Edit: Thiên Hạ Đại Nhân “Ầm!” Ngọn lửa như gió xoáy thổi quét đến, Quân Thanh Vũ vội vàng nâng đại kiếm trong tay lên, phịch một tiếng, cơ thể hung hăng ngã ra, máu tươi lập tức từ trong miệng phun ra. “Tiểu chủ nhân!” Sắc mặt của Vô Đạo lão nhân thay đổi, kinh hãi hét lên: “Chạy mau!” Nhưng mà, Quân Thanh Vũ như không có nghe được ông nói, manh mẽ chống từ trên mặt đất đứng lên, giờ khắc này, ngực nàng đau như nóng rát, khí huyết cuồn cuộn trào ra, một ngụm máu tươi thiếu chút nữa lại phun ra lần nữa… Hồng Hạc vẫy cánh, từ trên cao nhìn xuống Quân Thanh Vũ, ngọn lửa vô tận dâng lên ở trước mặt nó, lại như gió lốc thổi quét qua lần nữa. “Nhân loại, ngươi không nên tới địa phương này! Bất kì người nào tiến vào nơi này, đều chỉ có một đường chết!” Lúc này, khí thế của nó còn mạnh hơn lúc trước, khắp không trung đều như bị thiêu đốt. Ở dưới khí tràng kinh người, hô hấp của Quân Thanh Vũ cứng lại, như toàn bộ thân thể đều đặt mình ở trong biển lửa… Cảm giác tử vong xâm nhập vào trong lòng, làm thân thể của nàng cứng đờ một chút, lại vào lúc này, đột nhiên khuôn mặt tuấn mỹ lạnh nhạt của nam nhân xuất hiện ở trong đầu của nàng, khiến lòng của nàng bình tĩnh xuống một chút. Không! Nàng tuyệt đối không thể chết ở chỗ này, bởi vì, còn có một nam nhân đang chờ đợi nàng… Như là cảm nhận được nội tâm của nàng, lệnh bài linh hồn trong túi trữ vật hiện ra một hơi thở khác thường. Cuồng phong thổi qua, bạch y khẽ bay, Quân Thanh Vũ nâng đôi mắt lên, vẻ mặt bình tĩnh nhìn ngọn lửa che trời lấp đất trong không trung, khóe môi cong lên một độ cong. “Hỏa Linh!” Xoạt! Trong nháy mắt, Hỏa Linh từ trong thân thể của nàng trôi nổi ra, phát ra tiếng như trẻ con… Giờ khắc này không thể triệu hoán Chu Tước và Tuyệt, nhưng Hỏa Linh vẫn ẩn núp ở bên trong thân thể của nàng, cho nên hiện giờ, nàng có thể sai sử cũng chỉ có nó… “Ô ô.” Hỏa Linh kêu to vài tiếng, trong khoảnh khắc, ngọn lửa trong không trung xông về phía nó, nhưng đều bị nó hút vào trong cơ thể… “Hỏa Linh?” Hồng Hạc hừ lạnh một tiếng, như không nghĩ tới Quân Thanh Vũ còn có loại đồ vật Hỏa Linh này. Nhưng vậy thì như thế nào? Cấp bậc của mình ở cảnh giới Thần Đan, nữ nhân nhân loại này tuyệt đối không phải là đối thủ của nó… Ầm! Ngay ở lúc Hồng Hạc cười lạnh một tiếng, khí thế trong cơ thể Quân Thanh Vũ kéo lên, bỗng nhiên nó mở to hai mắt, không dám tin tưởng nhìn bạch y tung bay kia. Vừa rồi ở dưới khí thế của mình, nhân loại này lại mượn khí thế của nó để đột phá? Thiên Linh! Không sai, ở trong nháy mắt nàng lấy quyết tâm kia, rốt cuộc bước qua ngạch cửa Chân Linh tới Thiên Linh này, cách Thần Đan chỉ có một bước xa! Nhưng Quân Thanh Vũ lại hiểu rõ, sở dĩ mình có thể đột phá, là bởi vì Vô Tình cho nàng lực lượng! “Nha đầu, thật không biết nên nói ngươi vận khí kém, hay là vận khí tương đối tốt.” Vô Đạo lão nhân cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ nói: “Hiện tại ngươi có thể thử luyện chế Khế Thú Trận thập cấp, chỉ có trận pháp thập cấp mới có thể khế ước linh thú cấp bậc Thần Đan…” Quân Thanh Vũ khẽ nhíu mày, ánh mắt thanh lãnh nhìn về phía Hỏa Linh, nhàn nhạt mở miệng: “Hỏa Linh, ngăn cản nó cho ta!” “Ô ô!” Hỏa Linh vui sướng kêu hai tiếng, rồi sau đó bay nhanh về phía Hồng Hạc. “Không biết lượng sức!” Hồng Hạc hừ // <img alt="" data-cfsrc="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3465848.png" style="display:none;visibility:hidden;"/><img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3465848.png" data-pagespeed-url-hash=2465897206 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>