Vô Tận Thần Công
Chương 462
Khi vũ tiễn xuất hiện thì Dương Thạc cảm giác nguy hiểm rất rõ ràng. Vũ tiễn qua đi, Dương Thạc thấy trên ngân diệu uy lực khải có vết hằn.
Dương Thạc còn cất đám tên vào không gian thập phương cà sa, giống như thật sự chiếm một đống tên thần binh tứ cấp.
Bây giờ ảo giác đã trừ đi, Dương Thạc cố ý khiến Cửu Dương chân thập nhìn trong không gian thập phương cà sa xem hắn có thật lấy được mũi tên nào không.
Dương Thạc thầm may mắn:
- Ảo giác này chỉ hướng bản tâm của ta, chắc lợi dụng một chút dục vọng trong lòng ta rồi sinh thành. Cũng may ta có năng lực đặc biệt, ảo giác bình thường không có tác dụng với ta.
Đôi mắt Dương Thạc có năng lực xem xét độ phù hợp.
Năng lực còn có một tác dụng trông như không quá hữu dụng, xem xét tài liệu, cấp bậc một vật phẩm.
Ví dụ quyển công pháp Dương Thạc cầm lên, chỉ nhìn vài cái liền biết nó có cấp bậc gì. Pháp khí, binh khí, áo giáp đều có thể xem xét nó rốt cuộc là cái gì mấy trọng lôi âm Võ Thánh bí bảo, hoặc là mấy cấp thần binh.
Mới rồi trong ảo giác, Dương Thạc liếc mắt một cái liền nhận ra Chân Võ bi điển. Bởi vì có công hiệu này nên mọi ảo giác cơ bản không tác dụng với Dương Thạc. Bởi vì Dương Thạc có thể tùy thời sử dụng năng lực đặc biểt này thăm dò mọi thứ xung quanh.
Không chỉ là công pháp, thậm chí là gốc cây ngọn cỏ đều có thể điều tra ra.
Là thật là giả, vừa xem hiểu ngay.
Ảo giác gì đều không thể mê hoặc Dương Thạc trong loại trạng thái.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Ảo giác thẳng hướng bản tâm chắc là thử thách thứ nhất vào Nhân Hoàng huyệt, nhưng không biết mấy cao thủ Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương, Trác Tử Dương tiến vào Nhân Hoàng huyệt có gặp thử thách tương tự không.
Theo Dương Thạc đoán thì chắc mấy cao thủ Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương, Trác Tử Dương cũng gặp tình huống tương tự, có thể khó khăn hơn cả võ giả đẳng cấp như Dương Thạc.
Những cường giả như Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương, Trác Tử Dương dù tâm trí kiên định nhưng sâu trong lòng họ có dục vọng, chỉ cần có dục vọng là tồn tại nhược điểm. Loại ảo giác này bắt lấy nhược điểm sâu trong lòng võ giả, lợi dụng nó. Cường đại như Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương, Trác Tử Dương, Dương Thạc đáon mới đầu họ sẽ trúng chiêu.
Nhưng bọn họ rốt cuộc là siêu cấp cường giả, mặc dù trúng chiêu nhưng chắc thử thách thứ nhất trong Nhân Hoàng huyệt sẽ không vây khốn được bọn họ.
Bây giờ trong không gian xung quanh trừ Dương Thạc ra không có võ giả khác, chứng minh dù bọn họ gặp ảo giác tương tự thì cũng đã đánh tan, rời khỏi đây. Chắc không đến mức có võ giả bị ảo giác vĩnh viễn vây khốn tại đây.
Đương nhiên... Cũng có một loại tình huống.
Đó là vị cường giả trúng ảo giác bị một cường giả khác thoát khỏi ảo giác đánh lén, mất mạng.
Chẳng qua xác cường giả bị giét không để lại đây.
Tóm lại là cường giả còn sống thoát khỏi ảo giác chắc đã rời đi, vào sâu trong Nhân Hoàng huyệt.
