Vô Tận Thần Công
Chương 786
Sâu trong vòng xoáy bảy sắc, Dương Thạc mở mắt ra.
- A?
Dương Thạc quát to:
- Nhân Hoàng điện hạ, hai vị trưởng lão không cần chạy trốn, ta ra khỏi vòng xoáy bảy sắc đây!
Dương Thạc bay lên, trong phút chốc đã tới bên mép vòng xoáy bảy sắc gần với mê trận bên ngoài.
- Phá cho ta!
Dương Thạc đến bên mép mê trận, không chút ngừng lại đụng vào đại trận.
Ầm ầm ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Năng lượng nguyên tố bảy sắc trong đại trận khi tiếp xúc năng lượng quang minh, hắc ám bên cạnh Dương Thạc cùng phát ra tiếng ầm ầm, nhanh chóng bị hòa tan. Dương Thạc phá mở lỗ hổng lớn trong mê trận, cưỡng ép chạy ra ngoài chỉ tốn vài giây.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Năng lượng quang minh, hắc ám vượt qua năng lượng bảy loại nguyên tố. Năng lượng bảy loại nguyên tố ở trước mặt năng lượng quang minh, hắc ám không có chút sức chống cự.
Vù vù vù vù vù!
Ngay sau đó, Dương Thạc thoát khỏi mê trận vòng xoáy bảy sắc bay nhanh lên mặt biển.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Dương Thạc vọt ra khỏi mặt biển.
Ô Thiên Lân cường giả Hư Không Võ Thánh đẳng cấp ngũ tinh ở giữa không trung đã trông thấy Dương Thạc.
- Là ai?
Bên cạnh Ô Thiên Lân là tộc trưởng Nhân Mã tộc lập tức nhận ra Dương Thạc.
- Là Dương Thạc!
Lúc trước tộc trưởng Nhân Mã tộc chính mắt thấy Dương Thạc, Nhân Hoàng Tôn Trưng, thủ lĩnh của Thuần Nhân tộc từ truyền tống trận rời khỏi Bạch Lâm đảo làm sao không nhận ra hắn được? Vốn tộc trưởng Nhân Mã tộc cho rằng Dương Thạc sớm bị siêu cấp cường giả của Thiên Ô tộc oanh giết nhưng không ngờ hắn chui ra khỏi mặt biển, tình huống này làm tộc trưởng Nhân Mã tộc cực kỳ kinh ngạc.
Người kinh ngạc hơn cả tộc trưởng Nhân Mã tộc chính là Ô Thiên Lân. Giờ phút này, Ô Thiên Lân trợn mắt há hốc mồm. Ô Thiên Lân biết sự thật Dương Thạc bị Đại trưởng lão của Thiên Ô tộc, Ô Bành Vân giết. Giờ lại có một Dương Thạc xuất hiện, hình như chuẩn bị độ qua lôi kiếp đẳng cấp thất tinh. Điều này đảo điên hiểu biết của Ô Thiên Lân. Gã kinh ngạc hơn tộc trưởng Nhân Mã tộc nhiều.
- Không thể nào!
- Sao có thể là Dương Thạc được? Không lẽ...
Trong óc Ô Thiên Lân xoay nhanh ý nghĩ:
- Dương Thạc chính là bá chủ trong cường giả bá chủ đẳng cấp lục tinh, Ô Vân Thường, Cửu Tử Long và Ô Bành Võ trưởng lão cường giả bá chủ đẳng cấp lục tinh không phải là đối thủ của hắn... Hiện tại người này sắp độ lôi kiếp đẳng cấp thất tinh chắc cũng tới cực độ cường giả bá chủ đẳng cấp lục tinh. Không lẽ đây là Dương Thạc? Người bị đại trưởng lão giết là giả?
Khi Ô Thiên Lân thấy Dương Thạc thì hắn cũng trông thấy gã.
- A? Người của Thiên Ô tộc?
- Rốt cuộc vẫn bị các ngươi tìm đến Bạch Lâm đảo.
- Tiếc rằng muộn rồi!
- Bây giờ không cần lén lút nữa. Người Thiên Ô tộc dám đến Bạch Lâm đảo thì chịu chết đi!
Dương Thạc duỗi một tay ra, Hư Không chộp.
Ầm ầm ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên địa chi khí bỗng nhiên ngưng tụ, như có bàn tay to đè ép Ô Thiên Lân.
Ô Thiên Lân biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, thiên địa chi khí đè ép, thân hình Ô Thiên Lân nổ tung, máu thịt thành mảnh vụn tứ tán. Một số báu vật bình thường dưới đẳng cấp tứ tinh trên người Ô Thiên Lân không thể ngăn cản cách không một trảo của Dương Thạc, nổ tung.
- Là Dương Thạc!
Thân thể nổ, thần hồn của Ô Thiên Lân gầm lên lao nhanh hướng truyền tống trận chỗ Bạch Lâm đảo.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong khoảnh khắc thần hồn Ô Thiên Lân bị Dương Thạc đánh bạo, thành tro bụi.
Còn mấy cường giả đẳng cấp tam tinh, đẳng cấp tứ tinh Thiên Ô tộc xung quanh Ô Thiên Lân, và tộc trưởng Nhân Mã tộc đẳng cấp nhị tinh bị công kích của Dương Thạc đánh trúng Ô Thiên Lân lan tới, người nổ tung, chưa kịp hét lên đã hình thần đều diệt.
Cường giả Hư Không Võ Thánh đẳng cấp thất tinh nghiền ép, không có chút sức chống cự.
Đây là Dương Thạc chưa độ qua lôi kiếp, thật sự bước vào cảnh giới đẳng cấp thất trọng lôi âm Võ Thánh. Nếu Dương Thạc đột phá, đừng nói là Ô Thiên Lân cường giả Hư Không Võ Thánh đẳng cấp ngũ tinh, dù là cường giả bá chủ đẳng cấp lục tinh cũng bị hắn nhẹ nhàng phất tay giết.
Trên Bạch Lâm đảo cách đó vài chục ngàn dặm, nơi cư trú ban đầu của Thuần Nhân tộc, cường giả của Thiên Ô tộc Ô Thiên Tranh đã nghe thấy tiếng Ô Thiên Lân kêu gào.
- Cái gì? Dương Thạc?
- Sao có thể như vậy?
- Dương Thạc chưa chết?
- Thuần Nhân tộc ở Bạch Lâm đảo, căn bản không có bên mười lăm tòa thành!
Suy nghĩ lướt nhanh trong đầu Ô Thiên Tranh.
- Mau truyền âm với đại trưởng lão!
Ô Thiên Tranh thầm nghĩ:
- Thông báo cho đại trưởng lão tin tức này!
Ô Thiên Tranh lật tay, một ngọc giản xuất hiện trong lòng bàn tay.
- Đại trưởng lão, ta là Ô Thiên Tranh, hiện đang ở trên Bạch Lâm đảo của Thuần Nhân tộc. Mới nãy Ô Thiên Lân hét to nói kêu tên Dương Thạc. Sợ là Dương Thạc chưa chết, đang ở trên Bạch Lâm đảo. Dương Thạc chết là giả, hắn nói Đại trận phòng hộ của Thuần Nhân tộc bị vứt quanh mười lăm tòa thành cũng là giả, có tám phần khả năng Thuần Nhân tộc còn trên Bạch Lâm đảo!
Ô Thiên Tranh nhanh chóng truyền tin cho Đại trưởng lão của Thiên Ô tộc, Ô Bành Vân.
Vù vù vù vù vù!
Ô Thiên Tranh vọt lên cao lao nhanh như chớp hướng truyền tống trận trên Bạch Lâm đảo.
Ô Thiên Tranh ngoái đầu nhìn, trên bầu trời mặt biển đông lôi vân dày đặc, điện quang lấp lóe!
- Dương Thạc đang độ kiếp!
Ô Thiên Tranh thầm nghĩ:
- Lúc trước Dương Thạc là cường giả bá chủ đẳng cấp lục tinh, lần này độ kiếp đi vào đẳng cấp thất tinh, nếu giờ ta không đi thì sẽ nối gót theo Ô Thiên Lân dễ dàng bị hắn giết.
Ô Thiên Tranh thầm nghĩ:
- Chỉ có thông qua truyền tống trận.
- Truyền tống rời khỏi Bạch Lâm đảo thì dù Dương Thạc có là đẳng cấp bát tinh, cửu tinh cũng không thể giết ta!
Ô Thiên Tranh rời đi bằng truyền tống trận thì dù võ giả có thực lực mạnh đến đâu cũng không thể xuống tay với gã. Lúc trước phân thân khôi lỗi Dương Thạc thông qua cách này liên tục truyền tống mười lăm tòa thành, khiến Đại trưởng lão của Thiên Ô tộc, Ô Bành Vân, thất trưởng lão của Thiên Ô tộc, Ô Bành Xuân chỉ có thể truyền tống đuỏi theo, không tạo thành chút tổn thương cho hắn được.
- Truyền tống trận ở ngay phía trước.
Tốc độ của Ô Thiên Tranh cực nhanh, trong phút chốc đã thấy truyền tống trận trên Bạch Lâm đảo mới được sửa xong.
Vù vù vù vù vù!
Ô Thiên Tranh nhanh chóng bay hướng truyền tống trận.
Ầm ầm ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lúc này có khí thế cực mạnh từ phương xa hướng đông dâng lên.
- Nguy rồi.
Ô Thiên Tranh nhíu mày.
Có thanh âm lạnh băng vang lên:
- Còn muốn đi sao? Đẳng cấp ngũ tinh nho nhỏ mà mơ thoát khỏi tay Dương Thạc ta? Không thể nào, để mạng lại đi!
Ô Thiên Tranh cảm giác thiên địa chi khí bỗng nhiên bỗng ngưng tụ hướng gã, thân hình khựng lại. Ô Thiên Tranh chưa kịp phát ra tiếng hét thì bùm một tiếng vỡ tan tành.
Cách xa ngàn vạn dặm, một kích nhẹ nhàng, Ô Thiên Tranh là cường giả đẳng cấp ngũ trọng lôi âm Võ Thánh thân thể nổ tung. Gần như thành mây khói.
Truyện khác cùng thể loại
832 chương
654 chương
239 chương
247 chương
134 chương
8 chương
746 chương
1 chương