Vô Tận Thần Công
Chương 39
Hai con Huyền Ưng từ sâu trong Yến sơn bay ra, vừa mới phát hiện hang lớn?
Điều này dù khiến Dương Thạc bất ngờ nhưng nghĩ kỹ thì thấy rất bình thường.
Hang này vốn là con Huyền Ưng dưới thân Dương Thạc phát hiện mới dẫn hắn tới đây, vào hang ăn cắp Huyết Tinh Thạch Nhũ. Nó có thể phát hiện ra cái hang thì Huyền Ưng cũng có thể. Thực lực của hai con Huyền Ưng đạt tới đỉnh tôi thể, trừ bỏ khu vực trung tâm Yến sơn ra, nơi khác đều mặc chúng đi ngang. Nay hai Huyền Ưng phát hiện hang này là chuyện rất bình thường.
Nhưng hai con Huyền Ưng cũng không dám bay xuống, chui vào hang cướp Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Ở trong hang thì hai Huyền Ưng nhiều nhất là phát huy ra thực lực tôi thể cao giai.
Đối phó với mãng xà màu xanh bình thường thì còn đỡ nhưng đối mặt mãng xà màu xanh luyện khí trung giai đẳng cấp, chẳng những không cướp được Huyết Tinh Thạch Nhũ còn bị trở thành thực vật nuốt mất.
Cũng là vì thế nên hai con Huyền Ưng phát hiện hang này đã xoay quanh trên bầu trời một lúc, không xung đột cùng Dương Thạc, Huyền Ưng.
Nhưng khi Dương Thạc chạy ra khỏi hang, cầm một khối Huyết Tinh Thạch Nhũ to lớn để Huyền Ưng cắp bay lên trời, lúc này hai con Huyền Ưng liền theo dõi khối Huyết Tinh Thạch Nhũ trong tay hắn.
Vì thế hai con Huyền Ưng vội bay nhanh đuổi theo.
- Hai con Huyền Ưng này là một thư một hùng, vừa lúc là một đôi?
Từ xa Dương Thạc thấy hai con Huyền Ưng một lớn một nhỏ, hình dạng hơi khác biệt, hiển nhiên một con là thư ưng, một con là hùng ưng.
Hai con Huyền Ưng đều là thực lực đỉnh tôi thể, trên bầu trời hiếm có địch thủ. Bên Dương Thạc chỉ có một con Huyền Ưng đỉnh tôi thể lại phải dẫn theo hắn bay đi, muốn chống lại hai con Huyền Ưng gần như là chuyện không thể.
Hai con Huyền Ưng này muốn cướp đoạt Huyết Tinh Thạch Nhũ nên lập tức kêu hai tiếng bay nhanh tới.
Mặc dù Dương Thạc không tính vạm vỡ nhưng thể trọng cũng tới một trăm cân, Huyền Ưng cắp theo hắn không bay nhanh như được, chớp mắt hung ưng hình thể hơi lớn đã chạy tới sau lưng Dương Thạc.
- Gru gru gru gru gru!
- Gru gru gru gru gru!
Hùng ưng đuổi kịp, phát động công kích.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trên bầu trời hai con Huyền Ưng kêu to, chớp mắt đã giao kích bảy, tám lần. Con hùng ưng kia ổn định, đồng bạn Huyền Ưng của Dương Thạc thì lắc lư sắp rớt. Huyền Ưng cắp theo Dương Thạc nên không là đối thủ của hùng ưng hình thể vạm vỡ.
Trong phút chốc thư ưng khác cũng chạy theo. Một đôi Huyền Ưng liên hợp công kích Huyền Ưng đồng bạn của Dương Thạc. Ba con Huyền Ưng ở trên không trung không ngừng giao kích, trong khoảnh khắc ba con Huyền Ưng rớt đầy lông chim, nhất là Huyền Ưng đồng bạn của Dương Thạc cực kỳ chật vật, không ổn định trong không trung được, thỉnh thoảng rớt xuống mấy chục trượng.
Trên bầu trời bay đầy lông chim màu xanh đen, chẳng qua Dương Thạc phát hiện con Huyền Ưng của hắn dù hơi chật vật nhưng không bị bứt đứt cọng lông chim nào. Hiển nhiên sau khi cắn nuốt Huyết Tinh Thạch Nhũ thì lực lượng khí huyết của Huyền Ưng tăng nhiều, huyết nhục lông chim cường đại hơn mấy phần, không dễ dàng bị bứt đứt lông chim.
- Bay xuống đi, sau khi đáp xuống đất thì ta đối phó hai con Huyền Ưng giúp ngươi.
Dương Thạc bắt chặt cổ Huyền Ưng mới không té xuống. Trong cuộc đại chiến trên bầu trời này Dương Thạc không thể ra tay giúp huyền Ưng được.
Huyền Ưng kêu lên:
- Gru gru gru gru gru!
Huyền Ưng không dây dưa với hai con Huyền Ưng kia, lao nhanh xuống dưới.
- Gru gru gru gru gru!
- Gru gru gru gru gru!
Hai con Huyền Ưng theo sát phái sau.
Huyền Ưng đồng bạn của Dương Thạc bởi vì mắc cõng hắn, bình thường tốc độ bay bị giảm mạnh nhưng khi lao xuống thì không hề chậm hơn chút nào. Hai con Huyền Ưng đuổi theo sau lưng, căn bản không có cơ hội phát động công kích.
