Vô Tận Thần Công
Chương 404
Hết lần này tới lần khác, Nam Man Vương bị Dương Thạc dụ dỗ, điều khiển cá mập trắng dưới thân, đuổi bắt Dương Thạc.
Thời gian chậm rãi đi qua.
Trong thời gian một ngày một đêm, Dương Thạc và Nam Man Vương lần lượt truy đuổi.
Nam Man Vương không ngốc, giờ phút này đã hiểu ra là Dương Thạc dụ dỗ hắn rời xa Thiên Âm môn.
Nam Man Vương cũng muốn trở lại Thiên Âm môn, hủy diệt nơi đóng quân của Thiên Âm môn.
Chẳng qua thứ nhất là bởi Nam Man Vương đã cách Thiên Âm môn rất xa. Thiên Âm môn hiện tại là một chỗ không người, tất cả bảo vật đều bị mang đi, đơn giản chỉ còn lại chút kiến trúc mà thôi. Nam Man Vương đi tới hủy diệt cứ địa của Thiên Âm môn, trên thực tế cũng chưa chắc đã đả kích Dương Thạc nghiêm trọng được.
Nói cho cùng, Dương Thạc và Thiên Âm môn cũng không có cảm tình thâm hậu gì.
Không bị hủy diệt thì tốt.
Dù bị hủy diệt thì Dương Thạc cũng chỉ thở dài hai tiếng.
Nam Man Vương chạy một ngày một đêm, trở về hủy diệt cứ điểm của Thiên Âm môn, lại tiếp tục quay lại truy kích Dương Thạc thì không khỏi là căm tức.
Hiện tại hắn chỉ có thể kiên trì truy đuổi.
- Đợi tới khi Dương Thiên trở lại Đại Chu, lập tức đưa tin cho hắn, cùng chặn giết các ngươi, xem các ngươi có thể trốn thế nào!
Nam Man Vương A Cốt Đóa lúc này thầm oán hận nghĩ.
Bên ngoài bảy tám vạn dặm.
Gần cứ địa của Thiên Âm môn.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang. Hư không mở ra. Một nam tử trẻ tuổi mặc áo giáp vàng nhanh chóng hiện ra.
Nam tử này mặc kim giáp toàn thân, trên người tỏa ra khí tức mênh mông cường đại, cảnh giới võ đạo ít nhất phải đạt Võ Thánh, thậm chí là Võ Thánh lôi âm cấp bốn, cấp năm cũng không chừng!
Thiên Đạo Thần Hoàng giáp!
Thượng cổ Long Hoàng!
Người này đúng là thượng cổ Long Hoàng mặc Thiên Đạo Thần Hoàng giáp.
Từ ba bốn tháng trước hắn đã bị Dương Thiên truy kích. Dù hắn có được Thiên Đạo Thần Hoàng giáp, có thể mở hư không mà tiến nhưng Dương Thiên cũng có Thiên Binh Chiến Xa, đuổi theo được hắn. Hai người một đuổi một chạy, ba bốn tháng nay, thượng cổ Long Hoàng đều không cắt đuôi được Dương Thiên.
Ầm ầm!
Thượng cổ Long Hoàng vừa mới tới, hư không sau lưng liền nổ vang. Một chiếc chiến xa lớn vô cùng hiện ra.
- Long Hoàng, ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi. Nếu ngươi có thể thần phục bổn công, thân thể Tử Mặc của con ta cũng có thể tặng cho ngươi. Tương lai sau khi cướp được thiên hạ, ngươi chính là Vương gia Đại Thần!
Tiếng nói của Dương Thiên nhanh chóng truyền tới.
- Muốn ta thần phục sao?
Thượng cổ Long Hoàng hừ lạnh một tiếng.
- Dương Thiên, đừng nằm mơ nữa!
- Ha ha, trong vòng mấy tháng ta đang tìm kiếm cứ địa của Thiên Âm môn này. Hiện tại ta đã tìm được rồi. Thiên Âm môn này chính là do đồ nhi ta thiết lập cả vạn năm trước, trong đó có vô số cấm chế. Bổn Long Hoàng thúc dục những cấm chế này, chưa hẳn đã không phải là đối thủ của Dương Thiên ngươi. Có bản lĩnh thì cứ tới đây!
Thượng cổ Long Hoàng đứng lơ lửng trên không trung của đảo nhỏ Thiên Âm môn cực kỳ tin tưởng.
Vốn thực lực của hắn tương đương với Dương Thiên.
Nói về cảnh giới võ đạo, thượng cổ Long Hoàng đã đi vào cảnh giới Võ Thánh lôi âm cấp năm, tương đương với Dương Thiên. Thậm chí, phạm vi lĩnh vực mà thượng cổ Long Hoàng khống chế đạt từ 80 – 90 trượng, còn lớn hơn so với phạm vi lĩnh vực mà Dương Thiên khống chế đến một hai chục trượng nữa.
Chẳng qua, điều hắn thua kém duy nhất chính là lực lượng khí huyết kém hơn Dương Thiên mà thôi.
Trong trận đánh ở kinh thành, thượng cổ Long Hoàng đã hấp thu rất nhiều máu của mãnh thú, dị thú.
Đồng thời, hắn cũng cắn nuốt không ít thần hồn của binh sĩ Đại Chu.
Nhưng dù vậy, lực lượng khí huyết của hắn cũng chỉ dừng lại ở cấp độ Võ Thánh sơ kỳ, lực lượng thần hồn cũng tương đương ở cấp độ này.
