Võ trang gió lốc

Chương 25 : Đào hoa

Vương Động không hề do dự, tay trái đấm ra, Mâu Tu theo bản năng lùi lại trong nháy mắt - "Điều này... Không thể nào, ngươi làm sao có thể đỡ được!" "Mâu huynh, thử tiếp ta một chiêu." Vương Động lại giơ tay phải lên một cách kỳ lạ... Khởi thủ thức hoàn toàn giống hệt với Mâu Tu vừa rồi... Chẳng lẽ là hắn muốn dùng tay thay kiếm. Emma cảm thấy mình có chút hoa mắt hoặc là đối thủ đã phát điên rồi. Thánh đường kỹ cần có công pháp phối hợp. Ngay cả chiêu Đại Địa Trảm của Mâu Tu lúc trước là luyện suốt mười ngày sau khi luyện thành Lục Dương Quyết, ở Thánh Đường cũng đã coi là nhanh. Đại Địa Trảm? Có thể sao? Đúng là Vương Động có cảm giác gần như tẩu hỏa nhập ma, ánh mắt dường như cũng không đặt lên người đối thủ mà đặt lên chính hắn. Đại Địa Trảm ! Động tác hầu như giống y chang, cả người lao tới, cánh tay phải cũng chém xuống như trường kiếm. Nhưng vấn đề là hắn còn cách Mâu Tu những ba mét, cái này chẳng phải là định giỡn chơi sao? Vụt... Một đạo quang mang lóe lên, Mâu Tu theo bản năng đưa kiếm lên đỡ - Xoẹt... Không hề có bất cứ vụ nổ nào, Mâu Tu cũng không có làm sao. Emma thở phào, tên này thật sự quá...., chẳng lẽ hắn không biết thiếu mất độ dài của kiếm sao? Hai con mắt của Mâu Tu trợn lên tròn xoe, hắn không thể nào tin nổi: "Ngươi... Là ai...." Bụp... Áo giáp của Mâu Tu nổ tung, cả người bị chém đôi. Over! Sự việc diễn ra quá nhanh, đến khi Emma định thần lại thì Võ Thần Tự Nhận đã biến mất. Vương Động im lặng ngồi trên ghế salon, đôi mắt khép hờ, hai tay nắm chặt lại. Hắn cuối cùng cũng tìm được vấn đề là ở chỗ nào, hắn đang cố kiềm nén sự run rẩy trong lòng. Thì ra bí quyết Đao Phong lại dùng như vậy! Võ Thần Tự Nhận lần đầu tiên yên tĩnh như thế, rõ ràng biểu hiện của Vương Động đã vượt quá tưởng tượng của hắn. Xem ra bình thường đã xem thường thằng lỏi này, luôn coi hắn là một tên nhóc mười sáu tuổi. Tâm tình Vương Động lúc này quả thực rất kích động. Chẳng những bởi vì phát hiện ra cách dùng chính thức của bí quyết Đao Phong mà càng phải cảm ơn ông lão. Thật ra khi mới bắt đầu, lực lượng Vương Động sử dụng ban đầu đều xuất phát từ 16 độ, lực lượng của 240 độ hắn căn bản không thể điều động được. Đúng như lời Võ Thần Tự Nhận nói, bất cứ chuyện gì cũng phải tuần tự mà tiến. Học tập cũng như vậy, trụ cột trước kia của hắn quá kém, không thể nào trong mười ngày đã biến thành học sinh xuất sắc. Mà trên võ học cũng thế, hiệu quả có thể đạt được trong một năm là có hạn. Bí quyết Đao Phong được xưng là "vũ nội đệ nhất tuyệt học" làm sao có thể dễ dàng luyện thành. Tất cả những điều này đều có nguyên nhân. Vương Động năm sáu tuổi đã bắt đầu tu luyện bí quyết Đao Phong mười sáu độ, tương đương với tổng cương, những thứ chi tiết khác đều lấy tổng cương làm nòng cốt. Tuy khó khăn rất lớn nhưng hiệu quả thu được sau này cũng cực lớn. Ông lão cái gì cũng chẳng buồn để ý nhưng chỉ cần Vương Động lười nhác tu luyện là hlão tuyệt đối sẽ không khách khí. Hiện tại bản thân hắn chính là một bảo tàng, rõ ràng bây giờ hắn phải tìm cách khai thác, sử dụng lực lượng này. Hôm nay chính là thử nghiệm bước đầu! Nếu không phải có lực lượng từ vòng tuần hoàn nhỏ ở tay phải hình thành thì một kiếm của Mâu Tu vừa rồi cũng đủ chém hắn thành hai khúc. Sau vài giây đồng hồ ngắn ngủi, Vương Động đã bình tĩnh trở lại. "Nhóc con, chuyện gì vừa xảy ra?" Võ Thần Tự Nhận nhảy ra. Vương Động nở một nụ cười sáng lạn: "Ta cũng không rõ lắm... Đại khái là thiên phú bản thiếu