[Vô Xá Hệ Liệt] Nhiễm Huyết Quý Công Tử
Chương 5 : Đệ tứ chương
Người đầu tiên xuất hiện mặc trang phục quản gia màu đen, tóc lam tử sắc được chải vuốt chỉnh tề, ánh mắt cũng lam tử sắc chỉ liếc nhìn bọn họ một cái, không có gì kinh diễm cùng khiếp sợ, biểu hiện bình thường như thế, khuôn mặt nam tính anh tuấn, so với Thain cùng Doro không chút nào kém cỏi, độ cong khóe miệng là trải qua tính toán chính xác, nhìn như thân thiết, kỳ thực là đạm mạc xa lạ, nhẹ nhàng liếc mắt nhìn ba Ma tộc, thấy không có gì lạ, tự nhiên không quan tâm.
Tiếng bước chân phía sau hắn đến gần, hơi hơi hạ thân người, nghênh đón trước đối phương.
Mặt nạ ngân sắc có kim khí đặc biệt sáng bóng, tóc quăn màu đen quy củ được dây buộc ngân sắc cột vào sau đầu, một bộ quần áo màu trắng mặc bên trong, đường viền hoa bách hợp như sợi tơ vây quanh chiếc mặt nạ, áo khoác hồng sắc khảm cúc áo màu đen, được cài một cách quy củ, không có dư một cái, cổ tay áo được lộn ngược, bên cạnh thêu hoa văn kim sắc, lộ ra đường viền hoa trong cổ tay áo. Điển hình của quý tộc, cổ điển phức tạp.
Đây là Địch Á • La Lam, Ma vương vĩ đại nhìn người đi xuống, cho dù không thấy rõ khuôn mặt, nhưng không biết vì sao tâm hắn bắt đầu rung động, cảm giác xa lạ chưa bao giờ có, đơn giản là một nam tử không thấy rõ khuôn mặt, Ma tộc là chủng tộc tuân theo bản năng, bằng không cũng sẽ không được xưng ma, liếc mắt một cái, Ma vương liền đối Địch Á • La Lam sinh ra hứng thú, người này là con mồi của hắn, đến tột cùng nguyên nhân gì làm cho hắn đối y sinh ra rung động xa lạ như vậy, Ma vương bệ hạ không biết, bất quá sau khi hắn biết nguyên nhân, nhân loại vốn không có giá trị này, sẽ đến thời điểm bị vứt bỏ. Đây là Ma vương thay đổi thất thường, tùy hứng vô tình, thứ không có giá trị liền vứt bỏ, mặc kệ lúc trước dụng tâm như thế nào, kết quả đều giống nhau.
Địch Á • La Lam đi xuống bậc thang, khóe miệng giấu ở sau mặt nạ gợi lên một chút độ cong hứng thú cùng Ma vương liếc mắt một cái, ba người trước mặt, không, đối thế giới này mà nói không phải người đi. Đại bộ phận Thần tộc có được kim phát lam mâu, người trước mắt không phải Thần tộc, cũng không phải Long tộc, như vậy là Ma tộc đi, có thể thông qua kết giới, là cao đẳng Ma tộc, xem khí thế của bọn hắn, xuyên qua kết giới vẫn trong trạng thái hình người, là quý tộc. Không nghĩ tới cái nhiệm vụ chính mình đều đã quên kia có thể đưa Ma tộc đến a, thế giới này tựa hồ càng ngày càng có hứng thú.
Càng thú vị càng tốt, không phải sao? Vô Xá cho tới bây giờ sẽ không là người an phận, cho dù tạm thời an phận, cũng chỉ là chờ thời cơ làm đảo điên tất cả.
