Vô Thượng Thần Trúc
Chương 23 : Lê Thanh Nhã Uyên
"Cô nương, ngươi xem như vậy đi? Ngược lại ta dáng dấp khá tốt, nàng thấy ta đẹp trai gả cho ta đi, dù gì chúng ta cũng đã làm chuyện ấy, yên tâm, ta sẽ không buông bỏ nàng và sẽ luôn chăm sóc nàng hết đời này... Ta thề "
Nghe lời này, thiếu nữ áo xanh kém chút cười thành tiếng,người này còn dễ thương như vậy. Mặc dù ghét bỏ nam nhân, nhưng lần đầu cũng đã mất ở nam nhân này nên nàng cũng ôn nhu mấy phần!
"Hừ! Ta coi như dù chết cũng sẽ không gả cho ngươi đấy!"
Thiếu nữ không muốn dễ dàng như vậy đi theo Trần Quân. Thiếu nữ không cam lòng a.
"Này, đừng nói tận tuyệt như vậy có được hay không? Nàng Khiến cho ta cảm thấy ấy nấy!" Trần Quân vẻ mặt phiền muộn, đưa ánh mắt về phía một bên nha hoàn, con ngươi đảo một vòng, cười hì hì nói ra: "Tiểu nhi, hỏi ngươi cái vấn đề?"
"Cái gì?"
"Ta đẹp trai không?"
"Cái này cái này.. Tiểu nhi không biết?"
"Ngất,cái này nàng cũng trả lời không được, ta hỏi nàng làm gì?" Trần Quân rất thương tâm, chính mình rõ ràng gương mặt V line, đối phương cư nhiên không nhìn chính mình, ta đây chỉ nghe nói qua nữ nhân lớn mười tám sẽ thay đổi, lẽ nào nam nhân cũng có thể mười tám tuổi thay đổi.
Kết quả là, Trần Quân đưa ánh mắt về phía mặt nước, nhờ ánh trăng, hắn thấy một cái.
"Đm. cmnr! Hơn nửa đêm, người nào chạy đến dọa người hả!" Lời vừa ra khỏi miệng, Trần Quân kém chút đánh chính mình một cái tát, đây không phải là chính mình sao.
"Phù phù!"
Trần Quân vội vàng nhảy vào trong nước suối,hai tay cọ rửa cọ rửa xoát xoát, bên trái xoa xoa, bên phải xoa một chút trong suốt suối nước, trong nháy mắt bị không biết tích lũy bao nhiêu năm tang vật làm Dơ.
Một khắc đồng hồ sau, Trần Quân cánh tay trần liền từ trong nước vọt lên, đã mặc chiếc quần sơ xài. chủ tớ hai người lập tức ngây người.. Đây quả là một người quá đẹp trai đi! khuôn mặt vline, vóc người cao lớn, hoàn mỹ cơ bắp.. Nhất mê người vẫn là cặp kia đen nhánh lãnh tĩnh con ngươi. đó là một cặp mắt như thế nào quyến rũ lòng nữ nhân quá đi, trong con ngươi phảng phất có vô tận Tinh Thần Biến đổi, tựa như khoảng hư vô tinh không, như vô biên lỗ đen, mang theo sức hấp dẫn trí mạng.
Không khỏi để thiếu nữ trong lòng vui vẻ, xem ra cuộc sống của mình còn chưa phải là như vậy tuyệt vọng.
"Như thế nào đây? Cái này đẹp trai nhiều hơn không?"
Trần Quân chậm rãi đi lên bãi đá, đi đến thiếu nữ áo xanh bên người, bàn tay to vòng một tay ra sâu lưng nắm vào bờ eo mềm mại của nàng, hai tay vòng lấy eo nhỏ, khóe miệng mang theo xấu xa nụ cười "cô nương, thân thể của ngươi đều bị ta xem qua, ngoại trừ ta ra ngươi thật giống như cũng không có thể gả cho người khác đi!.. Ta sẽ chăm sóc ngươi. Ngươi nên tin."
Trần Quân nói hiên ngang lẫm liệt. Nhưng trong lời nói có mấy phần kiên định. Hắn không muốn những người xung quanh đâu khổ hay bị gì khác hắn muốn người bên cạnh sống tốt nhất bên cạnh hắn.
"Hừ!"
Thiếu nữ nghiêng cái đầu, trong lòng có chút phát khổ.Tức giận!Trần Quân mỉm cười làm trong lòng Mỹ Nhân lập tức mềm nhũng sao còn tức giận được nữa.
Nàng có một đôi con mắt to trong suốt đen nhánh
, đôi môi nhu mềm căng mọng,mũi ngọc thon dài tinh xảo lả lướt trên khuôn mặt vô cùng trắng nõn hình trứng ngỗng, cái má đường nét ưu mỹ mịn màng,da thịt trắng nõn như sóng nước mềm mại êm ã, nóng giận vẫn lộ ra khả ái, mũi cố ý hơi nhăn mà thanh tú, môi anh đào không son mà vẫn bóng loáng, hợp với khuôn mặt da thịt trong trắng lộ hồng xinh đẹp, khiến người ta xem muốn cắn một ngụm.
