Vô Thượng Sát Thần
Chương 865 : Kinh Biến
Cũng khó trách Tiêu Phàm kinh ngạc như vậy, giá trị của Cửu Thải Hồn Huyết Thạch, còn xa Thất Thải Vân Thạch mới có thể so sánh, hoàn cảnh sinh ra nó vô cùng gian nan.
Nghe đồn, nơi Cửu Thải Hồn Huyết Thạch sinh ra, nhất định phải có máu tươi của chín Cửu Giai Hồn Thú tưới vào, hơn nữa nhất định phải dùng Hồn Lực uẩn dục của bọn chúng mới có thể sinh ra.
Tương tự mà nói, Hồn Thú không có khả năng cố ý đi nuôi dưỡng một khối Thạch Đầu, dù sao Hồn Thú sẽ không rèn đúc Hồn Binh. Hơn nữa, Hồn Thú mà biết về Cửu Thải Hồn Huyết Thạch cũng vô cùng thưa thớt.
Tóm lại, muốn để Hồn Thú cam tâm tình nguyện dùng Hồn Lực đi nuôi dưỡng một khối Thạch Đầu, trừ phi bọn chúng chết, hơn nữa còn là vừa lúc chết ở bên cạnh tảng đá kia.
Sau khi chết, máu tươi cùng Hồn Lực của bọn nó tưới trên tảng đá kia, được Thạch Đầu chậm rãi hấp thu. Hơn nữa đến phải chín lần tiếp theo, Thạch Đầu mới có thể phát sinh biến hóa to lớn như thế.
Có thể thấy Cửu Thải Hồn Huyết Thạch sinh ra vô cùng gian nan, cũng chính bởi vì như thế, Cửu Thải Hồn Huyết Thạch không chỉ có thể dùng để rèn đúc Cửu Phẩm Hồn Binh, còn có thể làm thuốc.
Huyết cùng Hồn Lực của chín Cửu Giai Hồn Thú, đối với phần lớn người mà nói, đều là vật đại bổ, ẩn chứa trong đó lực lượng dồi dào, dù là Chiến Đế cảnh cũng không có khả năng hoàn toàn hấp thu.
Hơi chuyển động ý nghĩ một chút, trong lòng Tiêu Phàm trong nháy mắt nghĩ đến cái gì, trầm ngâm nói:
- Cửu Thải Hồn Huyết Thạch, phải hấp thu hồn huyết như vậy mới có thể sinh ra, Hồn Tộc Huyết Mạch muốn thức tỉnh, phải chăng có thể chia thành nhiều lần thức tỉnh?
Nghĩ đến khả năng này, ánh mắt Tiêu Phàm sáng lên, có điều cuối cùng vẫn phủ định ý nghĩ này. Nếu như biện pháp này dùng được, Diệp gia đoán chừng đã sớm thử nghiệm.
Với nội tình Diệp gia, nếu như có thể chia thành nhiều lần thức tỉnh Hồn Tộc Huyết Mạch, Diệp gia sớm đã làm như thế, làm sao có thể đợi đến bây giờ.
- Mọi thứ rồi sẽ có biện pháp giải quyết.
Thở dài, Tiêu Phàm vừa mới chuẩn bị đem Cửu Thải Hồn Huyết Thạch thu nhập vào trong Hồn Giới, nhưng khiến hắn rất ngạc nhiên là, hắn còn chưa động, Cửu Thải Hồn Huyết Thạch trong nháy mắt đã biến mất.
- Không ngờ là Cửu Thải Vân Thạch!
Nhìn thấy Cửu Thải quang mang kia, Tô Mạch Hàn phía bên trực tiếp kêu lên sợ hãi. Có điều đợi lúc hắn còn muốn thấy rõ ràng, Cửu Thải Vân Thạch liền đã không thấy nữa.
- Chỉ là Cửu Thải Vân Thạch thôi sao?
Tô Mạch Huyên đôi mắt đẹp lóe lên, vừa rồi nàng lờ mờ cảm giác được, một cỗ Hồn Lực tràn đầy từ trong Thất Thải Vân Thạch kia mãnh liệt cuộn trào ra, khiến nàng đều kinh hồn khiếp đảm.
Cảnh tượng kỳ dị như vậy, Cửu Thải Vân Thạch không thể nắm giữ, Tô Mạch Huyên dám khẳng định, trong Cửu Thải Vân Thạch còn có đồ vật khác, về phần cụ thể là cái gì, nàng cũng không rõ ràng.
