Võ trang gió lốc
Chương 65 : Gặp gỡ cao thủ
Mọi người tranh cãi, hy vọng lần này Võ Thần Tự Nhận không giải quyết đối thủ nhanh quá. Có người còn lập tức liên hệ Võ Thần Tự Nhận để đánh trận kế tiếp luôn.
“Mâu tu, chuẩn bị nhanh lên, trận này chắc chắn sẽ kết thúc sớm. Gã Võ Thần Tự Nhận này chắc chắn sẽ rất vui mừng khi được tái đấu với cậu sớm như vậy đấy.”
“Võ Thần Tự Nhận không biết nghĩ gì, nhiều người như vậy mà lại chọn gã kia. Chẳng qua cái ID cũng rất… nhà đất đấy chứ, khà khà!”
Người xem trận này cũng không nhiều lắm, người chơi trên TPA đang theo dõi cũng cảm thấy hơi thất vọng. Không biết Võ Thần Tự Nhận và Vương Bí có tái chiến một lần nữa không – điều này được rất nhiều người chờ mong. Tuy thời gian không dài nhưng Vương Bí bây giờ đã khác trước rất nhiều.
Nói là ‘long tranh hổ đấu’ thì chưa đến, nhưng có thể thưởng thức Dũng Sĩ quyền nổi tiếng cũng là một dịp hiếm có. Dù sao những tuyệt học thế cũng rất ít xuất hiện ở những trận đấu thế này, nhất là những trận đấu không chính quy.
Võ Thần Tự Nhận vẫn kiên nhẫn chờ Nhà Cao Tầng thực hiện xong các động tác khởi động, nhưng trọng tài bên kia đã bắt đầu nôn nóng.
“Tuyển thủ hai bên chuẩn bị… 3…2…1. Bắt đầu!”
Nhà Cao Tầng cười hiền hòa “Ta đã sẵn sàng!”
“Mời!”
Oành…!
Một tiếng nổ vang lên, trong khoảnh khắc cả người Nhà Cao Tầng bắn đi như một viên đạn, khi người vẫn còn trên không thì tay phải đã hóa thành đao chém xéo xuống.
Thân mình Võ Thần Tự Nhận cũng hơi cong lên, ánh sáng chớp động, đột nhiên đánh ra một quyền.
Oành…!
Lực lượng mạnh mẽ của hai bên va chạm, thân thể như sắt thép va vào nhau; nhưng cả hai không hề dừng lại cũng không lợi dụng lực phản chấn để lui ra đằng sau giảm bớt áp lực, mà đều dùng lực lượng bản thân để hóa giải phản lực. Người ra tay trước tiếp tục là… Nhà Cao Tầng.
Cả hai tay như lưỡi hái tử thần tăng tốc chém tới, lấy khuỷu tay làm hạch tâm, cả người giống như Bọ ngựa Zago, nhưng lực công kích mạnh hơn rất nhiều.
Hòa cùng tiếng gió rít chói tai, trong nháy mắt đã đánh ra hơn 60 đòn; cũng chỉ trong vòng năm giây, tinh thần lực đã tăng lên tới 130 tác!
Vô số bóng ảnh gào thét đánh xuống như bão táp.
Nếu đổi thành người khác thì có lẽ dưới tình huống như vậy đã bị băm thành thịt vụn. Lực lượng cấp bốn! Khi hạch lực bùng nổ thì mấu chốt nằm ở góc độ và tốc độ tấn công. Ở đây không có mấy người có thể nhìn thấy rõ những động tác này.
Toàn trường, bất kể là người chơi IPA hay TPA đều lặng ngắt như tờ. Những chiêu thức như bão táp thế này đủ dìm chết 99% số người đứng ở đây.
Mâu Tu cùng Emma ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ không hề nhìn lầm. Không ngờ trận chiến này lại chất lượng như vậy, công kích quá sắc bén!
“Mia, gã này không biết chui từ chỗ nào lên!” Mâu Tu bĩu môi nói.
“Lợi hại! tấn công kiểu này cần phải phối hợp cùng công pháp đặc thù, bằng không chỉ cần kẻ dịch tránh được thì cánh tay chắc chắn sẽ bị phế.”
Trong lúc hai người nói chuyện, cả hai tuyển thủ vẫn không ngừng giao chiến. Vừa bắt đầu đã chiến đấu đầy gay cấn, nếu là một chiến sĩ bình thường thì có lẽ còn không thể thích ứng với loại trạng thái đột ngột đẩy cao tốc độ thế này. Nhưng đối với Vương Động thì không phải vấn đề, hai cánh tay của đối phương như biến thành hai lưỡi hái bổ tới, không để lộ bất cứ khe hở nào; quan trọng hơn là đối phương di chuyển rất linh hoạt, phối hợp hoàn mỹ với hai tay.
Người này tuyệt đối là đối thủ đáng sợ nhất của Vương Động từ khi xuất đạo!
