Võ trang gió lốc
Chương 195 : Huynh đệ!
Chẳng lẽ lại thù hận đến mức đó sao, cần gì phải thế chứ?
Vương Bí không đưa ra đáp án, hắn hít thật sâu một hơi, tinh thần lực chấn động, hạch lực cũng dao động mạnh. Thời điểm này hắn vẫn chuẩn bị công kích!
Đáng sợ nhất chính là tinh thần lực của Vương Bí thế nhưng đột phá 230 tác. Đó là sự cố chấp đến thế nào, là người kinh khủng đến mức nào?
Vương Động cũng trở nên nghiêm túc lên. Hổ hình của Vương Bí càng ngày càng rõ ràng. Ngàn vạn lần đừng tưởng rằng lúc này Vương Bí đã yếu ớt, hoàn toàn ngược lại. Loại trạng thái này hoàn toàn là bản năng, thực ra chính là trạng thái đnág sợ nhất. Nếu không thể khống chế thì hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.
Hạch lực của Vương Động cũng ngưng tụ, tiếp tục một lúc nhưng Vương Động vẫn không thể thăng cấp chiến sĩ cấp 5, chỉ có tốc độ và lực lượng là tăng lên rõ rệt. Điều này đại khái cũng chứng minh cho lý luận về khí tức của HVL Mã Tát lúc trước. Sự cường đại của hạch lực không hề chỉ phụ thuộc vào tinh thần lực, thực ra bí quyết Đao Phong đã sớm chứng minh điều này rồi.
Hạch lực không ngừng tăng, hai nắm tay của Vương Động bắt đầu phát ra hào quang, bên trong mơ hồ có tiếng sấm rền, phát ra ánh sáng màu xanh lam nhàn nhạt.
Dùng quyền đối quyền!
Đó chính là cách tốt nhất đối với sự cố chấp của Vương Bí. Hắn sẽ không nương tay nữa!
Hai người sau khi tụ lực đủ, trong nháy mắt từ đôi mắt phát ra ánh sáng mạnh mẽ, đồng thời lao vào trùng kích.
Uồm!!!
Gràooo!!!
Mãnh Hổ cao phi!
Lôi Thú!!!
Bùm…Ầm….
Từng đạo lực lượng nổ tung. ‘Lôi Thú’ của Vương Động đã phá tan hạch lực của Vương Bí. Nguyên lý của Lôi quyền là sự chấn động hạch lực. Đó là thứ mà cấp bậc hiện tại của Dũng Sĩ quyền không có khả năng so sánh. Công kích của Vương Bí bị phá, lực lượng bị phản chấn!
Lực lượng hoàn toàn tác dụng. Hai người đứng im bất động.
Quyền của Vương Động đã sắp đánh tới ngực của Vương Bí, chỉ còn cách 1 cm. Nếu mạnh mẽ chạm vào, Vương Bí không bị thương nặng mới lạ. Nhưng Vương Động lại chịu bị thương bản thân, đem lực lượng mạnh mẽ đè ép trở về, sắc mặt bỗng trở nên tái nhợt.
“Vì sao? Vì sao lại dừng tay?”
Vương Bí thực sự phẫn nộ, hắn hận, hận chính mình đã đùa giỡn phản bội bạn bè, hận thân phận của mình, hận sự mâu thuẫn bất đắc dĩ. Một trận chiến này hắn không phải cố chấp mà thậm chí sợ rằng còn có lòng muốn chết, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể giảm bớt một chút sự thống khổ cùng hối hận trong lòng hắn.
“Huynh đệ!” Vương Động đỡ lấy Vương Bí nhìn đã sắp ngã xuống.
Có một loại lực lượng gọi là sự tín nhiệm!
Có thể nhìn không thấy, sờ không được, không hiểu được để giải thích, nhưng đều không quan trọng, đã có sự tín nhiệm!
