Vô Tận Thần Công
Chương 505
Tuy lúc trước, một vài người trong số những Võ Thánh này cũng nhận ra được thực lực mạnh mẽ của Dương Thạc, nhưng dù sao thì họ cũng không tự mình giao thủ cùng Dương Thạc. Cho nên đối với thực lực của Dương Thạc, họ vẫn không có một nhận thức trực quan. Tới lúc này, Dương Thạc chỉ nhẹ nhàng đưa một chiêu đã lập tức đánh lui và kích thương những Võ Thánh này. Bọn hắn mới chính thức ý thức được thực lực mạnh mẽ của Dương Thạc...
Mặc dù lĩnh vực của không gian Ngân Diệu chỉ là cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng ba. Nhưng lại có thêm bí pháp gia trì, cho nên lĩnh vực có thể so với cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng bốn.
Không gian Ngân Diệu có thể hấp thu khí tức sấm sét, hỏa diễm, cho nên cấp độ của nó lại càng mạnh mẽ hơn.
Những Võ Thánh này đến cùng cũng chỉ là Võ Thánh lôi âm tầng ba mà thôi. Đẳng cấp giữa Võ Thánh lôi âm tầng ba và Võ Thánh lôi âm tầng bốn chênh lệch rất lớn. Mặc dù chênh lệch nhau một cấp, Dương Thạc cũng không coi vào đâu. Nhưng đối với Võ Thánh bình thường mà nói, thì nó lại như là một cái hào rộng, không thể vượt qua.
Những người này bị không gian Ngân Diệu đánh lui cũng là chuyện vô cùng bình thường.
Bị Dương Thạc đánh lui, những Võ Thánh bình thường này cảm thấy rất bất ngờ. Nhưng điều khiến cho bọn họ cảm thấy kinh ngạc nhất chính là vì sao Dương Thạc phải ra tay trợ giúp tăng nhân trẻ tuổi kia...
Nhưng bất kể là như thế nào, lúc này Dương Thạc cũng đã ra tay. Những Võ Thánh bình thường này đều không dám có thêm động tác nào nữa.
- Chư vị!
Dương Thạc nhàn nhạt liếc qua những Võ Thánh bình thường này một lần.
- Thực lực của tại hạ cũng là Võ Thánh lôi âm tầng ba. Nhưng vừa rồi bày ra chiến lực, chắc hẳn các vị cũng đã hiểu được. Tại hạ đạt tới Võ Thánh lôi âm tầng ba, vẫn chưa tu luyện được Cửu Dương Huyền Công hoàn chỉnh. Nhưng ta tin rằng với thực lực của các vị, cũng đều không thể thắng được ta.
- Mà vị này là truyền nhân của Đại Lâm Tự. Lúc trước hắn đã tu bảy mươi hai thần công bí điển, công pháp của Đại Lâm Tự. Hiện tại hắn lại đạt được truyền thừa của Phật tổ, tu huyền công bí điển. Thực lực của hắn sẽ đạt tới cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm. Đừng nói là các ngươi, ngay cả Dương Thiên muốn ra tay đánh lén hắn, e rằng cũng không thể chiếm được tiện nghi. Các ngươi muốn kích thương hắn để cướp đoạt pháp khí, quả thật là nói chuyện hoang đường, viển vông. Nếu như các ngươi chọc giận hắn, cho dù có sinh ra ba đầu sáu tay thì cũng không thể chạy trốn!
- Tại hạ nói đến thế thôi, các ngươi muốn ra tay thì cứ việc làm đi!
Sau khi lạnh lùng nói xong những lời này, thân hình Dương Thạc khẽ động, lập tức ra khỏi điện Địa Hoàng.
Dương Thạc có thể trợ giúp tăng nhân trẻ tuổi ngăn trở những Võ Thánh bình thường này một kích, đã là hết lòng quan tâm, giúp đỡ rồi!
Lúc này đã có rất nhiều cường giả nhao nhao tiến vào trong điện Nhân Hoàng, muốn cướp đoạt một phần huyền công bí điển truyền thừa trong mộ Nhân Hoàng này. Dương Thạc thấy có rất nhiều khả năng, trong điện Nhân Hoàng này có Chân Vũ Bí Điển mà năm đó Chân Vũ Đại Đế lưu lại. Cho nên dĩ nhiên Dương Thạc cũng muốn tiến vào trong điện Nhân Hoàng đấy!
Hắn sẽ không ở chỗ này thủ hộ tăng nhân trẻ tuổi, bỏ lỡ cơ hội tiến vào trong điện Nhân Hoàng...
Đương nhiên, Dương Thạc biết rõ mình đã để cho đám Võ Thánh bình thường này biết được sự lợi lại của cường giả siêu cấp. Một cường giả bình thường, chỉ cần không ngốc thì chắc chắn sẽ không lại ra tay đối với tăng nhân trẻ tuổi.
- Điện Nhân Hoàng...
Dương như Dương Thạc vừa bay ra khỏi điện Địa Hoàng đã lập tức nhìn thấy ở trước mặt mình xuất hiện một cung điện lớn nhất trong ba cung điện tại mộ Nhân Hoàng!
