Vợ yêu kiêu ngạo

Chương 97 : đêm trước hôn lễ

Tính đến hôm nay, chỉ còn bốn ngày nữa là tới hôn lễ với Lâm Thành Phong. Bạch Thanh Dung vừa đi dạo trong vườn hoa vừa buồn bực ngẫm nghĩ, cô vừa mong chờ vừa xoắn xuýt với hôn lễ này nhưng không có cảm giác ngọt ngào bên nhau cả đời. “Cô chủ, người lên kế hoạch cho hôn lễ đã tới rồi.” Cúc chạy đến sau lưng Bạch Thanh Dung nhỏ giọng gọi. Bạch Thanh Dung quay lại gật đầu, đi theo Cúc đến phòng khách nhà họ Lâm. Một người đàn ông trẻ mặc trang phục Tôn Trung Sơn màu xanh đang ngồi trên sofa trong phòng khách, cầm trong tay xấp tài liệu dày và sách báo màu sắc rực rỡ, thấy Bạch Thanh Dung đến bèn lịch sự đứng dậy gật đầu: “Cô Lâm.” Bạch Thanh Dung đáp lại một nụ cười nhẹ rồi ngồi đối diện người đàn ông. Anh ta tự giới thiệu: “Cô Lâm, tôi là Lý Dương – giám đốc thiết kế cao cấp của công ty tổ chức hôn lễ Khuynh Thế. Rất vinh hạnh được giúp sức lên kế hoạch hôn lễ cho cô và anh Lâm.” Nghe thấy tên công ty tổ chức hôn lễ Khuynh Thế, Bạch Thanh Dung kinh ngạc trong lòng, Khuynh Thế là tập đoàn nổi tiếng trong ngoài nước, rất nhiều hôn lễ hoàng gia các nước lớn nhỏ Âu Mỹ đều qua tay Khuynh Thế. Rất nhiều người giàu có không tiếc bỏ ra một số tiền lớn mời Khuynh Thế tổ chức hôn lễ cho con cái nhà mình, vung tiền như nước vẫn không mời được Khuynh Thế, mà Lâm Thành Phong lại làm được. Từ đó có thể thấy được Lâm Thành Phong coi trọng hôn lễ này như thế nào. “Xin chào, giám đốc Lý.” Bạch Thanh Dung lịch sự bắt tay với Lý Dương. Lý Dương không hổ là giám đốc thiết kế cao cấp, nói xong liền vào thẳng vấn đề chính, không chút vong vo. “Cô Lâm, đây là một số bản vẽ về sảnh tiệc buổi lễ chúng tôi đã mất ba tháng để thiết kế cho cô và anh Lâm, cô xem xem có ý kiến gì hoặc có ý tưởng gì thì có thể nói với tôi.” Lý Dương đưa tập bản vẽ cho Bạch Thanh Dung. Bạch Thanh Dung nhận lấy tập bản vẽ và nghĩ về lời Lý Dương vừa nói, những bản vẽ đầy màu sắc này đã bắt đầu được thiết kế từ vài tháng trước, vậy Lâm Thành Phong đã sớm chuẩn bị cho hôn lễ, nơi mềm mại nhất trong lòng của Bạch Thanh Dung như bị ai đó chạm vào. Cô lật từng trang bản vẽ được thiết kế tinh tế, mỗi một phong cách đều rất độc đáo. Bạch Thanh Dung âm thầm khâm phục, Khuynh Thế quả nhiên danh bất hư truyền, mỗi một phong cách cô đều thích đến mức không tìm ra được một khuyết điểm. Từ trong ánh mắt của Bạch Thanh Dung, Lý Dương có được sự tự tin, thiết kế của anh ta rất được lòng các công chúa phu nhân hoàng gia, anh ta luôn tràn đầy tự tin với các thiết kế của mình và lại tiếp tục thấy được điều đó từ ánh mắt của Bạch Thanh Dung. Phút chốc, Bạch Thanh Dung khép lại tập bản vẽ màu sắc, đưa cho Lý Dương: “Tôi muốn hỏi một chút, chủ tịch Lâm đã xem tập bản vẽ này chưa.” Lúc riêng tư Bạch Thanh Dung vẫn gọi thẳng tên Lâm Thành Phong, nhưng trước mặt người ngoài, cô vẫn phải giữ thể diện cho Lâm Thành Phong nên cô gọi là chủ tịch Lâm. Lý Dương gật đầu: “Chủ tịch Lâm đã xem, cô Lâm xem xong có cần chỉnh sửa gì không?” Bạch Thanh Dung lắc đầu: “Tác phẩm của giám đốc Lý rất hoàn hảo, nếu chủ tịch Lâm đã xem, chủ tịch Lâm thích phong cách nào, giám đốc Lý có biết không?” Lý Dương cười mở trang màu tím trong tập bản vẽ đưa cho Bạch Thanh Dung: “Anh Lâm thích bản vẽ mùa hoa tử đằng lấy màu tím nhạt làm chủ đạo, trên sảnh tiệc hôn lễ sẽ được bố trí tử đằng tím khắp nơi, ghế của khách mời sẽ được thiết kế phía trên mặt nước.” “Hôn lễ trong mùa hoa tử đằng sẽ được tổ chức ngoài trời, ánh trăng buổi tối phản chiếu trên mặt nước kết hợp với tử đằng tím sắc đêm sẽ tạo ra bối cảnh mùa hoa tử đằng. Ngụ ý người đẹp hoa đẹp tháng tốt đoàn viên, cả đời sánh đôi.” Nhìn cảnh tượng tuyệt đẹp bóng mặt hồ tĩnh lặng trong tập bản vẽ, Bạch Thanh Dung mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Vậy cứ theo sở thích của anh Lâm, chọn mùa hoa tử đằng.” “Cô Lâm, trước khi tới, anh Lâm đã nói với tôi cứ theo sở thích của cô mà làm.” Lý Dương nói. Bạch Thanh Dung ung dung nói: “Anh Lâm thích thì tôi thích, vất vả cho giám đốc Lý rồi.” Nói xong, cô trả tập bản vẽ lại cho Lý Dương. “Tình cảm của chủ tịch Lâm và cô Lâm thật tốt đẹp, Lý Dương tôi nhất định sẽ tổ chức buổi hôn lễ thật hoàn hảo cho hai người.” Lý Dương cười nói, Bạch Thanh Dung mang đến cho anh ta cảm giác không giống với các cô gái nhà giàu, các cô gái nhà giàu đó chỉ muốn buổi hôn lễ mà mình mong muốn. Bạch Thanh Dung là vợ của chủ tịch Lâm lại ưu tiên ý kiến của chủ tịch Lâm, thật hiếm thấy vô cùng trong những năm tháng theo nghề của Lý Dương. “Giám đốc Lý vất vả rồi, xin phép làm phiền giám đốc Lý vậy.” Bạch Thanh Dung nhẹ nhàng nói. Mục đích Lý Dương tới là để xác định chủ đề hôn lễ, thấy Bạch Thanh Dung nhanh chóng quyết định xong chủ đề, Lý Dương cũng không dài dòng nữa. Anh ta thu dọn tập bản vẽ và tài liệu, vươn tay ra khiêm tốn nói: “Cô Lâm, chủ đề đã được quyết định, vậy Lý Dương tôi cũng không quấy rầy nữa. Chúc cô Lâm và anh Lâm trăm năm hòa hợp.” Bạch Thanh Dung đứng dậy bắt tay Lý Dương: “Cảm ơn giám đốc Lý.” Bạch Thanh Dung nghiêng đầu nhìn thím Trương bên cạnh, dịu dàng nói: “Thím Trương, tiễn giám đốc Lý.” Thím Trương bên cạnh vội nhiệt tình đi tới làm tư thế mời, Lý Dương mỉm cười lịch sự đi theo sau thím Trương, rời khỏi nhà họ Lâm. Bạch Thanh Dung thả người trên ghế sofa như vừa giải quyết xong một chuyện phiền toái, đối với hôn lễ bất ngờ này, cô đâu có ngờ khi nghe Lý Dương nói chủ đề hôn lễ đã được bắt tay thiết kế từ mấy tháng trước. Cô đoán Lâm Thành Phong chắc chắn có ý nghĩ của riêng mình, nhiều bản vẽ như vậy cô cũng không chọn được, cứ theo sở thích của Lâm Thành Phong mà chọn thôi. Lâm Thành Phong đang đọc báo cáo trong phòng làm việc nhận được cuộc gọi hoàn thành nhiệm vụ của Lý Dương, nghe được nội dung cuộc nói chuyện mà Lý Dương kể ở đầu dây bên kia, gương mặt đẹp trai vốn nghiêm túc lập tức nở nụ cười vui vẻ. “Cái gì? Cô ấy thật sự nói như vậy?” Lâm Thành Phong không kiềm chế được cười nói, Lý Dương bên kia không khỏi mất hồn trong một giây khi nghe được giọng điệu như vậy của Lâm Thành Phong, trong ấn tượng của anh ta, cảm xúc của Lâm Thành Phong thường không lộ ra mặt. Hôm nay vì một câu anh ta kể lại lời cô Lâm nói: Chủ tịch Lâm thích thì cô cũng thích, ông trùm kinh doanh này lại vui mừng như một đứa trẻ, cho dù ở bên kia đầu dây điện thoại, Lý Dương cũng có thể nhận ra sự vui vẻ của Lâm Thành Phong. “Đúng vậy, cô Lâm đã nói thế.” Lý Dương thành thật trả lời. “Ừ, tôi biết rồi.” Sau khi đã xác nhận được câu trả lời, Lâm Thành Phong kích động cúp điện thoại, làm một động tác “yes” trên ghế sofa của công ty, anh hoàn toàn không ngờ cô vợ nhỏ của anh cũng thích mùa hoa tử đằng anh chọn. Anh ngày càng mong chờ hôn lễ của bọn họ, nhìn đống công việc chất chồng như núi trong máy tính, anh không khỏi cảm thấy đau đầu, hôn lễ của bọn họ sắp tới, anh phải mau chóng xử lý xong những công việc này. Lần đầu tiên trong đời Lâm Thành