Võ trang gió lốc

Chương 129 : Sát thần

Tinh thần lực một khi tiến vào cấp năm thì chỉ số sẽ vượt quá 200 tác. Đơn giản mà nói đây đã không còn thuộc phạm trù người thường, rất ít người có thể đạt đến mức này cho dù có thì hầu hết đều là các chiến sĩ đã ngoài ba mươi. Đó cũng là trạng thái đỉnh cao của một chiến sĩ. Tinh thần lực trên dưới 180 tác thì đó chính là cấp bốn đỉnh, thực lực không hề kém. Điều này có nghĩa tinh thần lực của đối thủ đã áp đảo Võ Thần Tự Nhận. Mọi người yêu thích Võ Thần Tự Nhận cũng không phải vì hắn là vô địch, bởi vì ai cũng biết trên thế giới này có vô số người có tinh thần lực mạnh hơn hắn mà mọi người thích phong cách chiến đấu của hắn. Không ai tin tưởng hắn sẽ vĩnh viễn chiến thắng bởi khi danh tiếng càng lớn thì sẽ xuất hiện đối thủ khiêu chiến càng mạnh vượt qua thực lực của hắn. Mọi người chỉ hi vọng kỳ tích của Võ Thần Tự Nhận có thể kéo dài một chút. Thời đại Đao Phong dù sao cũng chỉ dùng chiến sĩ cơ động, thao tác quyết định tất cả nhưng hiện giờ cho dù kỹ thuật có giỏi hơn nữa cũng không thể thoát khỏi phạm trù của tinh thần lực. Cho nên sau khi loài người tiến vào thời đại chiến sĩ võ trang thì tất cả các kỳ tích đã không còn xuất hiện. Các cường giả truyền thống cùng các nhân vật cấp cao không cho phép kỳ tích xuất hiện. Bởi vì đây là sự khiêu khích trắng trợn đối với bọn họ. Không cần biết Thương Thiên Chi Dực là ai, thân phận nổi tiếng của hắn cũng không còn ý nghĩa trong trận chiến này, hắn sử dụng chiến pháp của chiến sĩ võ trang, tinh thần lực cũng áp đảo đối thủ, điều này tương đương với đả kích trí mạng với Võ Thần Tự Nhận bởi tinh thần lực của người này cao nhất cũng chỉ 170 tác. Đây chính là một nguy cơ không nhỏ! Thương Thiên Chi Dực lại ra đòn, đao trong tay hắn lóe lên mang theo vô hạn sát khí bạo ngược, cả người như hóa thành một cỗ máy giết người. Đao pháp lạnh thấu xương chém về phía Võ Thần Tự Nhận, góc độ tới của đao cũng đầy tinh tế, tất cả đều nhắm tới bộ vị yếu hại. Một đao đơn giản mà trực tiếp, nếu đặt đao pháp này tại các học viện thì nhất định sẽ phải chịu sự dè bỉu bởi học viện nào cũng tôn sùng kỹ thuật, đem kỹ thuật dung nhập trong thực chiến mới là vương đạo. Chỉ là rất nhiều người sau khi khai khiếu cũng không đồng ý với quan điểm này, bọn họ thích chiến pháp mà bản thân tự đúc kết ra trong thực chiến, mau-chuẩn-độc đó mới là thứ họ yêu thích. Bởi vậy song phương luôn luôn xảy ra mâu thuẫn, chỉ là ai cũng có lý lẽ của mình nên không thể nói ai đúng ai sai. Tiểu đội Sao Kim cũng nhận ra, đây chính là sát pháp mà đội trưởng bọn họ am hiểu nhất, phương pháp nhìn như đơn giản hỗn độn nhưng lực sát thương trong thực chiến lại rất mạnh hơn hẳn những chiêu thức đẹp mắt khác. Nếu chỉ dùng mắt để đánh giá thì không cách nào thấy được sự kinh khủng của phương pháp công kích này. “170 tác thì đã là gì, đội trưởng ở thời đỉnh cao là chiến sĩ cấp năm!” Thành viên trong tiểu đội Sao Kim có niềm tin vô hạn vào đội trưởng bọn họ, đội trưởng chính là kim chỉ nam cho tất cả mọi người. Quan sát đòn tấn công của đối thủ, Vương Động biết rõ những đòn công kích này đều là thứ thích hợp nhất trong thực chiến, mỗi khi lưỡi đao chém xuống đều như đã đoán được trước tiên cơ khiến đối thủ chỉ có thể vất vả chống đỡ. Đây đúng là phương pháp giết người mà Thương Thiên Chi Dực am hiểu nhất. Vương Động cũng không suy nghĩ nhiều, thân thể lướt ngang lập tức thoát khỏi phạm vi công kích của đối thủ. Bộ pháp di chuyển này không thuộc phạm trù của con người nhưng dường như Thương Thiên Chi Dực đã đoán được trước nó sẽ xuất hiện. Một chiêu thức mà sử dụng hai lần trước mặt một cao thủ là một sự mạo hiểm rất lớn. Trong trận chiến với Ciscoco Vương Động đã từng sử dụng qua chiêu này, kiểu di chuyển