Ma vương kia ánh mắt giống như đang nhìn con mồi, không có nửa điểm che dấu, Địch Á • La Lam như thế nào sẽ không rõ. Con mồi sao? Nếu chính mình tháo xuống mặt nạ, y thật ra hiểu được ý tứ của ánh mắt đó, nhưng mà hiện tại y đang mang nó, Ma tộc này lại muốn từ trên người mình lấy được cái gì. Bất quá, không sao cả, chỉ cần thú vị là được, Ma tộc, đừng cho ta thất vọng, cuối cùng nhìn xem ai là người thắng đi, thợ săn Ma tộc tự cho là đúng.
Nụ cười trào phúng, ở sau mặt nạ không người thấy.
Địch Á • La Lam đi xuống cầu thang, ngồi xuống sô pha, quản gia cùng nam tử đồng dạng kính cẩn đứng ở phía sau y.
"Chính các ngươi tiếp nhiệm vụ của ta." Lời nói truyền ra thông qua mặt nạ, làm cho người ta nghe không ra âm điệu nguyên chủ, chính là từ ngữ khí có thể nghe được làn điệu thuộc về quý tộc cao cao tại thượng.
Nhân loại ti tiện cũng dám dùng loại khẩu khí này nói chuyện với bọn họ, Doro bất mãn trừng mắt, vẻ mặt khinh thường trả lời, trong mắt Thain rất nhanh cũng hiện lên chán ghét. Nhưng Ma vương bệ hạ vĩ đại thật ra không có so đo, không phải vì tính tình tốt, mà là đối với con mồi, Ma vương vĩ đại rất kiên nhẫn, sẽ không bởi một chút việc nhỏ liền phá hủy thứ giải trí khó có được.
"Chúng ta là Ngục dong binh đoàn, tiếp nhận nhiệm vụ Địch Á • La Lam tiên sinh tuyên bố. Ta là đội trưởng, Thain • Bradys Deeth," Thain tiếp nhận nhiệm vụ xã giao, tự giới thiệu, chỉ vào Doro nói, "Đây là Doro • Gallardo."
"Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ." Đối với con mồi, Ma vương bệ hạ tương đương ưu đãi, tự báo họ tên.
Chú ý tới khác thường của bệ hạ vĩ đại bọn họ, đi theo Ma vương nhiều năm Doro cùng Thain liếc mắt nhìn nhau một cái, bệ hạ đối với Địch Á • La Lam rất hứng thú a, vì Địch Á • La Lam bi ai, người làm cho bệ hạ hứng thú hậu quả đều thật thảm.
"Đây là kim phiếu năm mươi vạn, các ngươi có thể tùy thời giữ lấy." Đem ra kim phiếu đã sớm viết tốt đặt lên bàn.
Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ cầm lấy kim phiếu, "Ngươi sẽ không sợ chúng ta thất bại?" Liền ngay cả thực lực của bọn họ cũng không cần biết, cứ như vậy quyết định, vì không có cách nào? Hay là nhìn thấu thực lực của bọn họ?
"Các ngươi sẽ thất bại sao?" Nếu ngay cả quý tộc Ma tộc có thể xuyên qua giới môn đều thua ở trên một cuộc luận võ nho nhỏ ngày mai, hơn nữa đối thủ còn không phải cường giả đứng đầu của nhân loại, như vậy nhân loại sớm chinh phục giới diện chủ, cũng hướng Thần Ma hai giới tiến quân, dù sao nhân loại là chủng tộc lòng tham không đáy a, chính mình sớm nhìn thấy nhiều lắm.
Là thế sao a. Địch Á • La Lam, ngươi thật sự rất thú vị, xem ra gần nhất sẽ không nhàm chán, bởi vì người trước mắt, có được đủ trí tuệ cùng nhãn lực. Đôi mắt của Thần sao? Liền ngay cả thực lực đều có thể nhận ra sao? Thật sự là thiên phú đặc thù. Thật muốn nhìn xem cặp mắt sau mặt nạ kia, Địch Á • La Lam, ngươi là nhân loại đầu tiên làm cho ta tò mò.
Ma vương tự phụ tuyệt đối không tin một nhân loại thiên phú Thủy hệ có thể cường đại đến nhìn thấu thực lực của hắn, như vậy giải thích cũng chỉ có Đôi mắt của Thần hôm nay nghe nói qua kia.
