Sóng nhiệt cuồn cuộn, lao về phía bóng người màu xanh. Chỉ trong chớp mắt, nó đã bao phủ quanh bóng người màu xanh. Ầm! Ầm! Luồng sóng nhiệt này đốt cháy không khí, phát ra những tiếng nổ ầm ầm. Đại Nhật Như Lai Kim Thân. Chỉ trong chớp mắt đó, đại sư Dũng Tín đã thi triển ra được bí pháp của Nam Lâm Tự là Đại Nhật Như Lai Kim Thân, để đối kháng với Đại Thiên Âm chưởng của người mặc áo xanh kia. Cùng lúc Đại Nhật Như Lai Kim Thân từ trong cơ thể đại sư Dũng Tín thoát ra ngoài, khí thế trong thiên địa đều trở nên mạnh mẽ, và ngưng tụ đến trên người đại sư Dũng Tín. Tiếp đó, khí thế của bóng người màu xanh thi triển Đại Thiên Âm chưởng, liền bị Đại Nhật Như Lai Kim Thân của đại sư Dũng Tín áp chế. Vù vù! Vù vù! Bóng người màu xanh này đã bị Đại Nhật Như Lai Kim Thân ngăn cản, dừng lại giữa không trung, hiện ra bóng dáng của một cô gái trẻ tuổi. Dung mạo của cô gái trẻ này cực kỳ xinh đẹp. Đáng tiếc, vẻ mặt nàng ta không có biểu tình gì, trông giống như một người bằng đá vậy, làm cho người ta không thể đến gần. Dưới sự trùng kích của Đại Nhật Như Lai Kim Thân, vạt áo và lọn tóc của cô gái này đều bị sấy khô. Chỉ từ điểm này cũng đủ cho thấy uy lực của Đại Nhật Như Lai Kim Thân rồi. - Thật không thể ngờ rằng đại sư Dũng Tín đã ngưng tụ được Đại Nhật Như Lai Kim Thân rồi. - Đáng tiếc, đại sư Dũng Tín còn chưa bước vào cảnh giới Võ Tôn. - Nếu đại sư Dũng Tín đã bước vào cảnh giới Võ Tôn, và thi triển Đại Nhật Như Lai Kim Thân vào ban ngày, mượn nhờ uy lực của Thái Dương Chân Hoả, thì đúng là có thể đánh bại ta. Nhưng đáng tiếc… Tiếng nói trong trẻo, lạnh lùng từ trong miệng cô gái mặc áo màu xanh truyền ra. Cô gái mặc áo màu xanh nói xong lời cuối cùng, liền thở dài một tiếng. Ô...ô...ô...n...g! Một khắc sau, uy lực của Thiên Âm gần như biến mất bên trong Đại Thiên Âm chưởng của cô gái áo màu xanh này, thì giờ lại mạnh mẽ xuất hiện lần nữa. Ô...ô...ô...n...g! Ô...ô...ô...n...g! Trong phạm vi hơn mười trượng xung quanh, dưới sự ảnh hưởng của Thiên Âm chưởng của cô gái áo xanh, những nơi có cỏ cây, gạch đá, thậm chí là con người, đều bắt đầu cộng hưởng với nhau, tạo nên những thanh âm ong ong. - Đại Thiên Âm chưởng của Tô cô nương thể hiện uy lực đấy, mau lui lại. - Nguy rồi. Khi năm tên Thiết Giáp vệ bị đại sư Dũng Tín đánh thương lúc trước thấy Đại Thiên Âm chưởng của cô gái áo xanh thể hiện uy lực, liền biến sắc, đều muốn nhanh chóng lui lại phía sau để tránh né. Đáng tiếc, dù cho tốc độ của năm tên Thiết Giáp vệ này có nhanh hơn nữa, thì cũng khó có thể nhanh hơn tốc độ của âm thanh. Uy lực của Thiên Âm đã sớm đến trước người bọn hắn. Tuy Thiên Âm này không phải nhằm vào bọn hắn, nhưng tai bay vạ gió, nên năm người này đều bị ảnh hưởng của Thiên Âm, làm cho thân thể bọn hắn chấn động. Từ miệng, tai, mắt, mũi của bọn hắn đều phun ra máu tươi. Có thể thấy, cả năm người đều bị thương nặng. Ong ong! Ong ong! Cùng lúc đó, dưới sự áp lực của Đại Thiên Âm chưởng của cô gái áo xanh, Đại Nhật Như Lai Kim Thân cũng đột nhiên chấn động. Răng rắc! Răng rắc! Một khắc sau, dưới sự tác động của Thiên Âm, từ đầu đến chân Đại Nhật Như Lai Kim Thân đều bị vỡ tan thành từng khúc. Mới chỉ một lát, Đại Nhật Như Lai Kim Thân cao hơn ba trượng này đã bị vỡ vụn hết, hoàn toàn biến mất khỏi thế gian. Mà đúng lúc này, Đại Thiên Âm chưởng của cô gái áo xanh đã đến trên đỉnh đầu của đại sư Dũng Tín. - Đại sư Dũng Tín, đắc tội rồi. Trên mặt cô gái áo xanh vẫn không có biểu lộ gì. Cả người nàng ta gần như không hề dừng lại, vẫn dựa theo tốc độ cũ, đánh một chưởng về phía đỉnh đầu đại sư Dũng Tín. - A di đà Phật… Đại sư Dũng Tín vẫn khoanh chân ngồi như trước, miệng đọc một tiếng Phật hiệu. Đối mặt với cô gái áo xanh này, ông căn bản không có ý định tránh né. Ong ong! Lúc uy lực của Thiên Âm chuẩn bị đánh trúng đỉnh đầu đại sư Dũng Tín. - Hừ. Mà đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh không biết từ đâu vang lên. - Đại Thiên Âm chưởng sao? Đồ con gái lẳng lơ của Thiên Âm môn mà lại dám đến kinh thành của Đại Chu ta làm loạn hả? Hay là các ngươi không coi lão phu ra gì? Bí pháp của Thiên Âm môn chỉ có chút tài mọn mà thôi, sao có thể so sánh với hạo nhiên chính khí của Nho môn ta được? Đồ con gái ti tiện nhà ngươi, sao còn không mau rời đi. Đừng để lão phu ra tay nặng. Tiếng gầm cuồn cuộn từ vị trí trung tâm Hoàng Thành trong kinh thành Đại Chu truyền tới. Tiếng gầm này vừa phát ra, giống như có một vị Đại Tông Sư Nho môn đứng ở chỗ này, nghiêm khắc quát cô gái áo xanh vậy. Dưới tiếng gầm mang theo hạo nhiên chính khí tự nhiên của hắn, Đại Thiên Âm chưởng của cô gái áo xanh bị trùng kích, bị tiếng gầm cuồn cuộn này bao phủ. - Là Đại Tông Sư Nho môn Trương Chu Chính à? Cô gái áo xanh nhìn thấy tiếng gầm này phá tan được Thiên Âm chưởng của mình liền không khỏi nhíu mày lại. - Trương Chu Chính, ngươi cũng mới đạt tới cảnh giới Đại Tông Sư đỉnh phong, còn chưa bước vào cảnh giới Võ Thánh, mà đã muốn dùng sức một mình trấn áp toàn bộ kinh thành hay sao? Chẳng lẽ, ngươi nghĩ rằng, ngươi là tông sư Nho môn Vương Chấn trước kia hả? Nho môn đã xuống dốc, dù ngay cả Vương Chấn sống lại cũng không dám nói chuyện với đệ tử Thiên Âm môn ta như vậy. Vẻ mặt cô gái áo xanh băng hàn, lạnh lùng nói. - Tiện tỳ, ngươi giỏi lắm. Thiên Âm môn là thánh địa võ đạo thì sao? Trương Chu Chính ta chưa chắc đã sợ, chứ đừng nói là một Võ Tôn nho nhỏ như ngươi. Dù là tỷ tỷ Tô Thanh Như của ngươi, đã đạt đến cảnh giới Đại Tông Sư, cũng không dám ăn nói như vậy trước mặt ta. Hạo nhiên chính khí của Nho môn ta chuyên