- Tiêu Phàm, ta nguyện ý dùng 20 vạn Cực Phẩm Hồn Thạch mua Cửu Thải Vân Thạch trên tay ngươi.
Tô Mạch Hàn một mặt cao ngạo nhìn Tiêu Phàm.
Nhìn thấy Tiêu Phàm không thèm để ý tới, Tô Mạch Hàn còn tưởng rằng Tiêu Phàm không vui, lại cắn răng nói:
- 30 vạn, 30 vạn Cực Phẩm Hồn Thạch, ngươi một phát liền được gấp hai...
Không đợi Tô Mạch Hàn nói xong, liền bị Tô Mạch Huyên cắt ngang, nàng truyền âm nói:
- Tiểu đệ, đừng nói 30 vạn, dù là 40 vạn, 50 vạn, Tiêu Phàm cũng sẽ không bán.
Nàng sao nhìn không ra trò vặt này của Tô Mạch Hàn. Tô Mạch Hàn khẳng định cũng nhìn ra đây không chỉ là Cửu Thải Vân Thạch, nhưng mà Tiêu Phàm dám dùng 10 vạn Cực Phẩm Hồn Thạch để mua, bản thân hắn có thể không biết sao?
Hiển nhiên sẽ không, Tiêu Phàm nhất định sớm đã biết rõ đồ vật này quý giá, cho nên mới nguyện ý lấy 10 vạn Cực Phẩm Hồn Thạch để mua.
Tô Mạch Hàn thấy trò vặt của mình bị nhìn thấu, đành phải bĩu môi, đứng ở một bên.
Tiêu Phàm trầm mặc không nói, cũng không phải hắn không nguyện ý nói lại Tô Mạch Hàn, mà là giờ phút này hắn, toàn bộ tâm thần đã bị kinh biến trong Hồn Hải thu hút.
Vân Khê cùng Tiểu Kim nhìn thấy Tiêu Phàm có chút thất thần, vội vàng một trước một sau bảo hộ Tiêu Phàm ở giữa. Tô Mạch Huyên thấy thế, kéo Tô Mạch Hàn cách xa Tiêu Phàm mấy bước.
Mặc dù nàng không biết Tiêu Phàm đang làm gì, nhưng mà Tiêu Phàm giờ phút này, nếu có người đánh lén hắn, rất có khả năng thành công. Bọn hắn không muốn bị Tiểu Kim cùng Vân Khê hiểu lầm.
Trong Hồn Hải Tiêu Phàm, Cửu Thải quang mang hừng hực, từ trong vòng xoáy màu vàng óng tản ra, nhìn kỹ, trong vòng xoáy Vô Tận Chiến Hồn Hồn Lực đang lơ lửng một Cửu Thải Thạch Đầu óng ánh trong suốt.
Cửu Thải Thạch Đầu không đặc biệt, chính là Cửu Thải Hồn Huyết Thạch Tiêu Phàm vừa mới đấu giá được. Hóa ra Thất Thải Vân Thạch đã toàn bộ tróc ra, lộ ra Bản Thể chân thực.
Cửu Thải quang mang, sáng chói chói mắt dị thường, tại chung quanh Cửu Thải Hồn Huyết Thạch, ẩn ẩn có thể nhìn thấy chín thân ảnh cực đại, uy thế ngập trời. Tiêu Phàm có thể đoán được, cái kia hẳn là chín đầu Hồn Thú nuôi dưỡng ra Cửu Thải Hồn Huyết Thạch.
Vốn dĩ hắn chuẩn bị đem Cửu Thải Hồn Huyết Thạch thu nhập vào trong Hồn Giới, đợi mấy ngày sau nghiên cứu kỹ, có lẽ sẽ có trợ giúp cho việc thức tỉnh Hồn Tộc Huyết Mạch.
Nhưng mà, hắn nào sẽ nghĩ đến, Cửu Thải Hồn Huyết Thạch trong nháy mắt tiến vào trong Hồn Hải hắn. Cửu Thải Hồn Huyết Thạch là vật, còn không bị hắn luyện hóa, liền tiến vào trong Hồn Hải, điều này khiến Tiêu Phàm làm sao không sợ hãi.
- Tỏa Hồn Châu!
Nhìn chăm chú bốn phía, rà quét Hồn Hải, ánh mắt Tiêu Phàm cuối cùng rơi vào trên Tỏa Hồn Châu huyết sắc trong vòng xoáy Hồn Lực Vô Tận Chiến Hồn.
Hắn quỷ dị phát hiện, Cửu Thải Hồn Huyết Thạch tựa như đang từ từ hòa tan, hóa thành Cửu Thải mờ mịt dung nhập vào trong Tỏa Hồn Châu. Đường vân quanh thân Tỏa Hồn Châu tựa như sống lại.