Độ cao và độ rộng của điện Nhân Hoàng so với điện Địa Hoàng và điện Thiên Hoàng, cũng phải lớn hơn một vòng.
Điện Nhân Hoàng rộng tới gần ngàn trượng!
Điện Thiên Hoàng và điện Địa Hoàng đều rộng mấy trăm trượng.
Cũng không phải là quá nhỏ. Những mãnh thú như Man Văn Thiên Tượng, Thần Long đều dài hơn hai mươi trượng, cũng đều có thể hoạt động dễ dàng ở trong điện Địa Hoàng, điện Thiên Hoàng. Ngay cả Thần Quy Vương cũng vẫn có thể hoạt động ở trong đó.
Nhưng nếu chúng muốn chiến đấu ở bên trong thì phạm vi này không thể đủ đấy.
Mặc dù điện Nhân Hoàng rộng tới ngàn trượng nhưng cũng không thể dung nạp được nhóm cao thủ Thần Quy Vương chiến đấu, chém giết tại đây.
- Có lẽ lúc này, cấm chế phòng hộ trong điện Nhân Hoàng vẫn chưa bị phá mở đấy!
Dương Thạc thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng...
Vừa rồi, Dương Thiên, Thần Quy Vương, Đại Bằng Kim Sí Vương đều nhao nhao tiến vào điện Nhân Hoàng.
Kể cả lúc trước, Viêm Thú yêu thánh, Huyền Vũ yêu thánh, Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên… cũng đã tiến vào trong đó. Hầu như là tất cả những cường giả đỉnh phong đương thời đều đã tiến vào trong đó rồi. Đa số cường giả trong đó, chính là vạn năm trước, lúc văn minh nhân đạo sắp sửa được thành lập, lúc Nhân tộc và Thú Tộc đỉnh phong đánh một trận, mới có thể tới đánh đồng...
Điện Nhân Hoàng chỉ là điện do Nhân Hoàng thành lập lúc trước.
Rất nhiều cao thủ tiến vào như vậy, chắc hẳn có thể phá mở cấm chế của điện Nhân Hoàng vô cùng dễ dàng!
- Lập tức đi vào!
Một khi cấm chế của điện Nhân Hoàng bị phá mở, e rằng bảo vật ở bên trong sẽ hiện ra ngay lập tức. Dương Thạc không chần chờ, thân hình khẽ động, vút một phát, tiến vào bên trong điện Nhân Hoàng.
- Sao?
Trong nháy mắt tiến vào trong điện Nhân Hoàng, Dương Thạc chợt cảm thấy mình đang tiến vào trong một mảnh không gian hỗn độn. Toàn bộ xung quanh đều là sương mù tối tăm, mờ mịt. Mặc dù Dương Thạc tỏa ra thần hoang nguyên lực, nhưng cũng chỉ có thể cảm giác được đồ vật ở ba bốn trượng xung quanh mà thôi.
Vút!
Thân hình chợt động, Dương Thạc bay nhanh ở trong mảnh không gian hỗn độn này.
Chỉ trong chốc lát, Dương Thạc đã bay ra hơn một ngàn trượng.
Vẫn không chạm tới vách tường điện Nhân Hoàng!
- Xem ra trong điện Nhân Hoàng tự hình thành nên một phiến không gian này. Thật sự mảnh không gian này phải rộng gấp trăm, nghìn lần điện Nhân Hoàng!
Dương Thạc thầm nghĩ.
- Không gian này vẫn chưa bị đánh phá thì điện Nhân Hoàng chưa chính thức hiện ra rõ ràng. Có lẽ bảo vật ở bên trong điện Nhân Hoàng vẫn còn!
Nghĩ như vậy, Dương Thạc âm thầm thở dài một hơi.
- Chư vị!
Đúng lúc Dương Thạc nghĩ đến những điều này thì một tiếng nói hùng hậu, mờ ảo, truyền tới.
- Là tiếng nói của Thần Quy Vương sao?
Dương Thạc lập tức nhận ra, đây chính là giọng nói của Thần Quy Vương.
Dương Thạc lập tức liền biết rõ, thanh âm này, đúng là thuộc về Thần Quy Vương.
- Chư vị, bên trong điện Nhân Hoàng này tồn tại cấm chế mê trận, muốn phá giải hoàn toàn thì ít nhất cũng cần một tháng. Nếu như chúng ta bộc phát ra lực công kích mạnh nhất, có thể một lần hành động đánh vỡ hoàn toàn cấm chế này. Bổn tọa hy vọng chư vị không nên lưu thủ, mọi người đồng loạt hành động, đánh bại cấm chế của điện Nhân Hoàng. Nếu như có người không muốn ra tay, muốn bảo tồn thực lực thì đợi đến khi phá mở được cấm chế, đừng trách mọi người hợp nhau tấn công rồi!
Thần Quy Vương chậm rãi nói.
Truyện khác cùng thể loại
544 chương
55 chương
764 chương
7 chương
34 chương
40 chương
34 chương
17 chương