này bắt chước bước chân của con nhện Zago, khi di chuyển thì dùng mũi chân để phát lực nhưng muốn làm được vật thì các yếu tố từ sức mạnh, độ dẻo dai của cơ thể đều phải hoàn hảo nếu không thì kết quả sẽ là tự chui đầu vào chỗ chết. Sau khi trận đấu đó kết thúc rất nhiều người đem băng hình ra phân tích thì cũng không nhìn ra sự kỳ quái trong đó. Thế giới thì rộng lớn, người tài như sóng sau đè sóng trước lớp lớp xuất hiện, cho nên một động tác lướt ngang kỳ quái này của Vương Động cũng chỉ khiến Thương Thiên Chi Dực cảm thấy hứng thú mà cho rằng đây là năng lực ứng biến siêu phàm của đối thủ. Mà đã là năng lực, chiến pháp của đối thủ thì đương nhiên hắn phải tìm hiểu kỹ. Trường đao của Thương Thiên Chi Dực nhanh như ánh chớp bổ về phía cổ của Vương Đông, một đao chém ra như thể thuận tay mà ra chứ không phải vội vã biến chiêu gì. Một đao đơn giản của Thương Thiên Chi Dực, như thể ngay từ đầu hắn sẽ chém về chỗ đó. Trường đao xé gió chém tới, toàn thân bao trùm một vòng sáng nhạt. Một đao không thể đón đỡ! Đối với Thương Thiên Chi Dực mà nói, trong chiến đấu không cần chiêu thức hoa mỹ, hắn thuộc trường phái thực dụng, luôn dùng những thứ đơn giản mà hiệu quả nhất. Trên thế giới có rất nhiều trường phái chiến đấu khác nhau, bọn họ lấy kiến thức trong các học viện làm trụ cột để sáng tạo ra các phương thức chiến đấu phù hợp nhất cho bản thân. Làm đội trưởng của đội chống buôn lậu, thứ cần thiết nhất chính là đoạt mạng đối phương trong thời gian nhanh nhất, trừ khi gặp phải đối thủ khó chơi mới lâm vào khổ chiến còn không trận chiến thường thường sẽ diễn ra rất nhanh. Sau những giây phút chiến đấu vừa rồi hắn cảm thấy mình như được sống lại. Kỳ tích chấm dứt tại lúc này sao…, một số người xem đã nhắm mắt lại không muốn nhìn tiếp. Mặc dù họ biết dù sớm hay muộn chuyện này sẽ đến nhưng không ngờ lại sớm như vậy. Dưới chiến thuật cực kỳ thực dụng, tinh thần lực vượt trội của Thương Thiên Chi Dực, đương nhiên Võ Thần Tự Nhận không còn cơ hội. Oành, oành oành… Một chuỗi âm thanh vang lên chát chúa, một đao đoạt mạng của Thương Thiên Chi Dực lại bị đẩy dạt ra còn Võ Thần Tự Nhận tưởng như đã xong rồi lại thoải mái tránh thoát một đao này. Thương Thiên Chi Dực cũng bất ngờ nhìn xuống lưỡi đao trong tay mình, đối phương đã dùng kỹ thuật gì? Vương Động khẽ bẻ ngón tay. Lúc lưỡi đao kia chém xuống hắn không dùng quyền đón đỡ mà dùng ngón tay kết hợp với tốc độ cực hạn nhanh chóng điểm vào thân đao hơn 50 lần hóa giải một đao này. Đây cũng là kết quả hắn thu được trong quãng thời gian rèn luyện lúc trước. Một đao kia cũng khiến Vương Động vô cùng hưng phấn, không có công kích như vậy thì sao hắn có thể kiểm nghiệm được khả năng khống chế hạch lực của mình. Mỗi ngày đều luyện tập căn bản, vừa rồi trong nháy mắt ngón tay của hắn đã phát ra hạch lực cao tần với cường độ khác nhau điểm lên thân đao đối phương, chỉ là một đòn này cũng yêu cầu độ khó rất cao. Tay hắn đã có chút tê nhức nhưng trên hết vẫn là sự vui sướng tràn ngập trong lòng. Người khác có thể không biết chuyện gì vữa xảy ra nhưng Thương Thiên Chi Dực thì biết rất rõ. Đây quả thực là một đối thủ khó lường, là một chiến sĩ thân kinh bách chiến hắn cũng không tin tưởng mù quáng vào tinh thần lực. Quả thật tinh thần lực là tiêu chuẩn chủ yếu dùng để đánh giá sức chiến đấu của một người nhưng gien hạch lực của mỗi người lại có sự khác nhau, lại còn phương thức công kích, kỹ xảo… tất cả làm nên một chiến sĩ. Chỉ có kẻ gà mờ mới hoàn toàn tin vào tinh thần lực. Vương Động bất ngờ có thể xuất ra chiêu thức ngăn cản công kích của hắn lại càng làm hắn vui mừng, đây rõ ràng là một chiêu thức đối phương mới học được trong trận chiến lần trước với Ciscoco. Võ Thần Tự Nhận này dường như có năng lực