Vạch hư không, trốn rồi? Khi Dương Thạc điều khiển nhục thân Võ Thánh của Ẩn Giao Vương sử dụng bí pháp trong Thập Phương Cà Sa, vạch hư không trốn mất, năm cao thủ Thiên Âm Môn và Lôi Điêu Vương, Tô Quân Ninh đều trố mắt nhìn sững sờ. Phù… Một lúc lâu sau Lôi Điêu Vương thở ra một hơi dài. - Ngộ tính của Dương Thạc cũng không tồi, thời gian ngắn như vậy mà đã lĩnh ngộ được cách sử dụng Thập Phương Cà Sa để trốn mất…Giờ cho dù truy kích hắn thì không được gì… Lôi Điêu Vương khẽ thở dài. Tẩy Nguyệt khẽ nhíu mày. - Đáng tiếc, trong trận chiến Nam Lâm Tự, Dương Mặc vốn có cơ hội có được Cửu Dương Huyền Công đệ nhất trùng, không ngờ lại bị tên Dương Thạc này làm loạn đại cục. Lần này Quân Ninh truy kích Dương Thạc bị Ẩn Giao Vương bắt, chúng ta cũng muốn nhất cử lưỡng tiện, giết Ẩn Giao Vương và lấy Thập Phương Cà Sa, đồng thời cũng bắt Dương Thạc, ép hỏi ra Cửu Dương Huyền Công đệ nhất trùng…Nhưng không thể ngờ sự việc sau đó lại tạo điều kiện cho hắn… Sắc mặt Tẩy Nguyệt ít nhiều cũng có chút khó coi. - Nguyệt Nhi, ngươi hà tất phải cố chấp như vậy? Lôi Điêu Vương nói. - Lần này giết được Ẩn Giao Vương đã là may măn của chúng ta rồi. Nếu không có tiểu hữu Dương Thạc giúp đỡ thì chúng ta chưa chắc đã giết được Ẩn Giao Vương. Nếu lần này hắn không chết thì mấy trăm năm sau e là Thiên Âm Môn sẽ có rắc rối lớn. Hắn có thể khiến thánh địa võ đạo Kim Phật Tự chó gà không yên thì cũng có thể khiến chúng ta đau đầu…Lần này giết được hắn cũng là giải quyết được phiền phức lớn…Đối với chúng ta mà nói thì đây cũng là kết quả rất tốt rồi, còn những thứ khác thì không cần phải cưỡng cầu. Lôi Điêu Vương nói. - Lôi Điêu tiền bối dạy phải! Tẩy Nguyệt nghe Lôi Điêu Vương nói thì cung kính gật đầu. Mối quan hệ giữa Lôi Điêu Vương và môn chủ đời trước của Thiên Âm Môn, cũng chính là sư phụ của Tẩy Nguyệt, trong Thiên Âm Môn không ai là không biết. Lôi Điêu Vương cũng coi Tẩy Nguyệt như vãn bối trong sư môn. - Còn về Dương Thạc, hắn có được Thập Phương Cà Sa cũng là tạo hoá của hắn. Lôi Điêu Vương khuyên giải Tẩy Nguyệt xong thì nói. - Nếu Trấn Quốc Công muốn có Thập Phương Cà Sa hay Cửu Dương Huyền Công đệ nhất trùng thì đòi hắn là được, chúng ta quản nhiều làm gì? Dù gì đó cũng là chuyện trong nhà Trấn Quốc Công. Dương Thạc thoát được lần này có lẽ cũng gặp nguy hiểm. Mấy hôm trước ta đã dùng Thiên Nhãn Thông nhìn khắp thiên hạ, được biết Kim Lâm Tự đã có cao thủ tiềm nhập vào Đại Châu. Võ cử Đại Châu, trước Thiên Võ Môn, Dương Thạc đã giết chết cao thủ của Kim Phật Tự là Gia La Minh. Tuy Kim Phật Tự là thánh địa Phật môn nhưng ngoài mấy vị đại sư Phật học và mấy người Hiển Tông, Mật Tông thì đều là những kẻ có thù tất báo. Lần này họ vào Đại Châu có lẽ để đối phó với Dương Thạc, báo thù cho Gia La Minh. Tương lai tiểu tử kia thế nào thì phải xem tạo hoá của hắn. Lôi Điêu Vương nói xong, khẽ vỗ đôi cánh, vù vù mấy tiếng bay lên mấy trăm trượng. - Trở về Thiên Âm Môn vậy! Ta là Lôi Điêu Vương, cẩn thận cũng có thể đi qua nơi này. Trở về Thiên Âm Môn đã rồi tính. Lôi Điêu Vương