Võ trang gió lốc

Chương 167 : Dũng cảm tiến lên

“Miễn bàn đến hắn, cứ đến Cappas thì sẽ biết. Cậu sao vậy? theo đuổi hiệu trưởng xinh đẹp không thành sao?” Hồ Dương Hiên nhấp một ngụm rồi đặt ly rượu xuống. “Thật khó chịu!” Vương Động ngửa cổ uống một hơi hết ly. Hồ Dương Hiên cũng uống cạn rượu của mình, “từ từ đã, nói thử xem nào.” Sau khi nghe xong Vương Động trình bày xong chuyện vừa nãy thì Hồ Dương Hiên cười phá lên, “Tôi thấy có gì đâu, cậu mới thế mà đã nản rồi sao, kém cỏi quá. Tôi vì theo đuổi Mã Tiểu Như nên theo tới tận Alan, đem cả tiền đồ của mình đặt vào đây vậy mà người ta vẫn không cảm kích, một chút khó khăn nho nhỏ của cậu đã là gì. Nếu thế mà cậu đã muốn uống rượu giải sầu thì chắc tôi phải uống hết toàn bộ nước Thái Bình Dương mất!” Hồ Dương Hiên lại tự rót cho mình một ly. Xem ra hắn vẫn không cam tâm chịu thất bại, bất luận kẻ nào trả giá nhiều như vậy đều có cảm xúc của mình. “Đàn bà là gì mà sao phiền toái đến thế, mà tình cảm lại càng không phải thứ giản đơn muốn thích là thích, không thích là không thích. Quả là khó hiểu.” Vương Động cảm thấy nó so với bí quyết Đao Phong còn phức tạp hơn nhiều. “Anh bạn, luận võ trang chiến đấu thì có thể cậu là thiên tài nhưng về phương diện này cậu cần học tôi! Con gái… đó là cả một môn học!” T “Được! xin thầy giáo tiểu Hồ chỉ điểm cho một chút đi.” “Ok! Tôi sẽ phân tích cho cậu rõ, cho dù ở bất cứ tình huống nào cậu cũng cần đặt mình trên lập trường của đối phương. Theo như phân tích hiện giờ thì mối tình chị em này vốn không quá được xem trọng, nhất là cậu! Hiện tại căn bản là tôi còn chưa hiểu rõ cậu có thích người ta thật hay không hay chỉ là sự hấp dẫn nhất thời.” “Cắt! tôi thật lòng!” “Đừng quá khích như vậy, tôi cũng chưa bao giờ yêu ‘hết mình’ đến mức đem tất cả ‘lòng mề’ ra như cậu. Mà việc này cũng không phải một mình cậu có thể giải quyết, mà là Samantha. Hãy nhìn hồ sơ cá nhân của cô ta đi, trước kia là Miss Cappas, biết bao gã con trai theo đuổi nhưng đều tiu nghỉu rời đi, hơn nữa vừa tốt nghiệp liền trở thành hiệu trưởng Alan. Điều này chứng tỏ điều gì?” Bạn học tiểu Hồ lấy ánh mắt trí giả nhìn Vương Động. “Chứng tỏ điều gì?” Vương Động mê mang hỏi. “Đơn giản, tất nhiên là chứng tỏ cô ta có lý tưởng, có mục tiêu hay nói theo cách khác là dã tâm bừng bừng. Từ lúc cô ta theo quân giáo thì đã có kế hoạch của mình, một người tập chung và mục tiêu cuộc đời của mình thì sẽ không bao giờ phân tâm sang việc khác. Theo một chuyên gia tình yêu như tôi phân tích thì cô ta đã có một chút không khống chế được cho nên mới tỏ mặt lạnh với cậu, bởi cô ta sợ không khống chế nổi chính mình.” Hồ Dương Hiên rung đùi nói. Nói thật, hắn vẫn cảm thấy khâm phục Vương Động, ngay cả mục tiêu khó khăn cao như vậy mà cũng dám hướng tới, hơn nữa xét từ tình huống trước mắt thì xem như đã thành công một nửa. Nếu để những