Võ trang gió lốc

Chương 102 : Kiêu ngạo!

Đám học sinh của Berna bắt đầu reo hò ầm ĩ, bởi vì sau đó chính là những chiên thắng liên tiếp của họ. Phần thi đối kháng trọng trang giáp. Đại diện xuát chiến của song phương đều là tân sinh nhưng người kiệt xuất nhất trong những tân sinh của ALan - Địch Đạt lại kết thúc cuộc đấu với một kết quả thảm hại. Bất kể là trên phương diện kỹ thuật, sức mạnh, tầm nhìn toàn cục hay là đầu óc, hắn đều thua kém đối phương một khoảng rất xa. Một trận chiến này đã cho thấy thực lực chân chính của Berna. Sự tích lũy trong nhiều năm của Berna đâu phải dễ dàng đùa được. Mỗi học viên của họ đều có năng lực, tố chất vượt qua mọi thử thách. Bất kể là thắng hay thua, trong thâm tâm bọn họ đều không hề tồn tại bất cứ chút tâm lý cầu may nào. Đây mới là phong phạm của kẻ mạnh. Chỉ có kẻ yếu mới hi vọng vào may mắn. Sau khi thua cuộc, Lumi đã suýt nữa bật khóc. Bây giờ đến cả người lúc nào cũng bừng bừng hào khí như Địch Đạt cũng tái nhợt mặt mày. Niềm tin ban đầu của hắn đã hoàn toàn vỡ vụn rồi. Sau trận đầu tiên thắng lợi, mọi người đều có cảm giác mình rất mạnh, có hi vọng chiến thắng. Nhưng sự thật lại phi thường tàn khốc. "Không sao đâu Lumi. Người ta chỉ hơn cậu ở tầm nhìn toàn cục, còn phương diện khác lại không bằng cậu. Sau này cậu chỉ cần luyện tốt khả năng nhìn bao quát toàn cục, dũng cảm hơn một chút thì chắc chắn người ta không phải đối thủ của cậu đâu. Địch Đạt, lần này cậu có thua nhưng chẳng có gì để tiếc nuối cả. Tài không bằng người thôi mà. Không cần phải nghĩ ngợi nhiều thế. cậu cứ coi như lần nàylà một lần cọ sát đi, lần sau cố gắng lấy lại danh dự là được." Lumi mờ mịt gật gật đầu còn sắc mặt Địch Đạt lại tối sầm lại: "Cậu cứ lo cho mình trước đi." Rõ ràng lúc này Địch Đạt đang rất khó chịu. Lần này thua thật là mất mặt. Hắn còn chẳng bằng Lumi. Ít ra Lumi còn đánh cho đối phương luống cuống tay chân, trong khi hắn lại người ta đè bẹp không chút phản kháng. Vương Động đành nhún vai. Hắn biết lúc này có nói thêm cũng vô dụng, nhưng chỉ cần có niềm tin là có hi vọng, điều đáng sợ nhất chính là không có niềm tin. Mặt Materazzi đã rạng rỡ hẳn lên. Cục diện đang nghiêng về phía Berna. "Cuộc đấu thứ tư. Tinh chiến. Đại diện Alan: Chu Tư Tư, đại diện Berna: Best." Trận này Berna đã gần như nắm chắc phần thắng. Best chính là người vừa giật hạng ba trong cuộc thi tinh chiến toàn liên bang. Trong cuộc thi chỉ có một phần mười cao thủ của các đại học viện toàn cầu được tham gia thôi, trong khi Alan thì... đến cả tư cách tham gia cũng không có. Chu Tư Tư hơi hồi hộp, liếc mắt nhìn Vương Động. Vương Động giơ giơ nắm tay tiếp thêm vài phần sức mạnh cho cô nàng. Tinh chiến chính là sở trường của cô, hơn nữa gần đây còn học được thêm thuật Khắc Long ( CLone), vì thế cô vẫn rất tự tin. Trong khi đó đối thủ của cô - Best lại lắc lắc đầu, vân vê ngón tay, căn bản là không để cô vào mắt. Cũng phải thôi, trong cuộc đấu cấp bậc này mà bắt hắn ra mặt thì đúng là hơi lãng phí. Cuộc đấu bắt đầu. Người gọi là Chu Tư Tư này cũng không tệ lắm. Không thể hoàn toàn coi là nghiệp dư nhưng mà cũng không thể gọi là chuyên nghiệp được. Trong đối đầu chính thức, một ưu thế nho nhỏ cũng có thể khiến cuộc đấu thay đổi. Khoảng cách giữa các động tác của mình là 0.5s, còn của đối phương là hơn 1s. Mà hơn một giây thì chỉ có thể xem là gnhiệp dư thôi. Tám phút sau khi bắt đầu, ai cũng thấy được Best đang chiếm ưu thế rất rõ ràng. Mà thao tác của hắn cực kỳ chuẩn xác, không hề có bất cứ một sai lầm nào. Trận đấu này hắn đã nắm chắc phần thắng rồi. 3-1. Kết quả này cũng không tệ. Vừa bước vào cuộc đấu, Tư Tư cũng đã cảm giác được sự chênh lệch giữa song phương. Đối phương đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, trong khi Alan ở phương diện này lại không mạnh. Lão sư thì không giỏi. Nếu chỉ dựa vào bản thân học viên tự tìm hiểu thì vẫn có chỗ thua kém. Từ kỹ thuật, chiến thuật đến tầm nhìn toàn cục đều có khoảng cách. Cho dù là không lớn nhưng