Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Trong đại sảnh, Triệu lão bưng chén trà mà thị nữ đưa đến, trong mắt lạnh nhạt mơ hồ hiện ra một tia cao ngạo, mắt nhìn thẳng chén trà gốm sứ trong tay.
Thật ra Triệu lão cũng không muốn quan hệ với Quân gia, nhưng từ sau mấy canh giờ trước tuyên truyền tin tức bán đấu giá, vị Quân nhị gia này đã đến cửa thăm hỏi rất nhiều lần, nhưng bởi vì ông đang vội vàng truyền nhiệm vụ, nên từ chối cầu kiến của ông ta.
Nhưng dù sao rồng mạnh không đè được rắn địa phương, hậu trường của thương hội Cảnh Nhân lại mạnh, nhưng lại ở trên địa bàn của người khác, cho dù như thế nào, cũng phải có chút lễ nghĩa.
Huống chi, Cảnh Nhân là làm buôn bán, đạo lý hòa khí sinh tài này Triệu lão không phải không rõ.
“Ha ha, Triệu lão, sao ngươi lại tự mình đến Quân gia ta? Ngươi nói một tiếng, ta lập tức đi đến nơi gặp ngươi.” Khi Quân nhị gia đi vào đại sảnh, sau khi nhìn thấy đến lại là Triệu lão, trong lòng vui vẻ, xem ra lần này ở trên đấu giá hội ưu thế của Quân gia sẽ lớn hơn một chút.
Triệu lão nhàn nhạt cười, đặt chén trà trong tay xuống, vẫn không đứng dậy nghênh đón Quân nhị gia, nếu nói đến chính là gia chủ Quân gia lão còn dễ nói, mà lấy thân phận của Quân nhị gia ngay cả tư cách ông đứng lên cũng đều không có.
Bất quá, Quân nhị gia cũng không buồn bực, xem ra không có gì quan trọng hơn Tụ Linh Trận cỡ nhỏ.
“Ta chỉ là tùy tiện đến xem mà thôi,” Triệu lão cười, trong mắt lạnh nhạt khó tránh khỏi hiện ra vài tia kiêu ngạo: “Không biết Quân nhị gia đến thăm hỏi ta vài lần là có chuyện gì?”
“Ha ha, là thế này.” Quân nhị gia cười gượng hai tiếng, ánh mắt lập loè vài cái: “Nghe nói gần đây quý cửa hàng làm ăn thịnh vượng, vật phẩm buôn bán cung không đủ cầu? Nếu có thể, Quân gia ta nguyện ý cung cấp một ít vật phẩm cho ngươi, giá cả thì cho ngươi giá vốn, không biết ý của ngươi như thế nào?”
Lần này Quân nhị gia vẫn tính là thông minh, cũng không nói thẳng muốn Tụ Linh Trận cỡ nhỏ, ông định dùng loại phương pháp này đánh lên quan hệ với Triệu lão trước.
Quả nhiên nghe được lời này, lòng của Triệu lão có chút động, nếu thật sự như thế thì có thể thay Cảnh Nhân tiết kiệm chút phí.
“Ta có thể suy xét một chút.” Ngăn chặn chút động tâm kia, Triệu lão nhàn nhạt cười, sao ông không biết ý nghĩ của Quân nhị gia? Loại chuyện này không thể tùy tiện đồng ý.
Nhưng nghe được lời ông ta nói như vậy, Quân nhị gia khẽ thở phào, có thể suy xét cũng chính là còn có hi vọng.
Lúc sau một số đề tài cũng hời hợt, Triệu lão vẫn nhàn nhạt cười, cũng không như Quân nhị gia dự đoán dùng lời nói kéo đến Tụ Linh Trận cỡ nhỏ.
Quân nhị gia thầm mắng một câu cáo già, trong lòng không khỏi có chút thất vọng……
Lúc này, trong Bảo Đỉnh huy hoàng, theo thời gian trôi đi, linh hồn lực màu u lam trước mặt đã dần ổn định, lúc này, Quân Thanh Vũ lại liên tục thất bại tám lần, tám lần nói nhiều thật ra cũng không nhiều, bởi vì Vô Đạo lão nhân cũng không nghĩ đến
<img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3455853.png" data-pagespeed-url-hash=497619251 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Truyện khác cùng thể loại
8 chương
63 chương
52 chương
38 chương
194 chương
184 chương
3 chương