- Tiếp tục xâm nhập.
Dương Thạc hít sâu, lập tức quyết định đi tiếp vào Nhân Hoàng huyệt.
Xung quanh có bảy con đường nối tiếp không gian này, từ bảy con đường đều có thể ra khỏi đây. Rốt cuộc đi con đường nào, đó là một vấn đề.
Dương Thạc nhìn, phát hiện trong bảy con đường đều quanh quẩn chút năng lượng cửu sắc hư không.
Năng lượng cửu sắc hư không cuồn cuộn tràn ra từ các con đường, tụ tập trong không gian này rồi mới ùa tới trước, hình thành cửu sắc hư không to lớn.
- Năng lượng cửu sắc hư không là từ những con đường đó khởi động?
- Những con đường này nếu có thể tràn ra năng lượng cửu sắc hư không tức là cuối đường rất có thể tồn tại hư không thạch?
Nghĩ vậy, mắt Dương Thạc sáng lên.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Tùy tiện chọn một cái vào nhìn rồi tính.
Dương Thạc chọn con đường bên trái, cất bước tới trước.
Ầm ầm ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đang lúc Dương Thạc tới gần con đường kia, chuẩn bị một cước bước vào trong đó thì nghe thấy phái bên phải vang tiếng nổ điếc tai liên tục, dường như có cao thủ gì đang đánh nhau.
- A? Con đường kia có tình huống?
Trong khoảnh khắc đầu Dương Thạc nổi lên vô số suy nghĩ. Trong con đường bên phải có tiếng như đánh nhau, không lẽ là hai siêu cấp cường giả đánh lộn?
Hai gã siêu cấp cường giả tại đây, ý nghĩa không bình thường. Một nguyên nhân, có thể là hai siêu cấp cường giả có thù hận lớn, ví dụ như Dương Thạc và Dương Thiên, hoặc là Bỉ Lạc Duy Kỳ với Dương Thiên. Loại tình huống này rất hiếm thấy, bình thường chỉ cần không có thù sâu, thù bình thường như Dương Thiên với Trác Tử Dương, Trác Tử Dương và Nam Cung Phá Thiên thì gặp nhau trong Nhân Hoàng huyệt sẽ không dễ dàng động thủ. Dù sao, bọn họ tiến vào Nhân Hoàng huyệt là vì thu hoạch kỳ ngộ, mà không phải tranh đấu vô vị.
Đương nhiên thù hận là nguyên nhân khiến chiến đấu, còn có lý do khác đó là... Hai vị siêu cấp cường giả tranh đoạt một báu vật.
Nếu trong Nhân Hoàng huyệt có hai cường giả cùng phát hiện một báu vật, vì xác định quyền sở hữu của nó, rất có thể hai người sẽ chiến đấu.
- Trong con đường bên cạnh rất óc thể xuất hiện báu vật, có cường giả đang tranh giành.
Dương Thạc lập tức quyết định:
- Đi vào con đường bên cạnh.
Dương Thạc lập tức từ bỏ con đường ban đầu, vèo một tiếng tiến vào đươngf bên cạnh.
Cho dù không phải là hai cường giả giành một báu vật nhưng gây ra tiếng động lớn như vậy thì chắc chắn có tình huống, dù là gì đều đáng cho Dương Thạc tra xét một phen.
Vù vù vù vù vù!
Dương Thạc có tốc độ cực nhanh.
Chớp mắt đã vọt ra mấy trăm trượng.
Tiếng đánh nhau phai trước càng ngày càng gần.
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Ngẫu nhiên có tiếng thú gầm.
- Triệu Kiếm Dương, ngươi muốn cướp đoạt hư không thạch với bổn tọa, mơ tưởng viễn vông! Trong Chân Võ Môn của ngươi, Trác Tử Dương, Huyền Vũ yêu thánh đều vào sâu trong Nhân Hoàng huyệt, muốn trở về cũng chưa chắc kịp. Chỉ một mình ngươi cũng muốn tranh đoạt hư không thạch với bổn tọa?
