Động thủ nhất định sẽ tạo ra chấn động to lớn, một khi làm ra chút chuyện sơ suất, nếu muốn đạt được kiếm đạo chi khí tạo ra kiếm đạo đan điền rất khó, cho nên việc cấp bách là đạt được thiên phú có lực công kích mạnh nhất, sau đó lại động thủ, xác xuất thành công sẽ lớn hơn rất nhiều! Hơn nữa đơn thuần giết chết Ứng Long cũng không có gì ý nghĩa, nếu như có thể bắt sống hắn giao cho Thiên Huyễn tự mình xử trí sẽ tốt hơn. Trong lòng có quyết định, Nhiếp Vân hít sâu một hơi, địa hành chi khí tiến hóa hoàn toàn bao phủ thân thể, đồng thời chậm rãi đi tới trước tượng đá. Linh hồn Ứng Long chỉ đạt tới Linh cấp hậu kỳ, đừng nói giấu trong tượng, cho dù sử dụng thiên phú ẩn nấp sư đứng sau lưng thì hắn cũng không phát hiện ra. Đây là ưu thế linh hồn vượt qua đối phương. Hắn nhanh chóng đi tới sau lưng tượng đá, Nhiếp Vân nhìn khoảng cách gần một chút và ngừng thở, hắn vận chuyển thiên phú thần thâu nhìn sang. Thiên phú thần thâu phải có bảo vật mới có thể nhìn được, kiếm đạo chi khí có trợ giúp lý giải kiếm đạo rất lớn, khẳng định được cho là bảo vật, thông qua quan sát thứ này thậm chí còn trực tiếp hơn cả thiên nhãn. Hô! Đôi mắt hắn nhìn thấy một viên cầu màu đen đang xoay tròn trên tượng đá, không ngừng hấp thu linh khí rời rạc trên không trung ngưng tụ ra một chút khí thế tối tăm lu mờ, những khí thể này chỉ có một ít nhưng góp gió thành bão hìh thành một đạo khí tức đặc thù. Kiếm đạo chi khí! Lại là kiếm đạo chi khí! Thứ này không phải chứa đựng kiếm đạo chi khí mà là tạo ra, tuy tốc độ rất chậm nhưng theo tiết tấu này không qua vài năm sẽ tạo ra đạo thứ hai, chỉ cần có thể tạo ra thì đó là vật sống, có thể liên tục không ngừng cung cấp kiếm đạo chi khí! - Chẳng... Chẳng lẽ đây là kiếm đạo đan điền? Cẩn thận nhìn viên cầu màu đen xoay tròn, nội tâm Nhiếp Vân chấn động, hắn há miệng không khép lại được. Nếu như không có tiền lệ đạt được nạp vật đan điền trong mộ Lạc Khúc, bản thân hắn không cách nào tin nổi đan điền rời khỏi cơ thể vẫn còn sống, hơn nữa không ngừng diễn sinh kiếm đạo chi khí! Lúc trước Thiên Cơ kiếm đặt bên trong một viên cầu màu đen, mà viên cầu màu đen này chính là bị siêu cấp cường giả dùng bàn tay lớn nóc ra khỏi nạp vật đan điền, hiện tại giống như viên cầu màu đen kia, không ngờ có thể bóc kiếm đạo đan điền ra ngoài! Lịch sử cả đại lục Phù Thiên chỉ có một vị kiếm đạo sư,đoó chính l;à tông sư sáng klapaj ra môn phái Kiếm Thần Tông, chẳng lẽ đan điền này là của hắn? Hắn có thể thành lập siêu âấp thế lực Kiếm Thần Tông, hiển nhiên thực lực của hắn ít nhất cũng đạt tới Bí Cảnh tầng thứ bảy, tầng thứ tám, cường giả mạnh như vậy, lại có thiên phú kiếm đạo am hiểu công kích nhất, đan điền của hắn bị ai bóc ra? Nghĩ vậy Nhiếp Vân chỉ cảm thấy sau lưng đổ mồ hôi lạnh. - Nhìn xem có thể lén mang nó đi hay không! Trong nội tâm khiếp sợ, năng lực cảm ứng của thiên phú thần thâu biến mất, Nhiếp Vân áp chế rung động trong lòng, lần nữa vận chuyển thiên phú thần thâu, bàn tay duỗi ra sau đó bắt lấy viên cầu màu đen. Ông! Bị thần thâu chi khí nhiễm phải, viên cầu màu đen chấn động, bên trong tượng đá sinh ra lực lượng khổng lồ phản chấn Nhiếp Vân. - Ân? Vậy là trộm hay