Hơn nữa, hư ảnh chín Hồn Thú kia chậm rãi biến thành hư ảo, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất.
Tiêu Phàm nhìn trợn mắt há mồm. Cửu Thải Hồn Huyết Thạch mặc dù không tính là trân bảo hiếm thế, nhưng mà mấy trăm năm khó gặp, lại bị Tỏa Hồn Châu nuốt chửng lấy.
- Đây là?
Đột nhiên, con ngươi Tiêu Phàm bỗng nhiên co rụt lại. Trong con ngươi hắn đột nhiên phản chiếu một bức hoạ quỷ dị, chỉ thấy chung quanh Tỏa Hồn Châu, vậy mà hiện ra chín hư ảnh.
Hư ảnh không đặc biệt, chính là hư ảnh chín Cửu Giai Hồn Thú trước đó hiển hiện chung quanh Cửu Thải Hồn Huyết Thạch.
Lúc hư ảnh chín Cửu Giai Hồn Thú hiển hiện xung quanh Cửu Thải Hồn Huyết Thạch hoàn toàn biến mất, hư ảnh Hồn Thú chung quanh Tỏa Hồn Châu lại trở nên vô cùng rõ ràng. Một cỗ uy thế hoảng sợ từ trên Tỏa Hồn Châu phát ra.
Bởi vì do Vô Tận Chiến Hồn luyện hóa Tỏa Hồn Châu, hắn âm thầm có thể cảm giác được sự biến hóa của Tỏa Hồn Châu, thậm chí, hắn cảm giác nắm giữ một loại năng lực nào đó của Tỏa Hồn Châu.
Nhìn chăm chú hư ảnh chín Hồn Thú kia, trong lòng Tiêu Phàm xuất hiện một ý nghĩ đáng sợ.
- Hư ảnh này, tại sao cảm giác có chút cùng loại với Chiến Hồn, nếu như có thể điều động, há không phải có thể có được chín Cửu Phẩm Chiến Hồn?
Trong lòng Tiêu Phàm âm thầm líu lưỡi.
Rống!
Cũng đúng lúc này, đột nhiên một cỗ Hồn Lực ba động đáng sợ từ trên người Tiêu Phàm bộc phát ra, trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ gian phòng, sau đó như là hồng thủy phóng về bốn phương tám hướng.
Bốn người Tiểu Kim, Vân Khê, Tô Mạch Huyên cùng Tô Mạch Hàn cách đó gần nhất, toàn thân bỗng nhiên run rẩy một cái, kinh hãi nhìn Tiêu Phàm, ánh mắt có chút thất thần. Chẳng biết tại sao, bốn người có cảm giác bị Hồn Lực Hồng Lưu thôn phệ.
Gần như đồng thời, trên đỉnh đầu Tiêu Phàm, chín hư ảnh chợt lóe lên rồi biến mất. Mặc dù vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt, nhưng bốn người Tiểu Kim nhìn thấy vô cùng rõ ràng, nhìn Tiêu Phàm như nhìn quái vật.
- Đây là chín cái Chiến Hồn?
Tô Mạch Hàn toàn thân run rẩy một cái, ực ực nuốt vài ngụm nước miếng, không khỏi xoa xoa con mắt, còn coi là bản thân nhìn lầm.
Thế nhưng, một mình hắn có lẽ nhìn lầm, nhưng bốn người bọn họ không có khả năng đều nhìn lầm chứ. Vân Khê, Tiểu Kim cùng Tô Mạch Huyên cũng trợn mắt hốc mồm, một người làm sao có thể nắm giữ chín cái Chiến Hồn chứ?
- Hô!
Tiêu Phàm hít sâu mấy hơi, trong nháy mắt lấy lại tinh thần. Một khắc vừa rồi kia, nếu như không phải hắn phản ứng nhanh, lấy Tỏa Hồn Châu dẫn ra ý niệm, áp chế cỗ khí tức kia xuống, Hồn Lực Hồng Lưu đoán chừng đã quét sạch toàn bộ Phòng Đấu Giá.
- Tỏa Hồn Châu, năng lực thật là đáng sợ!
Trong lòng Tiêu Phàm cực kỳ không bình tĩnh, một khắc vừa rồi kia, hắn rốt cục biết rõ một công dụng của Tỏa Hồn Châu.
Lục Đạo
Truyện khác cùng thể loại
121 chương
70 chương
370 chương
990 chương
800 chương
118 chương