Vợ tàn nhẫn, chồng máu lạnh

Chương 57 : làm thịt (2) h+

Thần Bắc Minh động thân, côn thịt to lớn tiếp giáp với cánh hoa mỏng manh từ từ tách ra hai bên, tiến vào. Ngạn Băng hít một ngụm khí, mặc dù cô đã cùng với anh quan hệ hai lần rồi nhưng của cô vẫn quá nhỏ, rất khó để anh vào được. Tiểu đệ đệ của anh quả nhiên không ngoài dự đoán, vào được một nửa liền mắc kẹt. -" Đáng chết!"- Thần Bắc Minh rủa một tiếng, sao của cô lại nhỏ như vậy chứ?! -" Ư..."- bên dưới bị mắc kẹt khiến cô khẽ ngâm nhẹ một tiếng, thân thể co rút mạnh mẽ ép chặt lấy vật kia của anh. -" Ngoan, thả lỏng ra, em đè chặt như vậy là muốn làm hỏng luôn tiểu đệ đệ của tôi hay sao hả?"- Thần Bắc Minh lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ Ngạn Băng. Đợi cô thả lỏng ra một chút, anh đẩy mạnh vào khiến côn thịt thật lớn lập tức hoàn toàn chui vào, sâu tới tận tử cung. Hộc! Hộc! Ngạn Băng thở hổn hển, gương mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, môi cắn chặt không để bật ra bất kì âm thanh nào cả. -" Tôi muốn nghe âm thanh của em!"- Thần Bắc Minh cúi xuống nói thầm bên tai của cô. Ngạn Băng cảm thấy giọng nói của anh giống như có ma lực vậy, suýt nữa thì cô đã nghe theo rồi! Thần Bắc Minh nheo mắt lại, xem ra cô bé này vẫn còn có một chút tỉnh táo. Vậy thì để xem em sẽ chống chịu được bao lâu! Thần Bắc Minh bắt đầu chuyển động thân dưới, vòng eo rắn chắc nhịp nhàng va chạm với thân thể cô. Ngạn Băng run rẩy, da thịt trắng noãn toàn thân đều ửng hồng. -" A..."- Ngạn Băng cảm thấy mình thật sự không còn là mình nữa. Cô vùi đầu vào gối để ngăn chặn những âm thanh dâm đãng kia, hai tay ôm chặt lấy thành giường, run rẩy. Tốc độ va chạm của Thần Bắc Minh càng ngày càng nhanh, mỗi lần đi vào đều là sâu tới tận tử cung của cô. Vách tường thịt run rẩy đón nhận từng đợt sóng lớn vỗ tới. -" A....ưm..."- Rốt cuộc, sau đợt cao trào đầu tiên cô cũng không nhịn nổi bật thốt lên những âm thanh rên rỉ phóng đãng. -" Ha... ưm.... "- Thần Bắc Minh kéo cô đứng dậy, anh nâng một chân của cô gác lên cánh tay rắn chắc của mình, từ phía dưới đâm lên. -" Ân... không được..."- Một chân chống đỡ phía dưới đều run rẩy vô lực, căn bản là không thể đứng vững. Tư thế này khiến tiểu huyệt của cô càng khít chặt, gắt gao quấn lấy tiểu đệ đệ của anh. -" Em... em... mắc..."- móng tay của cô bấm vào cánh tay của anh, níu lấy, khẽ mở miệng nói. -" Mắc cái gì?!"- Thần Bắc Minh đã biết nhưng vẫn cố tình hỏi, bên dưới lại càng tà ác hơn, chọn đúng nơi mẫn cảm nhất của cô đâm tới. -" Ân... mắc... mắc tiểu,... muốn đi vệ sinh."- Ngạn Băng gần như đã dùng hết khí lực của mình, khó khăn nói ra vài chữ. Thần Bắc Minh vẫn giữ nguyên tư thế như vậy không chuyển đổi, anh nâng nốt bên chân còn lại của cô quàng lên eo mình, hoàn toàn không có ý định cho cô đi tiểu. -" Hu... Thần Bắc Minh... tôi ghét anh, anh lúc nào cũng chỉ biết ức hiếp tôi...a!"- Ngạn Băng dùng sức hét lên, bàn tay nhỏ nhắn đấm loạn trên vai của anh.