Phong cảm thấy làm việc là một điều rất phiền phức, cũng là lần đầu tiên ghét làm việc, bây giờ anh là một người đàn ông đang chìm đắm trong tình yêu, chỉ muốn ở bên cô vợ nhỏ của mình từng giây từng phút. Lâm Thành Phong đứng dậy mở cửa nói với thư ký ở ngoài: “Mang lịch trình tuần sau và văn bản đợi xử lý chiều nay đến phòng làm việc cho tôi.” “Vâng, chủ tịch.” Giọng nữ dịu dàng vang lên, một cô gái thanh lịch tao nhã đáp, mái tóc đen mềm mượt trước trán lưa thưa, trang phục đơn giản gọn gàng. Lâm Thành Phong nhìn gương mặt lạ lẫm, trầm giọng nói: “Thư ký Lâm đâu?” Cô gái ngẩng khuôn mặt xinh đẹp, cười nói: “Thư ký Lâm đã thôi việc, tôi là Đinh Mẫn An, thư ký chủ tịch phòng nhân sự mới bổ nhiệm.” Lâm Thành Phong lạnh lùng đóng cửa lại, anh không quan tâm ai là thư ký, anh chỉ quan tâm người đó làm tốt công việc. Sau khi Lâm Thành Phong đóng cửa, cô gái thanh lịch nở nụ cười đắc ý nhưng nó biến mất trong nháy mắt. Cô ta khôi phục dáng vẻ trong sáng vô hại nghiêm túc làm việc. “Đinh Mẫn An, đây là lịch trình tuần này của chủ tịch, nhớ sắp xếp hợp lý.” Hạ Bích đặt một chồng tài liệu trên bàn làm việc của Đinh Mẫn An. Đinh Mẫn An tiếp nhận tài liệu lật xem, cười nhẹ nói: “Cám ơn chị, chị Hạ Bích.” “Không cần khách sáo, công việc mới của Đinh Mẫn An đã quen chưa?” Hạ Bích quan tâm hỏi, Đinh Mẫn An là người trước kia cô nhầm thành thực tập sinh Bạch Thanh Dung, không ngờ Đinh Mẫn An có năng lực xuất sắc, vốn tới Lâm Thị thực tập lại khiến thư ký Lâm của chủ tịch nhìn với cặp mắt khác. Thư ký Lâm làm việc ở Lâm Thị nhiều năm, đã lớn tuổi, thời gian trước cũng kết hôn rồi, trước khi nghỉ việc đã kéo Đinh Mẫn An vào vị trí thư ký chủ tịch. Nếu không phải là người Hạ Bích đích thân tuyển vào, cô cũng hoài nghi Đinh Mẫn An này liệu có phải đã sử dụng quy tắc ngầm. “Nhờ có chị Hạ Bích quan tâm, công việc cũng tạm ổn.” Đinh Mẫn An cười nói, nụ cười trong trẻo như gió xuân. “Không quấy rầy em làm việc nữa.” Hạ Bích hài lòng đi ra bên ngoài phòng làm việc. Hạ Bích đi rồi, Đinh Mẫn An tiếp tục chăm chú vùi đầu vào thư mục trong máy tính gõ bàn phím lách cách. Lúc thảnh thơi, Đinh Mẫn An duỗi lưng nhìn trà hoa và mứt hoa hồng đặt ở góc trái trên bàn làm việc, đôi mắt ánh lên sự khinh thường và hiểm độc. Sáng sớm hôm nay, Hạ Bích phát cho toàn bộ nhân viên trong công ty mỗi người một hũ trà hoa và mứt hoa, nói là vợ chủ tịch đích thân làm mời mọi người. Toàn bộ nhân viên công ty đều cảm động, vợ chủ tịch vừa khéo tay lại vừa quan tâm đến nhân viên, nghe nói là vợ chủ tịch tự tay làm, không ít người cất giữ nó như một thứ quý giá. Duy chỉ có Đinh Mẫn An làm bộ kinh ngạc cảm động, thực ra trong lòng nhìn hai hũ hoa hồng này mà tức điên lên. Tuy giận nhưng Đinh Mẫn An đã làm tất cả mọi cách để ngồi vào vị trí mình muốn trong Lâm Thị, gần Lâm Thành Phong nhất – thư ký chủ tịch. Cái gọi là gần quan được ban lộc, mục đích Đinh Mẫn An tới Lâm Thị vốn là một quá trình lâu dài nên cô ta sẽ nhẫn nại và chờ đợi. Lúc Đinh Mẫn An đang bận rộn làm việc, Lâm Thành Phong đẩy mạnh cửa phòng làm việc vừa nghe điện thoại vừa đi ra ngoài, trước khi đi còn căn dặn Đinh Mẫn An nhớ để tài liệu trên bàn làm việc của anh. Đinh Mẫn An cười gật đầu. Lâm Thành Phong đi rồi, Đinh Mẫn An cầm điện thoại soạn một tin nhắn gửi đi, nhanh chóng nhận được hồi âm, khuôn mặt ngây thơ của cô ta nở nụ cười xinh đẹp, nhưng nụ cười đó lại khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo lạ kỳ.