Đội cấp cứu khiêng Vương Bí đí. Tuy Vương Động miễn cưỡng giữ lại lực lượng của mình, nhưng lực lượng phản chấn của Dũng Sĩ quyền cũng khiến Vương Bí lĩnh đủ rồi.
Vương Bí lấy tay che kín hai mắt của mình, cắn chặt hàm răng, nhưng dường như qua khe hở kẽ ngón tay có dòng nước trong suốt nào đó đang xảy ra.
Vương Động khôi phục lại hơi thở, vẻ mặt vẫn yếu ớt như cũ, nhưng bây giờ đã không còn gì có thể ngăn cản hắn nữa, ánh mắt đảo qua dưới đài :”Ai tới chiến?!”
Đó là khí phách vô địch, ở Cappas vương giả, dám cuồng vọng như vậy, 10 năm nay chỉ có một mình Vương Động!
Ai tới chiến?!
Âm thanh dõng dạc truyền khắp toàn bộ hội trường. Trên đài chỉ còn một mình Vương Động, đứng hiên ngang ngạo nghễ!
Ai dám đến chiến?!
Đám người Tạp Nhĩ hưng phấn nhảy hết lên. Mẹ nó, Cappas là tôm tép thôi. Ai dám đến chiến?!
Thái Luân Tư đứng lên. Hắn là người cuối cùng, không thể lảng tránh khỏi sự khiêu chiến. Hơn nữa hắn đã nhìn ra được, lúc Vương Động thu hồi một quyền kia đã vì thế bị nội thương.
Nói thật nếu là tình huống khác, hắn thực sự không muốn lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn. Nhưng trong trường hợp này, hắn không chỉ vì mình mà là đại diện cho Cappas!
Giờ này, mọi thứ đều không có ý nghĩa nữa, chỉ có chiến đấu chân chính!
Thái Luân Tư bỏ áo khoác đồng phục ra, đi vào sân đấu.
Đây là trận chiến không thể ngừng được!
Mà lúc này Lý Nhược Nhi cùng Mã Tiểu Như cũng không biết đã trở lại khi nào. Trận chiến của riêng hai người có lẽ đã kết thúc, xem ra đều không bị thương, vẻ mặt cũng rất bình thường, chỉ là không biết thắng thua thế nào. Người tu luyện Ma Nữ quyết không thể phán đoán qua thái độ được, thần thái của các cô vốn chuyên dùng để mê hoặc người khác.
Hai người chỉ cần nhìn một cái kết cục. Vốn không coi trọng Vương Động, Lý Nhược Nhi bỗng cảm nhận được một chút uy hiếp. Mặc dù thực lực của người này không có cách nào so được với ca ca cô, nhưng trên người lại lộ ra một loại dã tính. Điều này đối với tính cách như Mã Tiểu Như quả thực có sức hấp dẫn rất lớn, hơn nữa người này còn rất giỏi lung lạc tình cảm người khác.
Mặc dù tiếng nói của Vương Động với Vương Bí rất nhỏ, nhưng Lý Nhược Nhi biết cách đọc động tác miệng, lại nhìn thấy ánh mắt chăm chú của Mã Tiểu Như, thần sắc của Lý Nhược Nhi cũng dần trở nên ngưng trọng.
Giờ này, tỉ số của Cappas với liên đội Alan – Berna là 3 – 2, chẳng qua Cáp Nhĩ Mông lại gần thì thầm vài câu với nhân viên kỹ thuật, một kết quả mới đã xuất hiện : 3- 3. Nói cách khác, Mã Tiểu Như đã thắng Lý Nhược Nhi.