Còn Dương Thiên thì đã sớm đi vào cảnh giới Võ Thánh đỉnh phong.
Khí huyết chênh lệch khiến cho thượng cổ Long Hoàng không thể chống lại Dương Thiên.
Thậm chí, tuy thượng cổ Long Hoàng có Thiên Đạo Thần Hoàng giáp cùng Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm, nhưng khi đánh nhau với Dương Thiên thì hắn vẫn yếu thế hơn.
Trong mấy tháng này, thượng cổ Long Hoàng vẫn bị Dương Thiên đuổi giết.
Đồng thời, hắn cũng dựa theo một ít trí nhớ của thượng cổ Đạo Hoàng tìm kiếm vị trí căn cứ của Thiên Âm môn ở Đông Hải này.
Bây giờ, thượng cổ Long Hoàng đã tìm đến căn cứ của Thiên Âm môn, cảm nhận được những cấm chế mạnh mẽ trong Thiên Âm môn kia, nên hắn hoàn toàn tin rằng mình có thể đánh cược với Dương Thiên một lần.
- Dương Thiên, có giỏi thì tới đây đi.
Thượng cổ Long Hoàng lơ lửng trên không trung, cao giọng quát.
- Hừ.
Dương Thiên nhíu mày lại.
- Đến căn cứ của Thiên Âm môn mà ngươi cho rằng có thể dựa vào nó sao? Được rồi, bổn công muốn xem, rốt cuộc cấm chế của Thiên Âm môn này có chỗ nào kỳ diệu.
Dương Thạc chậm rãi nói.
Ầm ầm!
Một lát sau, Dương Thiên khởi động Thiên Binh Chiến Xa dưới chân.
Ầm ầm, bốn bánh xe lớn của Thiên Binh Chiến Xa bắt đầu chuyển động, thân xe khổng lồ hung hăng lao tới, trong nháy mắt đã đến bên ngoài tầng phòng ngự của cấm chế Thiên Âm môn.
Bang!
Tiếng va chạm truyền ra.
Rắc rắc rắc! Rắc rắc rắc!
Dưới sự va chạm của Thiên Binh Chiến Xa, tầng phòng ngự của Thiên Âm môn phát ra mấy tiếng rắc rắc, giống như tầng phòng ngự này không thể chống lại sự va chạm của Thiên Binh Chiến Xa, sắp vỡ tan ra vậy.
- Ổn định cho ta.
Mà một lát sau, đã thấy thượng cổ Long Hoàng đang lơ lửng trên không trung Thiên Âm môn nhanh chóng ra tay.
Một tay hắn ấn mạnh xuống dưới một cái.
Ầm!
Một luồng thần hoang nguyên lực từ trong cơ thể thượng cổ Long Hoàng tràn ra, bỗng nhiên dung nhập vào trong cấm chế của Thiên Âm môn. Sau khi thần hoang nguyên lực của thượng cổ Long Hoàng dung nhập vào, tầng phòng ngự lung lay sắp vỡ của Thiên Âm môn liền lập tức ổn định lại.
- Tầng phòng ngự này cũng được đấy.
Dương Thiên nói thêm.
- Đáng tiếc, lực lượng khí huyết của ngươi chỉ ở cấp độ Võ Thánh sơ kỳ mà thôi, không thể cung cấp quá nhiều lực lượng cho cái cấm chế này. Nếu ngươi muốn dựa vào cấm chế này để ngăn cản bổn công là chuyện không thể xảy ra.
- Phá cho ta….
Dương Thiên quát khẽ một tiếng, rồi cưỡi Thiên Binh Chiến Xa hành động.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Năm tiếng nổ lớn vang lên.
Năm luồng thần hoang nguyên lực từ trong cơ thể Dương Thiên mạnh mẽ trào ra ngoài.
Grào grào grào!
Năm luồng thần hoang nguyên lực hoá thành một con bạo hùng, một con Man Ngưu, một con huyền xà, một con báo đốm cùng một con cự tượng, thi nhau gào rú rồi mãnh liệt đâm tới tầng phòng ngự của Thiên Âm môn.
Răng rắc!
Lúc này, tầng phòng ngự của Thiên Âm môn lại phát ra tiếng vang răng rắc.
Dưới sự tấn công mạnh mẽ bằng thần hoang nguyên lực của Dương Thiên, dù cấm chế này được thượng cổ Long Hoàng tiếp sức nhưng cũng không thể ngăn cản, nháy mắt đã không chống đỡ được, bị vỡ tan ra như bọt biển.
Khi tầng phòng ngự của Thiên Âm môn sụp đổ, Dương Thiên lập tức điều khiển Thiên Binh Chiến Xa tiến vào trong phạm vi căn cứ của Thiên Âm môn.
- Hắc hắc hắc hắc, Dương Thiên, thế mà ngươi dám xông vào sao. Nếu ngươi đã xông vào, vậy thì hãy nếm thử sự lợi hại về tấn công của cấm chế Thiên Âm môn đi. Đừng nghĩ rằng cấm chế của Thiên Âm môn chỉ có thể phòng ngự, khả năng tấn công của nó còn vượt xa tưởng tượng của ngươi đấy.
Truyện khác cùng thể loại
1274 chương
608 chương
60 chương
826 chương
11 chương
496 chương
951 chương
286 chương
17 chương
33 chương