chở ngũ đại cao thủ Thiên Âm Môn và Tô Quân Ninh nhanh chóng bay về Thiên Âm Môn. Trước khi đi, Tô Quân Ninh còn quay lại nhìn về nơi Dương Thạc biến mất. - Tiểu tử này lại có được Thập Phương Cà Sa, đây đúng là cơ ngộ rất lớn…Biết sớm thì trong không gian Thập Phương Cà Sa mình đã giẫm chết hắn rồi! Tô Quân Ninh hậm hực nghĩ. -- - Hửm? Ai nhớ mình thế? Trong hư không, Dương Thạc điều khiển nhục thân của Ẩn Giao Vương phi hành, bỗng nhiên lại muốn hắt hơi một cái. Giờ Dương Thạc đã có Thập Phương Cà Sa, khả năng cảm giác thấy nguy hiểm tăng mạnh, muốn hắt hơi là Dương Thạc lập tức biết ngay có người đang nhắc tới mình. - Là Dương Mặc hay là Tẩy Nguyệt, môn chủ Thiên Âm Môn? Hay là…cao thủ của Kim Phật Tự? Mình giết Gia La Minh đến nay cũng hơn ba tháng rồi, chắc là Kim Phật Tự sẽ không coi như không có gì chứ? Dương Mặc, Thiên Âm Môn, Kim Phật Tự, ba thế lực đều hận mình. Giờ mình có cảm giác cả thiên hạ này là kẻ địch, không có chỗ nào dung thân rồi… Dương Thạc thầm cười nhạt. Cả thiên hạ đều là địch? Không có chỗ dung thân? Thế thì sao? Mình vốn là một kẻ phế vật trong phủ Trấn Quốc Công, vốn không có dung thân rồi. Chỗ đứng là phải dựa vào sức mạnh của bản thân chiến đấu mà dần có được. Kẻ nào đối địch là mình đánh kẻ đó. Cuối cùng thiên hạ rộng lớn thế này, nơi nào cũng là chốn dung thân của mình! - Bay trong hư không rất lâu rồi, cũng nên ra thôi. Dương Thạc cảm giác mình đang ở trong một không gian vô cùng hắc ám, không có giới hạn, chỉ như con ruồi không đầu cứ thế lao bừa về phía trước. Hư không phía trước sẽ là tới nơi nào, Dương Thạc cũng không rõ nữa. Vì hắn mới chỉ lĩnh ngộ được một chút về Thập Phương Cà Sa, chỉ mới biết lên trời, xuống đất. Bốn phương vị đông tây nam bắc hắn vẫn chưa nắm bắt được. Không nắm được phương vị thì cũng chỉ có thể lao bừa như ruồi mất đầu, không thể đến được nơi muốn đến. Vốn dĩ Lôi Điêu Vương chỉ biến bí pháp lên trời, nhưng hắn có Thiên Nhãn Thông, cách hàng nghìn dặm, muốn tìm ai cũng được. Cũng chính vì thế hắn mới tìm được vị trí của Lôi Điêu Vương trong thời gian ngắn. Dương Thạc không có Thiên Nhãn Thông nên chỉ đành trôi theo tự nhiên vậy. - Rạch hư không phía trước ra vậy. Dương Thạc cũng muốn trong hư không lâu một chút, tuy nhiên, dù hắn còn chịu được nhưng nhục thân của Ẩn Giao Vương thì không chịu nổi nữa. Bị mấy người Tẩy Nguyệt giày vò, gân cốt nhục thân đã gãy lìa hết cả, nội tạng cũng nát nụt, máu không ngừng chảy ra từ thất khiếu, mũi miệng không ngừng chảy ra vụn nội tạng. Cứ thế này thêm hai khắc nữa thì nhục thân này sẽ không còn sinh cơ nữa. Không dám ở lại lâu thêm, Dương Thạc dùng sừng của nhục thân Ẩn Giao Vương rạch hư không chui ra. Phù… Trở về với thế giới, Dương Thạc thở phào một hơi. Uỳnh uỳnh! Thế nhưng ngay sau đó một trận sấm sét đột nhiên vang lên. Cảm giác nguy hiểm đến cực điểm dâng lên trong Dương Thạc. - Nguy, vào trung tâm bão sét rồi! Sau khi nhìn rõ tình hình xung quanh, Dương Thạc hít vào một hơi sâu. Phía dưới là Đông Hải mênh mông, phía trên là tầng tầng lôi vân, chốc