sao? Cho dù có nạp vật đan điền ăn cắp vật, thần thâu chi khí làm mọi việc đều thuận lợi, hiện tại trộm đồ vật trên tượng đá lại thất bại, Nhiếp Vân lúc này sững sờ. - Kiếm đạo chi khí hình thành đã bị Ứng Long hấp thu, không trộm được kiếm đạo chi khí, kiếm đạo đan điền, như vậy trộm kiếm đạo khí tức vừa đản sinh thử xem... Lần nữa thò tay đi trộm kiếm đạo chi khí, kết quả cũng như vừa rồi chấn động toàn thân nhưng không thu hoạch được gì. Điểm này làm Nhiếp Vân nghi hoặc, trước khi Thiên Huyễn nói hắn có thể trộm, mình có thiên phú thần thâu, vì cái gì mình không thể trộm? Chẳng lẽ thiên phú thần thâu cũng chia ra đủ loại khác biệt? Không có lẽ ah... - Trộm không được, chỉ cần tinh thần lực của ta có thể cảm ứng được khí tức kiếm đạo đan điền vừa mới hình thành, cho dù là ít cũng có thể tạo ra kiếm đạo đan điền! Trộm kiếm đạo chi khí chỉ vì mục đích cảm ứng sau đó tạo ra kiếm đạo đan điền, nếu không thể trộm, tinh thần lực cảm ứng cũng có hiệu quả như thế, nghĩ vậy linh hồ lực của Nhiếp Vân nhanh chóng lan tràn ra ngoài. Ông! Sắc mặt Nhiếp Vân đỏ lên, lập tức đã cảm thấy đao quấy, thân thể chấn động suýt nữa làm hắn lộ thân thể bại lộ thân hình. - Bên trong tượng đá có trận pháp phòng ngự? Sắc mặt Nhiếp Vân khó coi. Thiên phú thần thâu không thể trộm, thậm chí linh hồn lực cũng không thể lan tràn, tượng đá này có cái gì mà lợi hại như vậy? Không nói thứ khác, chỉ nói việc lần này, nếu như không nhờ linh hồn lực đã đạt tới Linh cấp đỉnh phong, chỉ sợ đã sớm bị thương không thể khôi phục. - Thiên nhãn quan sát! Linh hồn lực không thể tiến vào trong đó, không thể cảm ứng khí tức dặc thù của kiếm đạo sư, Nhiếp Vân thi triển thiên phú thiên nhãn, nhìn xem có thể tìm được lỗ thủng của trận pháp và tiến hành lợi dụng hay không. Trận pháp trong tượng đá không thể ngăn cách thiên phú thiên nhãn nhìn thấy, trong nháy mắt Nhiếp Vân nhìn rõ tình huống trong nội bộ tượng đá, mới vừa nhìn đã làm ánh mắt hắn sáng lên. - Đây là... Thiên phú đặc thù bài danh top mười? Lọt vào trong mắt của hắn chính là thiên phú đặc thù bài danh top mười, khó trách trong thông đạo Kiếm Chi Đại Điện không tìm thấy, thì ra nó được điêu khắc trong tượng đá! - Thiên phú đặc thù là thiên địa đại đạo ngưng tụ mà thành, nhất là bài danh top mười do hỗn độn sinh ra, có được uy lực vô cùng vô tận... Phía trên có miêu tả về thiên phú đặc thù bài danh top mười, cố nén hưng phấn trong lòng, Nhiếp Vân xem tiếp đi - Chính là bởi vì thiên địa chiếu cố, bởi vậy thiên phú bài danh top mười cho nên thiên địa chỉ cho phép một người có được, chỉ có một người tử vong thì người thứ hai mới xuất hiện. Đây chính là tính duy nhất của đại đạo, phương pháp tu luyện nào cũng có thể thành tựu đại đạo, nhưng đại đạo chỉ có một đầu, cho dù phương pháp nào cũng trăm sông đổ vào một biển! Tu luyện đại đạo giống như đi lên con đường vô cùng vô tận nhưng chỉ cần đứng trên đỉnh thì trăm sông đổ vào một biển! Đan điền bài danh top mười có tính duy nhất, cũng phù hợp tính chất đại đạo duy nâất. - Đan điền bày danh top mười từ thứ nhất tới thứ bảy không người biết được, thứ tám là linh hồn sư, thứ chín là nguyên khí sư, thứ mười là võ đạo sư!&