Vô Thượng Long Ấn
Chương 120 : Hỏa Long khuất phục
Vô Thượng Long Ấn
Tác Giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch
Chương 120: Hỏa Long khuất phục
Dịch: _Thanh Long_
Biên: tuanff10
Nhóm dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
Thân hình Tề Bắc hóa thành một đạo kim ảnh, đấu khí chi dực cộng thêm nội lực hướng về phía vách đá dựng đứng lao tới, cho đến khi không đi lên được nữa mới dừng lại. Lúc này Thiết Giáp Hỏa Long khổng lồ kia đã biến thành một điểm đen nhỏ, Tề Bắc mới thở phào nhẹ nhõm, hắn không tin rằng con cự long này có thể bay được. Nhưng bỗng có hơn mười quả cầu lừa cực lớn từ bốn phương tám hướng tạo thành võng lửa chỉ để lại một lỗ hổng, Thiết Giáp Hỏa Long dĩ nhiên muốn ép hắn phải xuống.
- Lão tử liều mạng với ngươi.
Tề Bắc cắn răng, lệ khí lẫn sát khí tràn ra ngập trời. Dưới tuyệt cảnh chỉ có thể liều chết. Thân thể Tề Bắc nhanh chóng phi xuống, giống như một thiên thạch lao đến Thiết Giáp Hỏa Long, hắc trường kiếm phát ra kim quang hướng thẳng về mắt của nó. Thiết Giáp Hỏa Long ngẩng đầu há miệng phun dường dòng lửa màu tím đỏ về phía Tề Bắc, dòng lửa này có nhiệt độ hơn hẳn lúc trước vừa xuất hiện ngay cả không gian cũng có chút vặn vẹo. Tề Bắc cắn răng liều mạng, trên người xuất hiện một tầng hắc quang, đó chính là Hắc Ám chi thuẫn, kiếm thế của hắn không hề thuyên giảm, cứ thế đâm xuống.
- Chết.
Hai mắt Tề Bắc đổi màu, cánh tay đã bắt đầu Long hóa, kim mang từ hắc trường kiếm nhất thời tăng vọt. Dòng lửa tức thì bị chọc ra một lỗ hổng, cả người Tề Bắc nháy mắt xuyên qua dòng lửa, bất quá Hắc Ám chi thuẫn cũng nhanh chóng bị tan rã. Ngay khi Hắc Ám Chi Thuẫn biến mất thì cả người hắn đã xuyên dòng lửa, mũi kiếm mang theo khí thế cực đại tấn công vào cái miệng khổng lồ của Thiết Giáp Hỏa Long.
“Phốc” một tiếng, thanh kiếm đâm vào đầu lưỡi của Thiết Giáp Hỏa Long khiến máu của nó phun ra như suối, vấy lên khắp người Tề Bắc, quả thực máu của nó nóng đến ghê người.
- Grào…
Thiết Giáp Hỏa Long nổi giận gầm rú, cái đầu khổng lồ vung vẩy đánh văng Tề Bắc ra ngoài, chiếc cánh cũng đánh đến nhanh như chớp. Tề Bắc ở giữa không trung thấy vậy thì đôi mắt khẽ co lại, thân thể xoay chuyển, long thủ đưa ra trước mặt để chắn, vừa khéo đúng lúc cánh của con rồng đập trúng hắn, kết quả hơn mười chiếc vảy rồng vỡ nát còn hắn thì hộc máu bay ngược về phía sau như đạn pháo.
- Ầm
Tề Bắc cả người như được khảm vào vách đá, xung quanh là những vết nứt cực lớn xuất phát từ nơi hắn va vào. Khóe miệng Tề Bắc co giật, máu không ngừng từ miệng chảy xuống. Sau khi hắn long hóa phát thực lực tăng lên mạnh ngang với cường giả Địa phầm nhưng đối mặt với Thiết Giáp Hỏa Long có thực lực Thiên phẩm mà nói thì có thể làm cho nó bị thương cũng đã đáng để tự hào, bất quá hắn vẫn không cam lòng.
Miệng Thiết Giáp Hỏa Long ngập ngụa máu tươi, đi đến trước mặt Tề Bắc, mũi nó khẽ hít hà, đôi mắt có chút mê mang, nó dường như cảm thấy trên thân thể con người này có khí tức của Chân Long. Hiện tại Thần Long ấn ký ở tay trái của Tề Bắc tựa như bị thiêu đốt mà Sinh Mệnh Chi Tâm vốn được giữ trong Không Gian Giới chỉ không ngờ lại tựa như Trường Giang vỡ đê ầm ầm lan tràn vào Thần Long ấn ký. Đột nhiên bóng dáng ngũ trảo của Hoàng Kim Thần Long từ trong Thần Long ấn ký chui ra. Năng lượng trong thiên địa nhất thời bạo động, còn Thiết Giáp Hỏa Long hiện tại tựa như gặp phải thiên địch, rất hoảng sợ quay về phía sau chạy trốn, nhưng đúng lúc này bóng dáng ngũ trảo của Thần Long liền phóng đến nó. Đây là lần đầu tiên hư ảnh ngũ trảo của Thần Long rời khỏi thân thể của Tề Bắc. Từng tia long lực từ Thiết Giáp Hỏa Long bay ra ngoài rồi tiến vào hư ảnh của Thần Long. Thương thế của Tề Bắc nhanh chóng bắt đầu khôi phục, lực lượng lại tràn ngập trong cơ thể hắn một lần nữa. Sau khi thân thể của Tề Bắc khôi phục lại, hư ảnh ngũ trảo của Thần Long liền ngưng hấp thụ long lực, bay vài vòng trước mặt Tề Bắc rồi trở về Thần Long ấn ký. Long trảo của Tề Bắc đánh mạnh lên vách đá, thân thể lập tức bắn ra ngoài, tâm tình hắn kích động ngửa mặt lên trời hét một tiếng điên cuồng, ẩn trong đó là tiếng long ngâm thẳng lên tận trời. Dáng vẻ Thiết Giáp Hỏa Long ủ rũ, trong mắt cũng không còn hung quang, thân thể khổng lồ đối mặt với Tề Bắc khẽ quỳ xuống. Ở trong Long Tộc thì hành vi này chứng tỏ sự khuất phục. Tề Bắc liếc mắt đánh giá Thiết Giáp Hỏa Long, giống như đang nhìn mỹ vị ngon lành. Hư ảnh Thần Long có thể hấp thu long lực sau đó thương thế nghiêm trọng của mình liền vô cùng nhanh chóng khôi phục, điều này khiến cho hắn có chút khó tin. “Nếu có thể hút sạch long lực từ trên người Thiết Giáp Hỏa Long thì thực lực của mình chẳng phải sẽ đột phá rất nhanh sao? Rất có thể tiến được vào Thần Long biến tầng ba?”
