Vô Tận Vũ Trang
Chương 260 : Tiêu Diệt Hải Tặc (Thượng)
Thời điểm kịch chiến đang tiến hành tại lối ra cổng lớn, bên trong thành Shipwreck, đại chiến giữa binh sĩ triệu hoán và đám hải tặc cũng đang triển khai như nước với lửa.
So với cuộc chiến thứ nhất, cuộc chiến thứ hai có lẽ không mang đặc tính trùng kích cường độ cao, không có năng lực kỹ năng xán lạn đặc biệt, càng không có kỹ xảo thần kỳ phi thiên độn địa, có điều tràng diện hỏa bạo lại chỉ hơn chứ không kém. Nếu nói cái trước là thực lực cá nhân cực hạn bày ra, như vậy cái thứ hai chính là tập trung thể hiện lực lượng quần thể, theo trình độ nào đó, đã có thể xưng là —— chiến tranh!
Chiến tranh ngay từ lúc vừa bắt đầu, đã bày biện ra xu thế nghiêng về đúng một bên.
Cán cân thắng lợi hoàn toàn nghiêng về phe lính nhảy dù.
Trên trăm tên lính dù từ tất cả phương vị thành Shipwreck phát động công kích đám hải tặc, khắp nơi đều có hải tặc bị đạn đánh trúng, nằm trong vũng máu lớn tiếng kêu cứu. Viên đạn bay đầy trời dệt ra một mảnh lưới lửa hoa lệ, chiếu sáng cả màn đêm, có thể chứng kiến huyết thủy chảy xuôi trên mặt đất, nghe được tiếng kêu gào liên tục.
Đây cũng không kỳ quái, nói đến lực chiến đấu cá nhân, thực lực lính dù có lẽ còn chưa đủ, nhưng nếu so tính kỷ luật, năng lực quần chiến, đám hải tặc còn kém vạn dặm.
Càng là chiến đấu đại quy mô, yêu cầu kỷ luật cũng sẽ càng cao, điều hành tiến thối lẫn nhau, hợp tác phối hợp, cần thao luyện quanh năm suốt tháng mới có thể làm tốt.
Đám hải tặc trời sinh tản mạn, tính tình phóng túng, ghét nhất ước thúc. Để bọn họ đánh hội đồng quy mô nhỏ, nhất định là hảo thủ, nhưng kêu bọn họ đi vào đại quy mô tự động phối hợp hành động theo chỉnh thể, như vậy tập thể sẽ luống cuống.
Theo một mức nào đó, một trăm hải tặc cũng không mạnh hơn hai mươi hải tặc bao nhiêu, có khi yếu hơn cũng khó nói.
Mà tổ chức bộ đội kỷ luật đặc biệt mạnh như lính dù, lại chính thức là nhân số càng nhiều, thực lực càng mạnh, lượng biến có thể trực tiếp khiến cho chất biến.
Bọn họ đối mặt những cường giả siêu khủng chân chính, có lẽ không thể nào sinh ra tác dụng quá lớn, nhưng nếu là hỗn chiến đại quy mô như hiện tại, có khả năng phát huy tác dụng thậm chí còn bên trên thực lực bản thân đội Đoạn Nhận.
Đại lượng hải tặc thời khắc này tao ngộ lính dù tập kích, mới đầu còn có chút năng lực phản kháng, nhưng theo đường đạn dày đặc cùng với từng đồng bọn một ngã xuống, ý chí đám hải tặc cũng theo đó sụp đổ. Đã không có tín niệm cầu thắng, đám hải tặc càng trở nên bối rối và vô tổ chức, bị lính dù giết máu chảy thành sông, một hồi chiến tranh quy mô nhỏ vì thế mà diễn biến thành một hồi giết chóc quy mô lớn, hỏa lực lính dù càng tập trung mãnh liệt, vô tình biến vùng này thành mảnh đất tử vong giết chóc.
“Không!” Barbossa bưng lấy ngực, quơ súng kêu to. Gã tận mắt nhìn nguyên một đám thủ hạ của mình ngã vào vũng máu, đau lòng khỏi phải nói.
“Khốn kiếp! Khốn kiếp!” Gã gân cổ rống to, tay phải càng không ngừng nổ súng về phía đám lính dù, bất quá đám lính dù vô cùng có kinh nghiệm tá trợ công sự che chắn chung quanh yểm hộ chính mình, tận khả năng thông qua hỏa lực tầm xa mạnh mẽ đả kích mục tiêu.
“Barbossa, tiếp tục như vậy không được! Chúng ta phải liên hợp lại!” Chevalle kêu to.
“Ha, giờ ngươi mới nghĩ hợp tác với ta sao? Thời điểm ngươi chọc ta một kiếm sao ngươi không nói vậy?” Barbossa tức giận trả lời.
“Cmn, là ngươi hại ta trước!”
“Đó gọi là bản năng, cậu bé, là thể hiện ý chí muốn sống, là kết tinh trí tuệ đỉnh cao!” Barbossa chẳng biết xấu hổ hô to.
“Ta thật sự là chịu ngươi đủ rồi, tự ta sẽ đi làm thịt bọn hắn!” Chevalle huy động kiếm nhọn lao ra, mấy người lính đồng thời nổ súng, kiếm nhọn liên tục đâm mấy cái, ngăn lại viên đạn. Chỉ là kiếm Chevalle mặc dù nhanh, lại không chịu nổi đông đảo tập kích đến từ bốn phương tám hướng. Một phát đạn ghim vào thân thể Chevalle, đánh cho huyết tuyền trên người cuồng phún.
Bất quá người này cũng thực uy mãnh, là một kiếm khách hệ nhanh nhẹn, Chevalle chỉ đơn giản dựa vào tốc độ cao của mình cứng ngạnh xông vào bên người mấy tên lính dù, liên tục đâm kiếm mấy cái, ba gã binh sĩ lính dù bụm lấy cổ họng ngã xuống.
Chevalle vẽ kiếm một cái, ngăn một phát đạn bắn đến mình, thân hình quỷ mị hư vô tháo chạy một bên.
Đúng lúc này, một tên binh lính tại mũi tàu đột nhiên nhắm ống phóng rốc-két cho ngay Chevalle một pháo. Sắc mặt Chevalle đại biến, nhanh chóng nhảy lên.
Tốc độ phản ứng của ông ta rất nhanh, đạn tên lửa nổ tung dưới chân ông ta, nổ chết hai gã hải tặc tại chỗ, khí lãng nhấc lên thôi động Chevalle tiếp tục bay lên cao, lại không thể thương tổn ông ta bao nhiêu lắm.
Chevalle lăng không nhấc kiếm, lao về phía Facey đang vác ống phóng rốc-két: “Chết đi cho ta!”
Ông phát ra tiếng hò hét bén nhọn.
Đúng lúc này, hai bên trái phải Facey đột nhiên xuất hiện hai tên lính, đúng là Dabinett và Evans —— hai tên lính có được ba lô phi hành.
Không khác mấy lúc đối phó Tạ Vinh Quân, hai người này bình thường không hiện ra, vừa xuất hiện chính là xu thế bay sà xuống, đồng thời ném ra hai sợi xích sắt, quấn lấy Chevalle.
Chevalle vừa bị cuốn hai tay, hai tên lính đã đồng thời bay hướng lên trời.
Chevalle là kiếm khách hệ nhanh nhẹn, so lực lượng còn kém xa Tạ Vinh Quân. Muốn ông ta dựa vào lực lượng tự thân bức đứt khóa sắt cũng không phải không làm được, nhưng tuyệt sẽ không dễ dàng. Mắt nhìn mình bị kéo bay lên trời, càng bay càng cao, Chevalle bị dọa đến sắc mặt trắng bệch: “Tổ cha nó!”
Ước chừng bay đến ngàn mét trên không, Dabinett và Evans đột nhiên buông khóa sắt, Chevalle chỉ cảm thấy thân thể dừng một cái giữa không trung, rồi đột nhiên rơi nhanh xuống dưới.
“Không!” Chevalle phát ra tiếng hò hét tuyệt vọng.
Thanh âm tuyệt vọng này kéo dài, mang vẻ thê lương thảm thiết của người trước khi chết, thẳng đến khi rơi vào mặt nước, tóe ra một mảnh sóng biển ầm ầm.
Ầm!
Phảng phất rơi lên tấm thép, Chevalle bị sống sờ sờ té chết!
Rơi từ độ cao ngàn mét, dù là mạo hiểm giả như Tạ Vinh Quân cũng không dám nói mình có thể sống qua.
“Binh sĩ triệu hoán của ngươi giết chết vua hải tặc Địa Trung Hải Chevalle, ngươi đã lấy được 750 điểm Huyết Tinh.” Bên tai Thẩm Dịch bỗng nghe được tiếng nhắc nhở rõ ràng: “Binh sĩ triệu hoán Dabinett và Evans đề thăng thành cấp 5.”
“Làm khá lắm, Frost.”
“Không phải công lao của tôi, cấp trên.”
“Là công lao tất cả mọi người chung sức hợp tác… Đi lấy quyển trục và tín vật đi!”
“Vâng, cấp trên!”
Buông micro, Thẩm Dịch kêu lên: “La Hạo, lấy ra tinh thể năng lượng Kẻ Thu Gặt, đúng rồi, thu tập luôn cả xác nó, xong chúng ta đi Ngọc Trai Đen.”