dùng để khắc chế bọn trộm cướp các ngươi. Trấn áp cho ta. - Trấn áp! - Trấn áp! Trương Chu Chính liên tục quát lớn ba tiếng. Tuy cách xa nhua vài dặm, nhưng trong một khắc kia, cô gái áo xanh vẫn cảm nhận được một lực áp mạnh mẽ từ phía chân trời đang nhanh chóng lao tới, rồi nháy mắt đè lên trên người mình. Nàng cảm thấy, mình như bị rơi vào trong vũng bùn, rất khó hành động. - Nguy rồi. Tên Trương Chu Chính này mượn nhờ hoàng khí Hoàng Thành để áp đảo ta. Cô gái áo xanh biến sắc. - Trước đây, Âu Tử Hồng là đạo chủ Tiên Sư Đạo, là quốc sư Đại Chu, đã mượn nhờ hoàng khí Hoàng Thành, mà với cảnh giới Đại Tông Sư thi triển bí thuật hàng long phục hổ, cũng đã đánh lui được một trong mười Đại Yêu thánh, Kim Hổ yêu thánh. Còn bây giờ, mình mới chỉ đạt tới cảnh giới Tôn Giả đỉnh phong. Nên Trương Chu Chính dùng hoàng khí để thi triển hạo nhiên chính khí của Nho môn, vẫn có thể trấn áp được mình dù cách mình tới hơn mười dặm. - Đi. Lúc này, cô gái áo xanh không hề do dự, cả người hơi động, liên tục vung hai tay lên, đẩy hạo nhiên chính khí xung quanh ra, muốn chạy ra khỏi Nam Lâm Trai này. - Đi! Đi! Đi! Cùng lúc đó, năm tên Thiết Giáp vệ kia cũng cố gắng đứng dậy, muốn nhảy qua tường chạy đi, thoát khỏi Nam Lâm Trai này. Nên biết rằng, ở trong Nam Lâm Trai không chỉ mình đại sư Dũng Tín là cao thủ. Chỉ là vừa rồi, bọn chúng đến đánh lén, ám sát, đánh nhau với đại sư Dũng Tín mới chỉ được một lát mà thôi. Vậy nên, cao thủ trong Nam Lâm Trai chưa kịp phản ứng cũng là chuyện bình thường. Một khi những cao thủ kia đến, chỉ e năm tên Thiết Giáp vệ này sẽ không chạy trốn an toàn được. - Muốn chạy sao? - Đả thương sư phụ ta mà còn muốn chạy sao? - Ở lại cho ta. Đúng lúc này, từ một căn mật thất trong khu sân nhỏ gần đây, một tiếng nói lạnh như băng vang lên. Ầm! Cánh cửa lớn bằng đá của căn mật thất bị đánh mạnh bay ra ngoài, hung hăng đập về phía cô gái áo xanh đang ở giữa không trung. Cô gái áo xanh nhíu mày, vung tay lên một cái, cánh cửa lớn bằng đá này liền lập tức bị đánh tan, tạo nên những âm thanh bang bang, khiến đá vụn bay tán loạn. Nhưng, cùng lúc cô gái áo xanh đánh vỡ cánh cửa bằng đá, lại chợt cảm giác được, một móng vuốt sắc bén cực lớn của mãnh thú, mang theo uy áp của thượng cổ mãnh thú, đánh một trảo tới trước mặt mình với thanh thế to lớn. Vậy mà, nó đã bức được Thiên Âm chưởng cùng hạo nhiên chính khí của Trương Chu Chính ở xa xa kia dạt về một bên. - Võ Sư sao? Võ Tôn sao? Không cần biết ngươi là cao thủ cảnh giới gì, chỉ cần ngươi đã dám đến Nam Lâm Trai, vậy thì lưu lại chút đồ đi. Móng vuốt sắc bén của mãnh thú lao đến trước mặt cô gái áo xanh. Tiếp đó, năm ngón tay cụp lại, bóp mạnh một cái, muốn bóp chết cô gái áo xanh có cảnh giới Võ Tôn này. Trả lời kèm theo trích dẫn