Vợ Trước Muốn Tái Hôn
Chương 153 : Nini không phải là con gái con
Hạ Nhất Nhiễm thật đúng là thật lâu không hoạt động như thế, vẫn theo chân bọn họ chơi đùa đến khi mặt trời xuống núi, trở lại biệt thự, hai chân đau nhức, ở trên ghế sofa rên hừ hừ!
"Không được, mệt chết rồi... William, mẹ muốn mệt chết, đều do người đó!" Cô nằm dài ở trên ghế sofa, thở hổn hển, chỉ vào Đường Hạo Nam cách đó không xa, lớn tiếng trách cứ.
Đường Hạo Nam mỉm cười, bưng ly nước đi tới, "Chính em thể lực không tốt, mới chạy hai vòng, liền mệt thành cún, còn trách anh?"
Anh ở bên cạnh ngồi xuống, đưa ly nước cho cô, Hạ Nhất Nhiễm ngồi dậy, Đường Hạo Nam đem chân cô đặt lên trên chân mình, giúp cô nhẹ nhàng mà xoa bóp, Hạ Nhất Nhiễm uống hết nước mới phát hiện chính mình cùng Đường Hạo Nam hình như có chút ám muội rồi.
Vội vàng muốn rút chân về, anh nhíu mày nhìn về phía cô, "Đừng nhúc nhích, xoa bóp một lát sẽ tốt lên, chẳng thế thì sáng mai em thức dậy chân càng đau nhức hơn!"
Đường Hạo Nam trầm giọng nói, trong giọng nói lộ ra cường thế cùng bá đạo, cậu nhóc William đang uống nước, vừa rồi một mực nhìn bọn họ, "Nhóc con, lại đây, giúp mẹ con đấm chân!"
Anh vừa dứt lời, William đã buông cốc nước xuống, hướng về bên này nhanh chóng chạy tới, cậu bé cạnh ghế sofa ngồi xổm xuống, hai bàn tay nho nhỏ nắm thành quả đấm, giúp cô đấm bóp.
Hạ Nhất Nhiễm sửng sốt.
Cô nằm ngửa tại sofa quý phi mềm mại, Đường Hạo Nam ngồi giữa ghế sofa, chân phải của cô vắt lên trên đùi anh, hai tay anh đang giúp cô massage bắp chân đang mỏi nhừ, mà con trai cô lại đang ngồi xổm một bên sofa, giúp cô đấm chân trái.
Hai cha con đều cúi thấp đầu, cực kỳ nghiêm túc rất dịu dàng giúp cô massage.
Hình ảnh Như vậy, trước kia cô không nghĩ tới...
Cũng là không dám nghĩ, không nguyện nghĩ.
Cô không hiểu sao mũi có phần cay cay, nhìn Đường Hạo Nam, cái người đàn ông này đã từng tổn thương cô sâu vô cùng, cô có phần không biết làm sao, đối đãi anh như thế nào?
Mỗi lần anh nói muốn hợp lại, hoặc là nghe Lục Ngộ Hàn, Hạ Khả San khuyên cô, cô theo bản năng bài xích, bài xích Đường Hạo Nam, cũng không nghĩ nhiều, chính là bài xích anh, không cần gặp, không cần lại bị coi thường.
Yêu anh chính là bị coi thường.
Chưa từng lý trí suy xét cho anh.
Càng miễn bàn bận tâm cảm thụ của anh rồi.
"Nhóc con, mẹ con sinh con không dễ dàng, con trưởng thành, nên hiếu thuận mẹ, biết chưa?" Đường Hạo Nam quay đầu, nhìn cậu nhóc ngồi chồm hổm phía sau, ánh mắt sủng nịch, cười nói.
William không để ý anh, tiếp tục đấm, Đường Hạo Nam cười khổ.
Con trai là chấp nhận Hạ Nhất Nhiễm, nhưng vẫn không nhận lại anh, cho dù, anh có thể xác định trong lòng thằng bé đã biết rõ, anh chính là cha thằng bé.
Lục Ngộ Hàn đi vào, nhìn đến hình ảnh ấm áp, hài hòa của một nhà ba người này không khỏi mỉm cười.
"Được rồi, không cần làm nữa, không mỏi rồi!" Hạ Nhất Nhiễm thấy Lục Ngộ Hàn đi vào, vội vàng thu lại hai chân, Đường Hạo Nam cũng đứng lên.