chốc lại có mấy đạo sấm sét bắn xuống…Hoàn cảnh này có thể nói là nguy hiểm đến cực điểm. Đừng nói cỗ nhục thân tàn tạ này, dù là cường giả Võ Thánh đỉnh phong, chui vào trung tâm bão sét này, e là cũng bị đánh tan thành từng mảnh trong nháy mắt. Xẹt! Một đạo sấm sét khổng lồ đánh xuống. Tuy không đánh trúng nhục thân Ẩn Giao Vương nhưng uy thế của nó cũng khiến Cửu Dương Chân Thân đệ nhất trùng của Dương Thạc bên trong bị đánh tan tành. Cứ thế này thì chỉ cần một tia sét nhục thân của Ẩn Giao Vương sẽ tan thành mây khói. Không có nhục thân Ẩn Giao Vương bảo vệ thì dù Dương Thạc có Cửu Dương Chân Thân bất tử bất diệt nhưng sẽ chịu đựng được mấy lần sét đánh? Chỉ cần dăm ba lần bị đánh trúng thì sức mạnh của Cửu Dương Chân Thân sẽ cạn kiệt, dù có ngưng tụ lại nhưng không có năng lượng thì cũng không thể ngưng tụ nổi. - Trốn trong không gian Thập Phương Cà Sa! Dương Thạc không chút chậm trễ điều khiển nhục thân Ẩn Giao Vương rạch hư không chui vào không gian Thập Phương Cà Sa. Vào đến bên trong, tiếng sấm, tiếng gió bên tai hoàn toàn biến mất… Phù… Lúc này Dương Thạc thở phào một hơi, cảm giác nguy hiểm cực độ cũng biến mất. - Dù gì Thập Phương Cà Sa cũng là chí bảo của Phật môn, đến bão sét cũng chống đỡ được. - Trong không gian này coi như tạm thời được an toàn rồi. Thôi vậy, đợi bão tan rồi ra khỏi đây, nghĩ cách luyện hoá bảo vật này, nắm bắt được phương vị rồi về Đại Châu đã sau đó tính tiếp. Dù sao thì Dương Thạc cũng không phỉ Ẩn Giao Vương, ở trên biển trong lòng không có cảm giác chắc chắn an toàn. Nếu trở về được Đại Châu ngay thì Dương Thạc vẫn muốn về ngay. Uỳnh uỳnh! Bên ngoài không gian Thập Phương Cà Sa vẫn thỉnh thoảng truyền tới âm thanh sấm sét đánh trúng Thập Phương Cà Sa. Tấm cà sa này giống như chiếc thảm bay không ai điều khiển, cứ bay dập dờn trong bão sét, không biết bay đến nơi nào… Tạm thời Dương Thạc cũng không quan tâm đến điều này, hắn điều khiển nhục thân Ẩn Giao Vương đến chỗ dòng sông có nhục thân của hắn trước. Vừa đến dòng sông thì nhục thân Ẩn Giao Vương lảo đảo, mồm há ra, vô số mảnh nổi tạng to cỡ nắm đấm cùng với huyết dịch đỏ lòm chảy ra. Trong khoảnh khắ Dương Thạc cảm nhận thấy sức mạnh khí huyết trong nhục thân Ẩn Giao Vương giảm đến hơn ba phần. - Không chịu nổi nữa rôi! Nhục thân tốt thế này nhưng cuối cùng cũng hỏng, ít nhiều Dương Thạc cũng thấy đáng tiếc. Nếu nó hoàn chỉnh, dùng để chiến đấu, ở một mức nào đó Dương Thạc thậm chí có thể có chiến đấu lực ở tầng thứ Võ Thánh. - Không thể chuyện gì cũng theo ý muốn. Mình đã có Thập Phương Cà Sa, nhục thân của Ẩn Giao Vương không có được thì thôi vậy… Dương Thạc nghĩ bụng. - Hình như trong pháp môn tu luyện Đại Nhật Như Lai Kim Thân có một loại bí pháp rút tinh huyết nhục thân cho vào kim thân để tăng cường sức mạnh kim thân. Khi sư tôn chiến đấu với Tô Quân Ninh cũng dùng bí pháp này. Nhục thân Ẩn Giao Vương đã chết, sao không tận dụng nó, rú tinh huyết của nó để tôi luyện cho Cửu Dương Chân Thân đệ nhất trùng của mình. Dương Thạc bỗng nghĩ. Tác giả: Linh Ẩn Hồ