Vô Thượng Sát Thần
Chương 814 : Đợi Ta Quân Lâm Thiên Hạ
- Ngươi làm sao biết?
Diệp Thệ Thủy đằng đằng sát khí nhìn Tiêu Phàm, tựa như Tiêu Phàm không nói ra được như thế, hắn liền sẽ lập tức giết chết Tiêu Phàm.
Trong lòng Tiêu Phàm hơi trầm xuống, hắn nào nghĩ đến Diệp Thệ Thủy vậy mà thực sẽ động sát cơ, bất quá trong lòng hắn vẫn có chút may mắn, chí ít hắn đã nói đúng.
- Tiểu Ma Nữ nắm giữ Chiến Hồn Bát Phẩm Ngân Hoàng Đằng, thiên phú không tồi, hơn nữa nàng vẫn là đệ tử Diệp gia, cho dù là con thứ, tài nguyên không đủ nhưng đã sớm đột phá Chiến Hoàng, thậm chí Chiến Đế mới đúng.
Tiêu Phàm nuốt nước miếng, chỉnh lý ý nghĩ cùng ngôn ngữ.
Tiếp tục nói:
- Lần thứ nhất nhìn thấy Tiểu Ma Nữ, nàng vẫn chỉ là Chiến Sư cảnh, thân làm đệ tử Diệp gia, điều này liền không hợp lý, nếu như Tiểu Ma Nữ trước đó sinh hoạt tại Đế Triều khác có lẽ còn có thể lý giải.
Nhưng trong khoảng thời gian này, Tiểu Ma Nữ trở lại Vô Song Thánh Thành, hơn nữa nơi này tràn đầy Hồn Lực như thế, hơn một năm nàng vẫn chỉ là Chiến Vương cảnh.
Đương nhiên, chủ yếu nhất là Tiểu Ma Nữ nói cho ta biết, nàng tu luyện đầy đủ nhưng tiến bộ chậm chạp, Hồn Lực bị thôn phệ.
Vừa rồi ta dò xét thể nội Tiểu Ma Nữ, Hồn Hải nàng rất bình thường, cho nên hẳn không có Chiến Hồn thôn phệ Hồn Lực, tối thiểu nhất tạm thời không có, cho nên vấn đề có khả năng nhất đến từ Huyết Mạch.
Mà có thể thôn phệ Hồn Lực Huyết Mạch chỉ có Hồn Tộc Huyết Mạch trong truyền thuyết, chỉ là Hồn Tộc Huyết Mạch quá mức thưa thớt, Chiến Hồn Đại Lục rộng lớn đoán chừng cũng không có quá mười người.
Tiêu Phàm một hơi nói cho hết, khó được là Diệp Thệ Thủy cũng không quấy rầy, ngược lại ánh mắt sáng quắc nhìn Tiêu Phàm, tựa như muốn đem Tiêu Phàm xé ra hảo hảo nghiên cứu một phen.
- Chỉ bằng những cái này, ngươi kết luận Thi Vũ nắm giữ Hồn Tộc Huyết Mạch?
Diệp Thệ Thủy híp hai mắt, hắn phát hiện, bản thân có chút nhìn không thấu người trẻ tuổi này.
- Không sai, ta cũng chỉ là suy đoán mà thôi.
Tiêu Phàm gật đầu, lại lắc đầu, hắn tự nhiên sẽ không nói, ta có Tu La Truyền Thừa ghi chép tin tức tham khảo.
Hơn nữa, Tiêu Phàm cũng khẳng định, bản thân đoán đúng, bằng không Diệp Thệ Thủy cũng không có phản ứng như vậy.
- Liên quan tới Hồn Tộc Huyết Mạch, ngươi biết rõ bao nhiêu?
Diệp Thệ Thủy ngưng tiếng nói.
- Không nhiều, Hồn Tộc Huyết Mạch tựa như một cái động không đáy, nhất định phải thu nạp vô tận Hồn Lực mới có thể thức tỉnh, chủ yếu nhất là, nó hấp thu Hồn Lực nhất định phải cùng Huyết Mạch sinh ra cộng minh.
Tiêu Phàm cũng lắc đầu, hắn cũng thập phần đau đầu, những tin tức này vẫn là hắn từ trong Tu La Truyền Thừa lấy được.
- Chẳng lẽ thật không có biện pháp?
Diệp Thệ Thủy cau mày một cái, tâm thần tựa như căn bản không ở trên người Tiêu Phàm cùng Tiểu Ma Nữ.