Ma vương vĩ đại buông kim phiếu, tựa vào sô pha, hai tay đan vào, "Nhiệm vụ này ta tiếp, nhưng ta không muốn kim tệ." Ngữ khí không cho cự tuyệt.
Đáng tiếc người đối diện không để ý, "Nói thử xem." Địch Á • La Lam, không chút hoang mang đáp lại, một điểm cũng không bị Ma vương ảnh hưởng.
Doro cùng Thain bắt đầu nhìn thẳng vào nhân loại trước mắt nghe nói là Thủy hệ pháp sư, có thể ở dưới khí thế của bệ hạ không chịu nửa điểm ảnh hưởng, nhân loại này thật rất giỏi.
Ma vương thực vừa lòng biểu hiện của Địch Á • La Lam, nếu chỉ vì trình độ như thế liền sợ hãi, nhân loại này cũng mất đi tư cách làm cho hắn cảm thấy hứng thú.
"Chờ ngày mai sau khi thắng lợi, ta nói sau." Chính Ma vương cũng không biết nên nói yêu cầu gì, chỉ đột nhiên có ý niệm này hiện lên trong đầu, đó là bản năng phản ứng, mà hắn cũng không cự tuyệt bản năng của mình.
"Ta cũng có một yêu cầu." Địch Á • La Lam cũng nhắc tới.
"Nói thử xem." Vị Ma vương này học cách nói vừa rồi của Địch Á • La Lam.
"Các ngươi ngày mai chỉ có hai người lên sân khấu, người cuối cùng, ta quyết định để cho Brad lên." Địch Á • La Lam đưa ra yêu cầu của mình.
"Ngươi không tin thực lực của chúng ta?" Ma vương nhíu mày, không biết vì sao Địch Á • La Lam không tín nhiệm, làm cho hắn thật không thoải mái.
"Không, chỉ là ta không có thói quen đem lợi thế đặt ở một chỗ." Địch Á • La Lam trả lời. Đem lợi thế đặt ở một chỗ, đó là hành vi ngu xuẩn, y sớm học được việc làm nhiều chuẩn bị, hơn nữa, Ma tộc có tiếng thay đổi thất thường, y không chắc chắn, những Ma tộc này có tận tâm hết sức hay không, Ma tộc kiêu ngạo, hừ, những thứ này, y mới không tin.Ở trong mắt y, Ma tộc cũng là một loại người, y không tin con người.
"Có thể." Ma vương sảng khoái đáp ứng, đối với Đich Á • La Lam càng thêm thưởng thức, người như vậy vứt bỏ rất đáng tiếc, sau khi rõ ràng nguyên nhân vì sao người này làm chính mình không khống chế được, thì đem y thu vào dưới trướng đi.
"Chủ nhân," Nam tử mặc chế phục quản gia đứng ở phía sau Địch Á • La Lam cũng kính một chân quỳ xuống, tay phải đặt ở ngực, cúi đầu, "Ta Brad sẽ đem thắng lợi trong hy vọng của chủ nhân đặt ở dưới chân ngài."
Người này nguyên lai là thủ hạ của Địch Á • La Lam, một cao thủ như thế vì sao cam tâm khuất phục Địch Á • La Lam, Ma tộc lấy cường vi tôn không rõ, cường giả như thế nào sẽ tâm phục khẩu phục dưới kẻ yếu, ở trong mắt bọn họ Địch Á • La Lam chính là kẻ yếu.