Đường Hạo Nam làm bữa tối, Hạ Nhất Nhiễm tắm sạch sẽ xuống lầu, đồ ăn đã mang lên bàn, cô mặc chính là áo sơmi cùng áo lông, còn có quần thường của Đường Hạo Nam, Lục Ngộ Hàn tìm giúp cô, nói rõ của anh không thích hợp.
Áo sơmi trắng, áo khoác lông màu xám, cổ áo sơmi vạt áo thừa ra ngoài, rộng thùng thình, quần càng rộng, nhưng mà cô như vậy xem ra cực kỳ suất khí.
Đường Hạo Nam không khỏi nhìn cô nhiều vài lần.
Hạ Nhất Nhiễm cũng rất trấn định, bất giác ám muội, đã không phải lần đầu tiên mặc quần áo của anh rồi.
Nhìn Đường Hạo Nam làm một bàn món ăn gia đình kiểu Trung Quốc, thật đúng là đối với anh thay đổi cách nhìn triệt để, nghĩ đến lúc trước trong tủ lạnh của căn hộ nhìn đến sườn xào chua ngọt, cô cầm lấy chiếc đũa, nhịn không được gắp một miếng, màu sắc bắt mắt, thịt kho tàu tỏa mùi thơm ngào ngạt, xem ra cũng rất dụ người.
Ăn vào, lại càng ngon miệng.
Dấm đường tỉ lệ hoàn mỹ, ngọt mà không ngấy, không thua tay nghề Lục Ngộ Hàn.
Đường Hạo Nam khẩn trương chờ cô đánh giá, cô lại một câu chưa nói, chỉ là gắp một miếng cho con trai.
Không nói nửa câu khen ngợi, cô biết, anh còn có thể làm cháo đậu đỏ, đều là món trước kia cô thích, nhưng cô hiện tại đã chẳng thích ăn như vậy rồi.
Anh muốn chứng minh cái gì?
"Uh"m, Hạo Nam tay nghề nấu nướng của con đã hơn ta rồi, nói xem, là cùng vị đầu bếp nổi tiếng nào học thế?" Lục Ngộ Hàn trầm giọng nói.
"Con thông minh như thế, còn cần bái sư sao? Nhìn thực đơn, vừa học liền biết rồi!" Đường Hạo Nam vẻ mặt đắc ý cười nói.
"Xùy!" Hạ Nhất Nhiễm tiếp lời, khiển trách câu, giúp con trai gắp một miếng thịt bò, cậu bé ăn thật ngon lành, khẩu vị rất tốt.
"Em không tin cũng được, anh ăn no rồi, mọi người từ từ ăn!" Anh nói xong, buông đũa xuống.
"Sao lại ăn ít như thế?" Lục Ngộ Hàn nhíu mày, quan tâm nói, nhìn Đường Hạo Nam ôm bụng, giống như cực kỳ không thoải mái.
"Không khẩu vị, con lên lầu nghỉ ngơi trước." Anh nhàn nhạt nói.
Hạ Nhất Nhiễm bóc vỏ tôm cho con trai, không một chút chú ý Đường Hạo Nam, trái lại William, vẫn nhìn bóng dáng cha mình.
Ăn cơm xong, lúc Hạ Nhất Nhiễm giúp rửa bát, William lén lút lên lầu, đến phòng Đường Hạo Nam.
"Người đau bụng sao?" Trong phòng không bật đèn, William đi vào, đem đèn bàn trên tủ đầu giường mở lên, nhìn người đàn ông nằm trên giường, nhẹ giọng hỏi.
Đường Hạo Nam trong mơ hồ, nghe được tiếng con trai, khóe miệng nhếch lên, vươn tay xoa đầu con trai, "Không có, ta là siêu nhân, dùng hết năng lượng rồi, cần nghỉ ngơi một chút."
Cậu bé bình thường đối với anh luôn lờ đi không thèm quan tâm, không nghĩ tới, thời khắc quan trọng, vẫn lại là quan tâm anh.
Anh chính là dạ dày không quá thoải mái.
"Khoác lác! Mấy lời như vậy, lừa gạt Nini thì được, con cũng không phải trẻ con!" William lớn tiếng nói, chu miệng bĩu môi.
Đường Hạo Nam cười khổ, xoay người, nhìn cậu bé, dưới ngọn đèn gương mặt nhỏ của thằng bé, anh tuấn đẹp trai như vậy.