Trước mặt Dương Thạc, cách ngàn trượng, phía cuối con đường có tiểu không gian khoảng ba, bốn chục trượng. Trong không gian có một con cóc to lớn màu sắc sặc sỡ phát ra tiếng ộp ộp. Không ngừng nuốt năng lượng cửu sắc hư không, đánh nhau với một lão nhân mặc đạo bào tay cầm trường kiếm trên bầu trời.
Độc Cáp yêu thánh, Triệu Kiếm Dương!
Một vị là cường giả xếp hạng bảy trong mười đại yêu thánh thiên hạ, vị kia là trưởng lão tứ trọng lôi âm Võ Thánh trong Chân Võ Môn. Một người một yêu đều có thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
- Lão cóc, trong hang này mọi người chỉ phát hiện một khối hư không thạch, ngươi là một vị yêu thánh dám độc chiếm sao? Tuy đám Tử Dương chưởng môn đã vào sâu trong Nhân Hoàng huyệt nhưng Thanh Dương sư huynh, Hồng Dương sư đệ còn ở trong đường khác sưu tầm hư không thạch. Chỉ cần bần đạo đưa tin với họ, ba cao thủ Chân Võ Môn ta tụ họp thì ngươi làm sao giữ được hư không thạch này!
Triệu Kiếm Dương nghiêm túc nói:
- Đừng nói là hư không thạch, dù là sinh mạng của ngươi cũng không giữ được!
Trường kiếm như thất luyện bắn ra ngăn cản miệng Độc Cáp yêu thánh phun năng lượng cửu sắc hư không, toát ra từng đợt kiếm khí phản kích.
- Muốn giết ta còn cướp lấy hư không thạch? Triệu Kiếm Dương, để xem ngươi có bản lĩnh gì!
Giờ phút này, Độc Cáp yêu thánh lạnh lùng cười:
- Sợ là ngươi không kêu gọi được Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương trước hết đã bị bổn tọa giết!
Độc Cáp yêu thánh há to mồm, từng đoàn năng lượng cửu sắc hư không bắn ra, hình thành khói độc đậm đặc vô cùng bao phủ Triệu Kiếm Dương. Giờ phút này, Độc Cáp yêu thánh đã bùng phát toàn bộ thực lực của mình, cố gắng trong thời gian ngắn nhất giết chết Triệu Kiếm Dương.
Ngay sau lưng Độc Cáp yêu thánh, trong vách tường khảm một hòn đá cỡ nắm tay tỏa ánh sáng tinh thể lấp lánh.
Nếu Dương Thạc có ở đây chắc chắn nhận ra khối tinh thể này giống y hệt như khối hư không thạch lúc trước hắn lấy được trong mật thất của hoàng thất Đại Chu.
Hư không thạch!
Hiển nhiên, này cũng là một khối hư không thạch.
Chỗ này gần cửa vào hoàng huyệt, tràn ra nhiều năng lượng cửu sắc hư không, chỗ có năng lượng cửu sắc hư không rất có thể tồn tại hư không thạch.
Dù hư không thạch đối với cường giả cỡ như Dương Thiên cũng là báu vật quan trọng.
Chẳng qua lúc đám người Dương Thiên đi vào Nhân Hoàng huyệt thì năng lượng cửu sắc hư không xung quanh còn quá đậm, dù thực lực của đám Dương Thiên có mạnh hơn cũng không thể chống đỡ năng lượng cửu sắc hư không trong thời gian dài. Khi đó bọn họ căn bản không thể tìm kiếm hư không thạch tại đây.
Chỉ đành đợi năng lượng cửu sắc hư không tản ra một chút thì bọn họ mới có thể đi qua năng lượng cửu sắc hư không tìm kiếm hư không thạch.
Nhưng nếu họ vào Nhân Hoàng huyệt mà cứ đứng ngoài này chờ cướp lấy hư không thạch thì không được.