người theo đuổi Samantha biết thì chỉ sợ tất cả đều không khỏi bất ngờ. Phải biết rằng thời còn là học sinh Samantha cứng mềm đều khó cưa đổ, từng khiến không ít tình thành ngậm ngùi mà đi. “Rất phức tạp.” “Anh bạn, cậu không sai. Ít nhất tâm tình của Samantha cũng không tốt, tình đơn phương luôn là mối tình đau khổ. Bà nó chứ, thế nào mà nó lại rơi lên người tôi. Uống!” “Uống!” Nghe Hồ Dương Hiên phân tích như vậy, tâm tình của Vương Động đã tốt hơn rất nhiều. “Kỳ thực hiệu trưởng xinh đẹp là mẫu phụ nữ thông minh, kết giao cùng người thế này có đôi khi dùng dằng không bằng ngắn gọn dứt khoát. Chỉ cần cậu cảm thấy cô ta cũng có ý tứ với cậu thì không bằng lập tức đưa ra hẹn ước. Nếu ngay cả hẹn ước này mà cô ta cũng không đồng ý thì rõ ràng cậu nên bỏ qua đi để đỡ lún xuống sâu thêm. Nếu cô ta đồng ý, hoặc có đề nghị hay điều kiện gì thì cậu còn có phúc. Có thể thành được hay không thì còn cần phải xem khả năng của cậu. Muốn chinh phục mỹ nữ, nhất là những mục tiêu siêu khó thế này thì cần phải có được năng lực của siêu nhân!” Bạn học tiểu Hồ tiếp tục phân tích. “Tiến lên đi anh bạn, cậu thực sự là một thiên tài, nếu không tiện nói thì có thể viết thư!” Vỗ mạnh một cái vào vai Hồ Dương Hiên khiến hắn đau đến méo mặt, Vương Động nhanh như chớp chạy ra khỏi quán Bar. Lúc này hắn như Colombo phát hiện ra Châu Mỹ, phương pháp Hồ Dương Hiên vừa nêu quả thực là một cách hay khiến hắn đỡ phải vướng vào đống bòng bong. “Ây, ây! Tôi còn chưa nói hết, gấp cái gì!” Hồ Dương ngửa cổ nốc nốt ly rượu rồi lắc lư định rời đi thì bỗng phát hiện mình đang bị người ta kéo lại, “Ơ, sao lại kéo áo tôi?” “Thưa quý khách, tất cả hết hai ngàn ba, trừ triết khấu cho ngài thì còn hai ngàn. Ngài thanh toán bằng thẻ hay tiền mặt?” “Vương Động, trả tiền…” Hiển nhiên bạn học tiểu Hồ cảm thấy mình thật xui xẻo. Hắn không chỉ bồi Vương Động tán gẫu uống rượu mà còn phải trả tiền rượu. Từ lúc Vương Động rời đi đến lúc này Samantha vẫn chưa tiếp túc công việc, đầu óc cô lúc này trở lên ong ong nên không thể tập chung làm được việc gì. Có vẻ cô đã xem nhẹ sự ảnh hưởng của tình cảm đối với bản thân, kỳ thực người càng mình tĩnh thì một khi xuất hiện lỗ hổng lại càng khó khống chế. Cô đã mất hắn sự tự tin vào khả năng ‘miễn dịch’ đối với tình cảm nam nữ của mình. T Bỗng nhiên, cửa mở toang. Vương Động vọt vào, trên người vẫn còn nồng nặc mùi rượu. Bạn học Vương Động đang muốn mượn rượu mà ‘làm càn’, bởi hắn biết nếu chờ khi hơi rượu tan hết thì hắn sẽ không dám. Ông lão tuy nói rằng đàn bà là phiền toái, nhưng cũng nói qua làm đàn ông cần dũng mãnh. Vậy hậu quả của nó là gì? Đó là chuyện sau này, nên ra tay khi cần ra tay. Đương nhiên, đối với ông lão mà nói thì hậu quả chính là thiếu mất vài chén rượu mà thôi. “Vương….” Samantha theo bản năng liền cảm nhận được sự tình không ổn, cô muốn ngăn Vương Động lại