Vô Tận Thần Công
Chương 69
Đả thông một ngàn năm trăm sáu mươi hai huyệt khiếu, đi vào võ sư đẳng cấp?
Giờ phút này, không chỉ Dương Thạc, bao gồm hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục, Lam Tinh, Tử Ngọc, bốn gã gia nô đều thấy rõ ràng dị tượng xảy ra trong từ đường dòng họ Dương gia.
Đột phá?
Có người ở trong từ đường dòng họ đột phá đến võ sư đẳng cấp?
Từ đường dòng họ là trọng địa cung phụng tổ tông gia tộc Dương gia, bình thường không ai tiến vào, bây giờ trong từ đường dòng họ chỉ có một người, đúng là thứ tử Dương Thành vì lén đưa võ kỹ trung giai cho Dương Thạc mà bị phạt quỳ trong từ đường dòng họ sám hối.
Lúc trước Dương Thành là đẳng cấp đỉnh luyện khí, chỉ kém nửa bước là có thể bước vào cảnh giới võ sư, bây giờ gã ở trong từ đường dòng họ đột phá, dù khiến người kinh ngạc nhưng cũng nằm trong tình lý.
Từ đường dòng họ có tiếng hét dài gần như chấn động toàn Trấn Quốc Công phủ.
Mọi người đều dời mắt về vị trí từ đường dòng họ của Dương gia, nếu không phải đây là nơi trọng địa gia tộc, những người không quan trọng không được vào thì e rằng bây giờ bên ngoài đã bao vây nhiều hạ nhân, gia nô xem náo nhiệt.
Mắt Dương Thạc tỏa sáng nhìn chằm chằm vào từ đường dòng họ:
- Không ngờ lục ca đột phá!
Trong Trấn Quốc Công phủ này Dương Thành xem như là thứ huynh thương Dương Thạc nhất, gã vì hắn thậm chí không tiếc xúc phạm gia quy, bị phạt quỳ trong từ đường dòng họ.
Vì Dương Thành, Dương Thạc dám xông vào trọng địa từ đường dòng họ, thậm chí không tiếc quyết liệt cùng Dương gia.
Bây giờ Dương Thành từ đỉnh luyện khí đột phá bước vào đẳng cấp vớ, trong lòng Dương Thạc thầm mừng thay cho lục ca.
- Dương Thạc thiếu gia, hiện tại lục thiếu gia đã đột phá, ở Dương gia tiền đồ vô lượng, bây giờ ngươi xông vào từ đường dòng họ, quyết liệt với Dương gia thì đẩy lục thiếu gia đi đâu?
Ngay sau đó, hai tiểu thị nữ Huyền Ưng Huyết Phi phản ứng lại, lớn tiếng nói với nói:
- Xin thiếu gia dừng lại, không cần hại người hại mình!
- A? Hai tiểu nha đầu này cũng lanh mồm lanh miệng quá chứ.
Dương Thạc nghe Lam Tinh, Tử Ngọc nói hai câu này thì khựng lại.
Lúc trước Dương Thạc có thể liều mạng, dám kéo hoàng đế xuống ngựa, gần như không kiêng nể gì. Dù Dương Thạc có phải quyết liệt với Trình phu nhân, cùng lắm là cưỡi Huyền Ưng bay sâu vào Yến sơn, không chút dính dáng gì với Trấn Quốc Công phủ nữa. Cũng vì điều này Dương Thạc mới dám xông vào từ đường dòng họ.
Nhưng bây giờ lục ca Dương Thành đột phá đến võ sư đẳng cấp, địa vị trong Trấn Quốc Công phủ tăng vọt, bây giờ nếu Dương Thạc hành động thiếu úy nghĩ thì sợ là sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của lục ca.
Đang khi Dương Thạc suy tư, do dự thì trong từ đường dòng họ vang thanh âm.
- Dương Thạc, ngươi không cần vào, bây giờ ta ra ngay!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một tiếng giòn vang, cửa từ đường dòng họ mở, một bóng dáng thon dài bước ra.
Bóng dáng ấy là nam nhân thanh niên mười sáu, bảy tuổi, vóc dáng hơi gầy, khí thế cực mạnh, mỗi bước ra một bước là đám người Dương Thạc cảm giác khí huyết của nam nhân ồ ạt như trái tim đập, phát ra tiếng thình tịch thình thịch trầm đục.
Nam nhân thanh niên này đúng là Dương Thành.
- Lục ca!
Dương Thạc thấy lục ca Dương Thành đã đột phá, đi ra khỏi từ đường dòng họ, mặt hắn nở nụ cười. Dương Thành cười đáp lại nhưng không nói gì thêm.
Thấy Dương Thành tự mình ra khỏi từ đường dòng họ thì Lam Tinh, Tử Ngọc kinh ngạc nói:
- Lục thiếu gia, ngài...
Dương Thành liếc hai tiểu thị nữ Lam Tinh, Tử Ngọc, thản nhiên nói:
- A? Bây giờ ta muốn rời khỏi từ đường, có cái gì không ổn sao?