Dù sao tuy chỗ này có lẽ sinh ra hư không thạch nhưng cụ thể ở đâu, có bao nhiêu thì không xác định.
Nếu như Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương, Thần Quy Vương, Trác Tử Dương, Huyền Vũ yêu thánh, đám cao thủ cùng đứng đây chờ thì không hợp thực tế. Nếu lỡ như chỉ sinh ra một, hai khối hư không thạch bị một, hai người lấy được thì người còn lại không thu hoạch được gì. Nguyên nhân vì như thế, ở đây chờ chẳng bằng vào Nhân Hoàng huyệt tìm báu vật khác.
Xác sấut đi tiếp thu hoạch báu vật khác cao hơn chờ tại đây cướp hư không thạch.
Chỉ có ba trưởng lão Chân Võ Môn, Độc Cáp yêu thánh, cường giả đẳng cấp như họ lúc vào Nhân Hoàng huyệt thì năng lượng cửu sắc hư không đã yếu đi, đợi một chút là có thể sưu tầm hư không thạch. Cho nên bọn họ chờ tại đây, ở tình huống thích hợp tìm hư không thạch.
Dĩ nhiên muốn tìm hư không thạch không đơn giản.
Có bảy con đường, đám cường giả lục tìm, chỉ có trong con đường trước mặt này thấy một viên.
Con đường khác hoặc là không tồn tại hư không thạch, hoặc là hư không thạch giấu quá kín, tóm lại rất khó tìm ra.
Viên hư không thạch này cùng bị Triệu Kiếm Dương, Độc Cáp yêu thánh phát hiện, thế là phải có một phen long tranh hổ đấu!
Theo lẽ thường, Chân Võ Môn có số lượng cường giả nhiều nhất trong Nhân Hoàng huyệt, thế lực lớn nhất, liên hợp lấy báu vật có cơ hội lớn nhất.
Nhưng đám Trác Tử Dương, Huyền Vũ yêu thánh đã vào sâu trong Nhân Hoàng huyệt, muốn đi ra bên ngoài không dễ dàng. Bởi vậy ngoài này chỉ có ba trưởng lão Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương, Triệu Kiếm Dương.
Ba trưởng lão hợp sức đủ để áp chế Độc Cáp yêu thánh.
Vấn đề là vì có xác suất phát hiện hư không thạch lớn hơn nên ba trưởng lão Chân Võ Môn tách rời ra, giờ chỉ có Triệu Kiếm Dương.
Bằng một mình Triệu Kiếm Dương muốn chiến thắng Độc Cáp yêu thánh thật khó khăn.
Hiện tại Độc Cáp yêu thánh bùng nổ, muốn lập tức áp chế Triệu Kiếm Dương ngay, chỉ cần khống chế được Độc Cáp yêu thánh, lấy đi hư không thạch thì dù Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương đến cũng vô ích.
Bây giờ phải xem Độc Cáp yêu thánh có trấn áp được Triệu Kiếm Dương trước khi hai trưởng lão của Chân Võ Môn khác đến không.
Vù vù vù vù vù! Vù vù vù vù vù!
Năng lượng cửu sắc hư không liên tục phun nuốt từ miệng Huyền Vũ yêu thánh1.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Những năng lượng cửu sắc hư không oanh kích quanh người Triệu Kiếm Dương, thân hình gã lắc lư sắp ngã.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Triệu Kiếm Dương bất cẩn bị một cửu sắc hư không đánh trúng, văng ra ngoài, đập vào vách tường, trượt xuống.
Keng keng keng!
Triệu Kiếm Dương cầm kiếm cắm vào mặt đất, đứng thẳng dậy, hai chân liên tục động, đi tới né tránh Độc Cáp yêu thánh oanh kích.
Dù mới nãy bị đánh túng nhưng Triệu Kiếm Dương rốt cuộc là tứ trọng lôi âm Võ Thánh, trên người mặc đạo bào không phải vật phàm, không dễ bị thương nặng, chỉ là khóe môi tràn chút máu, mặt hơi trắng, căn bản không có mất đi sức chiến đấu.