Bất quá loại suy nghĩ mê người này cũng chỉ hơi thoáng qua, không khiến cho Tề Bắc bị mê muội. Hư ảnh của Thần Long sau khi hấp thu long lực giúp hắn khôi phục lại thì lập tức ngừng lại nên hắn biết trong chuyện này nhất định có quy tắc gì đó tồn tại. Sau khi khôi phục, cảm giác được trong cơ thể dương khí tăng cường rất nhiều, nói không chừng nếu hấp thu nhiều hơn chút nữa thì dương chí sẽ hóa thành cực dương chi hỏa. Hơn nữa hư ảnh Thần Long tựa hồ như chỉ khi hấp thu đầy đủ sinh mệnh chi lực mới có thể có năng lực rời khỏi thân thể của hắn. Bên trong Thần Long ấn ký vẫn ẩn chứa quá nhiều bí mật, nghiên cứu của Tề Bắc với nó tựa như một cái lông trên chín con trâu. Hắn quyết định bay lên lưng Thiết Giáp Hỏa Long.
- Đứng lên!
Tề Bắc ra lệnh. Thiết Giáp Hỏa Long liền đứng thẳng lên, bộ dạng tuyệt đối hàng phục. Tề Bắc cười ha ha, cưỡi ở trên lưng rồng, mặc dù chỉ là một con bán rồng nhưng thực lực cũng đạt tới cấp tám, trong lòng hắn tự nhiên là thấy vô cùng oai phong.
“Thiết Giáp Hỏa Long này nếu có thể mang ra ngoài thì chẳng phải mình có một vệ sĩ là cường giả Thiên phẩm sao?” Đang nghĩ như vậy thì bốn người Kim Cương, Huyễn Ảnh, Thập Tam và Tát Linh Linh đang cấp tốc lướt đến phía này. Bốn người khi vừa nhìn thấy Thiết Giáp Hỏa Long liền sợ hết hồn nhưng lúc bọn họ thấy trên lưng nó là thân ảnh của Tề Bắc thì mọi người không khỏi ngây người.
- Ha ha, các ngươi mau lên đây.
Tề Bắc cười to nói. Đám người Kim Cương ngay khi vừa tiến đến gần người Thiết Giáp Hỏa Long, nó lập tức khẽ vung đầu lỗ mũi phun ra hai cỗ khói dày đặc hù dọa bọn họ kêu to một tiếng. Tề Bắc nện một quyền lên lưng Thiết Giáp Hỏa Long, lớn giọng nói
- Bọn họ là người của ta, còn không mau nằm xuống cho bổn thiếu gia.
Thiết Giáp Hỏa Long gầm nhẹ một tiếng, thân thể cao lớn nghe lời khẽ nằm xuống. Bốn người lắc mình đến lưng Hỏa Long, không khỏi khiếp sợ,
- Thiếu gia, huynh không sao chứ?
Huyễn Ảnh nhìn Tề Bắc toàn thân đầy máu, khẩn trương nắm tay hắn lo lắng hỏi.
- Không có chuyện gì, chỉ là chẳng lẽ mấy người không thấy vết tích ta để lại?
Tề Bắc vỗ vỗ tay Huyễn Ảnh nói. Huyễn Ảnh cúi đầu không nói, Kim Cương thì vẫn như thường lệ, im lặng như cây cột, cũng may còn Tát Linh Linh thay bọn họ nói chuyện:
- Bên này có động tĩnh lớn như vậy, ngay khi nghe tiếng ngươi hô thì bọn họ lo lắng muốn chết, vội vàng chạy đến, làm sao còn có thể nhìn cái gì nữa.
- Lần sau không được làm như thế, nếu ta không phải cơ duyên xảo hợp khiến nó nghe lời thì mấy người chạy đến đây không phải để chịu chết sao? xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Tề Bắc nói.
- Thiếu gia, huynh chết, muội không thiết sống.
Đôi mắt Huyễn Ảnh tức thì lệ tuôn. Tề Bắc ngẩn người, trong lòng không khỏi dâng lên niềm xúc động, đem Huyễn Ảnh ôm vào ngực.
- Chủ nhân, ngươi nhìn, vách đá kia bên trong trống không.
Đúng lúc ấy thì Thập Tam đột nhiên chỉ vào vách đá, nơi Tề Bắc bị đánh dính vào, bên cạnh xuất hiện một cái lỗ hổng nhỏ, phía trong toát ra lam quang u lãnh.
Truyện khác cùng thể loại
1360 chương
110 chương
128 chương
124 chương
387 chương