Mọi người xung quanh xì xào sợ hãi, nhìn về phía hai người. Lý Nhược Nhi cùng Mã Tiểu Như vẫn bình tĩnh như thường. Các cô hoàn toàn không ngại sự ảnh hưởng của bên ngoài. Về phần 2 người vì sao không thi đấu ở cuộc thi, cũng không phải việc người thường có thể quan tâm. Lý Nhược Nhi cùng Mã Tiểu Như, tùy tiện một người đều có thể ảnh hưởng đến trường học. Người khác không nói, nhưng các cô thì không ai có thể ngăn cản được, đến cả Phí Lạp Khắc cũng chỉ nhắm mắt làm ngơ. Chỉ cần không làm trái nội quy trường học nghiêm trọng thì ông ta cũng không quản, huống hồ là chuyện nhỏ như vậy. Mọi người chỉ cảm thán vì không được chứng kiến trận đấu giữa hai cô, nhưng cũng chẳng còn cách nào.
Mã Tiểu Như có chút kinh ngạc nhìn Lý Nhược Nhi. Cô không rõ vì sao Lý Nhược Nhi phải làm như vậy. Lý do vì các cô còn chưa phân thắng bại. Cô tuy có sự trợ giúp của Vương Động đề thăng Ma Nữ quyết lên tầng 5, nhưng dù là vậy cũng không có cách nào chiến thắng được Lý Nhược Nhi. Về phần Lý Nhược Nhi muốn thắng cô cũng không đơn giản như vậy. Hai người chỉ có thể đánh hòa. Mục đích của Mã Tiểu Như vậy là đã đạt được, giảm bớt được gánh nặng cho Vương Động. Nhưng không ngờ tới, Lý Nhược Nhi lại đưa lễ hậu như vậy. Cô thấy hiện giờ trạng thái của Vương Động cùng lắm chống đỡ thêm được một hồi, nên bất kể thế nàoTiểu Như đều cảm kích nhìn Lý Nhược Nhi một cái. Lý Nhược Nhi đáp lại bằng một nụ cười ngọt ngào, dường như việc đó không liên quan tới cô.
Vương Động kiểm tra tình trạng cơ thể một chút. Xem ra cần tốc chiến tốc thắng. Mạnh mẽ thu hồi thế công của mình, lực phản chấn này cho dù có đan điền tuần hoàn hộ thể cũng là quá sức. Thái Luân Tư hiển nhiên không phải thiện nam tín nữ, có thể trở thành No1 năm thứ 2, thực lực tất nhiên không thể khinh thường.
Thái Luân Tư quả nhiên không khách khí, hắn cúi xuống lựa chọn vũ khí.
Đối với cao thủ mà nói, có và không có vũ khí cách biệt rất lớn. Mấu chốt là có am hiểu không. Một vũ khí “vừa tay” mới có thể phát huy lực chiến đấu tốt nhất. Nhưng không phải là không có lợi thế. Đối với Thái Luân Tư mà nói, hiện giờ đã bất chấp vấn đề thể diện, hắn cần thắng trận này, nếu không Cappas sẽ thua!
Thái Luân Tư hiển nhiên kiêng kị tốc độ và quyền pháp của Vương Động. Nhìn sắc mặt đối phương hẳn là bị nội thương. Về chiến thuật mà nói, hắn cần phải kéo dài thời gian. Nhưng thân là No1 học sinh năm 2 của Cappas, Thái Luân Tư không có cách nào làm việc vô sỉ như vậy được.
Là người mạnh nhất trong các học sinh cùng năm, nếu như ngay cả chút tin tưởng bản thân không có, thì hắn sẽ không thể nào tiến thêm trên con đường võ học được.
Bình tĩnh tinh thần lại, Thái Luân Tư quyết định tập trung ứng phó. Không được có tạp niệm, đây là một cuộc thi trao đổi, mục đích là vì đề cao thực lực, đó mới là bản chất!
Xuất thân Thánh Đường, đều thích dùng đao hoặc kiếm. Về mặt này Vương Động đã nghe bạn học Tiểu Hồ giới thiệu qua. Thái Luân Tư này cũng có thể coi như là sư huynh của Tiểu Hồ, lại học tập ở Cappas, xem ra trụ cột hẳn cực vững chắc. Nếu chiến đấu kéo dài thì thương thế của hắn sẽ càng nặng hơn.