"Chủ nhân, ngày mai không cần phải cho mấy con kiến này lên sân khấu, Brad sẽ vì ngài lấy được thắng lợi." Khuôn mặt anh tuấn, độ cong lạnh nhạt chính xác trên khóe miệng không thay đổi, chính là lời nói ra, làm cho người nghe được thật khó chịu. Nếu không phải những người này đột nhiên xuất hiện, ngày mai chủ nhân sẽ chỉ để hắn lên sân khấu, tuy rằng còn lại chủ nhân tự thân giải quyết, như vậy thật không tốt, những người này xuất hiện cũng làm cho hắn thêm phiền não, để chủ nhân động thủ, muốn mình để làm gì? Một chuyện thêm một chuyện, hắn phi thường bất mãn ánh mắt những người này nhìn chủ nhân, hèn mọn khinh thường, những con kiến này làm sao sẽ biết chủ nhân cường đại như thế nào. Còn có nam nhân đáng giận kia, cũng dám dùng ánh mắt như vậy vũ nhục chủ nhân, thật muốn giết hắn, nhưng không có mệnh lệnh của chủ nhân, thân là trí năng mình không thể động thủ.
"Ngươi nói ai là con kiến?" Ngồi không được đầu tiên chính là Doro.
Brad cũng không buồn để ý Doro, chỉ nhìn chủ nhân, chờ chủ nhân trả lời.
"Không cần." Địch Á • La Lam cũng bỏ qua Doro tức giận, trả lời trí năng của mình.
"Dạ." Không có không hề cam tâm, mệnh lệnh của chủ nhân chính là tuyệt đối, mình chỉ cần phục tùng thì tốt rồi.
"Uy, ta đang hỏi ngươi nói đâu?" Tức giận nhiễm đỏ gương mặt xinh đẹp cuồng dã của Doro, càng gia tăng vài phân mị lực.
"Ẻo lả." Khuôn mặt anh tuấn, độ cong chính xác nơi khóe miệng, phun ra chữ Doro kiêng kị nhất.
Trên thực tế thanh âm Doro, tuyệt đối không phải ẻo lả như Brad nói, tuy rằng không có trung âm nam tử, nhưng tuyệt đối không có mềm mại đáng yêu như nữ tử, bất quá Brad cố ý.
Xong rồi, tất cả những lời nói như giống nữ nhân, thật xinh đẹp linh tinh, toàn bộ đều là kiêng kị của Doro, một khi đụng chạm, Doro nhất định sẽ nổi bão. Thain che mặt, không dám nhìn.
"Ngươi đáng chết." Mặt Doro đã muốn bị lửa giận bao phủ, con ngươi hoàng ngọc một mảnh trầm lãnh.
Brad không có gì phải lùi bước, ngược lại khinh miệt nhìn Doro.
"Ti tiện..." Doro tức giận, hơi thở không ngừng tăng lên, chuẩn bị giết người trước mặt.
"Doro." Mệnh lệnh không cho cự tuyệt.
"Brad." Chỉ là nhẹ nhàng triệu hồi.
Thain nhẹ nhàng thở ra, duy nhất có thể áp chế Doro chỉ có bệ hạ vĩ đại.
"Dạ, chủ tử." Cho dù không cam lòng, mệnh lệnh của bệ hạ Doro cũng không dám vi phạm, bệ hạ là người duy nhất hắn kính phục cũng sợ hãi. Hắn sùng kính Ma vương bệ hạ, quân vương duy nhất.
"Dạ, chủ nhân." Brad hiểu được chủ nhân là làm cho hắn không cần tiếp tục khiêu khích.
"Chê cười." Rốt cuộc miệng như bôi sáp Thain nói chuyện.
Không đợi Địch Á • La Lam nói cái gì, cửa đột nhiên truyến đến thanh âm ầm ỹ.
Không có người nhìn đến, trào phúng hiện lên sau mặt nạ, sau khi trở về, còn chưa có gặp qua ngươi đâu, Lai Ngang • La Lam, từng là bằng hữu của ta, ngày mai tất cả đều sẽ biết, ta sẽ chấm dứt quá khứ của Địch Á • La Lam, bạn cũ của ta, ngươi cần phải chuẩn bị tốt nhận lấy lễ vật ta đưa cho ngươi.
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
168 chương
36 chương
123 chương
9 chương
31 chương
78 chương