Vô Tận Đan Điền
Chương 739
Rút người trở về không truy tra tin tức Nhiếp Vân, lại bảo hắn là bằng hữu, chẳng lẽ tông chủ sợ hãi sư phụ Nhiếp Vân, muốn giao hảo với hắn?
- Bắc Đấu Tinh Quân lưu lại Thiên Khu, Thiên Toàn, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương, Diêu Quang bảy chuôi kiếm, Di Thần Tông đạt được Thiên Toàn kiếm, Hóa Vân Tông đạt được Thiên Khu kiếm, Kiếm Thần Tông chúng ta đạt được Thiên Quyền kiếm, Tiên Vũ Tông và Thanh Vân Tông hai tông môn cộng đồng đảm bảo Ngọc Hành kiếm, Tử Đàn Tông và Tĩnh Thiên Tông chưởng quản Khai Dương kiếm, Vân Tiêu Tông chưởng quản Diêu Quang kiếm!
Thất kiếm đưa ra sáu là một cân đối vi diệu, nếu như Kiếm Thần Tông chúng ta đạt được hai thanh sẽ đánh vỡ cục diện này, trở thành bia cho kẻ khác nhắm!
Vân Huyên cười nhạt một tiếng, dường như tất cả mọi chuyện đều nằm trong khống chế.
- Cũng như vậy, có được kiếm càng nhiều át chủ bài cũng càng nhiều, về sau tiến vào Bắc Đẩu tinh phủ đạt được bảo tàng càng nhiều, đến lúc đó Kiếm Thần Tông chúng ta sẽ trở thành cự phách giống như Hóa Vân Tông, khống chế cả đại lục Phù Thiên cũng chưa biết chừng.
- Rốt... Rốt cuộc chúng ta phải làm như thế nào? Thực không đi tìm Nhiếp Vân?
Nghe tông chủ nói lợi ích, còn nói có hại, Lạc Vũ Thiên vẫn không rõ lắm.
- Tìm nhưng phải tìm trong lặng lẽ.
- Bên ngoài chúng ta tuyên bố giao hảo với Nhiếp Vân, chúng ta cẩn thận điều tra trong bóng tối, một khi nhìn thấy hắn lạc đàn thì đánh một kích lôi đình, cần phải doạt được Thiên Cơ kiếm vào tay của chúng ta!
Vân Huyên tươi cười trả lời.
- Một kích lôi đình? Tông chủ, nếu sư phụ của Nhiếp Vân là cường giả Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh, nếu sau đó biết rõ chúng ta làm...
Vẻ mặt Lạc Vũ Thiên lo lắng.
- Điểm ấy ngươi yên tâm, chẳng phải Di Thần Tông vẫn đuổi giết Nhiếp Vân sao? Chỉ cần ra tay, ta sẽ đưa đại lễ vật tới.
- Không phải lần này hắn muốn lợi dụng ta sao? Hừ, muốn giao phong với ta, Vân Huyên ta cho tới bây giờ chưa từng sợ kẻ nào...
Vân Huyên cười lạnh lên tiếng, nàng còn chưa nói xong, đột nhiên thân thể chấn động, vội vàng lật cổ tay và một ngọc ấn xuất hiện.
Chưởng giáo ấn!
Ông!
Lúc này chưởng giáo ấn tỏa ra hào quang sáng ngời giống như muốn lăng không bay ra tùy thời thoát ly khỏi tay nàng.
- Ân? Đây là chuyện gì, áp chế!
Hơi cau mày, Vân Huyên vươn tay điểm về phía trước một cái, lực lượng vô cùng cường đại mang theo lực lượng đáng sợ áp xuống, cũng giam cầm chưởng giáo ấn vào trong lòng bàn tay.
Ầm ầm!
Vừa mới giam cầm chưởng giáo ấn đã cảm thấy mặt đất chấn động lắc lư, dường như hộ tông đại trận của Kiếm Thần Tông xuất hiện trùng kích lớn, tùy thời sẽ sụp xuống.
- Xảy ra chuyện gì?
Vân Huyên và Lạc Vũ Thiên nhìn nhau, trên mặt bọn họ xuất hiện thần thái kỳ quái, thân thể lúc này đồng thời biến mất trong Kiếm Thần Điện, lúc này chạy ra ngoài xem xét xảy ra chuyện gì.
Chỉ thấy không trung cả Kiếm Thần Tông tỏa ra hào quang bảy màu, lão tổ tông môn lúc trước bố trí vô số trận pháp không ngừng tỏa sáng, kiếm quang bắn ra bốn phía giống như pháo hoa sáng cả bầu trời, chiếu rọi cả tinh không giống như ban ngày.
- Chưởng giáo ấn trong tay ta, ai khởi động nhiều trận pháp như vậy?
