Vợ Trước Muốn Tái Hôn

Chương 95 : Nghe nói anh muốn kết hôn

Anh ta là thật lòng yêu cô sao? Điểm này, Hạ Nhất Nhiễm không nghĩ muốn phủ nhận. "A Thần, anh đừng đè nặng em như thế, thật là khó chịu!" Cô làm nũng nói, vẻ mặt mềm mại đáng yêu, Kha Dịch Thần thật sự liền nghe theo buông cô ra, Hạ Nhất Nhiễm bị anh ta lôi kéo, ôm ấp ngồi ở trên chân, tay anh ta liền muốn lần mò vào vạt áo ngủ của cô, bị cô vội vã ngăn lại. "A Thần, nếu anh thật sự yêu em, nên tôn trọng em, bây giờ em còn chưa quên được Đường Hạo Nam, không có khả năng lập tức tiếp nhận anh." Hạ Nhất Nhiễm nhìn hai mắt của anh ta, cực kỳ thành khẩn nói. Kha Dịch Thần là tin lời của cô, nếu hiện tại cô lập tức nghe theo anh ta, đó mới thật sự là giả vờ. "Em thật sự nguyện ý cho chúng ta một cơ hội?" Kha Dịch Thần mắt lộ ra vui sướng, thật sự hỏi. "Đương nhiên rồi, chỉ cần anh không ghét bỏ em và đứa nhỏ trong bụng, tại sao em không thể một lần nữa bắt đầu với anh? Em là thật sự hối hận gả cho Đường Hạo Nam... Năm đó quá ngây thơ rồi... Sớm biết như vậy, em liền chay cùng với anh..." Hạ Nhất Nhiễm thì thào nói, đôi mắt ảm đạm, xem ra cực kỳ hối hận, dáng vẻ như lòng cực kỳ chua xót. Kha Dịch Thần muốn nhất nghe chính là cô nói bản thân hối hận. "Nhiễm Nhiễm, anh sẽ đem con của em xem như con ruột của mình, chỉ cần em an tâm cùng với anh! Còn có, Đường Hạo Nam, sớm hay muộn anh cũng sẽ làm cho anh ta thân bại danh liệt!" Kha Dịch Thần kiên định nói, Hạ Nhất Nhiễm kinh hãi, tại sao anh ta lại hận Đường Hạo Nam như thế? Phải muốn đem anh đẩy vào đường chết mới cam tâm... Cho dù ly hôn, cô cũng không muốn trả thù Đường Hạo Nam cái gì, cũng không hy vọng anh gặp phải cái tai họa đại nạn gì. Không còn liên quan gì nhau, cá quay về nước, quên đi chuyện trên bờ. "A... Hí... A Thần, bụng em đau quá..." Hạ Nhất Nhiễm đột nhiên đau bụng, nhíu mày, hai tay ôm bụng, Kha Dịch Thần nhíu mày. "Em xảy ra chuyện gì?" "Em đau bụng, có thể là đứa nhỏ có vấn đề gì hay không, A Thần, chỗ này có bác sĩ không? Mau giúp em gọi bác sĩ có được hay không? Em cầu xin anh, nếu đứa nhỏ này có việc gì, em cũng không muốn sống nữa!" Hạ Nhất Nhiễm ôm bụng, đau đớn, lo lắng nói. Kha Dịch Thần cũng khẩn trương, vội vàng đặt cô nằm xuống, anh ta bước đi ra cửa, lúc này, Hạ Nhất Nhiễm lặng lẽ đứng dậy, cầm áo khoác, lập tức, cầm lấy bình hoa, hướng Kha Dịch Thần đang đi tới cửa lén lút đi theo. Nháy mắt tiếp theo, Kha Dịch Thần lòng không hề phòng bị, bị bình hoa nện vào đầu, một trận choáng váng làm cho anh ta cả người anh ta lảo đảo, Hạ Nhất Nhiễm dùng lực đẩy anh ta ra, lập tức, kéo mở cửa phòng bỏ chạy đi ra ngoài! Biệt thự rất lớn, không có người hầu nào, cô đối với nơi này cũng rất quen thuộc, rất nhanh tìm được của lớn, quấn chặt áo khoác, cô cắm đầu bỏ chạy. Kha Dịch Thần cũng không phải là người tốt lành gì, cô là không có khả năng cùng anh ta bên nhau. Trong bóng đêm, Hạ Nhất Nhiễm chạy chậm ở bên đường, trên chân cô lại vẫn mang dép lê, lúc bỏ chạy cực kỳ bất tiện. Đã chạy khỏi biệt thự được một đoạn, vừa chạy vừa tìm kiếm xe cảnh sát, nhớ rõ nơi này thường xuyên có xe cảnh sát tuần tra, hi vọng có thể tìm kiếm cảnh sát trợ giúp. Trước mặt, có một chiếc xe đến, cô phòng bị dừng lại, chiếc xe kia thật sự dừng lại, dưới đèn đường, cô nhìn đến La Kỳ từ trên xe bước xuống. "Hạ tiểu thư, mời lên xe, tôi là tới cứu cô." La Kỳ nhìn cô, cười nói. Hạ Nhất Nhiễm do dự, La Kỳ lại nói: "Eason đã rời khỏi tôi, chẳng lẽ cô nghĩ rằng tôi còn có thể giúp anh ta? Tôi biết anh ta có ý đồ xấu với cô." Cô đi theo La Kỳ lên xe, trên xe, La Kỳ săn sóc để cho lái xe đem điều hòa nhiệt độ chỉnh cao, bởi vì trên người cô ngoại trừ một cái áo gió cùng áo choàng tắm, phía dưới không mặt bất cứ quần áo gì. La Kỳ trả lại điện thoại cho cô, để cho cô gọi điện thoại cho người cô muốn muốn liên lạc, báo bình an. Hạ Nhất Nhiễm lập tức gọi điện thoại cho Tô Tiểu Quả, bày tỏ cực kỳ nhanh sẽ trở về. "La tổng, cám ơn người." Cô cảm thấy được La Kỳ là thật tâm giúp cô, cực kì cảm kích, vừa mới bỏ trốn từ trong hố lửa chạy ra ngoài, cũng không biết Kha Dịch Thần ra sao, tóm lại, một cú kia khẳng định đánh không chết anh ta! Cô cũng là ra bi ai rồi, mới vừa thoát khỏi Đường Hạo Nam, lại rơi vào nanh vuốt ma quỷ của Kha Dịch Thần, may mà trốn tới rồi. "Hạ tiểu thư, không cần khách khí với tôi, tôi biết Hạ tiểu thư không có cảm tình với Eason..." La Kỳ ngồi ở bên cạnh cô, nghiêng đầu,  vẻ mặt vẫn khéo léo như cũ, tao nhã tươi cười. Hạ Nhất Nhiễm biết rõ, La Kỳ cứu cô, kỳ thật cũng là vì chính bà ta, bà ta chắc chắn là thật lòng thích Kha Dịch Thần. Cô gật đầu, "La tổng, tôi cũng không hiểu Kha Dịch Thần tại sao lại cố chấp như thế..." "Hạ tiểu thư, trước kia tôi đã từng nhắc nhở qua với cô rồi, cách anh ta xa một chút, tôi thật sự là xuất phát từ lòng tốt. Eason người này, vì đạt được mục đích, không từ thủ đoạn, tôi cũng là đã được tự mình trải nghiệm qua. Tựa như lúc trước, anh ta mới vừa về nước, liền tính kế bộ phận quan hệ công chúng của  Đường thị vậy... Thừa dịp lần đó Đường thị dao động, anh ta âm thầm thu mua không ít cổ phần công ty Đường thị." La Kỳ nhẹ giọng nói, Hạ Nhất Nhiễm nghiêng đầu, vẻ mặt kinh ngạc. "Người là nói, chuyện công nhân nhảy lầu, thật sự là anh ta bày ra?" Hạ Nhất Nhiễm khó có thể tin, La Kỳ gật đầu, "Như vậy, còn chuyện Axit Sunfuric thì sao?!" Cô nín thở, giống như còn có thể cảm nhận được cảm giác đau đớn thấu xương, đau rát như cắt da lóc thịt, đâu tê tâm phết liệt khi bị Axit Sunfuric ăn mòn thống khổ, quả thực làm cho người ta sống không bằng chết. "Cũng là anh ta bày ra, mục tiêu là Đường tổng, ai ngờ cô giúp cậu ấy cản, trải qua lần đó, Eason cũng xác định, cô là yêu Đường tổng... Điểm ấy, để cho anh ta càng điên cuồng." La Kỳ bình tĩnh mà chắc chắn nói, cũng không biết làm mà thở dài. Sắc mặt Hạ Nhất Nhiễm tái mét, sau lưng đổ mồ hôi lạnh, ngu ngơ nhìn La Kỳ. Không khỏi ôm chặt hai cánh tay, không nghĩ tới, Đường Hạo Nam nói, đều là thật sự, không nghĩ tới, Kha Dịch Thần đáng sợ như thế, cô cười khổ, "Lần trước cản một dao cho tôi, tôi còn cảm kích anh ta..." "Lần đó, anh ta hẳn là xuất phát từ thật tình, anh sẽ gây khó dễ Đường thị vì Đường Hạo Nam, mà cô là chiến lợi phẩm của anh ta, anh ta sẽ không dễ dàng thương tổn đến cô." La kỳ lại nói thêm, vẻ mặt bình tĩnh. "Anh ta thật là đáng sợ... Vậy mà lại hội xui khiến công nhân Đường thị nhảy lầu, vậy mà lại cho người tạt Axit Sunfuric... Rốt cuộc là có bao nhiêu thâm thù đại hận?" Thân thể Hạ Nhất Nhiễm co rúm lại, khó hiểu nói, nghĩ đến Kha Dịch Thần cuối cùng trước mặt cô hỏi lại cô, anh ta là cái loại người này sao? Cảm thấy được anh ta cực kỳ dối trá, chẳng qua cô cũng là rối loạn rồi, rốt cuộc những lời này của La Kỳ lại có bao nhiêu phần thật giả? Mặc kệ là thật hay giả, kỳ thật cũng không quan trọng nữa, cô sẽ cách Dịch Thần rất xa, là được rồi. ... La Kỳ đưa cô đến nhà Tô Tiểu Quả bên kia, Lục Ngộ Hàn cũng đang ở đây, anh là nhận được điện thoại của Tô Tiểu Quả nên vội vàng tới rồi. "Cậu..." Nhìn thấy Lục Ngộ Hàn, cô khàn giọng kêu hô, "Con không sao..." Hốc mắt phiếm hồng, Lục Ngộ Hàn có cảm giác kích động muốn ôm cô vào trong ngực, hai ngày này anh bận rộn tìm kiếm tung tích của cô, tìm đến sắp điên rồi, lại sợ làm cô sợ, chỉ có thể cố nén. "Vào nhà đi!" Lục Ngộ Hàn trầm giọng nói, trời lạnh suốt thời gian dài như thế, cô lại vẫn để trần hai chân. "Kha Dịch Thần rốt cuộc đem chị đi đâu vậy, đã làm gì chị?!" Tô Tiểu Quả là ở trong điện thoại biết Hạ Nhất Nhiễm bị Kha Dịch Thần bắt đi, nhìn quần áo trên người Hạ Nhất Nhiễm lúc này cô không bình tĩnh hỏi. Đi theo vào nhà rồi. Hạ Nhất Nhiễm lên lầu mặc quần áo, Tô Tiểu Quả đi theo. Cô đem mọi chuyện đã trải qua trước sau đều đã nói với Tô Tiểu Quả, còn nói về La Kỳ. "Không có khả năng! Kha Dịch Thần mới hẳn không làm những loại chuyện thiếu đạo đức này!" Tô Tiểu Quả phản ứng cực kỳ kịch liệt, Hạ Nhất Nhiễm chưa nói cái gì, chỉ nhắc nhở Tô Tiểu Quả, sau này cách Dịch Thần xa một chút. Rốt cuộc có phải anh ta gây nên hay không, vậy thì không thể nào kiểm chứng rồi. Cùng Lục Ngộ Hàn trò chuyện thật lâu, Tần Mục bên kia vẫn lại là cũng không đủ chứng cứ, tạm thời chỉ có thể trốn tránh bọn họ. Cô nghĩ muốn rời khỏi nơi này, càng xa càng tốt, đi đến một nơi không ai nhận ra cô. Ngày hôm sau, Lục Ngộ Hàn liền mang theo cô xuất phát, đến Tô Tiểu Quả cũng không biết điểm đến của bọn họ là ở đâu... ... Sau ngày đó, Lục Ngộ Hàn không có tới tìm anh nữa, anh không biết Hạ Nhất Nhiễm đi đâu, với ai cùng một chỗ, không muốn biết. Lúc đó, Đường Hạo Nam đứng ở bên cạnh cửa sổ sát đất trong văn phòng, theo thói nhìn một ô cửa sổ của văn phòng đối diện nào đó, chẳng qua, bóng dáng đi qua đi lại quen thuộc bên trong đã không còn nữa. Hứa Thành đi vào, nhắc nhở anh đến giờ tham dự cuộc họp cổ đông. Anh hoàn hồn, mặt không chút thay đổi, anh thành ra dáng vẻ này, để cho Hứa Thành giống như thấy được Đường Hạo Nam của nửa năm trước. Lãnh huyết vô tình, băng lãnh như máy móc. Cuộc họp cổ đông đã tiến hành được một nửa, Kha Dịch Thần đi vào, tuyên bố trên tay có 20%cổ phần công ty Đường thị, anh ta là cổ đông lớn của Đường thị. Đường Hạo Nam không đuổi anh ta đi, tiếp tục họp, điểm này, để cho Kha Dịch