nhưng phản ứng của cô đâu có thể nhanh bằng Vương Động. Cả nguời cô lập tức đã bị Vương Động ôm lấy rồi hắn lập tức dùng nụ hôn nồng nhiệt của mình chiếm lấy bờ môi Samantha. Sự chống cự yếu ớt rất nhanh đã biến mất, bởi vì Samantha cũng có một cảm giác buông thả, lý trí của cô lúc này chỉ còn đủ tỉnh táo để cài chốt cửa lại. Một hồi lâu sau, Vương Động cảm thấy khó thở mới buông Samantha ra. Samantha cũng không biết nên buồn hay nên vui, dù sao chuyện này cũng đang diễn biến theo phương hướng không khống chế được. Từ nụ hôn vừa rồi, Vương Động cảm giác được đối phương không phải không có cảm tình với mình, mà hắn cũng không phải là một đứa trẻ non nót. Từng trải từ nhỏ khiến hắn già rặn hơn các bạn cùng trang lứa rất nhiều, hắn càng không thể làm cản trở đến con đường sự nghiệp của Samantha. Nếu cứ vậy mà rời bỏ mối tình này thì quả thực không phải tính cách của Vương Động, thứ gì hắn cũng muốn làm rõ ràng. Samantha vừa định mở miệng thì đã bị Vương Động nhẹ nhàng đặt ngón trỏ lên môi, “Hãy nghe tôi nói, tôi biết muốn tìm lý do thì có đến cả ngàn cả vạn, tôi cũng biết những lý do đó thậm chí rất đúng đắn, nhưng tôi càng biết cuộc đời con người rất ngắn ngủi, tuổi thanh xuân không có bao nhiêu, chẳng lẽ cứ vậy bỏ qua sao? Không hề có cách mua lại tuổi xuân, càng không có thuốc hối hạn!” Samantha thản nhiên cười, “Được rồi, tôi sẽ nghe cậu nói, nhưng trước hết buông tôi ra.” “Ôm thêm chút nữa!” Vương Động ngang bưóng nói. Samantha bất đắc dĩ lắc đầu, kỳ thực bá đạo cũng thật tốt. “Chúng ta làm một ước định, thế nào. Cho tôi bốn năm thời gian, tôi sẽ chứng mình chúng ta hợp cùng nhau là một quyết định chính xác!” “Ha ha, cậu ư? Sao có thể tùy hứng như vậy?” Samantha đã hiểu rõ ý định của Vương Động, nhưng hắn vẫn còn rất trẻ, bốn năm có thể chứng tỏ điều gì. Cô nếu thích một người thì tuyệt đối không phải thì các điều kiện tầm thường của cuộc sống, mà người này cần có năng lực khẳng định bản thân, chinh phục được cô. “Điều này chẳng phải là ổn sao? Không cần phức tạp làm gì, cứ như vậy, chúng ta làm một ước định, lần này lấy việc khiêu chiến Cappas làm tiền cược, thế nào?” Vương Động rất muốn trinh phục người mình yêu, đối phương càng mạnh thì càng khơi dậy dục vọng muốn bảo hộ trong hắn. “Ước định thế nào?” “Chiến thắng Cappas. Ở trong bốn năm, chị không được cùng người đàn ông nào khác bàn chuyện yêu đương!” Vương Động rành mạch nói. “Cậu xác định muốn dùng điều kiện này?” Samantha không biết nam nhân này tự tin đến mức nào. Chiến thắng Cappas, cả thế giới có được mấy người dám mạnh miệng như vậy. “Đúng vậy!” Vương Động quả thực có tin tưởng. Hắn không ngừng rèn luyện bản thân, tích lũy kinh nghiệm trong PA, hắn có thể chiến thắng cao thủ như Khương Long thì cũng có thể chiến thắng ở Cappas, bởi hắn không tin ở Cappas có bao nhiêu người mạnh hơn Khương Long. “Một lời đã