"Con có phải cực kỳ chán ghét ta, cực kỳ xem thường ta hay không?" Anh cười hỏi.
William nhíu mày, cha nói vậy là có ý gì?
Kỳ thật, cực kỳ sùng bái cha, đá bóng giỏi như vậy, chơi rubic cũng rất giỏi...
"Nhóc con, con có thể chán ghét ta, nhưng không thể chán ghét mẹ con... Phải bảo vệ tốt mẹ con cùng Nini."
"Vậy còn người?!" William lớn tiếng phản bác.
"Ta? Ta giúp mẹ con đánh xong người xấu liền đi!"
"Người đi nơi nào?!" William lớn tiếng hỏi, Đường Hạo Nam nhìn trên mặt con trai đầy vẻ phẫn nộ, anh có thể hiểu là, thằng bé đây là không muốn anh rời đi không?
"William?" Lúc này, tiếng Hạ Nhất Nhiễm từ bên ngoài truyền đến.
"Chú ơi, người làm sao vậy?! Chú ơi, bụng người rất đau sao? Xảy ra chuyện gì?" William cực kỳ lanh lợi, sau khi vừa nghe đến giọng Hạ Nhất Nhiễm, vội vàng lớn tiếng kêu hô, dáng vẻ rất lo lắng, càng không ngừng hướng Đường Hạo Nam nháy mắt.
Thằng nhóc này!
Anh hiểu được ý con trai, nhưng mà, anh thật sự không muốn giành lấy sự thương hại cùng đồng tình của Hạ Nhất Nhiễm.
"William, ta không sao!"
Hạ Nhất Nhiễm vội chạy vào, sắc mặt có phần lo lắng, "Đường Hạo Nam! Anh làm sao vậy?!" Cô giương giọng hỏi, mở đèn.
Anh đã ngồi dậy, "Anh không sao, dạ dày có phần không thoải mái, William chuyện bé xé to thôi!"
Cái ông già đần độn này!
William tức giận trừng mắt nhìn cha già Đại Ngốc Nghếch đang nằm trên giường kia, cha như vậy, làm sao theo đuổi được mẹ chứ?!
Hạ Nhất Nhiễm nhẹ nhàng thở ra, "William, con nên đi tắm rửa rồi! Mẹ đi giúp con tắm rửa!"
Nghĩ đến đêm nay có thể ngủ cùng con trai, trong lòng cô vô cùng kích động, rất đau xót, cũng chưa cùng con trai ngủ chung.
Đường Hạo Nam nhìn cô mang con trai đi ra ngoài, căn bản không thèm liếc nhìn anh nhiều một cái, dạ dày còn có chút đau quặn thắt, anh ngồi dựa vào đầu giường, ngửa đầu cười khổ.
"Người tại sao không thích người đó?"
Sau khi hai mẹ con tắm rửa xong, lên giường, cậu bé dựa vào trong ngực cô, nhẹ giọng hỏi.
"Người đó" đương nhiên chính là chỉ Đường Hạo Nam, cô biết.
Lục Ngộ Hàn cũng nói, thằng bé khả năng đã biết được Đường Hạo Nam là cha mình rồi.
"Bảo bối, thế giới người lớn, cực kỳ phức tạp, con không hiểu được đâu. Con cực kỳ thích người đó sao?" Hạ Nhất Nhiễm nhẹ giọng hỏi, Nini cũng thích anh, là thích không lý do, mà William, có lẽ là bởi vì phần quan hệ huyết thống không thể dứt bỏ kia đi?
"Con cảm thấy được, người đó cực kỳ quan tâm người, đối với người lại rất tốt..." William nghiêm túc nói.
"Thật sao?" Hạ Nhất Nhiễm cười hỏi lại, trong nụ cười này có châm chọc, cũng có chua xót.
...
Hạ Nhất Nhiễm ngủ không được, sau khi ra ngoài, nhìn đến Lục Ngộ Hàn, hai người ngồi ở bên cạnh cửa sổ sát đất lầu hai, Hạ Nhất Nhiễm dựa vào bả vai Lục Ngộ Hàn, nhẹ giọng kể ra quan hệ lợi hại của chính mình cùng Đổng lão phu nhân.
