“Em bây giờ còn quậy, quậy, quậy đến chết cũng không ai thèm quan tâm.”
Dì cả nhà ai đến mà lại có thể làm chết người chứ.
Diệp Chanh nghe anh nói, liền dở khóc dở cười.
Mộ Dạ Lê đưa tay qua, lập tức chạm phải vệt máu phía sau… anh nhìn thấy dấu máu sềnh sệch, lập tức kinh ngạc. trên mặt đã không thẻ dùng từ khiếp sợ để miêu tả được nữa, anh hoảng loạn nhìn cơ thể cô, nhanh chóng túm lấy cái quần của cô.
“Mau, đến đây, anh giúp em cầm máu.”
Diệp Chanh rốt cuộc chịu hết nổi, nhìn tay anh…
Dính máu bà dì của cô..
Này được xem là chuyện gì đây?
“không cần cầm máu, em…Em.. Cái này là…Dì cả nhà em. anh hai à, dì cả không có chết người đâu.”
“!!!”
Dì cả?
Mộ Dạ Lê sửng sốt rồi sau đó, đưa tay ra, nhìn ngín tay mình đang dính máu đỏ sậm. Sau đó nữa, hình như là đã hiểu…. anh đột nhiên buông lỏng cô ra,mặt cũng đỏ lên, cuối đầu, nhanh chóng dời ánh mắt khỏi người cô.
Nghĩ lại khi nãy còn cho rằng cô sắp chết, bộ dáng kinh hãi, làm chính mình cảm thấy quả thật là quá mất mặt.
Đáng chết, đều cho con nhóc này mới có thể làm mình mất mặt như vậy.
Diệp Chanh cũng thấy buồn bực, thấy Mộ Dạ Lê cứ còn nhìn chằm chằm tay mình… cô nhìn cái chất lỏng kia, liền cảm thấy nóng cả mặt, đường đường Giả Diện S mà lại bị người ta sờ trúng dì cả, thậtmuốn chết mà. cô ôm đầu chạy nhanh vào phòng tắm.
Cởi quần ra liền thấy, mạ nó... Cả quần đều là…
Máu sau lại chảy nhiều đến thế. cô cũng rất kinh ngạc, cô không cản thấy được gì, nhưng mà sao máu lại chảy nhiều đến như vậy.
Lập tức cô liền hoảng, thân thể này cùng cô không giống nhau, cô chưa thể thích ứng được. cô ngẫm nghĩ liền mở cửa ra, thò đầu ra bên ngoài nhìn nhìn, vẻ mặt như đưa đám, nhìn Mộ Dạ Lê vẫn còn mang bộ dáng mây đen trên đầu”Mộ đại đại, anh lấy giúp em cái quần với…”
“……”
Còn dám sai bảo anh!
Chỉ là từ khe hở của cửa, làm như thấy được trên quần trắng của cô có vết máu, một vết lớn…. anh ngẩn một chút, tuy rằng còn đang nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫy mở tủ
Bên trong tủ quần áo, từng lớp từng lớp, đồ lót nho nhỏ cũng từng lớp xếp thật ngay ngắn
Nhìn quần lót nho nhỏ của con gái, Mộ Dạ Lê cảm thấy đôi mắt có chút choáng, xem một chút, từ bên trong rút ra một cái có viền ren, lại cầm theo một cái quần ngủ bên cạnh, nắm trong tay, mang qua cho cô.
“Cảm ơn!”
Diệp Chanh lấy xong nhỏ giọng cảm ơn, liền một đường đóng sập cửa lại.
Mộ Dạ Lê vẫn đứng ở bên ngoài, trong đầu vẫn toàn là kiểu dáng của quần lót nho nhỏ. cô ấy thường ngày vẫn mặc chúng sao, nhìn thật là gợi cảm. anh lại nhìn tay mình, nhận ra mình cũng không có ghét bỏ, tuy rằng là máu của dì cả, có chút ghê tởm, nhưng mà trong lòng lại không có cái gì là khó chịu, rửa tay xong, liền nghe thấy tiếng hét của Diệp Chanh” không ổn rồi.”
“Làm sao vậy?”
Tiếng hét của cô đúng là có chút không ổn, Mộ Dạ Lê nhanh đi đến.
Diệp Chanh buồn bực, “Máu nhiều quá, em không cầm được……”
“……”
Mộ Dạ Lê vừa thấykhông ổn, đôi mắt giật giật, nhanh nói, “Em đừng cử động, để anh gọi bác sĩ đến ngay lập tức.”
Truyện khác cùng thể loại
104 chương
497 chương
66 chương
40 chương
10 chương
164 chương
93 chương
24 chương