- Hai con Huyền Ưng đúng là trực tiếp, đi lên mạnh mẽ cướp giật. Nhưng quy tắc của rừng rậm luôn là mạnh ăn thịt yếu, chúng nó đến cướp khối Huyết Tinh Thạch Nhũ này cũng là bình thường.
- Sự thật thì giữa nhân loại với nhau sao không có mạnh ăn kẻ yếu được? Trấn Quốc Công phủ nho nhỏ đều có đẳng cấp nghiêm ngặt, thiên tài mạnh như lục cả làm cho mẹ cả phải kiêng dè, như ta thì chỉ có nước chịu hiếp bức. Chẳng qua nhân loại không trực tiếp như Huyền Ưng, làm chuyện gì đều phủ thêm Nhân nghĩa đạo đức ngụy trang.
Dương Thạc vừa theo Huyền Ưng lao xuống vừa suy nghĩ.
Giữa nhân loại cần đề cập tới nhân nghĩa đạo đức, nhưng với hai con Huyền Ưng thì không cần thiết.
- Các ngươi cướp Huyết Tinh Thạch Nhũ của ta thì phải có giác ngộ bị ta chém lại.
- Cũng được, nếu hôm nay để các ngươi trốn thoát thì không chừng một ngày nào đó các ngươi liên hợp mãnh thú có thực lực cường đại giết chết mãng xà màu xanh, lấy đi Huyết Tinh Thạch Nhũ. Một khi đã như vậy, các ngươi gục ngã tại đây luôn đi!
Trong lòng Dương Thạc nổi lên sát khí với hai con Huyền Ưng.
Mấy giây sau Dương Thạc, Huyền Ưng đã lao xuống một đồi núi, cách mặt đất chỉ khoảng ba, bốn trượng. Chính lúc này, trong hai con Huyền Ưng ở phía sau có con thư ưng chạy tới gần.
Thư ưng kêu lên:
- Gru gru gru gru gru!
Hai vuốt của thư ưng vươn ra công kích sau lưng Huyền Ưng.
Dương Thạc ở trên lưng Huyền Ưng.
Dương Thạc đối mặt thư ưng tấn công thì nhíu mày nói:
- Muốn công kích ta? Muốn chết!
Nếu là ở trên bầu trời ngàn trượng thì Dương Thạc cần bắt chặt Lý Trung, không rảnh đối phó với thư ưng, sợ là sẽ bó tay chịu trói. Nhưng bây giờ Dương Thạc cách mặt đất chỉ khoảng ba, bốn trượng, bớt kiêng dè nhiều. Thấy thư ưng muốn công kích mình, Dương Thạc sắc mặt âm trầm, lật lại tay phải, cúc văn cương chủy đã nằm trong tay.
Dương Thạc ở trên lưng Huyền Ưng nhún một cái bay lên trời, cúc văn cương chủy đâm vào bụng thư ưng.
Phập!
Huyết quang chợt lóe, thư lưng hét chói tai:
- Gru gru gru gru gru!
Bụng thư ưng có vết thương dài hai thước.
Dương Thạc đánh bị thương thư ưng xong cũng té lăn quay xuống đất, đánh tan xung lực, không hề bị thương.
- Gru gru gru gru gru!
- Gru gru gru gru gru!
Thư ưng bị thương, Huyền Ưng đồng bạn của Dương Thạc lập tức xoay người vòng về, ở giữa không trung đấu với thư ưng. Thư ưng bị trọng thương không phải là đối thủ của Huyền Ưng. Vài lần giao đấu vết thương ở bụng bị xé ra cái hố to, tim gan rớt đầy.
- Gru gru gru gru gru!
Thấy thư hùng bị đâm, hùng ưng bi thương kêu lên, phát thần uy túm lông chim trên lưng Huyền Ưng, đè đầu đánh.
Vù vù vù vù!
Chính lúc này, tiếng dây cung vang lên.
Ngay sau đó, một mũi tên nhọn xé gió đâm vào cái đầu thư ưng bị trọng thương, vào tai trái ra tai phải, bắn thủng đầu thư ưng. Thư ưng không kịp phát ra tiếng kêu thân hình đã rớt xuống, đập vào mặt đất.
Cách sáu, bảy trượng Dương Thạc cầm cung đứng, lúc trước lưng cõng ô mộc phá vân cung giờ đã nằm trong tay hắn.
Một tên giết chết thư ưng, mặt Dương Thạc không biểu tình vội lấy một mũi tên đặt trên ô mộc phá vân cung, két một tiếng dốc sức kéo căng dây cung.
- Gru gru gru gru gru!
Hung ưng cảm giác cực kỳ nguy hiểm, không rảnh công kích Huyền Ưng nữa, hú chói tai vỗ cánh bay lên.
Vù vù vù vù!
Dây cung lại căng, băng một tiếng, một mũi tên nhọn bắn vào cánh phải của hùng ưng. Cánh phải bị tổn hại, người hùng ưng lắc lư, không bay ổn định được, sắp rớt xuống, tốc độ bay cũng giảm mạnh. Chỉ hai, ba giây sau lại ong một tiếng dây cung, một mũi tên nhọn đâm vào bụng hùng ưng. Ngay sau đó mũi tên xuyên qua cổ hùng ưng, mang theo chùm huyết quang.
Ô mộc phá vân cung, ba tên, song ưng bị giết sạch.
Truyện khác cùng thể loại
832 chương
654 chương
239 chương
247 chương
134 chương
8 chương
746 chương
1 chương