Đúng lúc này, Nhà Cao Tầng đã xuất ra đòn sát thủ. Cho dù đối thủ có thể ngăn cản được hai tay hóa thành lưỡi hái của hắn nhưng chắc chắn lực chú ý sẽ tập trung tại nửa thân trên… Một đòn trí mạng vào đầu gối quét tới!
Một đòn không hề có dấu hiệu báo trước xuất hiện!
Nhưng cũng đúng lúc này, Võ Thần Tự Nhận khẽ bước nửa bước sang bên cạnh một cách kỳ diệu, lại dùng tốc độ cực cao đá về phía chân trụ của Nhà Cao Tầng – song phương đang rơi vào cảnh lưỡng bại câu thương! Chỉ là Nhà Cao Tầng đã biến chiêu, mục tiêu từ đầu gối đã chuyển sang một cước của Vương Động. Lấy cứng đối cứng – hai người trong nháy mắt đã tách ra.
Chỉ thấy Nhà Cao Tầng linh hoạt tạo một khoảng cách an toàn giữa hai người. Một hồi tấn công nhưng mặt không đổi sắc, hơi không thở gấp, vẻ mặt vẫn duy trì nụ cười như ban đầu.
Lúc này mọi người đã rõ ràng, đây mới là cao thủ chân chính, kết quả thống kê không hề có ý nghĩa!
Vương Động khẽ xoay hai tay, cách chiến đấu của hắn được tích lũy trong những trận đánh với lũ sâu bọ. Phương pháp công kích này của đối phương nếu đổi lại là một người khác chắc chắn sẽ gây được bất ngờ, nhưng đối với Vương Động thì không hề có tác dụng. Chỉ là Vương Động cũng không nghĩ đến có thể triển khai tấn công theo cách như vậy – quả là khiến hắn bất ngờ.
Cả người Nhà Cao Tầng bây giờ trông giống như một con bọ ngựa, hai tay như hai lưỡi hái thủ ở trước ngực, mà Võ Thần Tự Nhận ở đối diện cũng đồng dạng làm ra một tư thế y hệt hắn.
Nhà Cao Tầng sững sờ, rồi lại lắc đầu. Chiêu thức của hắn không thể bị bắt chước! Nếu không có công pháp chuyên biệt duy trì thì hai tay không thể duy trì được tốc độ tấn công cao tần như vậy, mà nếu không duy trì được thì đấu pháp này là vô dụng!
Cả hai lúc này như hai con bọ ngựa đang gườm gườm nhìn nhau.
Giết…!
Không giống như lần giao thủ đầu tiên, Vương Động đã giành quyền chủ động. Hai tay Vương Động trực tiếp va chạm với hai tay đối phương, mạnh mẽ dùng lực đánh văng tay đối phương. Hai tay hắn đang liên tục biến tần với tốc độ cực cao!
Vừa va chạm đã phá văng thế thủ của đối phương.
Với tình thế bất lợi như vậy nhưng Nhà Cao Tầng vẫn bình tĩnh, hai tay hóa thành vô số lưỡi đao chém lại, đầu gối nâng lên – hắn không do dự dùng đấu pháp đồng quy vu tận. Những đối thủ cương ngạnh và liều lĩnh thế này mới là những đối thủ khó chơi nhất; hai tay đang xuất đòn với tốc độ cao, phía dưới của Võ Thần Tự Nhận đã không còn đủ lực lượng phòng ngự. Bởi vì đây không phải thực chiến nên nếu đối phương cứ như vậy ra đòn thì kết quả sẽ là hòa khi cả hai cùng trúng đòn.
Nhưng vấn đề là Võ Thần Tự Nhận lại tiếp tục làm ra những động tác tưởng chừng như không thể. Tuy phía dưới không đủ lực nhưng chân trái vẫn đá ra, đón nhận một đòn đầu gối của đối phương!
Bụp…!
Nhà Cao Tầng bay ra ngoài!
Động tác diễn ra liên tục nhanh như chớp, những người có thể nhìn rõ chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Trên phi cơ, Vương Bí cũng đang xem trận đấu này, mắt hắn không nháy đến một lần. Có người cảm thấy Vương Bí căn bản không cần tái chiến cùng Võ Thần Tự Nhận, thất bại lần trước không hề có ý nghĩa khi hắn còn chưa khai khiếu. Nhưng bây giờ hắn đã khai khiếu thành công, là một ngôi sao trẻ tuổi của liên bang Địa Cầu. Nếu Vương Bí có tiếp tục khiêu chiến cũng đơn thuần chỉ vì muốn lấy lại danh dự.
Nhưng chỉ Vương Bí mới biết, trận chiến với Võ Thần Tự Nhận đáng giá để hắn trông đợi. Ngay cả sau khi khai khiếu thành công hắn cũng không nắm chắc có thể thắng.
Truyện khác cùng thể loại
3 chương
2767 chương
501 chương
57 chương