa là muốn cưới cô ấy nên hiện tại cô ta tìm tới cửa muốn gả cho anh ấy, hơn nữa mới vừa nãy còn bảo tôi cầm một trăm vạn đi khỏi đây!" Vừa nghĩ tới giọng nói bá đạo kia của cô ta, Sính Đình liền cảm thấy rất tức giận, người này tâm cơ rất nặng, cô ta ở trước mặt Mạc Thiên Kình nói sẽ không khi dễ cô mà mới có ngày thứ nhất đã cho cô uống thuốc tiêu chảy rồi, muốn dồn đứa bé và cô vào chỗ chết, phụ nữ ác độc như vậy cô tuyệt đối sẽ không tha thứ cho cô ta. "Hừ. . . . . . Mạc thượng tướng đúng là điên rồi, cư nhiên lại để đồ điên kia ở nơi này, xem ra tôi phải ở đây để bảo vệ cho cô, tuyệt đối không thể để cho cô ta có cơ hội tổn thương cô lần nữa!" "Băng, cám ơn cô!" Sính Đình rất cảm động, Lý Băng đối với cô thật rất tốt, hiện tại cô đang mang thai nếu như hôm nay không có Lý Băng thì có lẽ mạng của cô cũng sẽ không còn rồi. Lý Băng nhìn sắc mặt tái nhợt của cô, dịu dàng nói. "Cô không cần phải nói như vậy, giữa tôi và cô không cần phải nói cám ơn, chuyện của cô cũng là chuyện của tôi!" Lý Băng nghĩa khí nói, Sính Đình nhìn lại cô thận trọng hỏi. "Băng, cô thật sự muốn làm người tình một tháng cho thị trưởng à?" Phải hiểu rõ là làm người tình chứ không phải người yêu, chỉ là bạn giường mà thôi, hơn nữa thị trưởng còn có vợ chưa cưới nếu Lý Băng ở cùng với anh ta thì chẳng những danh tiếng sẽ không tốt hơn nữa sau này sợ rằng cũng sẽ bị tổn thương! Lý Băng nhìn cô, cười nhẹ nói. "Không sao đâu, cô hãy yên tâm, tôi sẽ không bỏ lòng của mình ra đâu, tôi và anh ta cũng không có cái gì!" Giữa bọn họ vốn cũng không có cái gì, nhớ tới chuyện ngày hôm qua, Lý Băng thấy rất tức giận. . . . . . "Như vậy là tốt nhất, anh ta đã có vợ chưa cưới, cô và anh ta ở cùng nhau, tôi thật sự rất sợ cô sẽ yêu anh ta đến lúc đó qua một tháng cô không có được thứ mình muốn mà còn mất đi trái tim của mình." "Cô nói anh ta đã có vợ chưa cưới?" Lý Băng cơ hồ là cắn răng nghiến lợi hỏi, không ngờ anh ta cư nhiên lại đùa bỡn cô, khinh thường Lý Băng cô là cái gì, là người tình sao? Sính Đình nhìn cô, gật đầu một cái. "Đúng, đây là sự thật, cho nên tôi mới muốn khuyên nhủ cô, hi vọng cô ta không ở cùng với anh ta nữa!" Sính Đình chỉ hy vọng cô có thể vượt qua được, nếu như cô thật muốn kết hôn thì không bằng tìm một người đàn ông tốt để gả, người như thị trưởng thật không thích hợp với cô. "Hừ, thì ra là chỉ là người tình của thị trưởng, cứ tưởng cô là ai mà lại dám nói chuyện phách lối với tôi như vậy!" Lam Thiến Thiến ở bên ngoài nghe lén bọn họ nói chuyện, sau đó hếch cằm cao ngạo miệt thị nói.