Tiêu Phàm mị mị hai mắt, thầm nghĩ trong lòng:
- Hắn có vẻ như quan tâm cũng không phải là Tiểu Ma Nữ, mà là Hồn Tộc Huyết Mạch, Tiểu Ma Nữ có thể có đãi ngộ hiện tại, đoán chừng cũng là bởi vì Hồn Tộc Huyết Mạch.
Nghĩ vậy, Tiêu Phàm vô cùng ngưng trọng, chẳng lẽ bên trong người gia tộc, vì cái gọi là lợi ích liền thân tình đều không có có thế sao?
Bất quá hắn cũng rất rõ ràng Hồn Tộc Huyết Mạch cường đại, bởi vì Hồn Tộc Huyết Mạch một khi thức tỉnh, giác tỉnh giả công kích linh hồn sẽ trở nên cực kỳ đáng sợ, hơn nữa còn có thể tùy ý thức tỉnh Chiến Hồn cường đại.
Đương nhiên, còn rất có thể có được năng lực đáng sợ khác, tựa như Tu La Huyết Mạch Tu La Thần Dực, Hồn Tộc cũng có Luân Hồi Thần Nhãn đáng sợ.
- Có lẽ có một biện pháp.
Tiêu Phàm ngẫm lại lại nói.
- Biện pháp gì?
Diệp Thệ Thủy không chút do dự hỏi.
- Thánh Hồn Đan.
Tiêu Phàm ngưng tiếng nói:
- Thánh Hồn Đan ẩn chứa Hồn Lực rộng lớn, có thể tăng phẩm giai Chiến Hồn lên, có lẽ có tỷ lệ nhất định có thể làm cho Hồn Tộc Huyết Mạch Tiểu Ma Nữ thức tỉnh.
Tiêu Phàm vừa nói, hắn ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Thệ Thủy, sợ bỏ lỡ cái gì.
- Thánh Hồn Đan thưa thớt biết bao, cho dù Thần Dược Các đoán chừng cũng không có, muốn lấy được vô cùng gian nan.
Diệp Thệ Thủy thở dài một hơi, vấn đề này hiển nhiên hắn đã từng nghĩ tới.
- Tiểu tử ngươi đi đi.
Tiêu Phàm còn chuẩn bị nói cái gì, Diệp Thệ Thủy đột nhiên khoát tay một cái nói.
- Diệp gia chủ!
Sắc mặt Tiêu Phàm biến hóa, hắn nào sẽ nghĩ đến Diệp Thệ Thủy nói trở mặt liền trở mặt, đây cũng quá nhanh:
- Vô luận như thế nào, ta đều sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế chữa cho Tiểu Ma Nữ.
Vô luận Diệp Thệ Thủy đối với hắn là thái độ gì, Tiêu Phàm đều không quan tâm, hắn chỉ muốn Tiểu Ma Nữ sống sót.
Lấy tình huống thân thể Tiểu Ma Nữ hiện tại, đoán chừng sống không được ba tháng, Tiêu Phàm làm sao có thể không vội?
Bản thân cố gắng hơn một năm, thật vất vả mới nhìn thấy Tiểu Ma Nữ, tính mạng Tiểu Ma Nữ cũng đã như ngàn cân treo sợi tóc, việc này Tiêu Phàm làm sao tiếp nhận.
Dù là liều mạng này, Tiêu Phàm cũng sẽ không vứt bỏ Tiểu Ma Nữ.
Nhưng Diệp Thệ Thủy căn bản không cho hắn cơ hội, một cỗ lực lượng to lớn tác dụng trên người Tiêu Phàm, Tiêu Phàm căn bản bất lực phản kháng, cỗ lực lượng này so với Ý Chí uy áp trước cường đại quá nhiều.
- Diệp gia chủ, thà hủy mười toà miếu không được hủy một cọc dưới, bọn hắn nếu lưỡng tình tương duyệt, cần gì phải ép buộc đâu?
Khóe miệng Tiêu Phàm tràn ra một tia máu tươi, mắt thấy hắn sắp tiếp nhận không được, đột nhiên, một đạo thanh âm khàn khàn thập phần phiêu miểu quanh quẩn tại hư không.
Hô một tiếng, không trung phía trên đột nhiên xuất hiện một đạo bóng đen còng xuống, nhìn thấy bóng đen này, trong mắt Diệp Thệ Thủy lóe lên vẻ khác lạ.
- Lô Chiến, ngươi làm sao ở chỗ này.
Diệp Thệ Thủy hơi nhíu mày, trong mắt hơi có chút kiêng kị.