Dương Thành lạnh lùng nói:
- Gia quy của Dương gia, hễ là đệ tử Dương gia đi vào võ sư đẳng cấp là có thể khai môn lập hộ thoát khỏi Dương phủ, không chịu Dương phủ ước thúc. Không lẽ Trình phu nhân muốn ta ở lại trong từ đường dòng họ? Lúc trước ta xúc phạm gia quy, muốn phạt thì phải là phụ thân làm. Trình phu nhân chỉ là tạm quản gia vụ, muốn nhúng tay vào chuyện tông tộc Dương gia ta sao?
Đi vào võ sư đẳng cấp, dựa theo gia quy của Dương gia thì có thể rời khỏi Trấn Quốc Công phủ, khai môn lập hộ.
Cũng vì vậy Trấn Quốc Công phủ không ước thúc mạnh mẽ với đệ tử võ sư đẳng cấp.
Dương gia bốn đời có vô số đệ tử, sự thật là trử bỏ một phần thiên phú quá kém bị chuyển đi nông trang ở nông thôn ra gần như sau khi đi vào đẳng cấp võ sư thì rời khỏi Trấn Quốc Công phủ, khai môn lập hộ.
Đồng lứa tổ phụ của Dương Thạc có một vị thứ tử rời khỏi Trấn Quốc Công phủ ở trong quân dốc sức làm, cuối cùng được phong hầu tước, mặc dù không phải thừa kế hầu tước nhưng rất vinh quang.
Bây giờ Dương Thành đi vào võ sư đẳng cấp, đã có tư cách đứng ngang hàng với Trình phu nhân.
- Dương Thạc, chúng ta đi tiểu viện của ta nói chuyện.
Dương Thành nói xong ngẩng đầu, mau chóng rời khỏi từ đường dòng họ. Lúc Dương Thành đi ngang qua Lam Tinh, Tử Ngọc, hai tiểu thị nữ ngoan ngoãn cúi đầu, không dám ngăn cản.
Mãi khi huynh đệ Dương Thành, Dương Thạc, Lam Tinh, Tử Ngọc, Huyền Ưng Huyết Phi rời đi, Lam Tinh, Tử Ngọc mới ngẩng đầu liếc nhau.
- Lục thiếu gia đột phá? Còn có các nàng Hồng Phi, Lục Thúy thật sự đi theo Dương Thạc? Mau trở về báo chuyện này cho phu nhân!
….. …. …. …. …..
Đêm lạnh lẽo.
Trấn Quốc Công phủ, Dương Thạc, Dương Thành, Huyền Ưng Huyết Phi đứng trong một tiểu viện coi như rộng rãi, đại khí.
Tay Dương Thạc cầm một bầu hồ lô rượu, thỉnh thoảng uống hai hớp, sung sướng ngửa mặt lên trời thét dài:
- Võ sư đẳng cấp, rốt cục đi vào võ sư đẳng cấp!
- Đi vào võ sư đẳng cấp là ta có thể tham gia chọn lựa võ đạo, một hơi đoạt giải nhất. Khi đó có thể phong cảnh khai phủ lập hộ, có thể ở trong phủ cung phụng linh vị của mẫu thân. Mẫu thân, ngài trên trời có linh thiên hãy chờ xem, có một ngày ta sẽ đưa địa vị của ngài lên cao, cao hơn tiện nhân Trình phu nhân!
Dương Thành như người điên, mắt sáng như đuốc bẩn ánh sáng hận thù.
Dương Thạc nhìn lục ca, nhíu mày, lẩm bẩm nhắc lại lời Dương Thành nói:
- Phong cảnh khai phủ lập hộ?
Dương Thành và Dương Thạc giống nhau, đều là thứ tử Dương gia, chẳng qua hắn nhỏ hơn gã hai tuổi. Dương Thạc không biết chuyện quá khứ của Dương Thành, chỉ biết từ lúc hắn nhớ chuyện dường như không thấy mẹ đẻ của gã, rõ ràng là mẫu thân của Dương Thành ở trong Trấn Quốc Công phủ cũng rất khốn khổ.
Bình thường Dương Thành điệu thấp, nội liễm, trầm ổn, hôm nay gần như điên cuồng, Dương Thạc biết đó là tại vì lục ca áp lực lâu lắm, muốn triệt để phát tiết một phen.
Uống hết nguyên bình rượu hồ lô, Dương Thành máu nóng dồn lên não.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lực lượng khí huyết trong người như sắp nổ tung.
Dương Thạc nhìn bộ dáng của Dương Thành, nhíu mày.
"Lục ca vừa mới bước vào võ sư đẳng cấp, cảnh giới không xong, không thể khí huyết nội liễm được, còn uống nữa chỉ sợ sẽ nguy hiểm."
Khi Dương Thành lại cầm hồ lô rượu rót vào miệng, Dương Thạc lắc người tới gần gã, ghì lại hồ lô.
- Lục ca, đừng uống nữa.
Truyện khác cùng thể loại
925 chương
11 chương
1062 chương
3 chương
1149 chương
131 chương
9 chương
729 chương