"Đổng Hưng Á không phải con trai ruột của Đổng lão phu nhân, Đổng lão phu nhân là tái giá, Hưng Á có bệnh mãn tính, lão phu nhân liền ngóng trông anh ta chết, sau khi chết tài sản để cho bà ta..."
Lúc Hạ Nhất Nhiễm nói chuyện, Đường Hạo Nam lén lút đứng ở một nơi bí mật gần đó lắng nghe, cũng nhìn thấy dáng vẻ cô dựa vào bả vai Lục Ngộ Hàn, nói hết tâm sự của mình.
Anh cực kỳ hâm mộ, rất muốn người ngồi ở bên cạnh cô chính là mình, rất muốn cho cô một bờ vai dựa vào.
"Hưng Á bảo con gả cho anh ta, điều kiện là, sau khi anh ta chết, hiến gan cho William, mà con, nhất định phải vì anh ta bảo vệ tài sản cùng công ty của anh ta. Cậu, người hỏi con, tại sao không bỏ mặc tất cả mà đi thật xa, con vốn không phải một người phụ nữ để ý vật chất, nhưng mà, vì hứa hẹn với Hưng Á, biết ơn ân tình của anh ta, dù như thế nào, con đều phải bảo vệ công ty cùng tài sản của anh ta."
Hạ Nhất Nhiễm giương giọng nói, "Nini không phải con của con cùng Hưng Á, con cùng anh ta, chỉ là vợ chồng hữu danh vô thực. Nini là đứa con do người phụ nữ anh ta yêu thương sinh, người phụ nữ đó cùng chồng mình bất ngờ qua đời, đợi Nini lớn lên, những thứ tài sản này đều phải cho con bé."
Đường Hạo Nam nghe lời của cô nói, lòng đang run rẩy, nhưng không có bất luận vui mừng bất ngờ gì.
Mặc kệ cô cùng Đổng Hưng Á rốt cuộc có từng xảy ra quá cái gì hay không, anh cũng không tư cách nghĩ nhiều cái gì.
Chỉ biết là, vì con trai của bọn họ, cô trả giá quá nhiều, mà một người đàn ông như anh, tự biết xấu hổ.
"Hiện tại, Đổng lão phu nhân liên hợp cổ đông buộc tội con, muốn nói xấu là con hại chết Đổng Hưng Á, cướp đoạt tài sản Đổng gia!" Hạ Nhất Nhiễm lại nói, lòng tràn đầy sầu khổ.
"Con ở Singapore vài năm nay nhân mạch phát triển không nhiều lắm, bởi vì là phụ nữ, trong công ty cực kỳ nhiều đông có thành kiến với con, Đổng lão phu nhân nếu thuyết phục bọn họ, vị trí tổng giám đốc này của con khả năng khó giữ được."
Cô thở dài.
"Anh có thể giúp em!" Đường Hạo Nam đột nhiên đi ra, lớn tiếng nói, "Anh đã điều tra tình hình gần đây của Hưng Á, nếu Đế Cảnh đầu tư vào Hưng Á, hoàn toàn có thể xoay chuyển cục diện bây giờ của em!"
"Tôi không cần sự trợ giúp của anh!" Hạ Nhất Nhiễm kiêu căng nói.
"Em muốn ngồi tù sao?!" Đường Hạo Nam tức giận phản bác, người phụ nữ chết tiệt này...! Anh rốt cuộc phải làm sao, cô mới có thể nghe lời anh nói.
"Em không có lựa chọn! Nghe anh một lần! Anh muốn giúp em thoát khỏi chuyện này, đến lúc đó, em có thực lực chân chính, muốn cùng một chỗ với ai, cần gì phải nhìn sắc mặt lão phu nhân? Cần gì lại chịu đựng nỗi khổ không thể sống cùng con trai?!" Đường Hạo Nam hai tay giữ chặt bờ vai cô, trầm giọng khuyên.
Đây là mục tiêu phấn đấu vài năm nay của cô, đều bị Đường Hạo Nam nói ra, cô có phần động tâm, Lục Ngộ Hàn đứng dậy, cũng khuyên cô.
"Tôi đồng ý để anh giúp, nhưng mà, Đường Hạo Nam, tôi đối với anh, không có bất luận hồi báo gì..." Cô nhẹ giọng nói, sợ anh có chỗ kỳ vọng.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
44 chương
65 chương
29 chương
46 chương
25 chương
75 chương
80 chương
90 chương