Nhìn chưởng giáo ấn trong lòng bàn tay, thân thể mềm mại của Vân Huyên run rẩy rất nhỏ.
Nàng là người thái sơn sập trước mặt cũng không đổi sắc, hiện tại cảm thấy lạnh cả người từ sâu trong nội tâm.
Lão tổ tông môn bố trí đại trận chỉ có một loại tình huống mới có thể kích hoạt, đó chính là chưởng giáo ấn!
Hiện tại chưởng giáo ấn còn trong tay, cũng không có bất cứ mênh lệnh kích hoạt nào, tại sao trận pháp lại vận chuyển?
- Tông chủ, những trận pháp này không có tính công kích, giống như đang tiến hành chúc mừng chuyện gì đó.
Đột nhiên Lạc Vũ Thiên trưởng lão nhìn ra cái gì, hắn hô to lên.
- Chúc mừng?
Nghe được tiếng la, Vân Huyên lúc này mới chú ý tới điểm khác biệt, dường như đại trận tông không có tính công kích, nó không ngừng phóng thích linh lực tạo thành hào quang sáng lạn giống như pháo hoa.
Bởi vì động tĩnh quá lớn, không chỉ riêng nàng bị kinh động, vô số đệ tử của Kiếm Thần Tông cũng phát hiện điểm khác biệt, liên tục đi ra khỏi ngọn núi, ra khỏi phòng, nhìn trận pháp hình thành pháo hoa, bọn họ khiếp sợ không thôi.
- Đây là cái gì?
- Không biết, thật xinh đẹp ah, ngươi xem những kiếm khí kia đi, không ngừng nổ tung trên không trung, tại sao lại xuất hiện tình cảnh quái dị như thế?
- Chẳng lẽ tông chủ chúc mừng việc gì sao, lại mở cả đại trận hộ sơn?
- Ai biết được, dù sao những trận pháp này không có tính công kích, vừa vặn xem một chút đi.
...
- Quan sát? Lá gan của ngươi thật ghê gớm, đây là báo hiệu Kiếm Thần Tông bị đánh, Kiếm Thần Tông sắp xong...
- Đại trận tông môn hỗn loạn, đã không thể bảo hộ tông môn, ta thấy chúng ta nên trốn nhanh lên...
...
Một ít đệ tử lạc quan ôm tâm tình xem xét tình thế, vẻ mặt nhẹ nhõm, đệ tử bi quan thì cho rằng Kiếm Thần Tông lọt vào tai nạn chưa từng có, quyết định dùng thân hộ tông có khối người, chuẩn bị đào tẩu nơi nào cũng có.
Dù sao đột nhiên xuất hiện tình cảnh quỷ dị làm cho cả Kiếm Thần Tông rối loạn.
- Lạc Vũ Thiên, truyền mệnh lệnh của ta, các đệ tử trở về vị trí cũ, trở lại trụ sở của mình không cho phép ra ngoài, dám tuyên truyền lung tung cứ giết đi.
Những lời hồ ngôn loạn ngữ lọt vào trong tai, Vân Huyên nhíu mày lên tiếng.
- Vâng!
Nghe được mệnh lệnh, sắc mặt Lạc Vũ Thiên rùng mình, vội vàng quay người đi an bài, mới vừa rời đi, một lão giả hấp tấp chạy tới.
- Tông chủ, tông chủ...
Lão giả còn chưa tới trước mặt đã lo lắng hô to.
- Chuyện gì vội vàng hấp tấp như vậy?
Vân Huyên đang tức giận, nhìn thấy bộ dạng lão giả xuất hiện liền cau mày.
- LÀ Trận Pháp Điện, Trận Pháp Điện xuất hiện biến cố!
Lão giả vội vàng hô.
- Trận Pháp Điện? Bảo các ngươi canh giữ Trận Pháp Điện, không nghĩ tới lại xảy ra huyện, phế vật!
- Ta đi qua xem!
Nghe được Trận Pháp Điện xuất hiện biến cố, Vân Huyên cảm thấy mình tìm được căn nguyên cho nên thở ra một hơi.
Trận Pháp Điện là đầu mối then chốt trận pháp của tông môn, nó phi thường trọng yếu, một khi xảy ra vấn đề, hộ tông đại trận sẽ xuất hiện dị thường.
Kiếm Thần điện cách Trận Pháp Điện rất gần, chỉ qua vài giây Vân Huyên đã xuất hiện tại đó.
- Xảy ra chuyện gì?
Vừa tiến vào đại điện, Vân Huyên nhíu mày lên tiếng hỏi.
- Tông chủ ngươi xem...
Lão giả theo sau chỉ về phía trước, trên mặt xuất hiện thần thái kinh hãi.
- Cái gì?&
Truyện khác cùng thể loại
333 chương
76 chương
982 chương
93 chương
50 chương
1232 chương
95 chương