"được! được rồi, coi là ta có lỗi với nàng." Làm hai mươi năm lưu manh, lừa gạt cô nương Trần Quân vẫn sẽ có mấy câu, "vợ, nếu ông trời bỡn cợt, để cho chúng ta lấy phương thức này gặp mặt, đó chính là một loại duyên phận, yên tâm đi, ta sẽ đối tốt với ngươi, sáng mai ta phải đi nhà ngươi, đi về phía phụ thân ngươi cầu hôn."
Quả nhiên, nghe vài câu lời hữu ích, cô gái sắc mặt hòa hoãn rất nhiều, Trần Quân nói không sai, trinh tiết của nàng hủy ở trong tay Trần Quân, cả đời này nếu muốn lập gia đình, cũng chỉ có gả cho hắn, như vậy mới sẽ không rước lấy người ta chê cười..
Chứng kiến thiếu nữ chân mày hơi bớt giận, Trần Quân trong lòng vui vẻ, lập tức giới thiệu: "Ta gọi Trần Quân, biệt danh tiêu dao Quân.."
"tên tiểu thư là Lê Thanh Nhã Uyên." Tiểu nhi nhanh miệng nói ra
"Tiểu nhi ngươi.. Ngươi tại sao nói cho hắn biết?ngươi quá hư rồi. " thiếu nữ áo xanh thổ khí như lan, giả vờ giận dỗi nói với tiểu nhi. Nàng cũng muốn nói ra tên cho nam tử này biết nhưng vì thẹn thùng còn chưa nói. Ai dè tiểu nhi đã nói trước.
"cái tên cũng đẹp như người, đúng là trời sinh ra đã ưu aí.ta có vợ như vậy cũng là có phúc đi "Trần Quân cảm thán nói.
" ai là vợ ngươi? Thôi được! ngã nào ta cũng mất đi lần đầu cho ngươi. Ngươi muốn ta theo ngươi cũng được, nhưng.. " Nhã Uyên nũng nịu đổi giọng nói.
" nhưng gì? Chuyện gì ta có thể đáp ứng nàng liền đáp ứng. "Trần Quân cười cười nói.
" được! Từ giờ trở đi ngươi phải nghe theo ta rõ chưa. Mà ngươi bao nhiêu tuổi rồi "Nhã Uyên nói với giọng dễ thương uyển chuyển.
" cái này có chút khó! Nam nhi tự lập sao nghe theo nữ nhi hết được? Nàng bớt lại ít ít đi "Trần Quân cười khổ. Nếu như mà nghe lời Nhã Uyên thì mất tự do như chơi.
" ừ! Cái này chàng nói cũng đúng, ở thế giới là võ lực làm chủ ai có sức mạnh người ấy nắm quyền. Nam nhi không thể yếu đuối được, vì thế chuyện lớn nghe chàng chuyện nhỏ nghe ta hiểu không" từ ngươi chuyển sang chàng làm cho Nhã uyên hơi thấy ngại, Mà thôi cũng kệ.
"vợ, ta yêu ngươi!"Nói xong câu nói này, Trần Quân trong mắt thần Thái rất thuần khiết, ánh mắt thâm tình làm cho người ta rung động có thể đem sắt thép hòa tan, hắn đem trong ngực người đẹp ôm chặt lấy, môi nhanh chóng bao trùm lên môi thơm của nàng.
Nhã Uyên bị hắn đột nhiên động tác làm cho kinh sợ, cặp mắt xinh đẹp mở thật to, trong mắt tràn đầy thần thái không thể nói như thế nào được nữa. vừa rồi mới mà! Không lẽ lại tiếp tục?
"thêm lần nữa đi nàng" Trần Quân lúc này hôn nàng rất thanh tỉnh nhưng một hồi giống như độc tính hay một loại nào đó đang thôi thúc Trần Quân tiến tới vậy, làm hắn dục vọng bùng phát.
Nói xong không đợi thiếu nữ đồng ý liền đè xuống bắt đầu chuyển động...
...
Cứ thế hết Nhã uyên rồi đến tiểu nhi đổi chỗ cho nhau như vậy. Tinh lực bây giờ của trần quân rất dồi dào không biết mệt mỏi. Cuối cùng Trần Quân cũng tha cho hai nàng ngủ đi.
Nằm cạnh hai người đẹp Trần Quân vẫn không thể ngủ. Ngó lên trời sao, có vô số chấm nhỏ tỏa ánh sáng cậu nói thầm "không biết mọi người ở thế giới kia có khỏe không,cũng qua 2 năm rồi. Chắc mọi người sống tốt lắm"..
Trần Quân chợt nhớ mình mới đạt đến đệ nhất chuyển [Âm Dương Tinh Quyết] có thể tiến nhập tầng một Thần Trúc rồi đi
Truyện khác cùng thể loại
1207 chương
963 chương
10 chương
49 chương
72 chương
859 chương