Thần cực kỳ bất ngờ. Mãi đến khi đại hội cổ đông kết thúc, mọi đi đã đi hết, phòng họp chỉ còn lại có hai người bọn họ. "Biết cổ phần công ty của tôi ở đâu ra không?" Kha Dịch Thần bắt chéo hai chân, hút thuốc, nhìn Đường Hạo Nam đang ngồi ghế chủ tịch ở kia, giương giọng hỏi. Đường Hạo Nam nhìn về phía anh ta, ánh mắt cực lạnh, không có mở miệng. "Hạ Nhất Nhiễm cho tôi." Kha Dịch Thần đắc ý nói, phủi phủi khói bụi, như là một người thắng, hướng Đường Hạo Nam khoe khoang. Đường Hạo Nam bày ra dáng vẻ không chút nào để ý, khóe miệng cong lên, "Chẳng lẽ cô ấy không nói cho anh biết, Đường thị hiện tại chẳng qua chỉ là cái xác không?" Kha Dịch Thần nhíu mày, Đường Hạo Nam đứng lên, "Đường thị hiện tại chẳng qua chỉ là một cái công ty con, Kha Dịch Thần, anh hao hết tâm tư để được vào Hội Đồng Quản Trị Đường thị, mà lại không biết mình chính là vợt tre múc nước?" Anh đi tới bên cạnh Kha Dịch Thần, sâu xa châm chọc, khôi phục tự tin cùng phúc hắc trước đây. Sau này Đường Hạo Nam, tiếp tục chuyên tâm sự nghiệp, hẳn không lại để cho bất luận kẻ nào đi vào lòng hay phân tán lực chú ý của mình nữa. Lần này bị Kha Dịch Thần cùng Khương Dư Hằng sắp xếp vào bẫy, hoàn toàn là không cẩn thận. Mẹ anh nói đúng, hồng nhan họa thủy. Vì Hạ Nhất Nhiễm, thay lòng với Đồng Y Mộng, cùng Lục Ngộ Hàn gần như đối chội quyết liệt, trả giá bằng cả trái tim, là không đáng giá. "Tôi đương nhiên biết Đường thị không lớn bằng lúc trước, chính là muốn để cho anh hiểu rõ, rốt cuộc cô ấy yêu người nào!" Kha Dịch Thần nhìn Đường Hạo Nam, vô cùng tự tin nói, giống nói ra lời cay độc, khiến lòng anh ta cảm giác chiến thắng. Anh ta biết, Đường Hạo Nam là yêu Hạ Nhất Nhiễm, biết như thế nào mới có thể đả kích đến anh! "Chỉ là một người phụ nữ bị tôi chơi chán, cũng giống như bộ quần áo rách nát mà thôi, cô ấy yêu hay không yêu tôi cũng không quan trọng gì cả. Quan trọng là..., cô ấy đã bị tôi chơi đùa, mà anh, chỉ có thể nhặt lại đôi giày rách bị tôi chơi chán." Đường Hạo Nam không chút do dự nói, những lời như vậy, cùng từng nói qua  với Lục Ngộ Hàn. Cô chỉ là một chiếc giày rách mà thôi. Sắc mặt Kha Dịch Thần thay đổi, vẻ mặt thất bại. ... Hai tháng sau... Cuối cùng cũng vượt qua thời kỳ mang thai ban đầu khó khăn chưa ổn định, sau giữa trưa, Hạ Nhất Nhiễm ngồi ở cửa sổ ngủ gật, Lục Ngộ Hàn đi tới, choàng thảm lông lên cho cô. Nhưng cho dù động tác của anh có mềm nhẹ thế nào, cũng có thể khiến cô giật mình tỉnh giác. "Cậu!" Hạ Nhất Nhiễm nhìn Lục Ngộ Hàn ngồi chồm hổm ở bên cạnh mình, người đàn ông ấm áp thành thục, cô khàn giọng kêu hô, mỉm cười với anh. "Ở cùng với ta con cũng không yên tâm sao? Hơi đụng  nhẹ liền tỉnh." Lục Ngộ Hàn ôn nhu hỏi, cô rốt cuộc là không có cảm giác an toàn đến thế nào. Lời Lục Ngộ Hàn nói, để cho cô không khỏi nghĩ đến Đường Hạo Nam, có chút chạnh lòng, đột nhiên ẩn ẩn lại thấy đau đớn. Cũng chỉ có lúc ôm anh đi ngủ, mới có thể ngủ thật sự sâu, hẳn không giật mình. Cô cúi đầu, nhìn bụng nhỏ của chính mình lại vẫn cực kỳ bằng phẳng, nghe nói, anh ấy sắp cùng Đồng Y Mộng kết hôn rồi...