“Còn muốn đống phế thải bằng sắt kia làm gì? Chẳng lẽ Kích Hoạt của ngươi còn có thể tu sửa sắt vụn về nguyên trạng?” Hồng Lãng có chút khó hiểu. Giờ phút này hắn đang dùng đao moi thịt mình, cổ Ngàn Tuyến của Thú Vương vẫn còn trong thân thể hắn, thủy chung ăn mòn sinh mệnh lực. Tuy thứ này không nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng quá phiền toái, hết lần này tới lần khác, ngay cả thuật chữa bệnh thần thánh đều không giải quyết được.
Hồng Lãng bèn hung ác lên, dứt khoát dùng khoái đao moi thịt, kiên quyết cạo ra nguyên một đám cổ Ngàn Tuyến. Thằng này trời sinh hung ác, hung ác với kẻ địch, ngoan độc với chính mình, kể ra thì phương pháp này tuy dã man, nhưng cũng có chút hiệu quả. Những con sâu độc ngay cả thuật chữa bệnh thần thánh đều không giải quyết được cư nhiên bị hắn móc ra từng con ném xuống đất như thế, sau đó hung hăng giết chết.
“Ngốc a, xác kim loại của Kẻ Thu Gặt đều đã dùng quyển trục kiểm định xem xét qua. Mang về gia công lần nữa, rất nhanh sẽ có thể có Kẻ Thu Gặt mới, như vậy có thể tiết kiệm tiền mua quyển trục kiểm định.”
“Đúng ha!” Hồng Lãng sờ sờ đầu, hắn moi toàn thân đầy lỗ máu, Ôn Nhu nhìn cũng phải cau mày. Hắn vừa gãi đầu vừa nói: “… Này sếp, thương lượng với ngươi chuyện này được không?”
“Gì vậy?”
“Về sau đừng gọi ta ngu ngốc.”
“Được, kêu là đồ con lừa.”
“… Thôi ngươi cứ bảo ta ngốc đi.”
Thẩm Dịch đã nhanh chóng chạy về phía Ngọc Trai Đen, đồng thời kêu lên: “Tất cả mọi người đuổi kịp, chúng ta phải nói chuyện với thuyền trưởng Jack một trận ra trò, hi vọng tâm tình hiện giờ của hắn vẫn chưa hỏng đến mức không cách nào vãn hồi…”
***
Arias đã đổi chỗ bắn lén thứ tư.
Cậu thủy chung ngắm lấy Barbossa.
Tên này rất giảo hoạt, chết sống không chịu ngoi đầu lên.
Arias lại nạp một viên đạn Xuyên Giáp cho thanh Barrett, sau đó nói vào micro: “Sếp này, có thể tôi giúp một việc được không?”
“Việc gì?” Frost hỏi.
“Gã cụt một tay giảo hoạt kia không muốn thò đầu ra, giúp tôi bức hắn đi ra.”
Frost cười nói: “Cậu gặp may đấy, bởi vì cậu đã tìm đúng người.”
Hai tay giương lên, kỹ năng chuyên chúc Phong Bạo phát động.
Barbossa đang núp phía sau công sự che chắn chỉ cảm thấy một cơn bão to lớn đột nhiên tự hiện ra dưới chân, phảng phất vô số trụ khí phun lên.
Gã vốn đánh qua vô số lần với Khiếu Phong, lập tức biết rõ chuyện gì xảy ra, nhảy dựng kêu quai quái: “Khiếu Phong!”
Hơn mười lốc xoáy thoát ra mặt đất, chẳng khác gì một mảnh vòi rồng dài hẹp, lẩn quẩn xông lên phía trên.
Mấy chục hải tặc bị lốc xoáy cuốn trúng, bay về phía không trung.
Vừa lúc này Dabinett và Evans cũng đã từ trên cao bay xuống, điên cuồng nổ súng vào đám hải tặc giữa không trung, huyết dịch tung bay như mưa đỏ.
Barbossa kêu to chém ra một quyền.
Một quyền này kích vào không khí, lại phát ra một tiếng nổ vang.
Dabinett quát to một tiếng, từ không trung ngã xuống.
“Dabinett!” Frost gọi lớn, kỹ năng Chúc Phúc phát động, khiến một gã binh sĩ trọng thương ngã gục lập tức khôi phục khỏe mạnh. Trên người Dabinett lóe lên hào quang, ba lô phi hành một lần nữa khởi động, lúc rơi cách mặt biển còn có chừng ba thước, phốc một cái bay lên lần nữa.
“May mà có sếp!” Dabinett kêu to.
“Không cần cám ơn, Arias, sao ngươi còn chưa bắn!”
“Chờ một chút a sếp.” Arias vẫn không ngừng ngắm đầu Barbossa, nhưng đáng tiếc người này bay múa trên không, thật sự là khó có thể nhắm trúng, tuy cậu có sở trường súng ngắm, nhưng không có sở trường thương thuật như Thẩm Dịch, năng lực xạ kích mục tiêu di động có hạn.
