Bảo bối như thế này…… Mấy giám khảo nhìn nhau, bàn luận sôi nổi, cuối cùng kết luận. Diệp Chanh được thông qua. “Cảm ơn.” Diệp Chanh khom lưng mỉm cười. Nụ cười nơi khóe mắt kia, thật làm cho mấy vị giám khảo kia ngực từng cơn phập phồng “Tên là Diệp Chanh? Chưa từng nghe đến.” “Nhưng với nhan sắc như thế này, tại sao ở trường đại học không ai chú ý đến? Diệp Tử như vậy, lúc còn ở trường điện ảnh, còn được xem là hoa hậu giảng đường, cô gái này còn nhỉnh hơn cô ta mộtbậc.” “Tóm lại, nếu có người chịu đầu tư, tương lại cô ta chắc chắn sẽ rộng rãi thênh thang.” Cách lên sân khấu đặc biệt như vậy, xem ra cô ta cũng thông minh lanh lợi, hơn nữa bản thân rất đẹp, nếu có thêm tài nguyên tốt thì…… Bọn họ phảng phất thấy được một thiên hậu thế hệ mới sắp xuất hiện. Đương nhiên, bất quá đây cũng là do họ suy đoán, người nghệ sĩ không phải có nhan sắc là đủ, đôi khi vận khí còn quan trọng hơn Quan Quan chen lấn một hồi nhìn thấy Diệp Chanh. “cô….Diệp Chanh, cô đi phẩu thuật thẩm mỹ à?” A. Diệp Chanh không nói câu nào liền đẩy tay chị ta ra. Xin lỗi, tôi không thích người lạ chạm vào. “Nếu tôi có tiền đi thẩm mỹ, còn sẽ đến đây làm gì?” cô bĩu bĩu môi nói. Trái tim Quan Quan lộn ngược cả lên. Cái người này ở trong trường được công nhận là đồ bỏ đi, nhưng mà bây giờ thế nào lại…. xẩy ra chuyện long trời lỡ đất như vậy. Quan Quan đánh giá, hoàn toàn có thể nhận ra, đây chắc chắn là Diệp Chanh vẻ ngoài không thay đổi gì lớn, nhưng mà lại không giống là Diệp Chanh của lúc trước. Từ đầu cô giúp cô ấy, chỉ là hời hợt, lại không ngờ …… cô ta được chọn. Quan Quan chưa chấp nhận sự thật, nhìn Diệp Chanh không biết nên nói gì cho tốt. “Chuyện này rất tốt, sau cứ làm tốt như vậy chị tin là em có thể tiến xa hơn.” Sau một lúc lâu, cô ta mới vỗ vỗ vai Diệp chanh cho có lệ. Diệp Chanh cũng không lên tiếng, dù gì cô cũng rất trâu bò… “Tôi đã biết, sau có tin tốt gì chị báo lại cho tôi nhé.” Quan Quan nhìn Diệp Chanh rời đi, lẩm bẩm, sao lại thế chứ? Sau đó, cô ta liền nhớ đến cái gì, liền gửi tin nhắn đến cho người đại diện của Diệp Tử…… Diệp Chanh chân trước rời đi, thì chân sau Diệp Tử nhận được tin nhắn “Diệp Chanh này……” Nhìn hình ảnh xinh đẹp mị hoặc của Diệp Chanh trong tin nhắn, Diệp Tử lại càng nhớ đến chuyện lần trước bị nhục nhã ở Mộ gia. Lại nhìn người trong màn hình, giống như là Diệp Chanh đang ở trước mắt, bản thân cô ta liền lập tức cảm thấy bị áp lực. “bây giờ phải làm sao đây?” Quản lý hỏi cô ta, “Cái cô Diệp Chanh này nhan sắc không tồi đâu.” không phải mối nhan sắc không đâu. Mặc kệ cô ta có thực lực hay không, thì làm một chiếc bình hoa tuyệt sắc cũng còn dư sức. cô làm quản lý nhiều năm như vậy, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy gương mặt đẹp đến như vậy Diệp Tử hừ một tiếng, “Cũng chỉ là cuộc thi người đẹp, vậy mà cũng tham gia, cô ta chưa chắc vận đỏ thế đâu, huống chi…” Còn có Diệp tử cô ở đây chứ? Mình sẽ mặc kệ cô ta tỏa sáng sao? Diệp Tử suy nghĩ một chút,” Nhắn cho Quan Quan, chăm sóc cô ta thật tốt cho tôi. “