gia thiên hạ vô địch, oa ha ha ha ha!" Giả ngu là một cao chiêu khó giải. Võ Thần Tự Nhận như suy nghĩ điều gì đó, trừng mắt nhìn Vương Động. Hắn vốn muốn mượn cơ hội hày đè nén khí thế của Vương Động một chút, để hắn hiểu sự tu luyện gian nan của võ học. Nhưng kết quá lại làm cho tên nhóc này lại càng kiêu ngạo. Nhưng kỳ lạ là lần này Võ Thần Tự Nhận lại không nói nhảm nữa, giống như đã hạ một quyết định rất quan trọng vậy. Vương Động sau đó đã trở lại như bình thường. Rời khỏi Thiên Đường Mộng Ảo, hắn tiếp tục việc học tập. Hiển nhiên cái này so với bí quyết Đao Phong còn khó hơn. Bề ngoài tuy lơ đễnh nhưng Vương Động cũng không muốn người ngoài biết, kỳ thực ở đây không ai hiểu phương thức nói chuyện của ông lão như Vương Động, ông lão nói không gian thủy tinh mà lão đưa cho hắn này có chút phiền toái, ngụ ý chính là vô cùng nguy hiểm. Mâu Tu giống như đã bị hóa đá. Đến bây giờ hắn vẫn không thể hiểu được! "E hèm, Mâu Tu, tên kia có thể cũng là người của thánh đường không?" - Emma hỏi. Mâu Tu không trả lời, một lúc lâu sau mới vò đầu bứt tai: "Quái đản, quái đản, quái đản, cái này căn bản là không thể. Chiêu đầu tiên của hắn thể hiện rõ ràng, chắc chắn là chưa trải qua huấn luyện chính quy." “Nhưng ngươi mới dùng Đại Địa Trảm lần đầu, hắn...." "Đại Địa Trảm sao có uy lực lớn như vậy được. Cho dù là chiến sĩ chính thức của thánh đường cũng không có uy lực như vậy." Mâu Tu lắc đầu. "Ngươi nói là ...." Sắc mặt Emma dần trở nên ngưng trọng. Mâu Tu gật đầu: "Đại Địa Trảm là kiếm chiêu. Khác biệt ở đây là quá lớn. Người này nhất định là dùng một loại bí kĩ nào đó cùng loại với Đại Địa Trảm." Loại cảm giác khiến hắn rất khó chịu. "Công pháp hắn tu luyện có lẽ chuyên về luyện thân thể. Nhất là tay phải, đó hẳn là vũ khí của hắn." Emma mở to mắt. Các loại công pháp hiện nay đều liên quan tới não vực thứ tám, tu luyện thân thể thì cũng có nhưng hầu hết đều là cực đoan. "Chẳng lẽ là người của Lý gia? Chỉ có Lý gia mới có thể xuất ra một tên quái vật như vậy". Thấy Mâu Tu không nói gì, Emma hỏi. Nếu như là thua bởi người của Lý gia thì cũng quá bình thường. "Không giống. Nếu là đệ tử thế gia thì ngôn ngữ, cử chỉ sẽ tự nhiên mang theo khí chất đặc biệt. Nhưng kẻ này rất tùy tiện, nói năng cũng không có phép tắc. Dám lấy lão tử làm dụng cụ luyện tập miễn phí!" Mâu Tu nghiến răng nói. Emma ở bên cạnh cũng hiểu, đây là lần thất bại đầu tiên của Mâu Tu từ khi rời thánh đường ra ngoài tu luyện, hơn nữa còn là một thất bại thảm hại. Emma im lặng rời đi. Hắn hiểu rằng, Mâu Tu cần thời gian để điều chỉnh lại tâm lí một chút. Lần thất bại nặng nề này tuyệt đối không nhẹ nhàng giống như bề ngoài bởi vì Mâu Tu hiện giờ quá trầm mặc. Vương Động rất thoải mái trở về trường học. Đặc điểm của hắn đó là có thể đem chuyện phức tạp biến thành chuyện đơn giản. Ông lão đưa không gian thủy tinh cho hắn, lại truyền cho hắn bí quyết Đao Phong mười sáu độ cũng là muốn cho hắn thử vận may, xem thử có thể luyện thành hay không. Mà lời nhắc nhở chỉ nói đơn giản là không nên khoe khoang khắp nơi, ít nhất cũng là trước khi nắm chắc tuyệt đối. Đối với bạn học Vương Động mà nói, chuyện này quá dễ dàng. Hắn vốn là một người khiêm nhường, ít nhất hắn cũng cho là như vậy. ...Sao cửa phòng hắn lại nhiều người như vậy? Hơn nữa tất cả đều là các cô gái tràn đầy sức sống, trẻ tuổi, nhiệt tình, quyến rũ. Khi thấy Vương Động, mấy ‘chị em’ lập tức ùa tới. Tình cảnh này thực sự làm Vương Động có chút bất ngờ, chẳng lẽ vận đào hòa đã tới