May mắn chỉ còn lại 1 Thái Luân Tư, nếu không ngoài cách sử dụng bí quyết Đao Phong 256 độ siêu cấp ra, hắn cũng chẳng còn cách nào khác. Dù sao hắn cũng không phải là thần.
Chỉ còn 1 mình Thái Luân Tư!
Vương Động nhìn Samantha phía xa xa. Ánh mắt hai người vừa tiếp xúc, lần đầu tiên Vương Động từ trong mắt của Samantha cảm nhận được sự quan tâm cùng lửa nóng của một cô gái đối với một chàng trai. Hắn bỗng có cảm giác lực lượng không ngừng tràn vào cơ thể mình.
Mèng! Ông lão đúng là triết nhân. Con gái đúng là thuốc kích thích của con trai!
Trận đấu quyết định : Vương Động vs Thái Luân Tư!
Hạch lực bão táp đề thăng, tinh thần lực của Thái Luân Tư cũng hơn 190. Chẳng qua hắn cũng không thăng lên chiến sĩ cấp 5. Dù sao cửa ải đó thực sự rất khó, nếu một lần thi đấu bỗng “được” 3 chiến sĩ cấp 5, sợ rằng Cappas có thua cũng cười ngoác miệng sung sướng. Ciscoco và Vương Bí quả thực đã làm vinh quang cho Cappas rồi. Nếu là trường hợp khác chỉ sợ đã nổ pháo ăn mừng tưng bừng rồi. Đáng tiếc mọi người ở Cappas giờ này thực sự không vui nổi. Đội hình cực mạnh như vậy mà lại bị một người đập tan. Nói thật hôm nay tất cả các học sinh Cappas đều cảm thấy thật áp lực. Ai cũng thấy mình hình như mới là học viện cấp A, còn đối thủ bên Alan mới là học viện cấp S vậy ^^!
Chiến đấu bắt đầu. Thái Luân Tư không dám kiêu ngạo một chút nào. Dù hắn có là No1 Cappas, nhưng đối mặt với một cao thủ có thể “củ hành” chiến sĩ cấp 5, hắn không thể không cực thận trọng. Sở dĩ dùng kiếm vì tránh tiếp xúc trực diện với Lôi quyền của Vương Động. Chỗ lợi hại nhất của Vương Động chính là quyền pháp của hắn, có được lực sát thương thần kỳ.
Vương Động chủ động nghênh chiến. Tình huống của hắn quả thực không nên kéo dài. Trong nháy mắt đánh về hướng Thái Luân Tư, hai tay tiếng sấm rền vang. Càng dứt điểm nhanh càng tố, hắn đã cảm giác được người mơ hồ đau nhức.
Chỉ là Thái Luân Tư sao không biết chứ. Hắn cũng nhìn thấu tình huống của đối phương. Tốc độ của Vương Động rất nhanh, nhưng Thái Luân Tư cũng không phải kẻ yếu. Hắn lấy tĩnh chế động chứ không dại gi so tốc độ với Vương Động.
Lôi quyền đánh ra, Thái Luân Tư gần như dùng toàn lực để tránh né. Vương Động vòng sang bên cạnh đánh ra một quyền, tuy bị Thái Luân Tư chặn lại nhưng người cũng bị bắn ra 7, 8 mét. Nhưng dù sao cũng vẫn phòng ngự được.
Hạch lực của Vương Bí tuy mạnh hơn Thái Luân Tư, nhưng không có nghĩa là xử lý tốt hơn. Ở mặt kỹ thuật hắn còn khiếm khuyết thực chiến. Còn Thái Luân Tư ở mặt này đã trải qua trăm ngàn tôi luyện, tốc độ của Vương Động tuy cao hơn hắn nhưng còn chưa nhanh đến mức không thể phản ứng. Mấu chốt là phải giữ tâm bình tĩnh!
Truyện khác cùng thể loại
365 chương
99 chương
11 chương
112 chương
15 chương
501 chương