Lốc xoáy quanh quẩn chốc lát rồi rốt cục biến mất. Số ít hải tặc bị cuốn lên trời cao may mắn còn sống sót nhao nhao rơi xuống mặt đất như sủi cảo, từng tên đều bị rơi không nhẹ.
Barbossa vừa hạ xuống đất, người đã hổ gầm phóng tới lính dù, gã biết rõ giờ này khắc này, tay bắn tỉa ẩn phục từ một nơi bí mật gần đó nhất định đã nhắm ngay chính mình. Loại tình huống này, nhảy vào trong địch ngược lại chính là lựa chọn tốt nhất, có thể khiến đối phương có chỗ cố kỵ.
Mặc dù gã chỉ còn một cánh tay, nhưng rốt cuộc vẫn là vua hải tặc biển Caspi, lần này xông tới, khí thế bàng bạc, loan đao ngang trời quét đến, cổ một tên lính đã bị gã cắt đứt, tiện tay trở một đao, đâm vào lồng ngực một tên lính khác.
Chỉ là người lính kia vậy mà không lập tức chết đi, ngược lại vung quyền đánh vào ngực Barbossa, lực đấm đúng là không nhỏ. Đây chính là kỹ năng Tử Chiến của Ralph, Tiểu đoàn phó Tiểu đoàn lính dù số 2. Khi tánh mạng binh sĩ hạ thấp xuống dưới 30%, tăng lên 20% lực sát thương, 5 điểm phòng ngự.
Bản thân người lính kia vốn bị trọng thương, ngược lại càng thêm dũng mãnh, cầm lấy tay Barbossa liên tục tiến công. Barbossa đến cùng chỉ có một cánh tay, chính nó đã bị trảo, loan đao lại nằm trong lồng ngực đối thủ, nhất thời không rút ra được, trên mặt ăn liền mấy quyền của đối phương. Gã vừa vội vừa giận, đang muốn chém tên lính kia thành hai đoạn, chỉ nghe một tiếng súng cực lớn vang lên.
OÀ..ÀNH!
Trán Barbossa vậy mà xuất hiện một lỗ đạn to đùng.
Sinh mệnh lực tay này đến thật ương ngạnh, lại vẫn chưa chết, chỉ là xoay đầu lại liếc nhìn xa xa.
Trên trán mở ra cái lỗ, thoạt nhìn giống tam nhãn đang trừng mắt.
Arias lại lần nữa đổi súng.
“NGAO!” Barbossa đột nhiên rống giận, chấn cho tất cả mọi người tâm thần run lên, đây chính là một kỹ năng khác của Barbossa, Tiếng Gào Thét Tuyệt Mệnh, phát động tiếng hét công kích mục tiêu, tạo thành tổn thương trong phạm vi, đồng thời giảm xuống ý chí công kích của mục tiêu chính.
Arias chỉ cảm thấy đau đầu một hồi, phát súng kế tiếp vậy mà không bắn ra được.
Nhưng vào lúc này, binh sĩ lúc trước bị Barbossa đâm xuyên lồng ngực đột nhiên ôm Barbossa nhào tới một bên, đâm ngay vào một thùng rượu Rum, khiến cho nước rượu văng khắp nơi đầy trời.
“Arias! Nổ súng!” Thanh âm sắc nhọn của Frost điên cuồng vang lên.
Thanh âm này khiến tinh thần Arias chấn động, cậu rốt cục bóp cò, một viên đạn lửa bắn vào thân thể Barbossa, dẫn đốt rượu, bốc cháy lên một mảnh lửa đỏ hừng hực trên thân thể Barbossa.
Barbossa quay cuồng giãy giụa, đạn lửa nối tiếp nhau bắn lên người gã.
Dưới xạ kích liên tục, Barbossa biến thành một người lửa khắp nơi chạy như điên, rốt cục vẫn không cách nào cải biến vận mệnh của mình.
Gã ngã xuống trong mảnh lửa cháy hừng hực, cùng chết với gã, còn có người lính bình thường vô danh kia.
Nhìn thi thể trong đám lửa, Arias buông súng ngắm, cúi đầu khẩn cầu: “Nguyện Thượng Đế phù hộ chúng ta, khoan dung tội lỗi chúng ta, A-men!”
Đúng lúc này, một ánh hào quang lóe lên ngang trời, đánh vào ngực Arias. Arias kêu to rớt xuống cột buồm chính, nằm trên boong tàu không động đậy, ngay cả hai thanh súng ngắm đều rơi lả tả trên mặt đất.
Thanh phu nhân, vua hải tặc Thái Bình Dương: Cặp mắt tử vong!
Truyện khác cùng thể loại
112 chương
23 chương
130 chương
868 chương
15 chương