định!” “Tứ mã nan chuy! Chẳng qua tại thời gian trước khi khiêu chiến Cappas, chị không được tỏ thái độ lúc lạnh lúc nóng với tôi, bằng không sẽ nhiễu loạn tâm tình của tôi, bằng không nếu thua cũng không phải do tôi..” Vương Động cười nói. “Hừ, đây mới là mục đích thực của cậu! Nam tử hán đại trượng phu mà còn tính toán chi li từng chút một. Chỉ là cậu phải giữ bí mật, bếu không tôi cũng không thể làm tiếp chức hiệu trưởng này.” Samantha có chút ngượng ngùng nói. Thiếu nữ đang xuân, luôn vô cùng lý trí vậy mà lại gặp phải một khắc tinh như Vương Động. Chẳng qua Vương Động quả thực có thể công kích đúng vào điểm yếu của cô. Lúc trước đánh bại Berna thì ngay cả cô không ngờ tới, bằng không thì cũng đâu có việc bắt đầu cùng Vương Động, cho tới bây giờ càng không thể vãn hồi. “Việc này….” Vương Động có chút do dự. “Không phải cậu đã nói với ai rồi chứ?” “Kỳ thực cũng không phải, là tiểu Hồ tự mình đoán được.” Samantha thực sự xấu hổ muốn tìm một cái khe mà chui vào, thật là…! “Yên tâm, tiểu Hồ nửa chữ cũng không dám nói ra ngoài. Tôi cam đoan, sẽ không còn người nào biết!” “Đều tại cậu!” Bíp bíp bíp… “Hiệu trưởng, có điện thoại của Nghị viên Lý Tư Đốn, ông ta muốn nói chuyện cùng ngài.” “Ừm, tôi biết rồi.” Samantha có chút lưu luyến rời khỏi vòng tay Vương Động. Cô cũng không phải loại phụ nữ lạnh lùng, sự nhiệt tình của nam nhân đồng dạng có thể cuốn hút cô, chỉ là con gái dù sao cũng kiềm chế tốt hơn con trai một chút. “Nhìn gì vậy?” Samantha không biết hiện tại cô đẹp đến mức nào, một thiếu nữ đang trong giai đoạn luyến ái có thể tỏa ra sức cuốn hút mê người. Nhất là Samantha vỗn lạnh lùng như núi tuyết nay lại như trút bỏ lớp băng bên ngoài, quả thực đẹp đến mê người. “Nhanh đi rửa mặt cho tỉnh rượu, đừng nói rằng cậu cần rượu để tăng thêm sức mạnh nhé!” “Đánh bại Cappas, vì cuộc sống hạnh phúc của chúng ta!” Vương Động cười lớn rồi rời khỏi phòng hiệu trưởng. Chẳng qua tâm tình lần này của hắn so với lúc trước cách biệt một trời một vực. Samantha ngọt ngào nhìn bóng hình Vương Động rời đi, khẽ lắc đầu. Cảm giác này quả thực rất tuyệt. “Nghị viên Lý Tư Đốn, ngài khỏe chứ!” “Hiệu trưởng Samantha, tôi đã liên lạc với hơn mười nghị viên, chỉ là cô cần phải lập ra thêm nhiều thành tích, chỉ đánh bại Berna là chưa đủ.” “Điều này tôi biết, tôi sẽ cung cấp đủ thành tích cho các nghi viên.” “Hiệu trưởng Samantha, gần đây có việc gì vui hay sao. Cô là người làm chuyện lớn nên cần phải bảo trì tâm tính bình tĩnh, sự vui mừng hiện rõ trên mặt như vậy không phải là hiện tượng tốt.” Lý Tư Đốn nhạt giọng nhắc nhỏ. “Cảm ơn ngài nghị viên nhắc nhỏ.” Samantha khẽ gật đầu, cũng không giải thích gì thêm. “Vậy là tốt nhất, sự kỳ vọng của mọi người dành cho cô rất lớn.” Tắt điện thoại (IPTV chăng ^^! ), Samantha sờ sờ hai má, bây giờ mà cô vẫn còn cảm thấy nóng… Tất cả đều do tên vô lại kia.