Độc Cáp yêu thánh liên tục gầm rống, muốn mau chóng giải quyết Triệu Kiếm Dương:
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Tiếc rằng tuy thiên phú của Độc Cáp yêu thánh cực kỳ mạnh mẽ nhưng so với Triệu Kiếm Dương cảnh giới võ đạo thì không có ưu thế gì, dù bùng nổ cỡ nào muốn mau chóng khống chế, đánh lui gã gần như là không thể. Tuy bây giờ Độc Cáp yêu thánh có thể áp chế Triệu Kiếm Dương nhưng một khi nó đi lấy hư không thạch thì gã có thể cầm lấy trường kiếm ngăn cản nó ngay, rất khó hành động.
Thời gian trôi nhanh, mặt Triệu Kiếm Dương nở nụ cười bình tĩnh:
- Lão cóc, muốn độc chiếm hư không thạch sao? Mơ tưởng!
Độc Cáp yêu thánh càng sốt ruột hơn.
Vù vù vù vù vù! Vù vù vù vù vù!
Ngay sau đó, hai luồng sagns từ bên ngoài lao tới.
- Lão độc cóc dám ra tay với cường giả Chân Võ Môn ta? Ngươi chán sống rồi sao?
- Đừng nói là ngươi, dù là Viêm Thú yêu thánh, Tử Thử yêu tánh đối mặt cao thủ Chân Võ Môn ta còn phải né tránh. Hừ, hôm nay ngươi dám ra tay với Kiếm Dương sư đệ thì đừng mơ đi được, để mạng lại!
Hai tiếng quát lớn vang lên.
Ầm ầm ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khí huyết cuồn cuọn, có hai cường giả đạo bào không kém gì Triệu Kiếm Dương xuất hiện.
Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương.
Hai người đều là tứ trọng lôi âm Võ Thánh, cùng tiến lên mang theo lực lượng lĩnh vực ma sát với không khí xung quanh phát ra tiếng nổ. Chốc lát sau như mây đen bao phủ không gian không lớn có Triệu Kiếm Dương, Độc Cáp yêu thánh ở.
Ba trưởng lão Chân Võ Môn đều đông đủ.
Ba trưởng lão đều là tứ trọng lôi âm Võ Thánh, triển khai lĩnh vực hơn phạm vi mười trượng. Giờ ba trưởng lão tụ tập lại cùng triển khai lực lượng lĩnh vực gần như bao phủ không gian không lớn này.
Độc Cáp yêu thánh bị lĩnh vực của ba trưởng lão bao vây.
- Kết tam tài trạm vây lão độc cóc này!
Keng keng keng!
Ba thanh kiếm sắc bén nhanh chóng phong tỏa bốn phương tám hướng Độc Cáp yêu thánh.
- Nguy rồi!
Mắt thấy Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương đến, Độc Cáp yêu thánh biến sắc mặt, không chút do dự lắc lư thân hình to lớn, lực lượng khí huyết cuồn cuộn như quả núi to lăn lộn muốn lao ra khỏi vòng vây ba người, rời khỏi không gian này.
Một trong ba người Triệu Kiếm Dương, Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương ra mặt thì Độc Cáp yêu thánh không sợ.
Nhưng mỗi một người không kém hơn Độc Cáp yêu thánh bao nhiêu. Ba người kết thành trận pháp, phát huy ra thực lực tương đương với năm cường giả lực lượng ngang nhau với Độc Cáp yêu thánh vây công. Dưới tình huống này, tựa như Từ Thanh Dương nói, dù là Viêm Thú yêu thánh, Tử Thử yêu thánh đến thì chỉ đành tạm né mũi nhọn, không dám cứng rắn chống lại.
Truyện khác cùng thể loại
544 chương
55 chương
764 chương
7 chương
34 chương
40 chương
34 chương
17 chương