Tiêu Phàm kinh ngạc nhìn bóng đen không trung, trong mắt lóe lên một vẻ kinh dị, mình hình như như không biết người tên Lô Chiến mà, đối phương làm sao biết mà giúp mình?
- Thiên hạ này to lớn, có nơi nào ta không đi được sao?
Lô Chiến thản nhiên nói, lúc nói ra lời này, lưng hắn tựa như cứng chắc rất nhiều, giống như một cây thanh tùng vạn năm.
- Huyết Lâu ngươi có vẻ như quản quá rộng rồi đấy.
Diệp Thệ Thủy thập phần không thích:
- Đây là gia sự Diệp gia, không tới phiên ngươi tới quản.
Huyết Lâu? Trong mắt Tiêu Phàm lóe lên vẻ khác lạ, Lô Chiến lão giả này là người Huyết Lâu?
Vậy chỉ cần hắc bào lão giả Lô Chiến biết mình ở chỗ này thì sẽ không cần sợ nguy hiểm nữa?
- Lão hủ chỉ là nhìn không được mà thôi, nữ oa ngươi không phải một tháng sau có tỷ võ chiêu thân sao? Người trẻ tuổi có vẻ như cũng có cơ hội thử xem!
Lô Chiến thản nhiên nói.
- Chỉ bằng hắn cũng muốn cùng đám người Chiến Thiên Long, Công Tôn Dạ, Sở Nhạn Nam so sánh?
Diệp Thệ Thủy mặt coi thường, dù Tiêu Phàm có thể thản nhiên đối mặt hắn, Diệp Thệ Thủy vẫn không cho rằng hắn có thể cùng thiên tài Thánh Thành so sánh.
Hắn thưởng thức Tiêu Phàm làm người, nhưng cũng không có nghĩa là hắn nguyện ý để Tiêu Phàm làm con rể hắn.
Nữ nhi Diệp Thệ Thủy làm sao cũng phải gả cho người môn đăng hộ đối, con rể hắn nhất định phải thuộc về siêu cấp thiên tài Bát Đại Thế Gia.
Sắc mặt Tiêu Phàm âm trầm đáng sợ, hắn phát hiện thực lực bản thân vẫn là còn thiếu rất nhiều.
Ở Vô Song Thánh Thành, hắn miễn cưỡng chỉ là thiên tài mà thôi, nhưng Tiêu Phàm không chịu thua chủ, trầm giọng nói:
- Chiếu ý ngươi, chỉ cần ta đem Chiến Thiên Long, Công Tôn Dạ cùng Sở Nhạn Nam đánh ngã, ngươi liền không ngăn cản ta nữa?
- Ta biết ngươi đánh bại Lôi Hạo, nhưng đây không phải vốn liếng ngươi đủ để tự ngạo, ngươi đem bọn hắn đánh ngã, chiếm lấy ba hạng đầu Nam Vực Đại Bỉ lại nói, hiện tại ngươi còn không có tư cách cùng ta nói chuyện! Xem trên mặt mũi Lô Chiến, hôm nay không so đo với ngươi, nếu lại đến nơi này, ta sẽ cắt hai chân ngươi!
Diệp Thệ Thủy hất áo bào, hừ lạnh một tiếng nói, trong đôi mắt lóe qua sát khí nồng đậm.
Nắm đấm Tiêu Phàm nắm chặt, hai mắt đỏ bừng vô cùng, nghiến răng nghiến lợi nhìn Diệp Thệ Thủy, trong lòng tràn ngập khát vọng đối với thực lực, hắn biết có Diệp Thệ Thủy, muốn đem Tiểu Ma Nữ đi là không có khả năng.
Sau đó lại quay người nhìn về phía Tiểu Ma Nữ:
- Tiểu Ma Nữ, chiếu cố bản thân thật tốt, ta nhất định tìm biện pháp tới cứu nàng, chờ ta!
Tiểu Ma Nữ nhẹ nhàng gật đầu, ân một tiếng, 1 năm cũng chờ rồi, còn quan tâm một hai tháng sao?
Tiêu Phàm khẽ cắn môi, quay người rời đi, chẳng qua là khi hắn quay người, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Thệ Thủy, gần như gằn từng chữ một:
- Tiêu Phàm ta thề với trời, đợi ta quân lâm thiên hạ, thiên hạ không ai dám ngăn ta, Diệp Thệ Thủy ngươi cũng không được!
MinhLâm - Lục Đạo
Truyện khác cùng thể loại
121 chương
70 chương
370 chương
990 chương
800 chương
118 chương