học được rất nhanh các chiêu thức cực mạnh của người khác. Theo số liệu thống kê, mới rồi tinh thần lực của Võ Thần Tự Nhận vẫn chỉ duy trì ở mức 170 tác. “Chiêu thức sắp tới là Huyết Chiến Cuồng Đao do ta tự nghĩ ra!” Thương Thiên Chi Dực ngắn gọn giới thiệu một đòn sắp tới của mình, đây cũng là lần cuối cùng hắn sử dụng đao pháp này. Trong trận chiến cuối cùng gặp được một đối thủ thế này quả thật không còn gì hạnh phúc hơn, điều vinh dự nhất của một chiến sĩ là được chết nơi sa trường, hắn tuy không được như vậy nhưng cũng hy vọng dùng một chiêu đúc kết tinh túy cả đời để cáo biệt. Giọng nói trầm thấp nhưng rành mạch lọt vào trong tai mọi người, tinh thần lực của Thương Thiên Chi Dực lại tiếp tục tăng. Mới rồi chưa phải cực hạn của hắn. Hai mắt Thương Thiên Chi Dực bắt đầu đỏ lên, tinh thần lực của hắn lúc này đã tăng tới 190 tác. 191, 192…Mọi người hồi hộp nhìn chỉ số tinh thần lực vẫn tiếp tục gia tăng, một khi đột phá lên 200 thì sẽ trở thành chiến sĩ cấp năm, một cảnh giới khác hoàn toàn so với chiến sĩ cấp bốn. Sự vượt trội về tinh thực sẽ được thể hiện được ưu thế của nó. Aaaa…. Trạng thái hiện giờ của Thương Thiên Chi Dực rất kỳ lạ, cả người hắn run lên, tinh thần lực đã vọt lên 199 tác. Oành… 203 tác! A…. Thương Thiên Chi Dực đã tiến vào trạng thái cuồng hóa cao nhất, tinh thần lực lần này của hắn tuy vẫn kém mấy chục tác so với trước kia nhưng cũng đã vượt hẳn một bậc so với đối thủ. Tinh thần lực đến cấp độ này sẽ xuất hiện tình chất đè ép, một khi xuất ra công kích không chỉ đơn thuần là sử dụng hạch lực nữa. Khủng bố hơn chính là tinh thần lực của Thương Thiên Chi Dực mang theo sát khí đầy trời, hắn như một ma vương bước ra từ địa ngục tu la đầy máu tanh. Đối với những kẻ có tinh thần lực hơi kém một chút thì khi đứng trước uy áp của tinh thần lực đối phương cũng khó có thể chịu nổi. Ánh mắt của toàn bộ đội viên tiểu đội Sao Kim đỏ rực, cảnh này bọn họ đã gặp qua, chính là khi bọn họ gặp phải đoàn buôn lậu Hoàng Phong đội trưởng tiến hành cuồng hóa cực hạn, chỉ như vậy mới có thể bảo vệ được bọn họ. Thời khắc đó, đội trưởng bộc phát ra lực lượng chưa từng có, tiến thẳng vào tầng lớp chiến sĩ cấp năm. Sau khi cuồng hóa đao pháp càng khủng bố tới cực điểm, là một đao pháp sát thần. Sau nửa giờ huyết chiến, dưới sự vây công của đoàn buôn lậu toàn bộ mọi người trong tiểu đội đã trọng thương nhưng bọn buôn lậu cũng phải một cái trả giá cực lớn. Đoàn trưởng đoàn buôn lậu Hoàng Phong rít lên muốn đem tiểu đội bọn họ nghiền nát thì đội trưởng của bọn họ liền đưa ra lựa chọn của mình. “Quá nguy hiểm!” Mấy người Tào Nghị đang theo dõi màn hình không chớp mắt, hôm nay bọn họ lại được nhìn thấy một nhân vật nổi tiếng chiến đấu – đó là đội trưởng tiểu đội Sao Kim. Apache cũng biết người này. Apache cũng là một thành viên trong đội chống buôn lậu nên biết trong đó có những dạng quái thai gì, nơi đó không thiếu kẻ mạnh nhưng không ai tạo cho hắn được ấn tượng sâu sắc như người này. “Giết!” Cả linh hồn dường như trở về với thời khắc trước kia, Thương Thiên Chi Dực rống to một tiếng, huyết chiến cuồng đao đã vung lên. Sát khí cuồn cuộn như sóng biển dâng trào, điên cuồng hung mãnh không sợ chết – đây là cực hạn bùng nổ của chiến sĩ trong tuyệt cảnh, siêu việt chính bản thân mình. Hắn không hề lo lắng cho bản thân mình, trong giây phút đó không phải hắn nghĩ đến việc giết chết đối thủ mà là cứu lấy đồng đội, để cứu bọn họ thì bất cứ giá nào hắn cũng đón nhận. Dưới khí thế này không gì có thể ngăn cản hắn. Giây phút này tất cả mọi người đều tin tưởng Thương Thiên Chi Dực chính là người đội trưởng huyền thoại kia, chỉ có nhân vật như vậy mới có thực lực mạnh mẽ và sát khí kinh người đến vậy. Một đao rồi lại một đao liên tiếp được chém ra.