nếu tổng hợp lại tạo thành một cái hào lớn, không thể nào vượt qua. Nếu không có kỳ chiêu thì đừng hòng lật ngược thế cờ. Tư Tư biết rõ, cơ hội của cô chỉ có một mà thôi. Mười lăm phút sau, hạm đội của Chu Tư Tư đã bị bao vây. Materazzi bắt đầu nhìn đồng hồ chờ đợi kết thúc. Best đang chờ đối thủ của mình đầu hàng. Dưới ưu thế toàn diện thế này, chỉ có đầu hàng mới có thể thể hiện sự mạnh mẽ của hắn. Nhưng trong chớp mắt hắn đã phát hiện trận hình của đối thủ có vấn đề. Đây không phải là trận hình đã buông tay, chuẩn bị đầu hàng, mà là.... tấn công. Chẳng lẽ....? Trong chớp mắt Best xuất thủ, Chu Tư Tư cũng sử dụng thuật Khắc Long (clone). Tiếng nổ ầm trời.... Mọi người đều hồi hộp nhìn chằm chằm vào chiến trường. Không một ai có thể ngờ được đến phút cuối cùng Chu Tư Tư lại có thể xuất ra thuật Khắc Long. Thắng bại đã phân. Quân của Chu Tư Tư gần như bị tiêu diệt toàn quân. Nhưng kết quả là cũng đã phá hủy trận hình hoàn mỹ của Best. Chính điều này đã phá tan ý định thực hiện kết thúc hoàn mỹ của hắn. Vì thế hắn đang cực kỳ khó chịu. THiếu chút nữa thì lật thuyền trong mương, may mà thuật Khắc Long của đối phương còn chưa hoàn thiện. Chẳng đợi Chu Tư Tư nhận thua, hắn nhanh chóng cho triển khai toàn bộ hỏa lực của hạm đội, trực tiếp bắn tan tành số quân còn lại của Chu Tư Tư rồi quay ngoắt người bỏ đi. 3-1, Berna dẫn trước tới hai trận. Mặc dù chiến thắng nhưng Best vẫn không hề vui vẻ. Loại kiến hôi này mà cũng dám dùng thuật Khắc Long với hắn, đúng là không biết trời cao đất rộng. "Ha ha. Mất mặt quá. Tính tình đứa nhỏ này hơn nóng nảy, cô đừng để ý nhé. Trận tiếp theo vẫn là cậu ta, người của cô là... Vương Động?" "Đúng vậy. Trận này cậu ta lên." Sắc mặt Samantha lúc này rất khó coi. Cái tên gọi là Best này thật quá thiếu phong độ. Samantha gọi Vương Động tới nói nhỏ: "Tôi không cần quan tâm cậu dùng cách gì, chỉ cần cậu phải thẳng tay dạy hắn cho tôi. Nếu không ước định của chúng ta sẽ hủy bỏ. mà tôi cũng không bỏ qua cho cậu đâu!" Vương Động khẽ liếm môi nói: "Yên tâm!" Học trò mất mặt, lão sư làm sao có thể nhẫn nhịn được chứ. Thất bại quả thật không phải dễ chịu gì. Lumi, Địch Đạt, Chu Tư Tư đều rất chán nản. Vương Động biết lúc này mình nên làm gì. CHECK! CHECK! Cuộc đấu thứ năm. Best vs Vương Động. Diến biến hoàn toàn như cũ, kỹ thuật vẫn không biến đổi chút nào. Sai số rất nhỏ, đây là kết quả của việc trải huấn luyện kết quả. Thực lực của Best đúng là không thể phủ nhận được. Thời gian giữa hai động tác cuả Best là vào khoảng 0.5 giây. Cái tên Vương Động của ALan này đúng là ... quá đầu đất. So với cô bé vừa rồi còn tệ hại hơn. Cô bé vừa rồi còn đỡ, khoảng cách giữa hai động tác của thằng cha này vậy mà cũng lên tới tận 2s. Đúng là ngu như lợn mà! Chiến thuật ăn vạ à? Không thể nào. Best nhìn về đài tuyển thủ đối diện vừa vặn bắt gặp Vương Động cũng ngẩng đầu nhìn mình. Bỗng nhiên Vương Động làm một cái mặt quỷ rồi dựng ngón giữa lên. Lập tức toàn bộ học viên Berna đều chửi bới ầm ĩ. Loạn rồi, loạn rồi. Một con heo thế mà dám kiêu ngạo! Best giận quá hóa cười. MK, chốc nữa phải đánh cho hắn đến mẹ cũng nhận không ra. "Hiệu trưởng Materazzi, cậu học viên của tôi hơi nóng tính một chút." Samantha cười nói. Trong mắt rõ ràng không hề xấu hổ chút nào. Đang định chấm dứt trận đấu nhanh chóng, vừa nhìn thấy Vương Động dám dựng ngón giữa lên, Best tức đến nổ phổi. Hắn lập tức thay đổi lại ý định, phải từ từ nghiến cho con lợn này đến chết mới thôi. Trong lúc đó, Apache đứng dựa lưng vào một cái cột, mút mút que kẹo, ánh mắt lướt tới lướt lui trên người Vương Động. Hoàn toàn trái ngược với vẻ chăm chú vủa Best, nhìn Vương Động có vẻ nhưng chẳng thèm tập trung, thao tác cũng loạn xà ngầu, cũng may là không phạm sai lầm gì lớn. Samantha cảm giác tim mình hơi đập nhanh lên. Thằng nhóc này định làm cái quỷ gì thế. Tuy là thiếu người nhưng cứ làm như hắn thì chẳng thà cho Chu Tư Tư lên còn hơn. Thế này mà được gọi là thao tác sao? Gọi là làm loạn thì đúng hơn.